Lạc Nam nuốt nước miếng cái ực, trừng mắt nhìn khung cảnh phía trước.
Trong một đại sảnh như hoàng kim đúc thành, hai hàng nữ nhân mỹ mạo không mặc y phục quỳ gối thỉnh an, ánh mắt ngập nước đầy tơ tình nhìn lấy hắn.
Lạc Nam giả vờ hai mắt sáng rực lên, hô hấp dồn dập, nước miếng như muốn chảy ra ngoài, dâm dê liếm liếm khóe miệng.
Thực chất trong lòng hắn một mảnh phẳng lặng.
Những kỹ nữ bán thân này tuy có diện mạo khá đẹp, nhưng còn lâu mới so sánh được với bất cứ vị thê tử nào của hắn.
Bất kể là dung mạo, khí chất đều quá tầm thường.
Ở trong mắt Lạc Nam, những nữ nhân này chỉ là dung chi tục phấn, cho đám khách nhân có bối cảnh phát tiết sau những thời khắc tu luyện hay chiến đấu mệt nhọc thì còn tạm được.
Ngược lại thứ khiến hắn cảm thấy hứng thú lại là một cái hồ tắm lớn nằm ở giữa trung tâm cung điện.
Chỉ thấy nước hồ nơi đó đều là do Nguyên khí ngưng đọng mà thành, mỗi một giọt nước đều ẩn chứa lượng lớn Nguyên khí tinh khiết để tu sĩ có thể hấp thụ tu luyện.
Chất lượng của Nguyên khí ngưng thành chất lỏng như vậy thì ngay cả Nguyên Thạch Cực Phẩm cũng không làm được.
Mà đó chính là Nguyên Dịch, loại tài nguyên tu luyện cao cấp hơn cả Nguyên Thạch Cực Phẩm, chỉ cần ngâm mình vào Nguyên Dịch là có thể hấp thu trực tiếp qua lỗ chân lông mà không cần luyện hóa.
Hơn nữa chắc hẳn là do một cái Băng Hỏa Trận được bố trí xung quanh hồ nhằm khiến Nguyên Dịch bên trong đã chia ra một nửa nóng ấm, một nửa mát lạnh để phục vụ nhu cầu của khách nhân, cực kỳ thú vị.
Có các mỹ nhân hầu hạ, lại có tài nguyên cấp cao như hồ Nguyên Dịch thư giãn, quả xứng với cái tên Nhất Dạ Đế Dương.
Không thể không nói Trân Bảo Lâu rất biết cách kinh doanh, thủ đoạn đa dạng hơn cả Thiên Địa Hội.
Bất quá kinh doanh trên thân thể của nữ nhân là thứ mà Lạc Nam không có nhiều thiện cảm.
“Nếu bệ hạ thích, đợi người sủng ái bọn thiếp xong rồi, bọn thiếp sẽ tắm cho bệ hạ bên trong hồ, cùng người song tu.” Kỹ nữ dẫn đường lúc đầu cũng cởi y phục xuống, hai mắt ngập nước cắn môi khêu gợi.
“Hắc Hắc.” Lạc Nam cười xấu xa đưa tay đếm các nữ nhân:
“1, 2, 3...5...10 cộng thêm nàng nữa là 11 người, nhân số này liệu có đủ hầu hạ trẫm?”
“Hì hì, thử rồi mới biết nha” Các nàng lẳng lơ lắc lắc bờ mông.
Ánh mắt Lạc Nam lóe lên, Nhiếp Hồn chậm rãi triển khai một cách vô thanh vô thức.
Đồng thời Thất Tinh Nhẫn trên ngón tay hắn lóe sáng, vài bình Dâm Hương do đích thân Dạ Ly bào chế phiêu tán bay ra khắp không gian, Dục Tình Yêu Hỏa cũng nhân lúc này len lỏi vào Đan Điền của từng nữ nhân.
Những kỹ nữ này tu vi khá thấp, trước thủ đoạn đa dạng của Lạc Nam thoáng chốc đã triệt để mất đi lý trí, bị dục vọng thao túng nội tâm, cả đám trần trụi ôm lấy nhau bắt đầu liếm láp, cuồng hoan dữ dội bất chấp tất cả đều là nữ tử.
Bầu không khí dâm mị bao trùm, Lạc Nam sắc mặt bình thản đứng một mình như chốn không người, vì có Nhiếp Hồn khống chế tinh thần cho nên những kỹ nữ chẳng ai đi về phía hắn, ngược lại tránh ra thật xa theo ý của hắn.
Cứ như vậy sau khi mọi chuyện kết thúc, tất cả mọi người đều cho rằng vị Lạc Gia Thiếu Chủ lại có chiến tích ăn chơi, một mình độc sủng 11 kỹ nữ bên trong Nhất Dạ Đế Vương, hoang dâm vô độ không thể nào tả nổi.
Lạc Nam cởi y phục tiến vào hồ Nguyên Dịch ngâm mình, nhất thời thoải mái rên lên một tiếng.
“Hệ Thống, triệu hoán ngẫu nhiên phương pháp luyện chế Tổ Phù đi!” Vừa ngâm mình trong hồ nước ấm, Lạc Nam vừa hướng Hệ Thống hạ lệnh.
Đã giải cứu tỷ tỷ thành công, phần thưởng của nhiệm vụ cũng nên nhận lấy.
“KENG, triệu hoán thành công! Chúc mừng ký chủ nhận được phương pháp luyện chế Quy Kiếm Tổ Phù!”
Âm thanh thông báo vừa dứt, ánh mắt Lạc Nam lóe lên, nhàn nhạt khẽ cười:
“Cũng không tệ lắm!”
Quy Kiếm Tổ Phù cường đại là không cần phải bàn cãi, Bất Khương Thánh Tử của Bất Tử Chí Tông từng sử dụng khiến vạn vật hóa kiếm, những kiếm tu ở trước mặt hắn càng là bị áp chế đến gắt gao khiến Lạc Nam cũng gặp không ít vất vả.
Lạc Nam có hứng thú với Quy Kiếm Tổ Phù từ lâu, chỉ tiếc Bất Khương không nắm giữ phương thức luyện chế nó nên sưu hồn hay tra khảo cũng vô dụng, người nắm giữ cách luyện Quy Kiếm Tổ Phù là phụ thân của hắn, đồng thời cũng là trưởng lão của Bất Tử Chí Tông.
Vốn còn tiếc nuối không biết phải làm sao để có được Quy Kiếm Tổ Phù, chẳng ngờ lần này nhờ làm nhiệm vụ mà vừa cứu được tỷ tỷ, vừa có được phương pháp.
Tạm thời hài lòng, sắp tới Lạc Nam sẽ bắt đầu tìm kiếm nguyên liệu bắt tay vào luyện chế.
Một khi có Quy Kiếm Tổ Phù, Ngự Kiếm Thuật và Vạn Kiếm Quy Tông của hắn sẽ càng trở nên hùng mạnh.
Mà lúc này, cảm giác được Nguyên khí tinh thuần nồng đậm liên tục xuyên qua lỗ chân lông, được các tôn Đại Đỉnh trong đan điền của mình hấp thu, Lạc Nam cảm thấy thư thái dễ chịu.
Nếu ngày nào cũng ngâm mình trong hồ Nguyên Dịch, tin rằng ngày đột phá Thánh Giả Hậu Kỳ không còn xa.
Có chút chán nãn chép miệng, Lạc Nam quen với việc có mỹ nhân bầu bạn nên một thân một mình hưởng thụ luôn cảm giác có chút khó chịu.
Nghĩ đến đây, khóe môi hắn nhẹ cong lên, động lấy ý niệm.
Linh Giới Châu trong đan điền tuân lệnh, đem một thân ảnh phóng thích ra ngoài.
Hi Vũ đang ngồi tu luyện đột ngột bị truyền tống đi ra, lập tức trừng to mắt.
Trước mặt nàng là một tên thanh niên tuấn lãng tà mị, cơ thể săn chắc với từng múi cơ như được điêu khắc mà thành, toàn thân trần truồng ngâm mình trong làn nước.
Mà bởi vì Nguyên Dịch cực kỳ tinh khiết đến mức trong suốt như mặt gương, Hi Vũ có thể nhìn thấy cả hạ thể của hắn bên dưới nước.
“Chàng lớn đến mức này rồi?” Hi Vũ chớp chớp đôi mắt đánh giá hắn từ trên xuống dưới.
Bởi vì quanh năm bế quan trong Gia Tốc Trận nên khái niệm thời gian của chúng nữ đều khá mơ hồ, các nàng cũng không nhớ đã trôi qua bao nhiêu năm, chỉ tập trung vào việc tu luyện để có thể mau chóng trợ giúp phu quân của mình.
Vậy nên khi nhìn thấy bộ dạng của Lạc Nam lúc này, Hi Vũ cũng có phần bất ngờ.
Lạc Nam cười cười kéo lấy thân thể mạn diệu của nàng xuống ôm vào trong lòng, Kim Sắc Đế Bào thấm ướt chậm rãi tan biến, để lộ ra thân thể ngọc ngà trắng nõn.
Đưa tay vuốt ve mái tóc hoàng kim cao quý của Hi Vũ, hắn cắn nhẹ vành tai của nàng thủ thỉ:
“Chẳng phải nàng nói đợi ta đủ tuổi sẽ động phòng hay sao? hôm nay vừa vặn”
Cảm giác được hơi thở nóng rực như lửa của nam nhân kề sát gáy mình, đầu lưỡi thô ráp nhẹ nhàng liếm láp vành tai mẫn cảm, dung nhan phong hoa tuyệt đại của Hi Vũ cũng có chút ửng hồng, nàng nhẹ mím đôi môi như huyết bảo thạch, thổ khí như lan:
“Ở kiếp này không còn Côn Lôn Nữ Hoàng, không còn Côn Lôn Thiếu Chủ, chúng ta không còn là sư đồ, chỉ có thê tử Hi Vũ của chàng”
Lạc Nam trong lòng rung động, nhìn ngắm đôi mắt sắc sảo của nàng, mê luyến nói: “Nhưng ta càng thích thân phận sư đồ luyến ái, như vậy mới kích thích nha Nữ Hoàng của ta!”
“Tiểu tử thúi, đúng là nghịch đồ, uổng công trẫm xem ngươi như đồ nhi, ngươi lại muốn bất kính, có dục niệm đối với trẫm!”
Hi Vũ phối hợp dựng ngược chân mày, khí chất Côn Lôn Nữ Hoàng cao cao tại thượng uy nghiêm nhìn hắn.
Lạc Nam máu huyết sôi trào, hung hăng nói: “Ai bảo sư phụ quá mê người, chỉ cần là nam nhân sẽ không thể nhịn nổi, rõ ràng là muốn câu dẫn ta!”
Nói xong cúi đầu hôn lên bờ môi anh đào chín mọng.
Xuân sắc không sao tả hết...
......