Thân thể của Tây Thi chẳng biết từ khi nào đã thả lỏng, không còn sượng ngắt ở trong lòng hắn, ngược lại nàng còn lựa tư thế thoải mái để tựa mình, gật gật đầu:
“Tỷ thấy cách mà đệ và các tỷ muội Chiến Thú của đệ chân tình đối đãi với nhau, từ trong ánh mắt yêu thương và hạnh phúc của các tỷ muội đó, tỷ tin tưởng đệ là nam nhân đáng giá phó thác chung thân.”
“Không phải Chiến Thú, các nàng ấy đều là thê tử cưới hỏi đàng hoàng của đệ, đa số còn không ký khế ước ràng buộc.” Lạc Nam ăn ngay nói thẳng.
“Làm sao có thể?” Tây Thi bất ngờ lên tiếng:
“Không có khế ước vì sao đệ triệu hoán bọn họ ra, đôi bên còn ăn ý đến mức liên thủ vượt cấp chiến với Bạch Long tỷ được?”
“Haha, các nàng ấy ở trong một Tiểu Thế Giới của đệ, nơi đó là nhà của chúng ta, nếu tỷ thích có thể vào tham quan.” Lạc Nam tự hào cười:
“Còn về mức độ ăn ý hả? Khi phu thê đồng lòng, thể xác và linh hồn hòa hợp, mọi thứ đều có thể mà.”
Càng trò chuyện, Tây Thi càng hứng thú dạt dào, nàng như một nữ nhân đang phát hiện tân thế giới, nàng muốn khám phá và tìm hiểu tất cả về người nam nhân này.
Nàng lẳng lặng nhẹ vòng tay qua ôm lấy hắn, đôi tân lang và tân nương bốn mắt nhìn nhau, nàng nhỏ giọng hỏi:
“Tỷ hỏi cái này đệ không cần trả lời cũng được, đệ rốt cuộc đến từ nơi nào? Nguyên Thạch cao cấp mà đệ cho các nữ đệ tử rõ ràng không thuộc về Bách Thú Vũ Trụ.”
Lạc Nam hơi giật mình, không nghĩ đến Nguyên Thạch Cực Phẩm lại khiến Tây Thi nhận ra mình đến từ một nơi khác không thuộc về Vũ trụ.
Biết mình vốn không thuộc về nơi này, vậy mà nàng còn nguyện ý cưới mình, Lạc Nam nhịn không được hôn nhẹ lên trán nàng thủ thỉ:
“Sao đệ lại không cần trả lời? Giữa phu thê chúng ta có gì mà không thể chia sẻ?”
Thấy Tây Thi nhoẻn miệng cười, hắn mới chậm rãi kể cho nàng:
“Đệ đến từ một thế giới cao cấp hơn Bách Thú Vũ Trụ, nơi đó gọi là Nguyên Giới, tồn tại những cường giả hàng đầu cực kỳ mạnh mẽ, Ngự Tôn ở nơi đó xưng là Thánh Tôn, mà trên Thánh Tôn còn có Thánh Hoàng, Thánh Đế, Chí Tôn và Cấm Kỵ.”
“Ở Nguyên Giới có vô vàn chủng tộc và hình thức tu luyện khác nhau, cường giả có thể tự thân chiến đấu mà không cần phải thu phục Chiến Thú, luyện đan, luyện khí, luyện phù, lập trận đều giống như vậy...”
“Đệ là Thiếu chủ của Lạc gia ở Càn Quân Đế Quốc, Lạc gia là gia tộc cấp Thánh Đế, mẹ chồng của tỷ là cường giả Thánh Đế...”
“Ở Lạc gia còn có các tỷ muội của tỷ đang nỗ lực tu luyện, ngoài ra đệ còn có một vị nhị tỷ tên là Lạc Sương, đại tẩu Ninh Huyền Tâm.”
“Đệ có mấy tiểu nữ nhi rất đáng yêu, hai trong số đó là hai tiểu nha đầu bưng mâm sính lễ mà tỷ đã gặp, các nàng là Tiểu Hồng Nhi và Tiểu Ngân Nhi.”
“Sư phụ của đệ là Kim Nhi, đó là một nhân vật thần bí khó lường, chính việc đệ đến Bách Thú Vũ Trụ cũng là khảo nghiệm mà sư phụ Kim Nhi giao phó, yêu cầu đệ phải trở thành Ngự Thú Minh Chủ mới thành công.”
“Chí Tôn là cường giả thông thiên triệt địa, bọn họ sở hữu Chí Tôn Pháp Tướng với sức mạnh kinh hoàng nhưng vẫn còn thua kém Cấm Kỵ như thần long thấy đầu không thấy đuôi.”
Lạc Nam miệng đắng lưỡi khô, đem những thông tin cơ bản về Nguyên Giới và lai lịch xuất thân của mình kể cho nàng.
Dù sao hắn cũng là phu quân, nếu để thê tử của mình cái gì về mình cũng không biết thì thật có lỗi với nàng.
Về phần mấy cái sâu xa hơn như các kiếp trước, sở hữu Cấm Kỵ, Thiên Cơ Lâu Chủ... để nàng từ từ tự mình tìm hiểu, khám phá cũng được.
Tây Thi nghe đến nhập thần, biểu lộ trên mặt như si như say, tâm cảnh tĩnh lặng như mặt giếng cổ cũng vì đó mà sôi sục.
Nàng hoàn toàn không nghĩ đến sẽ tồn tại một nơi đặc sắc tuyệt luân đến như vậy, e rằng đó mới là địa phương chung cực để tất cả cường giả mơ ước đặt chân đến.
Hai người ôm nhau trò chuyện từ đêm tối cho đến hừng đông, mãi đến khi ánh nắng chiếu qua khe cửa sổ, Tây Thi mới xấu hổ cắn môi:
“Trời sáng rồi, chúng ta ra ngoài nhé?”
“Phu thê động phòng, thời gian càng lâu chứng minh tình cảm càng khắng khít, tỷ gấp cái gì?” Lạc Nam nào chịu, hắn nhếch miệng cười xấu xa kéo nàng lại gần, bờ môi nóng rực kề sát vành tai mẫn cảm của nàng thủ thỉ:
“Để phu quân sủng ái nàng.”
Tây Thi gò má đỏ bừng, thân thể từ bao giờ đã mềm nhũn nằm trong lòng hắn, cũng không có bao nhiêu kháng cự với động tác của nam nhân, chỉ có nhịp tim là đập ngày càng nhanh.
Lạc Nam hai tay áp vào má nàng nâng lên, nhìn đôi môi anh đào đỏ thắm thơm ngát mà cúi đầu hôn lấy.
“Ưm...”
Khoảnh khắc bờ môi nóng rực của hắn chạm vào cánh môi anh đào mềm mại ẩm ướt, Tây Thi hai mắt tròn xoe mở to, chỉ cảm thấy trong đầu như nổ vang một tiếng.
Bốn cánh môi mơn trớn lấy nhau, nàng cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ như lửa của nam nhân, cảm nhận được sự nồng nhiệt của hắn.
Môi của nàng mềm mại căng đầy, lại có vị ngọt ngào thơm ngát, Lạc Nam hưởng thức si mê nhưng vẫn chưa thể mãn nguyện.
ẦM ẦM ẦM.
Chợt toàn bộ cung điện bên ngoài rung động, kèm theo đó là tiếng gầm thét của chín con Kim Cương Thiên Long.
Lạc Nam đang cao hứng chợt nhíu mày, chẳng lẽ có địch nhân tập kích?
Hắn vội vàng mở ra Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn nhìn ra, chỉ bắt gặp Thần thú Bạch Long khổng lồ đang điên cuồng húc mạnh vào cung điện, bị cửu đại Kim Cương Thiên Long ngăn cản.
Thần thú Bạch Long vừa công kích cung điện vừa lớn tiếng chửi mắng:
“Xú tiểu tử vì sao lâu như vậy? Ngươi có thể thương tiếc Tây Thi một chút hay không? Tên gia súc này.”
Đáng tiếc mặc cho Bạch Long phẫn nộ, cửu đại Kim Cương Thiên Long vẫn ngăn cản nàng ở bên ngoài.
“Nữ nhân này phát điên à?” Lạc Nam âm thầm buồn bực, đồng thời cũng mặc kệ nàng.
Mặc dù để thích ứng với quy tắc Vũ trụ, hắn đã dùng trận pháp áp chế đẳng cấp của Bá Vũ Điện và đám Kim Cương Thiên Long xuống mức cho phép, nhưng dù là thế thì chúng nó vẫn thừa sức đối kháng với Bạch Long, không cần quan tâm đến nàng.
Chợt một tiếng long ngâm bạo phát trên giường, chỉ thấy trên cơ thể trắng nõn như ngọc của Tây Thi đột ngột xuất hiện cái hình xăm Bạch Long uốn lượn.
Hình xăm Bạch Long không những không làm vẻ đẹp của Tây Thi xấu đi, ngược lại càng phá cách khiến nàng trở nên gợi cảm khiến Lạc Nam ham muốn chinh phục chưa từng có.
“Tiểu tử đáng ghét ngươi vội như vậy làm gì?”
Hình xăm Bạch Long lóe lên, Bạch Long đã trong hình dáng nữ nhân lù lù xuất hiện bên cạnh hai người.
“Bạch Long tỷ!” Tây Thi xấu hổ muốn chết, không thể ngờ đột nhiên Bạch Long lại dùng cách đó để tiến vào nơi này.
“Bà nương chết tiệt, ta và thê tử ân ái cũng cần phải hỏi ý của nàng sao?” Lạc Nam bất mãn trừng mắt nhìn Bạch Long.
Bạch Long đầy thương tiếc cho Tây Thi nói:
“Mọi thứ diễn ra quá nhanh, ta sợ Tây Thi chịu thiệt thòi.”
Tây Thi lúc này cũng tiến thoái lưỡng nan, một bên sợ Lạc Nam mất hứng, một bên cũng không nỡ trách cứ Chiến Thú của mình.
Nào ngờ Lạc Nam không mất hứng, ngược lại còn cười hắc hắc đầy xấu xa:
“Cũng tốt, Bạch Long và Tây Thi vốn dĩ không thể tách rời, hiện tại để nàng xem phu thê chúng ta ân ái cho thành thói quen, ngày sau cũng đỡ bỡ ngỡ.”
“Nằm mơ đi!” Bạch Long nổi giận: “Có ta ở đây ngươi đừng hòng khi dễ nàng.”
Lạc Nam lười để tâm, chỉ thấy hắn uy nghiêm quát: “Yêu Đạo – Long Thần Biến!”
Như đã nói, Hệ Thống chỉ ngăn cấm hắn dùng khả năng của mình để chiến đấu mà không ngăn cấm cho những mục đích khác.
Hiện tại hắn dùng Yêu Đạo và Long Thần Biến chỉ để tạo điều kiện thân mật với nữ nhân của mình mà thôi.
Ở trong khoảnh khắc này, cả Tây Thi và Bạch Long đều hốt hoảng chưa từng có.
Bởi vì người nam nhân này đột nhiên trở nên cao quý không thể tưởng tượng nổi.
Khí chất, ngoại hình, uy áp..., mọi thứ của hắn đều thay đổi.
Một đầu tóc đen chuyển sang màu sắc đen tuyền xen lẫn tử kim.
Khuôn mặt hắn uy nghiêm như Đế Hoàng, trên đầu hình thành một Vương Miện, bên cạnh xuất hiện Quyền Trượng, cơ thể trần truồng xuất hiện một lớp chiến bào phủ lấy phần lưng.
“Làm sao có thể?”
Hình tượng này vừa ra, Bạch Long chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn, đặc biệt là khi Lạc Nam cố ý phóng thích khí tức nhắm vào nàng.
Toàn thân nàng vô lực ngã xuống bên cạnh Tây Thi.
Phải biết rằng ngay cả Hải Mạn Sa tu luyện công pháp Thủy Long Tộc tiệm cận Chí Tôn của Hải Long Cung còn bị Long Thần Biến và Yêu Đạo thuần phục.
Bạch Long tuy là chủng tộc quý hiếm vô cùng nhưng chỉ tu luyện Thất Tinh Long Công ở tiểu Vũ trụ, căn cơ còn không vững bằng Hải Mạn Sa, làm sao có thể thoát khỏi?
“Ngoan ngoãn nằm im!” Lạc Nam nhàn nhạt hạ lệnh.
Bạch Long vô thức nghe lời, run lẩy bẩy nằm sấp ở bên cạnh Tây Thi.
BỐP!
Lạc Nam hung hăng đánh lên cái mông tròn lẳn của nàng đang vểnh lên cười lạnh:
“Bà nương đáng đánh đòn, rõ ràng là ta phí công cứu nàng, nàng nhiều lần dám gây sự với ta?”
Bạch Long ở trước mặt Tây Thi bị đánh mông xấu hổ muốn ngất, nhưng lại không dám phản kháng, chỉ có thể ngoan ngoãn thuần phục với khuôn mặt đầy ủy khuất.
Hắn ôm lấy Tây Thi, tiếp tục làm chính sự.
Tây Thi hai mắt đẫm lệ, bờ môi lại mỉm cười thỏa mãn, thì thào gọi nhỏ:
“Phu quân...!”
......