Cô Vợ Đanh Đá Được Tổng Giám Đốc Cưng Chiều

Chương 394



Đường Nguyên Minh cảm thấy m.á.u cả người mình đang dồn hết xuống bụng, hơn nữa cảm giác này càng mãnh liệt, sắp bao phủ lý trí của anh.

Anh nhìn vào tủ quần áo: “Cô đi lấy cái cà vạt trói tay tôi lại rồi đỡ tôi vào phòng tắm.

Đường Nguyên Minh đã ở lại quân đội mười năm nên có khả năng tự khống chế rất mạnh, dưới tác dụng của cả t.h.u.ố.c và mùi hương mà anh vẫn có thể duy trì lý trí.

Nhưng anh biết mình sắp không khống chế được bản thân!

Triệu Giai Ca không dám chậm trễ, cô ta rất mong đợi vào cuộc sống của mình, không muốn dễ dàng mất đi sự trong sạch.

Cô ta lập tức mở tủ quần áo ra, tìm được cái cà vạt trong đó rồi bước nhanh đi đến mép giường.

Khi tới gần thì tiếng hít thở bên tai càng ngày càng rõ ràng, trong người dâng lên một tia khác thường, cô ta đột nhiên cảm thấy âm thanh này đặc biệt mê người.

Ánh mắt cô ta bất giác tập trung lên lồng n.g.ự.c rắn chắc của Đường Nguyên Minh, có thể thấy rõ được sáu khối cơ bụng, làn da màu bánh mật phủ kín mồ hôi, bức họa này làm cả người cô ta nóng lên.

Cô ta bất giác nghĩ, dưới thân thể cường tráng này cất giấu lực bộc phát kinh người đến cỡ nào?

Nếu thân mật với anh thì sẽ có trải nghiệm ra sao... Sau khi Triệu Giai Ca rời đi, Lâm Chi Vũ mới dẫn cậu nhóc đi về hướng Lăng Tiêu, tuy rằng vừa rồi cô ta không nghe được họ nói gì với nhau, nhưng có thể nhìn ra từ vẻ

mặt của Lăng Tiêu rằng hắn không có thiện cảm gì với cô gái vừa rồi.

Theo hiểu biết và quan sát mấy ngày nay của Lâm Chi Vũ thì trừ vợ trước của Lăng Tiêu là Thịnh Hoàn Hoàn ra, những cô gái khác đều không đáng sợ.

Trên mặt cô ta hiện ra nụ cười dịu dàng: “A Tiêu, sao anh lại ngồi một mình ở chỗ này?”

Tâm mắt Lăng Tiêu nhìn thẳng lên mặt Lâm Chỉ Vũ: “Xảy ra chuyện gì?” Lâm Chi Vũ nói: “Vũ hội bắt đầu rồi, chúng ta đi nhảy một điệu nhé?”

Nhưng Lăng Tiêu lại nâng tay lên nhìn đồng hồ trên cổ tay rồi nói với Lâm Chỉ Vũ: “Hơi trễ rồi, Thiên Vũ cần ngủ sớm, cô dẫn nó trở về trước đi!”

Lâm Chi Vũ sửng sốt, sau đó cười nói: “Được, vậy em dẫn Thiên Vũ về trước, em nghe nói dạ dày của anh không tốt, uống ít rượu một chút.”

Lăng Tiêu đã thầm chấp nhận địa vị của cô ta nên cô ta không cần nóng lòng, ép quá chặt sẽ làm hắn chán ghét!

Lâm Chi Vũ muốn làm một cô gái thông minh. Lăng Tiêu chỉ cười không đáp.

Sau khi Lâm Chỉ Vũ rời đi, Văn Sâm không đi theo mà lại đến bên cạnh Lăng Tiêu: “Vừa rồi Lâm tiểu thư tìm Thịnh tiểu thư để nói chuyện”

Ý cười trên khóe miệng Lăng Tiêu biến mất: “Nói cái gì?”

Văn Sâm nói: “Lâm tiểu thư nói cảm ơn Thịnh tiểu thư, nói thẳng rằng thời gian trước tiểu thiếu gia ỷ lại vào Thịnh tiểu thư là bởi vì Thịnh tiểu thư giống cô ấy, cũng nói sau này sẽ chăm sóc tốt cho cha con ngài.”

“Vậy Thịnh Hoàn Hoàn nói thế nào?” Lăng Tiêu hỏi.

“Thịnh tiểu thư tin, cô ấy nói trước đó vẫn luôn áy náy với tiểu thiếu gia, biết được chuyện này đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, cảm ơn Lâm tiểu thư nói cho cô ấy biết.”

Lăng Tiêu cười lạnh: “Sao cô ta không áy náy với tôi?”

Cô đi tin chuyện ma quỷ của Lăng Hàn, dám lén lút điều tra hắn, nếu không phải hắn kịp thời ngăn cản thì cô đã bị Lăng Hàn lợi dụng cũng không biết.

“Anh đi xuống đi!” Lăng Tiêu phất tay với Văn Sâm rồi mở điện thoại ra, rất nhanh trên màn hình đã xuất hiện bóng dáng của Triệu Giai Ca và Đường Nguyên Minh, lúc này hai người đã

thân mật dính vào nhau, âm thanh kịch liệt xuyên qua điện thoại truyền tới tai hắn.

Lăng Tiêu thoải mái thưởng thức một lát rồi gửi đoạn video rất dài cho Thịnh Hoàn Hoàn.

Sau đó hắn đứng dậy đi vào trong đám người.

Khi Thịnh Hoàn Hoàn tìm được Nam Tầm thì cô ấy và Cố Nam Thành đang cãi nhau, cô không đi lên vì nghĩ giao chuyện này cho Diệp Sâm giải quyết càng thích hợp.

Diệp Sâm dư sức đối phó với Cố Nam Thành.

Diệp Sâm không làm cô thất vọng, rất nhanh anh đã xuất hiện.

Thịnh Hoàn Hoàn đang thưởng thức sự khí phách của Diệp Sâm thì Henry đột nhiên xuất hiện trước mặt, cô không có thiện cảm với người này, không muốn dây dưa nhiều với anh ta nên xoay người rời đi.

Thật vất vả mới thoát khỏi Henry, cô lại nhận được đoạn video do Lăng Tiêu gửi đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Video dài chừng hai phút, nội dung rất quyết liệt điên cuồng.

 

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn một hồi thì cảm giác ghê tởm mãnh liệt chợt trào lên từ dạ dày, cô đứng dưới tàng cây nôn mửa.

 

Lăng Tiêu nhìn phản ứng của Thịnh Hoàn Hoàn thì xấu xa nhếch khoé môi lên, xem ra tác dụng còn tốt hơn dự đoán của hắn.

 

Thịnh Hoàn Hoàn không ngờ Đường Nguyên Minh mà mình quen biết lại là loại người này, một bên lấy lòng cô, một bên lại làm chuyện kiều diễm với Triệu Giai Ca.

 

Cô còn tưởng rằng Đường Nguyên Minh không giống những người đàn ông khác, là người đáng để tin tưởng, không ngờ…

 

Thịnh Hoàn Hoàn vốn chán ghét Triệu Giai Ca, xem xong đoạn video này thì quan hệ giữa cô và Đường Nguyên Minh sẽ không trở về trước kia được nữa.

 

Thịnh Hoàn Hoàn nôn nhiều đến mức mũi đỏ bừng, nước mắt cũng chảy ra.

 

Nhưng hai hàng nước mắt này lại làm khóe miệng hơi nhếch lên của Lăng Tiêu biến mất, sắc mặt cũng đen thui.

 

Sao cô lại thương tâm như vậy?

 

Còn rơi lệ vì Đường Nguyên Minh.

 

Lăng Tiêu cảm thấy rất may mắn vì mình đã trợ giúp Đường Thắng Võ một tay, nếu như lần này Đường Nguyên Minh kịp phản ứng thì lần sau muốn gài bẫy anh cũng không dễ.

 

Thật vất vả dạ dày mới dễ chịu một chút, Thịnh Hoàn Hoàn tìm một bồn rửa tay gần đó để súc miệng, lúc này một giọng nói làm người ta không ưa nổi lại truyền đến từ phía sau: “Thịnh tiểu thư, không ngờ cô lại ở đây.”

 

Lăng Tiêu nhìn về phía người tới, vẻ không vui trên khuôn mặt tuấn tú càng tăng mạnh.

 

Thịnh Hoàn Hoàn lau khô tay rồi quay đầu: “Ngài Henry có việc gì sao?”

 

Henry nâng bước chân thon dài đi đến trước mặt Thịnh Hoàn Hoàn, lịch sự hạ thấp người trước cô rồi vươn tay, ngũ quan đẹp trai lộ ra mấy phần chân thành: “Không biết tôi có vinh hạnh mời Thịnh tiểu thư nhảy một điệu không?”

 

Thịnh Hoàn Hoàn biết Henry có ý đồ xấu với mình nên tất nhiên không chịu: “Thật có lỗi thưa ngài Henry, tôi đang cảm thấy hơi khó chịu.”

 

Vân Vũ