Con Đường Bá Chủ

Chương 3098: ĐÃ TỪNG CÓ MỘT NỮ NHÂN...



Trước đó...

Toàn trường sững sờ trước tuyên bố của Thiên Hạ Đệ Nhất.

Sắc mặt hai vị cường giả hàng đầu là Loạn Hoàng Vũ và Yêu Chỉ Hân lập tức trầm xuống, lạnh lùng nói:

“Các hạ nói đùa.”

“Haha, đùa?” Thiên Hạ Đệ Nhất thản nhiên hỏi:

“Các ngươi hiện tại đã hết cơ hội trở mình, còn không nhận ra tình cảnh của bản thân sao?”

“Hết cơ hội? Tại sao lại hết cơ hội?” Huyễn Huyền Không chau mày nói:

“Chúng ta cùng lắm thất bại trong kế hoạch lần này mà thôi, ván cờ chỉ mới bắt đầu.”

“Sai!” Thiên Hạ Đệ Nhất khinh miệt nói:

“Thân là kẻ nắm giữa Thiên Cơ Chi Đạo, ngay cả nội tình của địch nhân cũng không biết, vô dụng đến mức đáng thương.”

Huyễn Huyền Không âm thầm phẫn nộ, nhưng nhớ lại vị trước mặt sở dĩ được xưng là đệ nhất thiên hạ, nguyên nhân vì y là kẻ tinh thông đa lĩnh vực, ở tất cả lĩnh vực đều đứng đầu, bao gồm cả thiên cơ.

Thế nên Huyễn Huyền Không kiên nhẫn chắp tay: “Mong được chỉ giáo!”

“Hừ.” Thiên Hạ Đệ Nhất phất óng tay áo, thản nhiên nói:

“Hiện tại không tính Lạc Nam là một yêu nghiệt sắp hoá phàm trở về đột phá Thần Đạo, chỉ tính riêng phe cánh của hắn, các ngươi đã không thể làm gì được.”

“Lạc Nam có Tứ đại thế lực hàng đầu Đạo Địa, Ngự Long Sơn Trang, Tổ Long Tộc, Yểm Ma Điện, Đạo Yêu Hải Các, Sơn Hải Tự, Bách Thú Tộc... và đặc biệt là Phá Đạo Hội chống lưng.”

“Chỉ với từng đó đồng minh, đã đủ cùng các ngươi ngang tài ngang sức chiến một trận.”

“Nhưng các ngươi lại không hề biết rằng, Lạc Nam có rất nhiều thê tử, hồng nhan tri kỷ, mỗi người đều vô cùng xuất chúng.”

“Tất cả những nữ nhân này đều đang hoá phàm, một khi các nàng thành Thần trở về thì đây sẽ là một cỗ lực lượng khổng lồ.”

“Đến khi đó, với hơn trăm vị Thần Đạo ưu tú hỗ trợ Lạc Nam, các ngươi sẽ bị lép vế, không thể trở mình, chờ Lạc Nam đạt đến Thần Đạo Hậu Kỳ, đã đủ tiêu diệt tất cả các ngươi.”

“Ấy là chưa kể một đám yêu nghiệt phụ trợ Lạc Nam như Lạc Long Nhi, Lâm Tích, Hoài Khánh... tưởng tượng nếu các nàng cũng đạt đến Thần Đạo cao cấp, các ngươi lấy gì chống lại?”

Những lời này vừa ra, sắc mặt toàn trường kịch biến...

“Ngài nói thật sao?” Một vị Đạo Chủ đã hơi sợ hãi, nhỏ giọng yếu ớt:

“Thần Đạo Cảnh đâu phải rau cải trắng, vì sao Lạc Nam có nhiều nữ nhân đang hoá phàm như thế?”

“Thế các ngươi không tự đặt câu hỏi, tại sao Phá Đạo Hội lại phát triển một cách chóng mặt như vậy? Dù thành lập chưa được bao lâu nhưng nội tình lại vượt qua tất cả các thế lực có lịch sử thâm căn cố đế như các ngươi.” Thiên Hạ Đệ Nhất cười lạnh.

Nghe thấy như vậy, sắc mặt của các vị cường giả biến ảo không ngừng.

Quả thật là thế...

Nếu xét về tuổi tác, Phá Đạo Hội Trưởng chỉ là hậu bối so với phần lớn cường giả ở đây, mà Phá Đạo Hội thì thành lập trong thời gian rất ngắn, trong khi không ít Đạo Thống, thế lực tồn tại từ thời Nguyên Giới còn hoàn chỉnh.

Ấy thế mà dù phải hoạt động một cách ẩn mật và âm thầm, Phá Đạo Hội vẫn vùng lên mạnh mẽ, so một với một, không thế lực hay Đạo Thống nào ở đây sánh bằng.

“Các hạ có thể giải thích?” Loạn Hoàng Vũ cũng nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, hỏi.

“Đó là át chủ bài của Vân Tiêu, ta làm sao có thể biết tường tận?” Thiên Hạ Đệ Nhất nói:

“Nhưng ta có thể suy đoán, Phá Đạo Hội sở hữu một loại phương pháp nghịch thiên nào đó thúc đẩy tu vi Đạo Cảnh trở lên tăng trưởng nhanh hơn bình thường, đây chính là lý do.”

“Mà những nữ nhân có thiên phú cao của Lạc Nam kia cũng được hưởng lợi từ phương pháp đó, việc tất cả các nàng đều thành Thần Đạo là chuyện sớm muộn.”

Cực Hải Đạo Chủ hít sâu một hơi: “Nói tóm lại, càng về lâu dài thì chúng ta sẽ càng bị Phá Đạo Hội áp đảo đúng không?”

“Chính xác!” Thiên Hạ Đệ Nhất giang tay:

“Thế nên cách duy nhất của các ngươi là đầu quân cho ta, chỉ có ta mới đủ khả năng dẫn dắt các ngươi chống lại Phá Đạo Hội.”

“Ta từ chối!” Yêu Chỉ Hân lạnh lùng lên tiếng:

“Chúng ta muốn tự do nên mới chống lại Phá Đạo Hội, đầu quân cho ngươi khác nào đầu quân cho Vân Tiêu?”

“Đúng vậy, nếu hiện tại chúng ta quy hàng Phá Đạo Hội, tin tưởng Hội Trưởng cũng không từ chối a, sao phải đầu quân cho ngươi?” Sinh Tử Đạo Chủ cũng can đảm nói, hắn đã đạt đến Thần Đạo Viên Mãn, không cần thiết phải nép mình như trước.

“Thù oán giữa các ngươi và Phá Đạo Hội đã sớm chồng chất, lần này còn dùng thủ đoạn đê tiện đối phó Lạc Nam, Phá Đạo Hội dù thu nhận cũng sẽ nghĩ cách đàn áp, khống chế các ngươi mà thôi.” Thiên Hạ Đệ Nhất nở nụ cười:

“Hơn nữa ta đâu có cầu các ngươi, đây chính là mệnh lệnh!”

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...

Thanh âm vừa hạ xuống, toàn bộ đại điện nổ tung thành hư vô.

Lấy Thiên Hạ Đệ Nhất làm trung tâm, Quy tắc Hỗn Độn hình thành một tiểu vũ trụ khủng bố bao phủ toàn bộ hiện trường.

“Không thể...” Sắc mặt toàn bộ cường giả kịch biến.

Bên trong Hỗn Độn Vũ Trụ do Thiên Hạ Đệ Nhất triển khai, bọn hắn cảm nhận được Quy tắc chi lực của mình đều mất đi khả năng khống chế.

Hỗn Độn Quy Tắc chính là thứ tối thượng giúp vị này được xưng là Thiên Hạ Đệ Nhất, bất kể là quá khứ hay hiện tại, hắn chưa từng bại trận.

“Không cần đến quy tắc, chúng ta liều mạng với hắn.” Loạn Hoàng Vũ bất mãn gầm lên:

“Từng ấy người chúng ta, không tin không thể đánh lui hắn.”

Nghe thấy vậy, ánh mắt các vị Thần Đạo loé lên một tia quyết tâm.

“Thật đáng tiếc, nhưng bổn toạ không phải một mình.” Thiên Hạ Đệ Nhất hờ hững nói.

Bên trong vũ trụ mở ra những cánh cửa thời không.

Từng thân ảnh toả ra uy áp bá đạo của Thần Đạo cao cấp giáng lâm mà đến.

Một vị, hai vị, năm vị, mười vị, hai mươi vị.

Hai mươi vị Thần Lão cùng lúc hàng lâm, người kém nhất cũng là Thần Đạo Hậu Kỳ.

Uy áp khủng bố quét ngang tất cả, kết hợp với Hỗn Độn Vũ Trụ, ép cho toàn trường không thể thở nổi.

“Làm sao có thể? Lực lượng dưới tay ngươi sao lại khủng bố như thế?” Tất cả mọi người khiếp sợ.

“Từng ấy năm, ta không phải ăn chay!” Thiên Hạ Đệ Nhất nhếch mép:

“Nếu không bồi dưỡng lực lượng, làm sao dám đấu kẻ được Nguyên Giới lựa chọn như Vân Tiêu?”

Hai mươi vị Thần Lão không bị Hỗn Độn Vũ Trụ ảnh hưởng, ngược lại còn trở nên mạnh hơn.

XOẸT XOẸT XOẸT... PHỐC PHỐC PHỐC...

Bọn hắn như u linh, thủ đoạn bá đạo và quyết liệt, trực tiếp vây công đem Loạn Hoàng Vũ, Yêu Chỉ Hân, Sinh Tử Đạo Chủ đám người đánh cho thổ huyết.

“Thần phục hoặc chết!” Thiên Hạ Đệ Nhất cao cao tại thượng tuyên bố.

Trước sức ép ngạt thở, trước tử vong tuỳ thời có thể hàng lâm, Loạn Hoàng Vũ cắn chặt hàm răng đến rướm máu, cúi thấp cái đầu cao ngạo thốt lên:

“Phục!”

......

Quay về hiện tại.

Sát Chiến Điện, phía sau Hậu Cung...

Mặt nước Nhập Phàm Hồ xuất hiện gợn sóng, từ thân ảnh tuyệt mỹ như hoa như ngọc, mỗi người sở hữu một khí chất khác nhau, một phong thái khác nhau, một vẻ đẹp khác nhau lần lượt bước ra.

Chúng nữ hoá phàm trở về.

Người đầu tiên bước ra từ Nhập Phàm Hồ chính là một vị mỹ phụ khuynh quốc khuynh thành, có khí chất cao quý nhưng lại không kém phần lã lơi, quyến rũ... đủ mê hoặc bất cứ nam nhân nào trong thiên hạ.

Nàng chính là đoá hoa đẹp nhất theo lời của nam nhân kia – Đông Hoa Quỳnh Tiêu.

Tâm trạng của Quỳnh Tiêu tương đối tốt bởi vì hoá phàm thuận lợi, khoé môi treo nụ cười.

Bất quá vừa bước ra khỏi hồ, nụ cười chợt chuyển thành kinh ngạc:

“Đại tỷ?!”

Chỉ thấy ở phía đối diện, một nữ nhân có dung mạo khiến người đẹp như Quỳnh Tiêu cũng phải đố kỵ đang ung dung đứng, ánh mắt thâm thuý như vô hạn tinh không đang đánh giá quang cảnh nơi Hậu Cung.

“Trở về rồi sao?” Vân Tiêu đưa mắt nhìn.

“Đại tỷ đích thân đến đây làm gì?” Đông Hoa hiếu kỳ hỏi.

Bất quá nàng còn chưa nói dứt câu, chỉ thấy Vân Tiêu vung nhẹ bàn tay.

ẦM!

Từ trong không gian, một thân ảnh tan xương nát thịt, đạo hạnh cấp độ Thần cứ theo đó mà tan biến.

Hiển nhiên là có cường giả của địch nhân đến dò thám, bị Vân Tiêu tiện tay giải quyết.

“Sát Chiến Điện đã lộ, ta phải đích thân đến nơi này toạ trấn.” Vân Tiêu nhún vai:

“Dù sao thì đã hứa với phu quân ngươi, đảm bảo an toàn cho tất cả kiều thê bảo bối của hắn.”

“Sát Chiến Điện bại lộ?” Đông Hoa khiếp sợ:

“Đã xảy ra chuyện gì trong thời gian qua?”

“Vượt Thần Kiếp xong rồi nói!” Vân Tiêu nói.

Mặt hồ lại dao động...

Bích Tiêu, Lạc Long Nhi, Loạn Thanh Quân, Phương Du, Ngân Trinh, Bùi Linh Hi, Hoạ Thuỷ, Khương Lê, Chân Mật, Cầm Dao Nhã... những nàng vào hồ trước thì đều thành công vượt qua phàm kiếp trước.

“Cái hồ này quả nhiên có hiệu quả.” Vân Tiêu gật đầu tán thưởng.

Với tầm mắt của nàng, đương nhiên có thể nhận ra bất kể là căn cơ hay tâm cảnh của chúng nữ đều vượt qua việc hoá phàm thông thường ở bên ngoài.

Rõ ràng Nhập Phàm Hồ đã mang lại hiệu quả đặc biệt, điều này rất có lợi cho việc độ Thần Kiếp cũng như tu luyện và phát triển ngày sau.

Chúng nữ chứng kiến Vân Tiêu đều phản ứng giống Đông Hoa, vô cùng giật mình.

Hiển nhiên không thể hiểu nổi mình có phúc phận gì, thế mà được đích thân Phá Đạo Hội Trưởng trong truyền thuyết bảo vệ bên hồ?

VÙ VÙ VÙ...

Mây đen tập hợp trên không trung Sát Chiến Điện càng lúc càng lớn.

“Các ngươi mau tách ra độ kiếp.” Vân Tiêu bá đạo nói:

“Tuỳ tiện tìm một nơi nào cũng được, có ta ở đây không ai dám quấy rầy các ngươi.”

Nói xong, từng khối Đạo Mộc Nhân cao cấp cũng được nàng ném ra cho chúng nữ, gia tăng tỷ lệ độ kiếp.

Các nữ nhân cũng biết tình hình rất gấp, các nàng đã thành công hoá phàm, lĩnh ngộ được Quy tắc Thần Đạo, nên trải qua giai đoạn quan trọng bậc nhất trên con đường cường giả.

Tiếp nhận Đạo Mộc Nhân, từng nàng phá không mà đi...

Nữ nhân trở về ngày càng nhiều, Vân Tiêu phân phát cho mỗi nàng một con Đạo Mộc Nhân hộ thân, yêu cầu các nàng tìm nơi hoang vắng độ Thần Kiếp.

Sau khi vượt Thần Kiếp, mới được xem là Thần Đạo Cảnh chân chính.

Đến lượt Tu La Giáo Chủ - Huyết Yêu Cơ từ trong Nhập Phàm Hồ tiến ra.

“Làm sao có thể?” Huyết Yêu Cơ toàn thân bỗng nhiên run rẩy, hai chân lảo đảo xém chút ngã quỵ.

“Có chuyện gì?” Vân Tiêu nhíu mày hỏi thăm, nàng nhìn ra căn cơ và tâm cảnh của Huyết Yêu Cơ ở trạng thái rất tốt, vì sao có phản ứng như thế?

“Hội Trưởng...” Huyết Yêu Cơ siết chặt nắm tay:

“Vô Uyên xảy ra chuyện rồi phải không?”

“Tại sao ngươi biết?” Vân Tiêu cảm thấy ngoài ý muốn.

“Một giọt tinh huyết của ta lưu trên cơ thể nàng, có thể cảm ứng được trạng thái của nàng ấy.” Huyết Yêu Cơ hạ giọng nói:

“Bây giờ tinh huyết đã mất.”

Năm đó khi nàng bị Đạo Chủng của Tâm Phong ký sinh, chính Kiếm Vô Uyên đã dùng thức cuối cùng của Uyên Ương Kiếm Pháp trợ giúp nàng.

Biết được nỗi khổ tâm của Kiếm Vô Uyên, nàng đã xem nữ nhân đó như tỷ muội, cũng đem một giọt máu của mình dung hợp vào máu Kiếm Vô Uyên.

Nhiều lần cố gắng hằn gắn quan hệ giữa Lạc Nam và Kiếm Vô Uyên không thành, Huyết Yêu Cơ tuy không muốn miễn cưỡng nhưng vẫn hay thông qua giọt máu kia cảm ứng trạng thái của Kiếm Vô Uyên.

Một ngày cảm ứng biến mất, Kiếm Vô Uyên chắc chắn đã gặp nạn.

“Thế gian không còn Kiếm Vô Uyên nữa rồi.” Vân Tiêu hồi đáp:

“Nàng ấy đã lựa chọn buông bỏ tất cả mọi thứ thuộc về mình, bao gồm tu vi, thực lực, trí nhớ... huỷ đi tất cả để có thể chuyển thế trong một thân phận khác, trở thành một con người khác, bước đến bên cạnh người nam nhân của các ngươi, chuộc mọi lỗi lầm đối với hắn.”

“Không thể nào!” Huyết Yêu Cơ phun ra một ngụm máu tươi, khuôn mặt tràn ngập thống khổ, trái tim đau nhói dữ dội, vẫn không muốn chấp nhận sự thật nói:

“Sao nàng ấy lại ngốc như vậy? Sao nàng ấy có thể làm được chuyện đó? Như vậy Vô Uyên còn là Vô Uyên nữa sao?”

“Vô Uyên không còn, nhưng đó là lựa chọn của nàng, chúng ta phải tôn trọng.” Vân Tiêu thở dài:

“Những năm qua nàng đã rất nỗ lực, liều mạng hoàn thành các nhiệm vụ phát triển Phá Đạo Hội mà ta giao phó, không cầu được trả công, cũng chẳng cần bất cứ phần thưởng nào.”

“Kiếm Vô Uyên chỉ có một nguyện vọng duy nhất, đó là được một lần nữa trở về bên cạnh người nam nhân kia, bất chấp tất cả, dù cái giá phải trả vượt xa tưởng tượng.”

“Ngài đã đồng ý?” Huyết Yêu Cơ thất thần.

Vân Tiêu gật đầu, ánh mắt mông lung nhìn lên thiên không.

Thế giới này đã từng có một nữ nhân.

Vô tình như thế...

Si tình như thế...

......