“Nơi này là...?”
Chúng nữ toàn thân chấn động, từng đôi mắt đẹp ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt mình.
Dù rằng các nàng đã đến Đại Tiên Giới rất nhiều năm, đi lại không ít thế giới, kiến thức và tầm mắt đã sâu rộng hơn rất nhiều nhưng vẫn không thể tránh nổi kinh ngạc khi nhìn lấy cảnh tượng trước mắt.
Đây là một phương thế giới hoàn chỉnh đến cực hạn...
Phong cảnh, thiên nhiên đa dạng phong phú vô cùng.
Thiên không có mặt trời chiếu rọi, ánh nắng ấm áp dịu dàng dễ chịu, từng làn gió mang theo hương thơm của kỳ hoa dị thảo say đắm lòng người. Thế giới mở rộng hơn xưa không biết bao nhiêu lần, có những cảnh vật quen thuộc trong trí nhớ của các nàng, cũng có những thứ mới mẻ vượt xa tưởng tượng.
Thảo nguyên tươi tốt mênh mông, đại hải trong veo và bờ cát tinh khiết dưới ánh mặt trời, sơn phong cao chót vót, sơn thủy hữu tình, danh lam thắng cảnh hoa lệ, hùng vĩ. Thiên nhiên có sự hùng vĩ, có thơ mộng, có tĩnh lặng, có khắc nghiệt tạo nên một phương thế giới cực kỳ hoàn thiện.
Đặc biệt có những cảnh quan khiến tu sĩ trong lòng rung động...
Cung Đình Thụ vẫn hoa lệ như ngày nào sừng sững giữa trung tâm thế giới, khác biệt duy nhất là số lượng cung điện có thêm chủ mới đã tăng lên khá nhiều khiến chúng nữ liếc xéo cả mắt.
Cực Lạc Suối là một kiện kiến trúc pháp bảo cũng đã được Thiên Khí Đế như Lạc Nam nâng cấp, chẳng những xinh đẹp và rộng lớn hơn còn ẩn chứa lượng Nguyên Khí dồi dào đến cực điểm dưới từng giọt nước ấm áp.
Hiển nhiên Lạc Nam đầu tư không ít, khi nâng cấp Cực Lạc Suối đã dùng lượng lớn Nguyên Thạch hòa tan, tạo nên một trong số các loại tài nguyên phụ trợ tu luyện đỉnh cấp.
Mà không riêng gì Cực Lạc Suối, những pháp bảo kiến trúc trong Linh Giới Châu đều được hắn phí công nâng cấp.
Chẳng hạn như Thủy Tinh Cung dưới lòng biển của mấy nữ Hải Linh Lung, Hải U Quỳnh, Côn Minh Nguyệt càng trở nên diễm lệ, mộng mị hơn, ở vào trong đó sẽ tự động hấp thu Tiên Khí, gia tăng Hồn Lực.
Lại như Tứ Quý Sơn chỉ là một ngọn núi có chứa bốn mùa khác nhau, thì nay đã trở thành Cửu Thiên Sơn, mỗi một tầng núi là một hoàn cảnh tu luyện thích hợp với một loại thuộc tính riêng biệt.
Nhưng có thể nói thay đổi nhiều nhất vẫn là Linh Dược Điền, ngoại trừ hai vị mỹ nhân của Mộc Linh Tộc khiến chúng nữ chú ý đầu tiên, nhưng sau đó các nàng mới quan sát lấy cảnh tượng tổng thể.
Số lượng Tiên Thảo, Ma Dược, Kỳ Trân bên trong nhiều không đếm xuể, đều đang ở trạng thái phát triển tốt nhất, cao cấp nhất.
Đánh sâu vào thị giác là ba gốc Đại Thụ khổng lồ cao chót vót khiến từng đôi mắt đẹp của chúng nữ lóe lên dị sắc liên tục.
Bất Tử Thụ các nàng đã sớm quen thuộc, nhưng thay vì giống như một cây thành niên ngày nào thì nay nó đã là một gốc cổ thụ chân chính, gốc cây vài chục người ôm không xuể, tán cây bao phủ một vùng rộng lớn trong bóng râm, khí tức Sinh Mệnh ngào ngạt đến cực điểm lan tỏa khắp vùng trời.
Lập Ma Thụ tuy hơi tiêu điều vì số lượng Lập Ma Quả bị thu hoạch không ngừng nghỉ, nhưng phát triển cũng rất tươi tốt, Ma Khí tinh khiết nồng đậm lượn lờ trong không gian.
Cuối cùng là Bàn Đào Thụ, vì đã sinh trưởng vô số năm ở Thiên Đình nên sự phát triển của nó còn vượt qua Bất Tử Thụ, cũng là loài thực vật có hương thơm nhất ở Linh Dược Điền, đáng tiếc số lượng Bàn Đào Quả cũng chẳng còn bao nhiêu, những nhánh cây đa số đang bắt đầu kết hoa trở lại.
Dù là như vậy, một người nếu sở hữu hai loại Thần Thụ bên trong Thất Đại Thần Thụ cũng là tin tức động trời, nếu để tu sĩ bên ngoài biết được lại khó tránh khỏi một trận gió tanh mưa máu.
Lạc Nam thấy chúng nữ si mê ngắm nhìn quang cảnh trong Linh Giới Châu, bèn tiến đến ôn nhu kéo lấy bàn tay của Tần Mộng Ảnh thủ thỉ:
“Lời hứa năm đó với nàng, tuy hơi muộn một chút nhưng rốt cuộc ta đã hoàn thành!”
Tần Mộng Ảnh thân thể run lên, đôi mắt mỹ lệ lóng lánh lệ quang nhìn sang nam nhân đứng bên cạnh.
Năm đó cũng chính tại thế giới này, đứng trên cành mây của Cung Đình Thụ khi nàng triệt để giao thân thể trinh nguyên của mình cho hắn, thể xác và linh hồn dung hòa vào nhau, hai người từng ngắm nhìn khung cảnh Linh Giới Châu chưa được trọn vẹn, nàng tự ao ước nói rằng:
“Nơi này đã như tiên cảnh nhưng còn thiếu biển cả, thiếu núi non, thiếu cánh đồng hoa, thiếu cả mặt trăng, mặt trời, thiếu cả bốn mùa…nếu như có thể thiếp muốn nó sẽ như một thế giới hoàn chỉnh chỉ dành riêng cho gia đình của chúng ta!”
Đó chỉ là mơ ước thoáng qua của nàng trong lúc tình cảm lên cao, dù có trở thành hiện thực hay không cũng chẳng ảnh hưởng đến sự yêu thương của nàng dành cho hắn. Nhưng nam nhân này vẫn luôn như vậy, luôn khiến nữ nhân u mê không lối thoát, luôn thực hiện được lời hứa của hắn đối với bất kỳ ai.
Nàng muốn biển cả, đã có biển cả...
Nàng muốn núi non, đã có núi non...
Cánh đồng hoa càng thêm xinh đẹp vượt xa chờ mong của nàng...
Mặt trăng và mặt trời, thời tiết bốn mùa chỉ cần một ý niệm của hắn để Châu Nhi thiết lập.
Đây quả thật là một thế giới hoàn hảo chỉ tồn tại trong cổ tích, đúng với tâm nguyện của nàng.
“Phu quân...” Tần Mộng Ảnh ôm lấy hắn, ngẩng đầu nhìn lên, nở một nụ cười ngọt ngào mãn nguyện thủ thỉ:
“Hôn thiếp!”
Nhìn thấy mỹ nhân dâng hiến môi thơm, Lạc Nam đâu nỡ lòng nào từ chối, chưa kể nàng còn là một trong những thê tử khiến hắn ngày nhớ đêm mong.
Nhẹ nhàng cúi đầu, đặt bờ môi dày dặn lên trên cái miệng đỏ mộng oánh nhuận của nàng.
Lạc Nam và Tần Mộng Ảnh như hận không thể dung nhập đối phương vào cơ thể mình sau bao ngày xa cách.
“Gian phu dâm phụ không biết xấu hổ!” Diễm Nguyệt Kỳ không nhịn được gắt giọng một tiếng.
“Hắc hắc!” Lạc Nam cười xấu xa:
“Haha, các lão bà, đều là vợ chồng bao nhiêu năm rồi, có gì phải xấu hổ?”
Hắn cười lớn một tiếng, vòng tay ôm chầm lấy mấy vị kiều thê.
“Thanh Trúc, xem ta có quà cho nàng!”
Lạc Nam bá đạo đem hai nữ nhân bế lên ôm vào lòng.
Trong ánh mắt tò mò của Hoa Thanh Trúc, chỉ thấy hắn phất tay.
ẦM!
Một cái Tổ Chim cự đại bằng băng diễm lệ, tinh khiết đến cực điểm hiện ra.
“Đây là...” Quả nhiên ánh mắt Hoa Thanh Trúc sáng lên.
“Là kiến trúc pháp bảo đặc biệt của Băng Phượng Hoàng, ta phải vất vả lắm mới lấy được ở Băng Phượng Tộc làm quà cho nàng đó!” Lạc Nam mỉm cười nói.
“Vậy sao? Thiếp rất thích...” Hoa Thanh Trúc hôn lên gò má hắn.
Một trận nhất long chiến quần phượng, xuân sắc ngập trời khiến toàn bộ Linh Giới Châu rung động lại diễn ra.