Tại Ngũ Sắc Giới cũng được Lạc Nam kiến tạo không ít cung điện, Cửu Huân Dao chọn một trong số đó nghỉ ngơi.
Ý niệm vừa động, Lạc Nam đã tìm đến đúng chỗ.
Hắn nhẹ nhàng gõ cửa.
Ngồi xếp bằng trên giường, Cửu Huân Dao mở ra đôi mắt đẹp, nhận ra người đến bên ngoài là Lạc Nam, thân thể thoáng run lên, bất quá rất nhanh đã khôi phục bình tĩnh, giọng điệu trong trẻo kiêu sa vang lên:
“Vào đi!”
Lạc Nam đẩy cửa bước vào.
Đập vào mắt hắn là một vị phu nhân cao quý, lãnh diễm tuyệt luân đang thản nhiên ngồi trên giường.
Toàn thân nàng khoác lấy một lớp sa y màu tím như tơ lụa ôm sát lấy cơ thể.
Từng đường cong hoàn mỹ như ẩn như hiện có sức hấp dẫn trí mạng.
Ngũ quan hoàn hảo đến từng tiểu tiết như được tạo hóa khắc gọt mà thành.
Mày liễu mi cong, ánh mắt ngạo kiều, viền mắt kẻ đen, một nốt ruồi son ở đuôi mắt như tô điểm cho sự ma mị…
Mũi quỳnh môi thắm, hai cánh môi dù không tô son vẫn đỏ rực như mật đào chín mọng, gò má trơn bóng trắng hồng như da em bé.
Tóc mượt búi cao, trâm ngọc vắt ngang để lộ phần gáy ngọc ngà như thiên nga cao quý.
Xuống dưới một chút xương quai xanh tinh mỹ, bộ ngực vốn đã đồ sộ nay càng căng tròn và có quy mô hơn sau khi sinh con, dường như bên trong đang chứa đầy ắp sữa, lớp lụa mỏng khó mà đè ép được sự hùng vĩ đó.
Đôi gò bồng đảo càng quy mô lại càng khiến cho vòng eo thon gọn của nàng trở nên nổi bật.
Kết hợp với bờ mông mạn diệu nẩy nở, tạo thành một đường cong yêu dị vô khuyết từ trên xuống dưới rung động lòng người.
Đùi đẹp thẳng tắp, đôi chân dài miên mang tùy ý thả xuống giường, bàn chân trần nhỏ với từng ngón chân như ngọc ngà, không chỗ nào không đẹp…
Dù đã không ít lần tiếp xúc với Cửu Huân Dao, nhưng khi chứng kiến nàng như thế này, Lạc Nam vô thức thất thần trong thoáng chốc.
Vẻ đẹp của nàng không cao quý và uy nghiêm như Nữ Hoàng, càng không xa xa khó với như Tuế Nguyệt, cũng chẳng lạnh lùng cô tịch như Thường Nga.
Nàng đẹp theo kiểu lãnh diễm, yêu dị, nguy hiểm…đúng chất của một xà nữ…
Nhất là khi đã sinh con, hòa thêm một chút mẫu tính, khiến Cửu Huân Dao càng thêm chín muồi và hấp dẫn.
Lạc Nam hít sâu một hơi, xém chút không nhịn được lao đến đè nàng xuống giường.
Dung nhan của nàng thật sự quá mê người đối với một kẻ háo sắc với nữ nhân của mình như hắn.
Chứng kiến ánh mắt nóng rực của nam nhân, Cửu Huân Dao nhịp tim cũng thoáng nhảy lên.
Bất quá không hiển lộ ra bên ngoài, nàng vẫn điềm tĩnh hỏi:
“Tìm ta có chuyện gì không?”
Lạc Nam đóng lại cửa cung điện, bước đến ngồi xuống bên cạnh nàng, kéo bàn tay tinh tế như ngọc của nàng nắm lấy.
Cửu Huân Dao vô thức muốn rụt lại nhưng Lạc Nam nắm chặt quá, nàng lại phát hiện mình cũng không chán ghét cảm giác này, đành liếc xéo đôi mắt yêu kiều nhìn lấy hắn.
Lạc Nam mặt dày cười hắc hắc:
“Hiếm có cơ hội xú nha đầu kia ham chơi, ta đương nhiên phải biết tranh thủ!”
“Ngươi… ngươi định làm cái gì?”
Cửu Huân Dao giọng điệu thoáng phát run, bàn tay đang bị hắn nắm có chút mồ hôi chảy ra vì khẩn trương, cố gắng giữ bình tĩnh nhất có thể.
Nếu là trước đây, nàng không ngại hung hăng cho hắn một chưởng, nhưng sau quá nhiều chuyện xảy ra giữa hai người, lại có Tiểu Thiên Ý làm cầu nói, nàng vẫn chưa biết cách để mình nên đối mặt với hắn.
Lạc Nam nắm tay nàng càng chặt, ngồi càng gần nàng, ngửi mùi thơm cơ thể nồng nàn của Cửu Huân Dao, hắn trầm âm đầy nam tính, nở nụ cười xấu xa nói:
“Toàn bộ vũ trụ này đều biết Cửu Huân Dao sinh con cho một nam nhân, hiện tại nam nhân đó ngồi bên cạnh nàng, nàng lại hỏi hắn muốn làm cái gì? Không phải rõ như ban ngày rồi sao?”
Cửu Huân Dao trong lòng nhảy lên, nhưng nghe lời hắn chứa đựng sự trêu chọc, bản tính cường thế của nàng trổi dậy, môi đỏ lạnh lùng nói:
“Sinh ra Tiểu Thiên Ý là ý trời, vận mệnh sắp đặt, nhưng điều đó không đồng nghĩa ta sẽ vì vậy mặc cho ngươi muốn làm gì thì làm!”
“Vậy sao ngày đó nàng muốn làm ta ra sao thì làm, ta đâu chống cự nổi?” Lạc Nam cười tủm tỉm hỏi.
“Đó là lúc bản năng giống loài trổi dậy, ta bị mất khống chế!” Cửu Huân Dao bình thản đáp:
“Nhưng bản năng này đã không còn từ khi Cửu Đầu Xà sinh con, ngươi đừng mơ mộng nữa!”
“Nàng có bản năng, ta cũng có bản năng!” Lạc Nam giọng điệu trở nên trầm thấp, càng ngồi gần lấy nàng, mặt hai người như áp sát vào nhau, cảm nhận được vị hơi thở của nhau.
“Ngươi thì có bản năng gì? Ham muốn chiếm hữu của Nghịch Long vẫn có thể khắc chế được!” Cửu Huân Dao hơi né mặt sang một bên.
Lạc Nam bất chợt vòng tay qua siết lấy vòng eo thon gọn, dẻo dai như không có xương của nàng.
Bị tập kích bất ngờ, Cửu Huân Dao đang muốn nổi giận bạo phát, chợt bên tai vang lên thanh âm ôn nhu đầy mị hoặc của nam nhân:
“Bản năng của ta là muốn yêu người đã sinh con cho ta, muốn yêu nữ nhân của ta, thê tử của ta!”
Lực lượng sắp bùng nổ của Cửu Huân Dao chẳng biết biến đi đâu mất.
Vô cùng nhanh chóng, Lạc Nam đem mặt nàng kéo lại, nhắm ngay đôi môi đỏ thẳm đầy đặn, thơm ngào ngạt đó hôn xuống.
“Hừm…”
Một tiếng hừ nhẹ trong cổ họng Cửu Huân Dao vang lên, nàng chỉ cảm thấy đầu mình như vừa xảy ra vụ nổ.
“Hừ…thật sự…nợ ngươi…” Cửu Huân Dao toàn thân tê dại lầm bầm một câu, bỗng nhiên phân thân thành chín người khác nhau về khí chất.
“Thiên Đường…tối đa cũng chỉ đến như vậy mà thôi!” Lạc Nam thở dài.