Thấy xác của Mộ Thành Chu, Mộ phu nhân đỏ mắt, mang đầy hận thù mà lao về hướng Mộ Tư: “Là mày, là mày giết Thành Chu, tao muốn mày đau khổ cả đời…”
Mộ phu nhân đột nhiên nâng tay lên, trong tay bà ta có một khẩu súng, mà họng súng nhắm ngay vào Thịnh Hoàn Hoàn.
“Phanh”. Tiếng súng vang lên, cắt qua núi rừng yên lặng.
Thịnh Hoàn Hoàn nghe thấy một tiếng kêu rên vang lên bên tai, thân thể Mộ Tư ngã vào người cô.
Mộ phu nhân còn không bỏ qua, lại bóp cò súng.
“Đao.”Giọng nói của Mộ Tư vang lên bên tai Thịnh Hoàn Hoàn, cô không kịp tự hỏi thì tay đã theo phản xạ duỗi ra phía sau, lấy dao găm từ nơi đó ra rồi vung về hướng Mộ phu nhân.
Cùng lúc đó, Mộ Tư ôm lấy người cô ngã qua bên cạnh, viên đạn sượt ngay qua bên tai họ.
Dao găm đâm vào cánh tay Mộ phu nhân, súng trong tay bà ta rơi xuống.
Chỉ trong chớp mắt, họ phối hợp không chê vào đâu được.
Đây là ăn ý có được sau nhiều năm phối hợp, tuy rằng tình cảm giữa Thịnh Hoàn Hoàn và Mộ Tư đã tan vỡ, nhưng những việc từng cùng trải qua lại không bị quên đi.
Cuối cùng Thịnh Hoàn Hoàn và Mộ Tư mất đi trọng tâm, cũng ngã xuống mặt cỏ.