Thánh Vương công kích không phải nói chơi, chưa kể Quân Tư Tình còn là con lai giữa hai chủng tộc cường đại, thủ đoạn mà nàng đang thi triển chính là một môn vũ kỹ thuộc truyền thừa của Quang Thần Tộc.
Uy lực của Quang Thần Thánh Chưởng vượt xa thủ đoạn của Thánh Vương đồng cấp thông thường.
Lạc Nam không dám chủ quan, ánh mắt híp lại, Bẻ Cong Không Gian lập tức triển khai.
ẦM!
Không gian bị bẻ cong khiến Quang Thần Thánh Chưởng đi lệch quỹ đạo công kích, lướt ngang thân thể Lạc Nam nghiền nát một gốc cổ thụ khổng lồ sau lưng.
“Không Gian Chi Lực?” Ánh mắt Quân Tư Tình trở nên sắc bén:
“Quả nhiên ngươi không phải phế vật như người ta đồn đại!”
Nói xong tiếp tục phát động thế công, lần này đôi cánh lớn sau lưng nàng lóe lên ánh sáng đầy trời, sau đó từ trong đôi cánh bắn ra bốn tia hủy diệt cực mạnh.
“Quang Thiên Dực Chỉ!”
Bốn tia hủy diệt dung hợp thành một luồng chỉ đạn khổng lồ nghiền nát tất cả chưởng ngại vật.
Lạc Nam bị nữ nhân đột nhiên lên cơn làm cho nổi giận, lạnh lùng hừ một tiếng.
Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trong lòng bàn tay hắn, Bá Lực Chưởng mang theo sức mạnh của các đường văn bạo phát toàn diện đẩy ra.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...
Quang Thiên Dực Chỉ va chạm trực diện cùng Bá Lực Chưởng, hai loại công kích điên cuồng ma sát muốn hủy diệt lẫn nhau.
Nếu Quân Tư Tình có ưu thế về mặt tu vi là một Thánh Vương, thì Lạc Nam lại có Thiên Văn Quy Hoa Quyết tập hợp sức mạnh hơn nghìn loại đường văn mạnh mẽ.
“Ngươi chỉ là Tiểu Thánh Sơ Kỳ?”
Âm thanh kinh hô vì ngạc nhiên pha lẫn không dám tin tưởng từ miệng Quân Tư Tình thốt ra.
Khi chiến đấu tu sĩ không thể tiếp tục ẩn giấu khí tức thoát ra nên nàng lập tức cảm nhận được tu vi thật sự của Lạc Nam.
Khiến nàng nằm mơ cũng không thể ngờ hắn chỉ là Tiểu Thánh Sơ Kỳ nhưng có thể đánh ngang tay với Thánh Vương như nàng.
“Hừ!” Lạc Nam lười nói nhảm, phải dạy cho nữ nhân bướng bỉnh này một bài học.
Bí Tự Trận trong mắt hắn hiện lên, vô số Trận Văn tầng tầng lớp lớp lập tức xuất hiện, kết tụ thành một tòa Phong Thiên Trận vây nhốt Quân Tư Tình vào bên trong, làm đứt đoạn công kích của nàng.
“Chiến Trận Sư?” Quân Tư Tình lại một lần nữa kinh dị.
Bất quá cảm giác được đẳng cấp của đám Trận Văn này không cao, tu vi Chiến Trận Sư của Lạc Nam chỉ mới là Nhập Thánh.
Nàng xem thường tung ra một chưởng muốn đánh nát Phong Thiên Trận.
KENG!
Chỉ là vừa mới đánh vào, công kích của nàng liền bật ngược trở lại như gặp phải màn chắn bất khả xâm phạm, Phong Thiên Trận vẫn hoàn hảo vô hại.
“Sao lại như thế?” Quân Tư Tình cảm thấy đầu óc của mình không đủ dùng.
Lạc Nam nhếch miệng, hắn sử dụng Bất Hủ Kinh Văn dung hợp với Trận Văn tạo ra Trận pháp, nàng có thể đánh vỡ mới là chuyện lạ.
Vây nhốt thành công đối tượng, Lạc Nam sử dụng Nhiếp Hồn muốn khống chế Quân Tư Tình để nàng ngoan ngoãn nghe lời.
Nào ngờ đúng lúc này nàng bất chợt đưa tay kéo xuống lớp khăn che mặt.
Thời gian như đọng lại ở khoảnh khắc này.
Một trương tuyệt thế dung nhan đủ để mê hoặc thiên địa đập vào tầm mắt của Lạc Nam làm hắn thất thần trong thoáng chốc.
Trên mái tóc của Quân Tư Tình chợt hiện ra một cặp sừng nhỏ, sau mông xuất hiện một cái đuôi nhọn đỏ thẳm, trong đôi mắt mị ý xuất hiện hai trái tim màu hồng phấn.
Yêu dị và mị hoặc khó thể hình dung.
Chỉ thấy trong mắt của Lạc Nam cũng xuất hiện bóng dáng hình trái tim giống với Quân Tư Tình, bị nàng mê hoặc.
“Giải trừ trận pháp đi!” Quân Tư Tình liếm liếm bờ môi mộng mị nói.
Lạc Nam như con rối gật gật đầu, vô thức giải trừ Phong Thiên Trận.
“Tưởng lợi hại thế nào, đứng trước thủ đoạn mê hoặc của Sắc Quỷ Tộc cũng không thể trụ nổi!”
Quân Tư Tình đắc ý từ trong trận pháp bước ra, cái đuôi quỷ sau lưng lắc lư qua lại, nâng nhẹ chân trần lên, nhếch bờ môi đỏ như liệt diễm hạ lệnh:
“Mau hôn chân ta!”
Lạc Nam mơ mơ màng màng cúi thấp đầu xuống.
Quân Tư Tình âm thầm đắc ý, nhịp tim đập rộn lên, một cảm giác nóng rực bao phủ toàn thân nàng.
Đổi lại là bất kỳ nam nhân nào khác cũng không được phép chạm vào đầu ngón tay của nàng, bởi lẽ nhìn đến ánh mắt tham lam và tràn đầy dục vọng của bọn hắn khiến nàng cảm thấy buồn nôn.
Nhưng Lạc Nam thì khác, tên khốn kiếp này thì ra từ đầu đến cuối vẫn luôn giả vờ khờ khạo si mê nàng, thật ra đang âm thầm cười nhạo nàng, đùa giỡn nàng trong lòng bàn tay của hắn.
Điều này khiến Quân Tư Tình bất mãn, sự kiêu ngạo của Quang Thần Tộc và bản tính nghịch ngợm sắc dục của Sắc Quỷ Tộc khiến nàng sinh ra cảm giác chinh phục, muốn thấy Lạc Nam như một con cún nhỏ quỳ dưới chân mình, để xem sau này hắn còn dám đắc ý?
Nàng nhìn chằm chằm từng hành động của Lạc Nam, muốn xem cảnh tượng hắn thuần phục.
Đột nhiên Lạc Nam nhoẻn miệng cười tà dị, nhân lúc cúi đầu hung hăng chụp lấy cổ chân của Quân Tư Tình lật ngược lại.
“A...”
Quân Tư Tình giật nảy mình, không thể ngờ tới hắn vậy mà có thể thoát khỏi mê hoặc của mình nên chẳng kịp phản ứng.
Nàng bị Lạc Nam vật sấp xuống đất.
BỐP!
Âm thanh đã tai đến cực điểm vang vọng không gian lại khiến Quân Tư Tình xấu hổ muốn chết, bờ mông đàn hồi đau rát đến mức nóng lên.
Thì ra Lạc Nam đang hung hăng đánh vào mông nàng, đặt nàng nằm sấp trên đùi hắn.
Mỗi lần bàn tay tiếp xúc mông tròn liền tạo nên từng cơn sóng thịt, hô hấp Lạc Nam cũng vô thức dồn dập.
“Ngươi muốn chết!” Quân Tư Tình vừa xấu hổ vừa phẫn nộ, Thánh Vương Quang Lực lóe sáng dữ dội, nàng muốn bạo tẩu.
“Ưm...”
Đột ngột nàng rên rỉ thành tiếng.
Chỉ thấy Lạc Nam chẳng biết từ bao giờ đã chụp vào cái đuôi quỷ của nàng, bàn tay ấm nóng của hắn liên tục vuốt ve dọc theo thân đuôi, xóc lên xuống cực kỳ mãnh liệt.
Bên trong Phương Thức Dưỡng Quỷ mà Lạc Nam đạt được ở Thư Viện Cổ Việt có đề cập đến việc phần đuôi của Sắc Quỷ Tộc là địa phương mẫn cảm không kém gì nơi tư mật giữa hai chân của các nàng.
Bình thường Sắc Quỷ Tộc đều cố gắng che giấu phần đuôi để tránh đối thủ bắt được yếu điểm, nhưng mỗi khi muốn dùng Mị Thuật để mê hoặc người khác buộc phải mọc đuôi ra.
Lạc Nam không bỏ qua cơ hội dạy dỗ Quân Tư Tình một bài học, liền chớp thời cơ bắt lấy cái đuôi của nàng ra sức kích thích.
Thậm chí hắn còn dùng Dục Tình Yêu Hỏa thiêu đốt cái đuôi của nàng, khiến ngọn lửa dục vọng thẩm thấu mãnh liệt.
Quả nhiên thông tin từ Thư Viện Cổ Việt không để hắn thất vọng, Quân Tư Tình lúc này toàn thân quằn quại như rắn nước uốn éo trên bắp đùi hắn, nàng như không còn chút sức lực nào thở hổn hển phun ra từng làn hương thơm.
Bất quá ngay thời khắc then chốt Lạc Nam bỗng nhiên ôm nàng vào lòng, Tốc Biến triển khai, hai người liền biến mất tại chỗ.
“Chạy? Chạy được sao?”
Âm thanh ngạo nghễ như thợ săn khóa chặt con mồi trong tay, áo choàng tung bay, một bóng ảnh màu trắng đang lấy tốc độ kinh thiên động địa đuổi kịp.
Bất chấp cả việc Lạc Nam thi triển Tốc Biến liên tục vẫn không thể thoát được tầm mắt của người này.
Hiển nhiên cường giả Dạ Linh Tộc thành công đuổi đến rồi.
Một chân nhẹ nhàng bước ra thân thể liền xuất hiện ở vạn dặm, ngăn cản trước mặt Lạc Nam.
Nhìn thấy hắn ôm chặt Quân Tư Tình, còn cố ý lấy ra áo choàng che phủ thân thể đang lộn xộn của nàng, người thần bí nở nụ cười trêu tức:
“Yêu tinh lẳng lơ kia đẹp như vậy chẳng trách có thể khiến đám các ngươi điên cuồng, bất quá hiện tại toàn bộ đều rơi vào tay bổn tọa!”
Lạc Nam nhận ra người này không phải là Dạ Linh Tộc Đại Trưởng Lão, liền nghiêm giọng hỏi:
“Các hạ là ai?”
Hắn vừa nói vừa chú ý đến Hắc Nguyệt Đao đang nằm trong tay của đối phương, trong lòng nghiêm nghị đến cực điểm.
Ngay cả Quân Tư Tình cũng bị tình cảnh như thế này làm thoát khỏi dục vọng, nhưng chẳng biết vì sao nàng cũng không muốn rời khỏi lòng Lạc Nam.
Có lẽ ở thời khắc sinh tử tồn vong như thế này tìm được chỗ dựa vẫn tốt hơn là một thân một mình đối mặt.
“Lạc Thiếu Chủ cẩn thận, ta nhận lệnh đến cứu ngươi!”
Từ xa vọng đến thanh âm mừng rỡ pha lẫn đáng tin cậy, chỉ thấy một nam tử trung niên râu tóc bù xù như người rừng lao đến như tên bắn.
Tu vi Thánh Hoàng của hắn lan tràn khắp xung quanh cực kỳ mạnh mẽ.
“Hận!” Lạc Nam hưng phấn, xem ra lần này có hy vọng rồi.
Nào ngờ Hận còn chưa kịp đến nơi, người khoác áo choàng trắng liền hướng về phía hắn hung hăng nện xuống một chưởng.
“Không thể!” Hận chỉ kịp thời rú lên đầy hoảng hốt, toàn bộ thiên địa như đang trấn áp cơ thể hắn theo công kích của đối phương làm hắn ngay cả né tránh cũng vô pháp làm được.
PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, đường đường là Thánh Hoàng như Hận bay ngược như diều đứt dây, rơi xuống mặt đất bất tỉnh nhân sự.
Lạc Nam khóe miệng giật giật trợn mắt há hốc mồm, Quân Tư Tình hít sâu một hơi nói: “Kẻ này là Thánh Đế.”
Có thể khiến Hận ngay cả xuất thủ cũng không làm được liền bị đánh cho mất khả năng chiến đấu, thực lực chênh lệch như trời và đất chỉ có thể là Thánh Đế mà thôi.
“Bổn tọa là Dạ Linh Tộc Trưởng!” Người khoác áo choàng trắng thản nhiên giới thiệu, đường đường chính chính.
“Quả nhiên!” Lạc Nam cất tiếng cười khổ.
Đại Trưởng Lão đủ khiến hắn chật vật rồi huống hồ đích thân Tộc Trưởng xuất động.
Đối mặt nhân vật như vậy, e rằng bất cứ biện pháp và thủ đoạn nào cũng chẳng thể bù đắp nổi.
Ngay cả công kích mà mẫu thân cho hắn e rằng cũng không thể, bởi vì Hắc Nguyệt Đao có thể trảm nát tất cả.
Quân Tư Tình ảm đạm sắc mặt.
“Mục tiêu ban đầu của bổn tọa chỉ là nữ nhân này mà thôi, đáng tiếc ngươi đã thành công khiến bổn tọa cảm thấy hứng thú!” Dạ Linh Tộc Trưởng hài hước lên tiếng:
“Như vầy đi, bổn tọa chỉ bắt giữ một trong hai người các ngươi, người còn lại thả đi, kẻ nào muốn theo bổn tọa?”
“Để ta!” Lạc Nam và Quân Tư Tình cùng lúc lên tiếng.
Lạc Nam làm sắc mặt ghét bỏ nhìn lấy nàng, liền ném Quân Tư Tình xuống đất ra vẻ không liên quan, hướng về Dạ Linh Tộc Trưởng nói:
“Ta là Lạc Gia Thiếu Chủ, giá trị lợi dụng tốt hơn nữ nhân chỉ có nhan sắc kia rất nhiều!”
“Ta là người có thể khiến Càn Quân Thánh Đế điên cuồng, ngươi tính là thứ gì?” Quân Tư Tình hướng Dạ Linh Tộc Trưởng khiêu khích:
“Có giỏi thì bắt ta!”
“Thú vị lắm, đôi nam nữ các ngươi đều sẵn sàng chết vì đối phương sao?” Dạ Linh Tộc Trưởng trêu tức.
“Nói bậy!” Quân Tư Tình quát lạnh: “Ta chỉ không muốn nợ bất cứ ân tình nào của hắn mà thôi!”
“Hừ, còn ta thì không nỡ để mỹ nhân như nàng phải chịu khổ!” Lạc Nam thẳng thừng nói:
“Nếu để nàng thay ta bị bắt, đó chính là sỉ nhục của ta!”
“Ai cần ngươi lo chuyện bao đồng?” Quân Tư Tình hung hăng liếc hắn: “Mục tiêu của Dạ Linh Tộc Trưởng là ta chứ không phải ngươi.”
“Im miệng, chỗ nam nhân nói chuyện không cho nữ nhân xen vào!” Lạc Nam quát nàng.
Quân Tư Tình ức đến muốn khóc hung hăng chưởng hắn.
Lạc Nam liền thi triển vũ kỹ chống lại.
Hai người đánh nhau chí chóe bất chấp sự tồn tại của một vị Thánh Đế.
“Đủ rồi!”
Dạ Linh Tộc Trưởng phẫn nộ gầm lên: “Bổn tọa bắt cả hai các ngươi!”
Lời vừa nói xong, Thánh Đế Chi Uy đã bá đạo giáng xuống.
Trước cỗ lực lượng này, Lạc Nam ngay cả né tránh cũng không kịp, Dò Thám Tương Lai vô pháp nhìn thấu.
Trước khi bóng đêm bao trùm lý trí, hắn chỉ thấy Quân Tư Tình cũng đang nhìn mình một lần sau đó ngã xuống đất.
Dạ Linh Tộc Trưởng thu cả hai người bọn hắn vào ống tay áo, hạ giọng mắng một tiếng:
“Cẩu nam nữ!”
......