Cô Vợ Đanh Đá Được Tổng Giám Đốc Cưng Chiều

Chương 372



Trong trận chung kết, ai cũng là tay đua có thực lực nên không bị loại không phải chuyện dễ, dùng ưu thế tuyệt đối để đi tiếp cũng chứng minh cho thực lực.

 

Các fan điên cuồng vì Thịnh Hoàn Hoàn, dù thân phận hay dung mạo thì cô cũng xứng đáng với danh xưng nữ thần.

 

Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn lại không tập trung sự chú ý trên sân thi đấu mà cứ nhìn chằm chằm điện thoại, cô đang đợi Lăng Tiêu trả lời.

 

Nhưng mãi đến khi thi đấu kết thúc mà cô vẫn không chờ được câu trả lời của hắn.

 

Thi đấu vừa kết thúc, truyền thông đã chen chúc đến, hiện giờ độ hot của Thịnh Hoàn Hoàn không thua kém Kim Thần chút nào.

 

Có phóng viên hỏi tới Đường Nguyên Minh: “Xin hỏi cô và Đường Nguyên Minh đang hẹn hò sao?”

 

Thịnh Hoàn Hoàn cười nói: “Tôi và Đường Nguyên Minh đã quen biết từ nhỏ, khi còn nhỏ ảnh từng đổi tã cho tôi, anh ấy giống như người anh của tôi vậy.”

 

Một phóng viên khác lại hỏi: “Vậy cô và Kim Thần có quan hệ gì?”

 

Thịnh Hoàn Hoàn trực tiếp trả lời: “Không có quan hệ, chúng tôi chỉ mới gặp mặt một hai lần thôi.”

 

Một loạt câu hỏi xuất hiện, cuối cùng có phóng viên nhắc tới Lăng Tiêu: “Cô và Lăng Tiêu còn liên hệ không?”

 

Cô và Lăng Tiêu còn liên hệ không?

 

Nếu là ngày hôm qua, Thịnh Hoàn Hoàn sẽ trả lời chắc chắn rằng: Không có.

 

Nhưng hiện tại cô đang nỗ lực liên hệ với Lăng Tiêu.

 

Cô cần biết rõ chuyện tối hôm qua.

 

Vì sao Lăng Tiêu lại xuất hiện trong phòng cô lúc nửa đêm, hơn nữa hắn đuổi theo hung thủ ra ngoài nên rất có khả năng đã nhìn thấy mặt kẻ đó.

 

Cô nhất định phải biết kẻ nào muốn hại ba mình.

 

Sự chần chờ của Thịnh Hoàn Hoàn làm các phóng viên đã nhận ra mờ ám: “Hai người còn liên hệ đúng không, Lăng Tiêu cảm thấy như thế nào khi cô tham gia thi đấu?”

 

“Cô và Lăng Tiêu có khả năng tái hôn không?”

 

Thịnh Hoàn Hoàn lấy lại tinh thần, nhìn phóng viên đưa ra câu hỏi cuối cùng mà trả lời: “Tôi và Lăng Tiêu không có khả năng tái hôn.”

 

Tuy cô rung động với Lăng Tiêu, nhưng cô biết ly hôn với hắn là quyết định chính xác nhất, nếu không cách mà họ ở bên nhau trước đó chỉ làm cô càng ngày càng hèn mọn trước mặt hắn mà thôi.

 

Có lẽ Lăng Tiêu có rất nhiều điểm đáng khen, nhưng lại không phải là người phù hợp với cô.

 

Ước nguyện ban đầu của cô chưa bao giờ thay đổi, cô muốn lấy một người đàn ông dịu dàng quan tâm gia đình, sinh ra hai ba đứa nhỏ đáng yêu, làm chuyện mình muốn làm.

 

Mà Lăng Tiêu không làm được những điều đó.

 

Khi đi ra từ sân thi đấu, Thịnh Hoàn Hoàn lại gọi điện thoại cho Lăng Tiêu, nhạc chờ vang lên vài tiếng đã bị tắt ngang.

 

Cô chấp nhất soạn một tin nhắn rồi gửi qua: “Tôi chỉ muốn hỏi anh có đuổi kịp hung thủ kia không?”

 

Lần này Thịnh Hoàn Hoàn đã nhận được câu trả lời rất nhanh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Không có, để hắn chạy thoát rồi.”

 

Tin nhắn này làm Thịnh Hoàn Hoàn thất vọng buông điện thoại xuống.

Một lát sau cô lại gửi thêm một tin nhắn qua: “Cảm ơn anh đã cứu mạng ba tôi.”

 

Còn mấy tàn t.h.u.ố.c nằm trong phòng và vì sao Lăng Tiêu lại xuất hiện trong nhà cô vào lúc nửa đêm thì cô không hỏi nhiều.

 

Lăng Tiêu tắt máy của cô là do không muốn trả lời, cho nên dù cô có hỏi cũng không được đáp lại, mà cô cũng không muốn biết lắm.

 

Thời gian còn sớm, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn không đến công ty mà trực tiếp về nhà, an nguy của Thịnh Xán làm cô rất lo lắng.

 

Về đến nhà cô liền nhìn thấy Đường Nguyên Minh.

Vân Vũ

 

“Anh Minh, sao anh lại tới đây?”

 

Nhìn thấy Đường Nguyên Minh, Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy có chút phức tạp, cô không muốn anh nhúng tay vào chuyện nhà mình.

 

Người trưởng thành đều hiểu ân tình phải trả lại.

 

“Hoàn Hoàn, con đã trở lại rồi.” Đường Nguyên Minh còn chưa trả lời thì Thịnh phu nhân đã ra đón, lôi kéo Thịnh Hoàn Hoàn đi qua một bên: “Hoàn Hoàn, là mẹ gọi điện thoại cho chú Đường của con, mẹ báo cảnh sát rồi, nhưng chúng ta đều biết cơ bản không có hy vọng.”

 

“Thang Nguỵ trúng một phát s.ú.n.g còn nằm ở bệnh viện, mẹ thật sự không tin nổi những vệ sĩ trong nhà, lỡ chuyện tối hôm qua xảy ra lần nữa thì ba con chưa chắc may mắn như vậy được.”

 

Đúng vậy, vào thời điểm mấu chốt mà bên cạnh cô chẳng có ai dùng được.

 

Trước đó vất vả lắm mới nhìn trúng Thang Nguỵ, nhưng lại bị Mộ Thành Chu nổ s.ú.n.g b.ắ.n bị thương, không đến nửa năm cũng không khôi phục được.

 

Dù gì Đường Thắng Văn cũng ngồi ở địa vị cao, bên cạnh có không ít vệ sĩ đều là bộ đội đặc chủng trăm dặm mới tìm được một người, chỉ có người như vậy mới bảo đảm an nguy cho ba của cô được.

 

“Mẹ cũng không ngờ A Minh sẽ qua tới.” Ít nhiều gì Thịnh phu nhân cũng phát hiện được tâm tư của Đường Nguyên Minh đối với Thịnh Hoàn Hoàn, nhưng bà không biết con mình có ý đó với anh không: “Hoàn Hoàn, con sẽ không trách mẹ tự ý quyết định chứ?”

 

Thịnh Hoàn Hoàn nắm lấy tay Thịnh phu nhân: “Mẹ, sao con lại trách mẹ được, mọi chuyện đều lấy an nguy của ba làm đầu.”

 

Xem ra cô phải đến tìm chị Nam Tầm, cũng không thể luôn làm phiền nhà họ Đường.

 

Nam Tầm xuất thân từ trường quân đội nên có quen hệ khá nhiều ở phương diện này, tốn nhiều tiền cũng không sao cả, nhưng phải tìm người thật sự có bản lĩnh, còn chuyện trung tâm thì rất khó.

 

Trước mắt thật sự không trông cậy vào những vệ sĩ trong nhà được.

 

Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi nghĩ đến Văn Sâm bên cạnh Lăng Tiêu, nếu bên cạnh cô có người tài giỏi như vậy thì cô đã bớt áp lực rất nhiều.

 

Đường Nguyên Minh dẫn hai vệ sĩ đến đây, trông họ có vẻ rất trầm ổn nhanh nhạy, Thịnh Hoàn Hoàn cho hai người này ở lại.

 

Sau khi ăn cơm chiều, Thịnh Hoàn Hoàn đưa Đường Nguyên Minh đi ra ngoài, hai người đi rất chậm.

 

Đường Nguyên Minh nhìn ánh sao trên trời đêm mà nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Ngày mai thời tiết nhất định khá tốt.”

 

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn trời sao mà gật đầu: “Ừm.”

 

Lúc này Đường Nguyên Minh nghiêng mặt qua nhìn cô: “Hoàn Hoàn, ngày mai là sinh nhật của chú anh, em sẽ đến chứ?”

 

“Vâng.”