Con Đường Bá Chủ

Chương 1686: TRU NGHỊCH ĐẠI HỘI?



Sự mềm mại của đôi môi, hương thơm ngọt ngào qua từng hơi thở, mùi vị nồng nàn của hương tân ngọc dịch, cảm giác ướt át của chiếc lưỡi đinh hương...
Tất cả tạo nên một cảm giác khiến Lạc Nam phải mê say, đắm chìm vào trong đó.
“Lần trước rõ ràng cũng đã hôn rất nhiều, sao nàng lại rụt rè như thế?” Lạc Nam trong lòng có chút nghi hoặc.
Mặc dù hắn và Phượng Cửu Huyền chỉ ái ân bên trong Phượng Hoàng Bí Cảnh, nhưng khi đó hai người hôn nhau không ít lần, nàng đã biết cách đáp lại nụ hôn một cách uyển chuyển.
Vậy mà lúc này khi ôm hôn nàng, Lạc Nam cảm nhận được mỹ nhân trong lòng toàn thân mềm nhũn yếu ớt vô lực, mặc cho hắn xâm chiếm từng ngõ ngách trong miệng nàng một cách bị động, chiếc lưỡi thơm tho chỉ nằm im để hắn nhấm nháp.
“Chắc là do thẹn thùng” Lạc Nam đưa ra một lý do thuyết phục, tiếp tục hôn.
Phượng Nghi chỉ cảm thấy linh hồn mình như đang lơ lửng trên mây, một cảm giác kỳ quái không nói nên lời nhưng lại khiến người ta say đắm như muốn chìm vào trong đó.
Với kinh nghiệm tình trường và tình yêu nam nữ bằng không của mình, nàng không biết dùng từ ngữ gì để diễn tả cảm xúc bây giờ.
Có lẽ chỉ là hai từ “không tệ”...
Nam nhân này chẳng lẽ tu luyện Mị Công sao?
Cắn mạnh vào đầu lưỡi nam nhân để thoát khỏi nụ hôn của hắn, Phượng Nghi giận dữ quát:
“Y phục của ta đâu? Ngươi dùng Mị Thuật với ta à?”
Phượng Nghi quên mất một điều hiện tại nàng chỉ là Địa Yêu Đế trong thân thể Phượng Cửu Huyền, tu vi không còn ở trạng thái toàn thịnh, lại thêm trong lòng rối loạn cho nên mới dễ dàng bị Lạc Nam bắt lấy cảm xúc chân thật nhất.
“Xuân tiêu nhất khắc vạn kim khó cầu, y phục của nàng đã hóa thành hoa lửa mỹ lệ!” Lạc Nam ôn nhu nhìn nữ nhân dưới thân mình.
Ánh trăng không quá sáng nhưng lại đủ để ngọc thể của nàng như ẩn như hiện, quả thật là sự hấp dẫn trí mạng của một nam nhân. Hắn đương nhiên không lão luyện đến mức cởi đi từng kiện y phục trên người mà khiến nàng không hề hay biết.
Chỉ đơn giản là một tia Đế Diễm bùng lên, mọi thứ liền nước chảy thành sông.
Cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của nam nhân, cảm nhận được hơi thở ngày càng nóng lên của hắn, Phượng Nghi lắc đầu dữ dội, nàng cố lấy lại bình tĩnh lớn tiếng:
“Không thể tiến xa thêm, ta là...”
“Suỵt...!” Lạc Nam đặt ngón tay lên môi nàng, nở nụ cười ôn nhu nói:
“Nàng chính là nữ nhân của ta!”
Hắn một tay chỉ lên trời cao, một tay chạm xuống mặt đất, nhìn thẳng vào đôi mắt nàng thủ thỉ:
“Trời làm chăn, đất làm giường, Lạc Nam ta muốn cùng nàng kết làm phu thê, cả đời không thay đổi!”
Phượng Nghi Nữ Đế ánh mắt mê ly, từng lời từng câu của hắn như ẩn chứa ma lực oanh tạc trái tim nàng. Cảm xúc dần lấn át lý trí, bao đêm dài đằng đẵng cô đơn như màn đêm bị ánh trăng xua tan tăm tối.
Âm thanh của nàng như nghẹn lại, bao lời từ chối, bao lời muốn tiết lộ thân phận dừng lại nơi cổ họng không thốt nên câu. Nàng như một thiếu nữ đang tận hưởng sự yêu chiều của tình lang, cảm giác không quá chân thật lại khiến lòng người mê luyến.
Đã vô số năm rồi, tâm cảnh của nàng lần đầu tiên trở nên hoảng loạn đến mức như vậy.
Lý trí chính thức bị cảm xúc lấn át, nàng chỉ có thể tự biện hộ trong lòng những lý do như tự an ủi mình:
“Ta chỉ muốn giúp Cửu Huyền và hắn càng thêm gắn kết, dù sao thì hai người đã sớm ái ân, cả đời Cửu Huyền cũng không thể một người cô độc như ta được!”
“Nhân tiện bổn tọa cũng muốn nhanh chóng lĩnh ngộ Hỏa Phượng Tam Bộ Kinh, kẻ thù hiện tại quá nhiều, mạnh lên càng nhanh càng tốt. Ta chỉ xem nam nhân này là công cụ, sau khi mọi chuyện hoàn thành xem như chưa có gì diễn ra là được!”
“Đúng vậy, chuyện lần này chỉ có trời biết và đất biết!”
Khi tình cảm, thể xác và linh hồn hòa cùng một thể, Phượng Nghi chợt nhận ra có vô số khẩu quyết cao thâm huyền ảo tiến vào ký ức của nàng.
Nàng nhận ra Lạc Nam đang cố truyền thụ cho mình một bộ công pháp nào đó.
Lo lắng từ chối sẽ khiến hắn nghi ngờ, nàng cũng dễ dàng mở ra linh hồn đón nhận.
“Long Tiên Thánh Điển sao?” Phượng Nghi lẩm bẩm đọc tên công pháp.
Cùng lúc đó, trên đỉnh Ngô Đồng Thụ, trong tổ chim của Tộc Trưởng, Phượng Cửu Huyền đang chăm chú vận chuyển lực lượng trong cơ thể của mẫu thân mình, vui sướng thầm nghĩ:
“Hiện tại được trải nghiệm lực lượng của Thiên Yêu Đế, tin chắc rằng thời gian đột phá của ta sẽ rất ngắn hơn đáng kể!”
Nói xong tiếp tục quyết tâm bế quan, không hề hay biết cơ thể mảnh mai yếu đuối của mình đang bị một nam nhân vùi dập với đủ loại tư thế.
Đáng nói hơn, mẫu thân của nàng là đồng phạm tiếp tay, giao trứng cho ác.
......
Long Tộc Mật Điện...
Long Ngạo Thiên ngồi ở vị trí chủ chốt, phía dưới là hầu hết thành viên cao cấp của Tru Nghịch Liên Minh.
Ngoài ra, còn có những người lẽ ra không nên tồn tại.
Săn Ma Điện Chủ, Thái Thượng Đan Đế!
“Quyết định đã lập, nếu thật sự đúng như Long Tộc Trưởng tiên đoán, Săn Ma Điện chúng ta sẽ toàn diện ra tay hỗ trợ!” Săn Ma Điện Chủ nghiêm nghị nói.
“Yên tâm, chắc chắn không để Săn Ma Điện phá hư quy tắc!” Long Ngạo Thiên cười tự tin:
“Nếu không dám chắc, ta và các vị cũng không dốc nhiều công sức đến như vậy!”
“Cứ như vậy đi!” Thái Thượng Đan Đế nhẹ gật đầu, tay vuốt râu dài, ánh mắt lẫm liệt sát cơ:
“Đan Thần Đại Hội lần này thực chất sẽ là Tru Nghịch Đại Hội!”
“Kế này nếu thành, vạn năm tới chúng ta không cần lo lắng!” Chư vị Tộc trưởng Thần Thú ngửa đầu cười to.
Long Ngạo Thiên mỉm cười, ra hiệu cho tất cả mọi người rút lui, chỉ nháy mắt ra hiệu cho một lão già ở lại.
Rất nhanh, hiện trường chỉ còn lại hai người.
Long Ngạo Thiên nhìn lão già đề nghị: “Lần hành động này cực kỳ quan trọng, trước mắt có chuyện nhờ Phó Điện Chủ Trận Điện hỗ trợ!”
“Long Tộc Trưởng cứ nói, chỉ cần nằm trong phạm vi của lão phu, ta sẽ toàn lực trợ giúp!” Phó Điện Chủ Trận Điện vỗ vỗ ngực.
“Mang theo bọn hắn, bí mật giải trừ tất cả phong ấn tại Bạo Loạn Luân Hồi Vực!” Long Ngạo Thiên ánh mắt híp lại nói.
“Bọn hắn? là ai?” Phó Trận Điện Chủ hiếu kỳ lên tiếng.
Đúng lúc này, hắn kinh dị phát hiện sau lưng của Long Ngạo Thiên chẳng biết từ bao giờ đã xuất hiện ba bóng người phủ kín trong áo choàng.
“Chúng ta là ai không quan trọng!” Một người trong đó lạnh lùng nói:
“Quan trọng nhất là để gia tăng tỷ lệ Tru Nghịch thành công, phong ấn tại Bạo Loạn Luân Hồi Vực bắt buộc phải giải!”
Phó Điện Chủ Trận Điện liếc nhìn ba người, lại nhìn sang Long Ngạo Thiên.
Cuối cùng điên cuồng nở nụ cười:
“Lập tức hành động!”
......

Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com