Đã năm năm trôi qua. ..
Đám trẻ ngày nào của Bất Hủ Cổ Tộc đều đã là những thiếu niên nam nữ, bừng bừng sức sống.
Bọn hắn mang trong người huyết thống bất phàm, tu luyện Siêu Thần Công Pháp và những thủ đoạn chiến đấu của đại tộc, tuổi còn trẻ đã có phong thái vô song, tuỳ tiện thả ra một người đến bất cứ đâu tại Chung Cực cũng là thiên tài đứng đầu, có thể toả ra ánh sáng chói mắt.
Trong đó nổi bật nhất vẫn là thân ảnh của Thần Huyền Huân, nàng càng lớn càng đẹp, trở thành tình nhân trong mộng của hầu hết thiên kiêu cùng trang lứa, ngay cả một số thế hệ nam nhân trước đó cũng ôm mộng hão huyền.
Nhưng thân mặc nam trang, mái tóc cắt ngắn cùng với tính cách khó thuần của nàng lại như trở thành một chướng ngại vô hình, ngăn cách giữa nàng và bọn hắn.
Nếu không phải vì một khuôn dung nhan tuyệt thế, người khác thậm chí quên mất nàng là nữ nhi.
Cảm nhận được ánh mắt của đám thiếu niên nhìn trộm, Thần Huyền Huân biểu lộ bình thản, không có phản ứng quá nhiều.
Nàng đã sớm quen với cảm giác này, mẫu thân Thần Huyên Nhi từng căn dặn nàng đeo khăn che mặt để giấu đi dung mạo, nhưng Thần Huyền Huân cảm thấy không cần thiết.
Ở trong tộc muốn nhìn cứ để bọn hắn nhìn, nhìn nhưng không chạm được càng tức chết bọn hắn.
Lúc này, một toà Trận Pháp trước mắt bọn họ đột ngột sáng lên.
Từ trong Trận Pháp, thân ảnh tộc trưởng - Thần Thương Khung chậm rãi hiện thân.
“Tham kiến tộc trưởng.”Bao gồm cả Thần Huyền Huân, tất cả đều hướng về vị nam tử này chắp tay hành lễ.
“Rất tốt.”Thần Thương Khung nhẹ gật đầu, trầm giọng nói:
“Chúc các ngươi đạt được thành tựu, tìm ra con đường của riêng mình trước khi sẵn sàng đối mặt với Tháp tiền bối.”
“Cảm ơn tộc trưởng!”
Mười một thiếu niên hít sâu một hơi, ánh mắt hiện lên hoả diễm hừng hực, bọn hắn hiểu rằng chân trời rộng mở của bản thân đang ở ngay phía trước.
Bất Hủ Cổ Tộc không giữ khăng khăng tộc nhân của mình bên trong tộc, ngược lại có một quy định chung.
Cứ sau năm năm kể từ khi bắt đầu tu luyện công pháp, mặc kệ ngươi đã có tu vi gì, thực lực ra sao, thân phận như thế nào, ngươi sẽ được rời khỏi tộc, bắt đầu hành trình thuộc về mình.
Đây xem như một cuộc khảo nghiệm quan trọng đối với bản thân mỗi tộc nhân, mỗi người sẽ trải qua một quá trình khác nhau, không ai giống ai.
Hành trình này không giới hạn thời gian, khi nào trở về do chính bản thân ngươi quyết định.
Bởi vì sau khi trở về, ngươi sẽ được trao cơ hội tiến vào Bất Hủ Thần Tháp, tiến hành khảo nghiệm quan trọng nhất trong cuộc đời.
Có người lựa chọn về tộc khi vừa đột phá Thiên Đạo Cảnh, có người thì sau khi đạt Thần Đạo Cảnh mới trở về, thậm chí có những tộc nhân rời tộc ở độ tuổi thiếu niên, sau khi quay về đã là một vị lão già cấp độ Siêu Thần.
Trong quá trình rèn luyện này, ngươi không được phạm vào tộc quy của Bất Hủ Cổ Tộc, bằng không Tộc Ấn khắc trong linh hồn của ngươi sẽ lập tức kích hoạt, cưỡng ép đưa ngươi trở lại tộc.
Trước đây, Tộc Quy của Bất Hủ Cổ Tộc cũng khá đơn giản.
Một là không để Diễn Sinh Tam Công truyền ra ngoài, hai là bảo vệ sự tinh khiết của huyết mạch.
Mà thế nào là bảo vệ sự tinh khiết của huyết mạch? Nói thẳng ra là không gieo giống lung tung, không để huyết mạch bị lai tạp, không bị kẻ thù ngấp nghé rút ra máu huyết.
Bởi vì bản thân tộc này tự cho mình là cao cao tại thượng, đứng trên phần lớn chúng sinh, không có bất cứ chủng tộc nào xứng với dòng máu của bọn hắn.
Năm đó lão tộc trưởng Thần Huyền Không vừa ra ngoài một năm đã trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, cấu kết với các nữ tử nhiều tộc khác, bị mỹ nhân kế dẫn dụ khiến huyết mạch phân tán lung tung, dẫn đến Tộc Ấn kích hoạt đem hắn kéo về.
Lúc đó Thần Huyền Không còn chưa tiến vào Thiên Đạo, thiếu niên vừa mới biết yêu lại bị gia tộc cấm đoán, thế là giận dữ chạy vào Bất Hủ Thần Tháp.
Chẳng ngờ giai thoại đó đã mở ra một trang lịch sử mới của chủng tộc.
Cũng kể từ đó, Thần Huyền Không thay đổi tộc quy, không còn cấm đoán chuyện tình cảm của tộc nhân với người ngoại tộc, tuy nhiên bọn họ chỉ được sống cùng nhau, không được sinh ra hậu duệ, những nữ tử hay nam tử ngoại tộc được gả vào Bất Hủ Cổ Tộc cũng không được làm chính thất, nữ thì chỉ làm thị thiếp, nam thì làm nam sủng hoặc tuỳ tùng, đồng thời cắt đứt liên hệ với xuất thân của mình.
Đây cũng là nguyên nhân khiến Bất Hủ Cổ Tộc độc lai độc vãng, tồn tại ở Chung Cực Giới không có một đồng minh nào đáng tin cậy, dẫn đến hậu quả và suy nghĩ đổi mới của Thần Huyền Huân sau này.
Bất quá đây là chuyện tương lai. ..
Hiện tại, Thần Huyền Huân và mười người còn lại dự định bước vào trong Truyền Tống Trận.
Một tên thanh niên ngũ quan tuấn mỹ, thân khoác hoàng bào bước đến bên cạnh nàng cười nói:
“Huyền Huân, hay là chúng ta đồng hành cùng nhau, sẵn tiện chiếu cố lẫn nhau?”
Thanh niên tuấn mỹ chính là Thần Tuân, cháu của đại trưởng lão Thần Tâm.
“Ta là Thần Huân!”Thần Huyền Huân nghiêm túc nhắc nhở:
“Huống hồ là ai chiếu cố ai?”
Thần Tuân nhướng mày tự tin, cười đáp: “Haha, ta đã là Đại Đạo Trung Kỳ, mà ngươi vừa mới đạt đến Đạo Cảnh Viên Mãn, đương nhiên là ta chiếu cố ngươi.”
Với điều kiện môi trường hàng đầu của Bất Hủ Cổ Tộc, trong vòng năm năm. .. những thiếu niên nam nữ này hầu hết đã tiến vào Đại Đạo Sơ Kỳ, riêng Thần Tuân xuất chúng hơn đạt đến Đại Đạo Trung Kỳ.
Chỉ có Thần Huyền Huân kém nhất, vẫn chỉ là Đạo Cảnh Viên Mãn.
Nàng khinh bỉ nhìn Thần Tuân, thầm nghĩ lão nương vì phải tu cùng lúc ba môn công pháp nên tu vi mới thụt lùi so với các ngươi, nếu đứng ra sinh tử chiến, chưa biết ai là kẻ chết đâu.
Bất quá nàng cũng lười để ý, trực tiếp thả người nhảy vào trong Truyền Tống Trận.
“Nha đầu cẩn thận, thế gian ngoài kia hiểm ác.”Thần Thương Khung truyền âm nhắc nhở:
“Một khi con thất bại, hậu quả tự hiểu.”
Tộc nhân Bất Hủ Cổ Tộc nếu bị ép vào tuyệt cảnh cận kề tử vong, Tộc Ấn cũng sẽ kích hoạt cứu mạng, tuy nhiên cái giá phải trả là mất tư cách khảo nghiệm trong tháp.
Một người đến mạng sống của mình cũng không thể giữ, không đủ tư cách được Công Pháp tối thượng tán thành.
“Hì hì, nữ nhi của ngươi chính là yêu nghiệt, phụ thân ngươi lo xa quá đấy.”Thần Huyền Huân bĩu môi:
“Bất quá ta cũng chẳng ở ngoài lâu đâu.”
Vừa dứt lời, vô số Trận Văn cũng đã sáng lên, bao trùm lấy thân thể nàng.
Sắc mặt Thần Thương Khung tối sầm, chẳng hiểu vì sao cảm giác nóng ruột, nha đầu linh tinh quái này còn định giở trò gì?
Nhìn thấy Thần Huyền Huân biến mất, Thần Tuân thầm nghĩ trong lòng:
“Chờ ngày ta khải hoàng trở về, đạt được Bất Hủ Diễn Sinh Kinh tán thành, ta sẽ có được nàng.”
Hắn và những người khác cũng tiến vào Truyền Tống Trận.
Nhìn toàn bộ đệ tử đều biến mất, Thần Thương Khung nhìn về toà tháp uy nghiêm xa xôi kia, trong mắt lần đầu tiên sáng bừng một tia hy vọng.
Bản thân Thần Thương Khung đã thất bại nên chưa từng đặt kỳ vọng cao vào nữ nhi, chỉ muốn nàng sống một đời an vui, tương lai thành tựu Siêu Thần cũng đủ để hắn mãn nguyện rồi.
Chỉ là ngay cả hắn cũng không ngờ thiên phú và ngộ tính của nữ nhân thật sự quá mức kinh khủng, một mình vậy mà tu thành công cả ba môn công pháp, trong đó hai môn thậm chí chỉ cần nghe đọc khẩu quyết một lần duy nhất.
Sự tiến triển của nữ nhi thật sự khiến Thần Thương Khung kinh diễm, thế nên ngọn lửa hy vọng vốn đã tắt từ lâu của y một lần nữa bùng cháy.
Nếu nữ nhi đạt đến Thần Đạo hay Siêu Thần, nói không chừng có thể thành công?
. ..
Thiên địa quay cuồng, Thần Huyền Huân xuất hiện tại dãy núi lớn hoang vắng, còn chưa biết mình thân ở chỗ nào, cũng chẳng muốn biết.
Truyền Tống Trận của Bất Hủ Cổ Tộc sẽ không làm khó tộc nhân, thường ưu tiên dịch chuyển đến những nơi hoang vu ngoài rìa thế giới, nơi có Nguyên Khí mỏng manh, chất lượng tu sĩ không quá mạnh, cũng ít nguy hiểm.
Ở những địa phương như thế này, tu sĩ căn bản không đủ tư cách biết đến sự tồn tại của Bất Hủ Cổ Tộc, rất phù hợp trở thành “tân thủ thôn”của người trẻ tuổi.
RỐNG!
Có tiếng gầm giận dữ vang lên, một con Ma Lang hình thể cao lớn xông thẳng về phía nàng, giương ra nanh vuốt như liêm đao.
Ma Lang có tập tính bảo vệ lãnh địa, nữ nhân loại Đạo Cảnh nho nhỏ này dám tiến vào địa bàn của nó, làm sao có thể bỏ qua?
Nên biết rằng Ma Lang chính là Đại Đạo Yêu Thú.
Thần Huyền Huân trừng mắt nhìn qua, ánh mắt của nàng loé lên ánh sáng bạc, hai luồng linh hồn cường đại vượt xa Đạo Cảnh thông thường bắn ra.
“Hự. ..”Ma Lang chỉ cảm thấy đầu như muốn nổ, đau đớn giãy dụa lăn lộn trên mặt đất.
Bất Diệt Công chủ tu linh hồn, nàng đã luyện ra Ngân Hồn giúp Hồn Lực trở nên cứng rắn và sắc bén như vũ khí bằng kim loại, oanh thẳng vào đầu Ma Lang, nó không thể chịu nổi.
Chưa dừng lại ở đó, Diễn Nguyên Công lập tức triển khai.
Chỉ thấy nàng nâng lên thủ chưởng, trong lòng bàn tay hiện ra Kim Nguyên Lực, sau đó Kim sinh Thuỷ, Thuỷ sinh Mộc, Mộc sinh Hoả, Hoả lại sinh Thổ. ..
Thuộc tính tương sinh, chưởng ấn bạo phát mạnh gấp năm lần đẩy ra.
OÀNH.
Đầu lâu Ma Lang nổ tung, cơ thể hoá thành huyết nhục.
Diễn Nguyên Công của Bất Hủ Cổ Tộc cực kỳ lợi hại, đây là loại công pháp tự động diễn sinh thuộc tính.
Chỉ cần ngươi có được một loại linh căn duy nhất, Diễn Nguyên Công sẽ tự động diễn sinh ra hàng loạt thuộc tính khác, gia tăng sức mạnh của đòn đánh.
Bản thân Thần Huyền Huân bẩm sinh đã có chín loại Linh Căn, nếu nàng thi triển Diễn Nguyên Công, nàng có thể diễn sinh ra tất cả thuộc tính trong thiên địa này.
Mà tu luyện đến tầng cao hơn, Diễn Nguyên Công còn có thể diễn sinh ra những thứ khác như thân pháp, vũ kỹ, bí thuật. .. ứng với từng loại thuộc tính riêng biệt.
Thần Huyền Huân tiến đến thu thi thể Ma Lang vào Nhẫn Trữ Vật, xem như kỷ niệm lần đầu rời tộc.
Bất Hủ Cổ Tộc không cho tộc nhân của mình bất cứ tài nguyên hay gì khác mang theo, chỉ có y phục trên thân và một chiếc Nhẫn Trữ Vật trống rỗng.
“Nơi này không có người à?”Thần Huyền Huân nhíu mày:
“Vậy ta biết tìm ai để phạm quy?”
Nàng đánh giá tình huống chung quanh một vòng, chợt hai mắt sáng lên: “Có cách.”
Bước đến phía trước vách đá lớn, Thần Huyền Huân ngưng tụ Nguyên Lực vào đầu ngón tay, điểm chỉ vào trên vách đá, bắt đầu khắc xuống:
“Công Pháp - Diễn Nguyên Công của Bất Hủ Cổ Tộc đây, mời các phương đạo hữu đến học. ..”
Theo sau đó, từng luồng từng luồng khẩu quyết bất truyền chi bí bị nàng khắc ra.
ONG.
Nào ngờ chỉ mới khắc có hai dòng, từ nơi xa xôi trong linh hồn, một dấu ấn huyền diệu mang theo khí tức cổ xưa đầy bá khí được kích hoạt.
Tộc Ấn mở.
Thần Huyền Huân còn chưa kịp định thần, hư không vặn vẹo, một cái thông đạo tuôn ra hấp lực đem nàng cuốn vào.
Biến mất tại chỗ.
. ..
Thần Thương Khung vừa mới trở về động phủ uống trà đối ẩm với thê tử, chợt một tiếng quát từ bên ngoài vọng lên:
“Bẩm báo tộc trưởng, công chúa vi phạm tộc quy, bị Tộc Ấn cưỡng ép trở về rồi, đang ở Chấp Pháp Đường.”
“PHỐC!”
Thần Thương Khung phun ra một ngụm trà còn trong miệng, sắc mặt tái mét.
Ở bên cạnh, Thần Huyên Nhi che miệng cười khẽ.
“Nàng còn cười được?”Thần Thương Khung vừa sợ vừa giận:
“Nha đầu này rốt cuộc giở trò gì? Ta còn chưa ngồi nóng đít nó đã phạm phải tộc quy?”
“Huân nhi tuy nghịch ngợm bất tuần nhưng là đứa trẻ có ý chí, có nghị lực.”Thần Huyên Nhi dịu dàng nói:
“Nữ nhi của thiếp chưa từng làm gì mà không có tính toán cẩn thận.”
“Mặc kệ, trước hết đem nó bắt về đánh cái mông.”Thần Thương Khung vô cùng mất mặt, mình đường đường là tộc trưởng lại không dạy dỗ nổi nữ nhi?
Thân ảnh của y biến mất.
Bên trong Chấp Pháp Đường, Thần Huyền Huân ngoan ngoãn quỳ gối, trước mắt các vị Bất Hủ Chấp Pháp cũng vô cùng bất đắc dĩ.
“Tham kiến tộc trưởng.”Thấy Thần Thương Khung đến, cả đám cũng nhẹ nhàng thở ra.
“Phạm tộc quy gì?”Thần Thương Khung nghiêm nghị hỏi.
“Bẩm tộc trưởng, công chúa muốn đem Diễn Nguyên Công phát tán.”Chấp Pháp Trưởng Lão lắc đầu cười khổ.
“Phụ thân, phạt xong rồi cho ta vào tháp. .. hì hì.”Thần Huyền Huân híp mắt cười.
“Thật là ngu xuẩn.”Thần Thương Khung giận không có chỗ phát tiết:
“Ngay cả gia gia của ngươi, Đại Đạo Viên Mãn mới vào tháp, mà ngươi Đại Đạo cũng chưa đến, muốn chết phải không?”
“Nhưng ta đã về sau khi lịch luyện rồi, dựa theo tộc quy là bắt buộc phải vào, thành bại tự chịu.”Thần Huyền Huân nhún vai.
“Thôi đành vậy. ..”Thần Thương Khung vỗ vỗ trán, không còn cách nào khác.
Để nàng thất bại cũng tốt, sau đó ngoan ngoãn mà đi theo chính đạo, đừng có theo đuổi những suy nghĩ tà quái lung tung nữa.
“Đi thôi!”Thần Thương Khung phất tay:
“Đi sớm về sớm, đừng nản lòng thoái chí là được, chuyện ở đây phụ thân giúp ngươi bồi tội với các vị tộc lão.”
“Đa tạ phụ thân, nhất định không để ngài thất vọng.”
Thần Huyền Huân kích động đến cả người phát run.
Khác với những người khác có ý định đạt được thành tựu, đạt được tu vi rồi mới nghĩ đến chinh phục Bất Hủ Thần Tháp.
Thần Huyền Huân lại không cho rằng như thế.
Theo nàng, công pháp chủ đạo nên luyện càng sớm càng tốt, như thế nó mới có thể gắn bó với ngươi cả một đời, đồng hành cùng ngươi xuyên suốt hành trình, trở thành một phần của ngươi.
Nếu Bất Hủ Diễn Sinh Kinh là công pháp chủ đạo của nàng, nàng muốn tu được nó ngay khi vừa bắt đầu đặt chân vào thế giới.
Ngược lại nếu cùng nó vô duyên, lúc đó lại rời tộc truy cầu Bất Hủ Thần Vật khác cũng không muộn.
Chờ đạt đến lão quái vật Siêu Thần mới chạy về Bất Hủ Thần Tháp khảo nghiệm, dù được tán thành thì sao chứ? Bất Hủ Diễn Sinh Kinh cũng không phải công pháp gắn bó nhất, có tình cảm nhất nữa rồi.
Nghĩ đến đây, cước bộ của nàng càng nhanh hơn.
Rất nhanh, một toà tháp uy nghiêm, ngập tràn hơi thở cổ lão, nguyên thuỷ đã hiện ra trước mắt nàng.
Bất Hủ Thần Tháp.
Ở trước Bất Hủ Thần Vật, dù là Siêu Thần cũng cảm thấy bản thân nhỏ bé, ngay cả các vị trưởng lão cũng phải kính nể, gọi một tiếng Tháp tiền bối.
Thần Huyền Huân hít sâu một hơi, không có sự cung kính, chỉ có sự quyết tâm:
“Ta chọn ngươi!”
. ..
Ngoại truyện là món quà tinh thần báo đáp đến những độc giả đã có tâm donate ủng hộ trong thời gian qua.
Ngoại truyện sẽ không ảnh hưởng vào nội dung hay tác động đến cốt truyện chính.
Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ.