Chủ tịch Vương giật mình quay lại, muôn nuôt chửng Lâm Khinh Khinh trong cơn giận dữ: “Hay cho con khốn mày.”
Vừa nói, ông ta vừa định đánh Lâm Khinh Khinh, nhưng Tạ Mẫn Thận đã nắm lây bàn. tay đang giơ lên của ông ta.
Lâm Khinh Khinh mỉm cười thoải mái khi Tạ Mẫn Thận ra tay.
Sau đó, anh ấy vòng tay qua vai Lâm.
Khinh Khinh, ôm cô ây vào lòng: “Thật sự xin lỗi chủ tịch Vương. Bạn gái tôi có tính tình không tỐt, được tôi chiều quen rôi, cô ây có thể ném đĩa vào mặt ông, ngày mai cô ấy cũng có thể tìm người chặt tay ông, đó cũng là do được tôi chiều.”
Cái gì?
Lâm Khinh Khinh là bạn gái của Tạ Mẫn Thận?
Mấy người trong phòng đều ngạc nhiên, Lâm Phổ mở miệng, ông ta..
vừa rồi ông ta… vừa rồi ông ta đã làm những chuyện gì vậy.
Ông ta có con rễ là thị trưởng, còn lo gì đường phát tài.
Chủ tịch Vương cũng bị sốc, người vừa bị ông ta quây rồi chính là bạn gái của thị trưởng Tạ.
Đôi tay run rẫy của ông ta lập tức đưa ra sau lưng: “Thật sự xin lỗi thị trưởng Tạ, xin lỗi.”
Tạ Mẫn Thận phớt lờ ông ta.
Là một trợ lý đắc lực, Hàn Khải Tử lập tức nhường chỗ ngồi bên cạnh Tạ Mẫn Thận: “Cô Lâm, mời.
Ngay cả Lâm Khinh Khinh cũng mơ’ màng, cô ây trở thành bạn gái của Tạ Mân Thận từ khi nào?
Hàn Khải Tử gọi nhân viên phục vụ: “Một chai nước cam, cảm ơn.
Khi người phục vụ mang nước cam đến, Tạ Mẫn Thận đã đón lấy, văn nắp chai, đưa đến gần miệng Lâm Khinh Khinh, định cho cô ây uông.