Tạ Mẫn Hành tỏ ra rất tốt bụng, giao con trai của mình cho Tạ Mẫn Thận: “Bế con anh đều là đề luyện tập. Sau này em cũng làm ba, không tới mức không biết cách bề con.
Tạ Mẫn Hành lần đầu tiên làm ba, anh vui vẻ thúc giục em trai kết hồn, sinh con. Tuy nhiên, Tạ Mẫn Thận vân là người độc thân, vợ còn chưa có đã bảo anh ấy làm ba?
Tạ Mẫn Hành: “Có một số việc nên lắng nghe phụ nữ, phải đưa vào lịch trình.”
Tạ Mẫn Thận chưa bao giờ nghĩ. đến việc làm ba, nhưng khi anh ây bề cháu trai, hai chân của cậu bé tung tăng trong vòng tay anh ây, lòng anh ây khá ngứa ngáy.
“Anh à, con trai anh thú vị quá.” Tạ Mẫn Thận là người đàn ông thô bạo không biết nói chuyện.
Thú vị?
Tạ Mẫn Hành vừa nghe, lập tức giành lại, không cho anh ây bề nữa: “Em chơi một mình đi.”
Cậu bé chui vào lòng ba, khit mũi, vùi mặt vào ngực Tạ Mẫn Hành, ngáp một cái rồi ngủ ngon lành.
Vân Thư hỏi: “Sao hai người lại đi với nhau? Không ra ngoài bản chuyện yêu đương, tới nhà tớ làm gì?”
Lâm Khinh Khinh tức giận sắp chết: “Vân Thư, gần ¡ đây chúng ta đừng liên lạc với nhau nữa, tớ sợ cạn tình.”
Tạ Mẫn Thận liếc nhìn thời gian, nửa tiếng nữa sẽ bắt đầu bữa tối, anh ấy đi tới, vẫn với tư thế quen thuộc, khoác cánh tay Lâm Khinh Khinh, kéo cô ấy đi.
“Đi thôi, bữa tối sắp bắt đầu.”
Sau khi không còn ai, Vân Thư nói với Tạ Mãn Hành: “Ông xã, bọn họ có trò mèo.”
Sau khi khó khăn lắm mới đặt con trai vào xe đầy, Tạ Mẫn Hành kéo Vân Thư đi tắm.