Xuyên suốt một năm thời gian, khắp Đạo Giới liên tục có người độ Thần Kiếp...
Lịch sử ghi nhận, đây là thời điểm có số người đạt đến Thần Đạo nhiều nhất từ trước đến nay...
Từng bóng hình xinh đẹp thể hiện bản lĩnh khác nhau vượt qua Thần Kiếp chứng minh một điều, lời của Thiên Hạ Đệ Nhất là chính xác.
Lạc Nam kia quả thật có rất nhiều nữ nhân trở thành Thần.
Điều này chẳng những làm vô số kẻ địch ghen ghét đố kỵ với hắn, mà còn khiến bọn chúng càng thêm dựa dẫm vào Thiên Hạ Đệ Nhất.
Bởi lẽ với phe cánh hiện tại của Lạc Nam, nếu bọn hắn không thần phục Thiên Hạ Đệ Nhất, kết cục chính là diệt vong.
Trong lúc nhất thời, cục diện toàn bộ Đạo Giới đã phân chia thành hai phe đối lập.
Một phe là Phá Đạo Liên Minh, gồm có Phá Đạo Hội và những thế lực, đạo thống ủng hộ Phá Đạo Hội.
Phe còn lại được xưng là Hỗn Độn Liên Minh do Thiên Hạ Đệ Nhất dẫn đầu, dưới trướng là các phương thế lực đối nghịch với Phá Đạo Hội.
Trước tình huống như vậy, những thế lực trung lập hiếm hoi còn sót lại như Vạn Xà Cốc, Hư Không Thần Cung, Bách Đạo Thần Tộc, Tổ Phượng Tộc...dần trở thành đối tượng lôi kéo của hai đại liên minh.
Toàn bộ Đạo Giới bị một bầu không khí tĩnh lặng bao trùm...bất quá ai cũng hiểu rằng đây chỉ là một đợt bình yên trước giông bão.
Lịch sử của toàn Nguyên Giới sẽ được phương nào viết lên, tất cả sẽ quyết định trong thời gian tới.
...
Ý thức dần dần phục hồi, Lạc Nam chậm rãi mở ra hai mắt.
Bên trong đan điền hắn lúc này, một loại Quy Tắc cao cấp luân chuyển cả trong và ngoài Bá Đỉnh, mang theo quyền năng vô thượng.
Thần Đạo Quy Tắc.
Không sai, một đời hoá phàm, thông qua Giới Linh Nguyên Giới khảo nghiệm, hắn đã lĩnh ngộ được Thần Đạo Quy Tắc mà không cần bất cứ tài nguyên hay thứ gì khác phụ trợ.
Điều này đồng nghĩa với Lạc Nam đã đủ tư cách nghênh đón Thần Kiếp, chính thức trở thành tồn tại được gọi là Thần.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời...một màu trong xanh thật đẹp, mây trắng lượn lờ, không hề có dấu hiệu Thần Kiếp ngưng tụ.
“Giống lần trước nữa à...” Lạc Nam nở một nụ cười.
Rõ ràng Giới Linh chưa muốn giáng kiếp xuống đầu hắn, nguyên nhân cũng khá đơn giản...
Đó là vì Thể Tu và Hồn Tu của hắn còn chưa đột phá Thần Đạo.
“Hệ Thống cũng vậy phải không?” Lạc Nam hỏi.
Khác với những lần trước lập tức trả lời, lần này Kim Nhi trầm ngâm khá lâu, mới nhẹ cắn bờ môi:
“Đúng thế, chờ công tử đột phá cả Hồn và Thể đến Thần Đạo Cảnh, vượt qua Thần Kiếp...đó là lúc tầng cuối cùng của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh và bí mật Hệ Thống mở ra.”
“Ta hiểu rồi.” Lạc Nam nở nụ cười:
“Minh Hà, các nàng...chúng ta về Sát Chiến Điện!”
Hắn nói với các lão bà bên trong đan điền của mình một tiếng, đang định mở ra màn nước không gian, bất chợt sắc mặt khẽ biến.
Bởi vì hắn vừa phát hiện sự liên kết của mình với các Vong Linh ở Sát Chiến Điện đã hoàn toàn biến mất.
“Sát Chiến Điện gặp nạn?”
Sắc mặt Lạc Nam trầm xuống, một màn nước không gian trực tiếp mở ra.
Hắn đạp chân bước vào, thân thể lập tức xuất hiện tại Hậu Cung.
Chứng kiến cảnh tượng trước mắt, hắn ngẩn người.
Chỉ thấy Cung Đình Thụ toạ lạc ở ngay Hậu Cung phía sau Sát Chiến Điện, các thê tử, hồng nhan tri kỷ oanh oanh yến yến tụ tập ở đây, trên thân mọi người đều toả ra khí tức Thần Đạo, ngay cả mấy nữ chiến lực vốn không cao như Đại Kiều, Tiểu Kiều, Mộc Linh Nhu, Mộc Ái My, Á Nhi, Bạch Liên Hoa cũng đều thành Thần cả rồi.
Điều này chứng tỏ các nàng đều đã thành công, độ Thần Kiếp trước hắn...
Cảnh tượng này khiến cảm giác lo lắng trong lòng hắn lắng xuống...
Bất quá đại tỷ Vân Tiêu vì sao lại có mặt ở đây?
“Chào mừng phu quân trở về.” Yên Nhược Tuyết nở nụ cười tuyệt mỹ tiến lên nghênh đón, đưa tay ngọc chỉnh sửa lại y phục và mái tóc hơi rối của nam nhân.
“Bà cả.” Lạc Nam ôm chặt lấy nàng, cúi đầu hôn lên bờ môi anh đào thật sâu.
“Ưm...” Yên Nhược Tuyết gò má đỏ ửng, bất quá vẫn tựa người vào hắn, dâng lên đầu lưỡi đinh hương.
Một nụ hôn cháy bỏng trong ánh mắt trêu tức của chúng nữ, Lạc Nam tách môi bà cả ra cười ha ha một tiếng:
“Thật ngại quá, nhưng nhớ vợ quá nhịn không nổi.”
Một kiếp phàm nhân, cảm giác nhớ nhung của hắn với các nàng nhiều không thể tả...
Nếu không phải nhìn thấy có mấy nữ nhân khác như Ninh Vô Song, Vân Tiêu, Lạc Sương ở đây, có lẽ hắn đã lập tức đại chiến ba trăm hiệp cùng các mỹ kiều thê rồi.
“Đúng rồi, có địch nhân tập kích Sát Chiến Điện sao?” Lúc này Lạc Nam mới đi thẳng vào chính sự.
“Thời gian qua xảy ra rất nhiều chuyện.” Vân Tiêu nhẹ gật đầu, phất tay.
Một luồng thông tin tiến thẳng vào trong não của Lạc Nam...
Khoé miệng hắn giật giật, gân xanh trên trán nổi lên, giận quá hoá cười:
“Hảo hảo hảo, đường đường là những cường giả đứng đầu, đường đường là Thiên Hạ Đệ Nhất...lại sử dụng thủ đoạn ti tiện như thế để đối phó ta.”
“Phu quân bớt giận.” Tuế Nguyệt nhẹ đến bên cạnh vuốt ve lồng ngực hắn.
Lạc Nam hít sâu một hơi nắm lấy tay nàng, khoé miệng run rẩy:
“Các nàng hiểu rõ tính cách của ta, bản thân ta làm người có rất nhiều khuyết điểm...trong đó khuyết điểm lớn nhất là bao che người thân, bằng hữu của mình.”
“Địch nhân nhắm vào ta, ta có thể tha thứ...nhưng lại vì ta mà muốn gây hại đến những người không liên quan, thật sự muốn chết.”
Chúng nữ cũng gật mạnh đầu, khi vừa biết được chuyện này, các nàng cũng rất khó giữ bình tĩnh.
Bởi vì những mục tiêu mà kẻ thù nhắm vào cũng là thân nhân của các nàng, có đệ đệ, có trưởng bối, có bằng hữu...
“Hừ, hiện tại chúng ta đều đã thành Thần, cứ đánh thẳng vào, tiêu diệt toàn bộ.” Võ Tam Nương tính khí nóng nảy quát lên.
“Không dễ dàng như thế.” Vân Tiêu nhẹ lắc đầu:
“Ta chưa đảm bảo có thể thắng Thiên Hạ Đệ Nhất, càng chưa biết trong tay đối rốt cuộc có bao nhiêu con bài, không thể mạo hiểm.”
“Đúng thế, phu quân còn chưa vượt Thần Kiếp...” Diễm Nguyệt Kỳ nói:
“Chờ chàng đạt đến Thần Đạo cấp cao, dù là Thiên Hạ Đệ Nhất cũng phải bại.”
“Không sai.” Vân Tiêu nghiêm túc nói:
“Việc trả thù tạm thời bỏ qua một bên, trước mắt có ba mục tiêu cần hoàn thành.”
“Thứ nhất là chờ Lạc Nam đạt đến Thần Đạo cao cấp, ít nhất phải là Thần Đạo Hậu Kỳ mới đảm bảo phần thắng.”
“Thứ hai là tìm cách lôi kéo những thế lực, đạo thống còn trung lập đứng về phe chúng ta.”
“Thứ ba là phá đi Tứ Thần Trấn Thiên Trận.”
“Đại tỷ.” Lạc Nam nghe vậy cũng trịnh trọng nói:
“Ta hiện tại đã có đủ tư cách biết được bí mật bên trong Tứ Thần Trấn Thiên Trận rồi chứ?”
“Có thể...” Vân Tiêu thở dài một hơi:
“Ta hoài nghi bên trong Tứ Thần Trấn Thiên Trận mới là Thiên Hạ Đệ Nhất thật sự.”
“Cái gì?”
Lời này vừa ra, không chỉ Lạc Nam...mà tất cả nữ nhân đều biến sắc.
“Đại tỷ...đùa không vui.” Đông Hoa thở hổn hển.
“Không đùa.” Vân Tiêu ung dung nói:
“Mặc dù kẻ hiện tại có chiến lực, sức mạnh giống y đúc Thiên Hạ Đệ Nhất...nhưng phong thái hành sự lại khác biệt hoàn toàn.”
“Theo như ta tìm hiểu, Thiên Hạ Đệ Nhất trong quá khứ là một nhân vật đường đường chính chính, quang minh lỗi lạc, hắn chỉ một lòng cầu đạo, chưa từng bị quyền lực che mờ lý trí...khiến ngay cả những nhân vật như Loạn Phàm, Vạn Yêu Chi Chủ dù chiến bại vẫn tâm phục khẩu phục.”
“Nhưng Thiên Hạ Đệ Nhất hiện tại tình tính đại biến, cách hành xử không khác nào phường tiểu nhân, vì đạt được mục đích mà bất chấp tất cả, không từ thủ đoạn, dã tâm ngập trời.”
“Trực giác của ta hiếm khi xảy ra sai lầm...”
Loạn Ninh Lam, Loạn Thuỳ Trân, Loạn Thuỳ Ảnh ba nữ đưa mắt nhìn nhau.
“Quả thật ta cũng cảm thấy không giống.” Loạn Thuỳ Trân trầm giọng nói:
“Năm đó ta tìm Thiên Hạ Đệ Nhất trả thù cho chủ công, đối phương rõ ràng có thể dễ dàng giết ta...nhưng chỉ chưởng một chiêu dạy cho ta một bài học, khiến ta trọng thương nhiều năm mà thôi.”
“Nếu đó là Thiên Hạ Đệ Nhất giống hiện nay, làm sao có thể tha mạng cho ta để ngày sau trở thành phiền toái?”
Lạc Nam hít sâu một hơi, bản thân hắn chưa có cơ hội tiếp xúc với nhân vật này...nhưng tự nghĩ một người có thể tu luyện đến mức độ đứng trên chúng sinh, được toàn thế gian công nhận là Đệ Nhất, ắt hẳn phẩm tính cũng sẽ không quá tệ.
“Nếu suy đoán của Hội Trưởng là thật, vậy cũng quá đáng sợ.” Thập Khánh Huyên cảm thán:
“Một kẻ có thể trấn áp Thiên Hạ Đệ Nhất bên trong Tứ Thần Trấn Thiên Trận, sau đó lại thay thế thân phận...chứng tỏ chiến lực chắc chắn sẽ mạnh hơn cả Thiên Hạ Đệ Nhất thật sự.”
“Có khả năng này, thế nên ta mới không cho các ngươi nóng vội đối đầu...ít nhất là trước khi điều tra ra sự thật.” Vân Tiêu nhẹ cất giọng:
“Nếu suy đoán của ta là đúng, vậy kẻ giả mạo hiện tại cũng không mạnh hơn Thiên Hạ Đệ Nhất thật sự quá nhiều, thế nên mới chỉ có thể ra tay giam cầm mà không phải tiêu diệt triệt để.”
“Hắn không phải Thiên Hạ Đệ Nhất thật sự, vậy ta phải gọi hắn là gì đây?” Lạc Nam nhún vai.
“Hỗn Độn Minh Chủ.” Vân Tiêu cười nói:
“Mà ngươi chính là Phá Đạo Minh Chủ.”
“Làm sao có thể?” Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm, tại chỗ nhảy dựng lên:
“Tại sao đại tỷ không làm Minh Chủ mà cho đệ làm?”
“Bởi vì rất nhiều thế lực, Đạo Thống ủng hộ Phá Đạo Hội là do ngươi chứ không phải ta.” Vân Tiêu thản nhiên đáp:
“Điển hình như Tứ Đại Thế Lực ở Đạo Địa, bọn hắn gia nhập liên minh vì ngươi là con rể của bọn hắn.”
Lời này khiến các nàng Cầm Dao Nhã, Hoạ Thuỷ, Chân Mật, Khương Lê gò má ửng đỏ...mà Bùi Linh Hi, Thi Hồng Nhan cũng cảm thấy lúng túng vô cùng.
“Rồi cả Cuồng Hổ Đao Thần và Ngạo Long Kiếm Thần, hai người này ta chiêu mộ mãi không được, nhưng hiện tại cũng giúp chúng ta vì ngươi sắp thành con rể của họ.” Vân Tiêu nhìn thoáng qua Phương Du.
“Làm gì có, Hội Trưởng đừng nói xằng bậy, ta với hắn rất trong sạch.” Phương Du như mèo con bị đạp đuôi nhảy dựng lên.
“Lại như Tổ Long Tộc và Ngự Long Sơn Trang, bọn hắn chấp nhận ra tay bởi vì ngươi là phụ thân của Kỳ Nam cùng Thiên Ý...hoàn toàn không liên quan gì đến ta.” Vân Tiêu nói tiếp:
“Trong tình huống như vậy, nếu ta làm Minh Chủ thì các thế lực đó sẽ không phục cho lắm...chưa kể nếu ngươi làm Minh Chủ, tương lai cũng thuận tiện hơn.”
“Thuận tiện làm cái gì?” Lạc Nam hiếu kỳ.
“Thuận tiện lôi kéo các thế lực trung lập như Bách Đạo Thần Tộc, Vạn Xà Cốc, Tổ Phượng Tộc...” Vân Tiêu hài hước trả lời:
“Chỉ cần ngươi thu được Thái Diễm, Vạn Xà Cốc Chủ, Tổ Phượng Tộc Trưởng vào tay...còn sợ ba đại thế lực đó không gia nhập hay sao?”
“Moá.” Lạc Nam bực mình:
“Muốn ta thi triển mỹ nam kế à? Không được đâu...”
“Hừ, được tiện nghi mà còn khoe mẽ.” Chúng nữ âm thầm khinh bỉ.
“Tóm lại ngoài ngươi ra, thân phận Phá Đạo Minh Chủ không ai thích hợp hơn cả.” Vân Tiêu hạ quyết định, hướng hắn chắp tay:
“Sau này Minh Chủ có việc cần, cứ phân phó ta một tiếng.”
Lạc Nam đảo đảo tròng mắt, cười xấu xa nói:
“Hắc hắc, tốt lắm tốt lắm...Vân Tiêu bảo bối, đến xoa bóp cho bổn minh chủ xem nào!”
PHỐC.
Hắn hoá thành con diều đứt dây bay ngược ra ngoài, răng môi lẫn lộn, trên mặt còn lưu lại dấu tay.
“Minh Chủ không nghiêm chỉnh, Trưởng Lão của Liên Minh như ta cũng có thể chỉnh đốn, tránh ngươi lầm đường lạc lối.” Vân Tiêu nhẹ nhàng thu tay.
“Khanh khách, đánh hay lắm.” Chúng nữ cười hả hê, dùng ánh mắt đáng đời xem lấy hắn.
Ngay cả mẫu thân Ninh Vô Song cũng lắc đầu...
Đối với nhân vật như Vân Tiêu, nàng cũng không dám mộng tưởng có thể trở thành con dâu của mình.
Ít nhất hiện tại chưa dám nghĩ đến.
...
“Tiểu Nam, bọn thiếp đi đây!”
Đêm xuống, các nàng Hoạ Thuỷ, Khương Lê, Cầm Dao Nhã, Chân Mật, Thi Hồng Nhan, Tinh Cơ, Cầm Thanh Vận hướng Lạc Nam cáo từ.
Dù sao thì đều đã đột phá Thần Đạo thành công, các nàng cũng nên trở về thế lực của mình vấn an trưởng bối.
Về phần Phụng Liên và Phụng Tiểu Thất đã là người của Phá Đạo Hội nên vẫn sẽ ở lại Sát Chiến Điện.
Lạc Nam mặc dù không nỡ nhưng chẳng còn cách nào khác giữ mấy nàng lại.
Bởi lẽ hắn còn chưa chính thức cưới các nàng...nếu tham lam giữ lại cũng sẽ chọc mấy vị nhạc phụ, nhạc mẫu bất mãn.
Ngươi chưa cho nữ nhi của chúng ta danh phận, lại muốn giữ ở nhà ngươi là có ý gì?
Hắn mở ra màn nước không gian, đưa Thi Hồng Nhan, Bùi Linh Hi, Cầm Thanh Vận và Tinh Cơ tiến vào, trực tiếp truyền tống đến thẳng thế lực của các nàng, không sợ ven đường bị tập kích.
Lúc này, Lạc Nam mới có không gian riêng tư cùng bốn vị hồng nhan ôm ấp.
“Chờ ta, không lâu nữa ta sẽ đến cầu hôn, để các nàng đường đường chính chính trở thành Lạc phu nhân.” Hắn trân trọng ôm lấy các vị hôn thê của mình.
“Với tình hình căng thẳng như hiện nay, việc này bọn thiếp không nóng vội.” Cầm Dao Nhã dịu dàng nói:
“Chúng ta vẫn còn chưa đủ mạnh, nếu như kẻ thù nhân lúc đại hôn diễn ra đến quấy rối, chỉ sợ mặt mũi và danh tiếng của chàng sẽ bị ảnh hưởng.”
Lạc Nam đương nhiên hiểu chuyện này, hắn thở dài một tiếng: “Chỉ trách ta vẫn còn quá yếu, không ngờ Hỗn Độn Minh Chủ kia lại khó lường như thế.”
Nước cờ của Hỗn Độn Minh Chủ đã lật đổ tất cả kế hoạch của hắn.
Bởi ngay từ thời điểm trước khi hoá phàm, hắn chưa từng nghĩ đến việc Hỗn Độn Minh Chủ vốn không phải Thiên Hạ Đệ Nhất...mà là một kẻ vô sỉ, bỉ ổi và cực kỳ ngoan độc, để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn.
“Bọn thiếp cũng cần báo với trưởng bối về thân phận của Hỗn Độn Minh Chủ.” Hoạ Thuỷ hít sâu một hơi.
Mặc dù rất nhớ mong người nam nhân này, chỉ hận không thể hoà tan cùng hắn...nhưng nàng hiểu chính sự quan trọng hơn.
Dã tâm của Hỗn Độn Minh Chủ đã rõ ràng như ban ngày.
Đó là dẫn dắt Hỗn Độn Liên Minh diệt đi Phá Đạo Liên Minh, độc chiến Nguyên Giới...
Thật sự không tưởng tượng nổi kết cục nếu Nguyên Giới rơi vào tay một kẻ như vậy.
Đó là địa ngục chân chính, ngày tàn của thế giới này...
...
Chúc cả nhà ngủ ngon <3