Con Đường Bá Chủ

Chương 3296: BƯỚC NGOẶT



Nghe thanh âm bá đạo của Lạc Nam, chứng kiến hai vị đồng bọn đã trở thành cái xác không hồn, năm cái đầu của Tổ Long sắc mặt biến ảo, chợt biến trở thành nhân loại, quỳ xuống một chân cung kính dập đầu:

“Mong đại nhân tha mạng, tiểu nhân nguyện ý thần phục, làm trâu ngựa.”

Vừa nói, hắn vừa lấy ra mảnh gốm và Hồng Mông Ngọc Bội dâng lên.

“Hử?” Lạc Nam sửng sốt, hiển nhiên không ngờ con hàng này lại lựa chọn như thế.

“Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt.” Hắn cười nhạt:

“Nhưng mà đừng quên, nếu làm thịt ngươi. . . những thứ của ngươi đều sẽ thuộc về ta, hãy đưa ra thứ gì có giá trị hơn đi!”

Hầu như không chút do dự, tên này kính cẩn đáp:

“Thuộc hạ có thể giúp đại nhân dụ dỗ năm tên Hồng Mông Sứ Giả còn lại vào bẫy, tiết kiệm công sức săn giết của chủ nhân.”

“Hừ.” Lạc Nam hừ lạnh một tiếng:

“Hồng Mông Thiếu Chủ không có thủ đoạn hạn chế tự do của các ngươi sao? vậy mà dám phản bội hắn?”

“Không giấu gì chủ nhân, ở bất cứ nơi nào thì Siêu Thần Viên Mãn như chúng tôi cũng đều nhận được sự tôn trọng nhất định.” Kẻ này thành thật nói:

“Hồng Mông Thiếu Chủ dù muốn sai khiến Siêu Thần Viên Mãn cũng sẽ lựa chọn phương án ôn hoà điều động thay vì cứng rắn cưỡng ép. . .”

“Tuy nhiên nếu như để hắn biết chúng ta phản bội, người nhà thuộc mạch chúng ta phụ thuộc vào Hồng Mông Cổ Tộc chắc chắn sẽ bị tru di.”

“Nhưng nếu ta mất mạng, mạch của ta cũng sẽ suy tàn, sự sống chết của ta mới là điều quan trọng.”

Lạc Nam vuốt cằm, trao đổi với Thần Huyền Huân một phen.

Không thể không nói, lời của tên này rất có lý, dù sao để đối phó năm tên Hồng Mông Sứ Giả còn lại cũng không phải chuyện đơn giản, nếu có tên này phối hợp, nhất định sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

“Hắn nói đúng đó phu quân, ở tại các nội tình Bất Hủ thì Siêu Thần Viên Mãn cũng được xem là nhân vật cao tầng.” Thần Huyền Huân xác nhận:

“Mấy tên này không phải tộc nhân dòng chính của Hồng Mông Cổ Tộc, bằng không với tu vi Siêu Thần Viên Mãn. . . thừa sức đảm nhiệm vị trí Trưởng Lão.”

Lạc Nam gật gù, thật ra cũng không thể trách Hồng Mông Thiếu Chủ.

Hắn đã cử ra đội hình chín tên Siêu Thần Viên Mãn, lại còn được trang bị mảnh gốm và Hồng Mông Ngọc Bội. . . có thể nói là đủ sức quét ngang hỗn độn nếu Bất Hủ Thần không ra.

Mà dù có đụng độ cường giả của các nội tình Bất Hủ khác, thì đám Hồng Mông Sứ Giả này cũng có thể ứng phó, đánh không lại vẫn đào tẩu được dễ dàng.

Nhưng Hồng Mông Thiếu Chủ vạn phần cũng không thể ngờ, trận hình khủng bố như vậy lại đụng phải Bất Hủ Chi Chủ và người có liên quan mật thiết đến Vạn Đạo Thần Chủ.

Gặp phải hai nhân vật nghịch thiên, từ đó kế hoạch thất bại, bị phản bội cũng không oan uổng chút nào.

Mặc dù đã phần nào thoả mãn, Lạc Nam vẫn tiếp tục ra điều kiện:

“Cái giá ngươi đưa ra chưa hấp dẫn, ta tự tin có thể tự mình giải quyết năm tên Sứ Giả còn lại kia, cùng lắm mất thêm chút công sức mà thôi.”

“Không biết chủ nhân còn muốn gì ở thuộc hạ?” Kẻ này cũng rất thông minh, hắn hiểu nếu như Lạc Nam quyết tâm muốn giết mình, chắc chắn sẽ không nói nhiều lời như vậy.

Điều này chứng minh rằng, hắn vẫn còn cơ hội sống.

Quả nhiên, Lạc Nam ánh mắt loé lên, nói:

“Ta muốn ngươi dẫn dụ Hồng Mông Thiếu Chủ xuất hiện, để ta làm thịt hắn.”

“Hít.” Hồng Mông Sứ Giả hít một ngụm lãnh khí.

Mặc dù biết Lạc Nam cực độ dã tâm, nhưng lại không ngờ kinh khủng đến mức độ này.

Nhân vật như Hồng Mông Thiếu Chủ chính là người thừa kế danh chính ngôn thuận của Hồng Mông Cổ Tộc, dù là ở Chung Cực cũng là nhân vật quyền cao chức trọng, danh chấn tứ phương.

Vị này vậy mà muốn diệt đi người như vậy?

Bất quá nghĩ đến thân phận Bất Hủ Chi Chủ của Lạc Nam, Hồng Mông Sứ Giả lại cảm thấy đây là chuyện bình thường.

Nếu như Bất Hủ Chi Chủ thuận lợi trưởng thành, vậy đừng nói là Hồng Mông Thiếu Chủ, dù là Hồng Mông Cổ Tộc. . . e rằng cũng phải lung lay.

Nếu có thể đi theo phò tá Bất Hủ Chi Chủ, nói không chừng nhất phi trùng thiên.

Hồng Mông Sứ Giả dứt khoát quỳ cả hai chân, dập đầu liên tục:

“Chỉ cần chủ nhân ra lệnh một câu, thà chết không từ.”

“Hahaha.” Lạc Nam hài lòng cười to:

“Ngươi rất khôn ngoan, có thể làm đại sự.”

Bá Chủ Quy Tắc cuồn cuộn tiến ra, hình thành một bảng Nô Ước.

Hồng Mông Sứ Giả không do dự, đem Linh Hồn Bản Nguyên chủ động tiến vào Nô Ước, chấp nhận giao phó tính mạng, trở thành nô lệ trung thành.

Cảm nhận được mạng sống của kẻ này đã nằm trong tay mình, Lạc Nam gật đầu nói:

“Yên tâm đi, hiện tại ta còn chưa ngu xuẩn đến mức đối đầu trực tiếp Hồng Mông Thiếu Chủ, nhưng tương lai sẽ cần đến. . .”

“Còn hiện tại, sau khi Hồng Mông Kết Giới giải trừ, đồng bọn của ngươi sẽ lại tìm đến đúng chứ?”

“Vâng, chúng ta có liên kết tâm linh, chỉ cần có người ngã xuống, những người khác sẽ cảm ứng được vị trí.” Hồng Mông Sứ Giả hồi đáp:

“Thuộc hạ tên là Hồng Duệ, nếu chủ nhân muốn, chúng ta có thể lập tức lập bẫy.”

“Không vội.” Lạc Nam thản nhiên nói, thanh âm lại như ác ma:

“Hãy tưởng tượng rằng có một nhân vật cao tầng của Vạn Vũ Giáo cũng đang săn lùng các mảnh gốm. . . hiểu ý ta chứ?”

Hồng Duệ rùng mình, nội tâm lạnh buốt.

Vị chủ nhân này, tâm tính kiêu hùng so với thực lực càng thêm đáng sợ. . .

. . .

Hồng Mông Kết Giới biến mất, Hồng Duệ cụt mất bốn đầu, thở hổn hển điên cuồng đào vong.

OÀNH. . .

Hắn như đạn pháo rơi xuống một viên thiên thạch, cả người hấp hối, máu me đầm đìa, Ngũ Đầu Tổ Long giờ đây chẳng khác nào một con cá trạch vô hại yếu ớt.

VÈO.

Không lâu sai, hỗn độn nứt ra, hai thân ảnh Hồng Mông Sứ Giả vội vàng xuất hiện.

Chứng kiến thảm trạng của Hồng Duệ, sắc mặt bọn hắn đại biến, lửa giận ngút trời.

Một tên trong đó nhanh chóng lấy ra Siêu Thần Liệu Thương Đan bỏ vào miệng Hồng Duệ, tên còn lại thì điều động Hồng Mông Thần Lực từ Ngọc Bội chữa thương.

Mặc dù toàn lực hỗ trợ, phải mất đến mấy ngày Hồng Duệ mới yếu ớt mở mắt, thì thào nói:

“Hồng Liệt, Hồng Ưng. . . ta khiến Thiếu Chủ thất vọng rồi.”

“Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?” Hồng Liệt gấp gáp hỏi:

“Vì sao những người khác đều ngã xuống?”

Dựa theo cảm ứng, bọn hắn biết đã có ba vị Hồng Mông Sứ Giả vẫn lạc.

Siêu Thần Viên Mãn được trang bị Hồng Mông Ngọc Bội và mảnh gốm, chiến lực vượt xa Siêu Thần Viên Mãn bình thường. . . dù là ở Chung Cực cũng rất khó giết, vậy mà ngã xuống ở hỗn độn, thật sự hoang đường đến cực điểm.

“Không phải chúng ta yếu, là đối thủ quá mạnh.” Hồng Duệ cười đắng chát, ánh mắt mang đến oán hận:

“Kẻ ra tay là cường giả Vạn Vũ Giáo, đối phương cũng đang săn lùng mảnh gốm như Thiếu Chủ, chúng ta đều ngã xuống trong tay y, các mảnh gốm đều đã bị y đoạt mất.”

“Vạn Vũ Giáo! ?” Hai người cả kinh.

“Khả năng là thế.” Hồng Duệ thở ra một hơi:

“Nếu không có nội tình Bất Hủ, làm sao y gây khó được cho chúng ta?”

Hồng Ưng cùng Hồng Liệt đưa mắt nhìn nhau, âm thầm gật đầu.

Trước đó bọn hắn cũng cảm thấy vô lý vì Hồng Mông Sứ Giả sẽ chết ở hỗn độn, nhưng nếu hung thủ cũng đến từ Bất Hủ Thế Lực, vậy mọi đều vô lý đều trở nên hợp lý.

Như nghĩ lại chuyện gì, Hồng Ưng phẫn nộ nói:

“Sớm biết Vạn Vũ Giáo không từ bỏ ý đồ, năm xưa khi Thiếu Chủ điều tra. . . biết được một mảnh gốm được Vạn Vũ Chi Chủ tặng cho tiểu thiếp sắp cưới của hắn, xem ra chỉ là muốn qua mặt thế nhân, đối với Vạn Đạo Lưu Ly Bình vẫn ủ mưu từ trước.”

“Chết tiệt, Thiếu Chủ nể mặt Vạn Vũ Giáo nên vẫn chưa ra tay với nữ nhân kia, không ngờ chúng ta lại bị chúng chơi trước một vố.” Hồng Liệt nghiến răng nghiến lợi.

Hồng Duệ âm thầm giật mình, không ngờ mình chỉ vừa nói một câu đã tình cờ khiến mâu thuẫn tăng nhanh như vậy.

Hồng Liệt và Hồng Ưng thân cận với Thiếu Chủ hơn hắn nên cũng biết nhiều hơn, Vạn Vũ Giáo vậy mà cũng có mảnh gốm?

Nếu là như vậy, kế hoạch của chủ nhân sẽ càng thêm thuận lợi rồi. . .

Nội tâm vui mừng, Hồng Duệ thuận thế tiếp lời: “Với sức hấp dẫn của Vạn Đạo Lưu Ly Bình, làm sao Vạn Vũ Giáo không thèm thuồng?”

“Ngươi biết kẻ ra tay là ai không?” Hồng Ưng hỏi.

“Không, đối phương đeo mặt nạ che đậy dung mạo, chỉ là khi tấn công thì sau lưng hiện ra hư ảnh hàng loạt vũ trụ chuyển động, chiến lực cực mạnh. . . nên ta mới đoán là người của Vạn Vũ Giáo.” Hồng Duệ dựa vào lời dặn của chủ mẫu Thần Huyền Huân mà đáp.

“Hư ảnh hàng loạt vũ trụ. . . chỉ có chân truyền của Vạn Vũ Chi Chủ mới mang thủ đoạn này.” Hồng Liệt sắc mặt tối sầm:

“Việc này không đơn giản, phải bẩm báo với Thiếu Chủ, cử thêm chi viện cho chúng ta.”

“Thù của các huynh đệ, phải báo!” Hồng Duệ nắm chặt tay bọn hắn.

“Ngươi dưỡng thương trước đi!”

. . .

Vong Linh Dịch Chuyển kích hoạt, Lạc Nam ôm eo Vân Tiêu trở về Chân Giới.

Chỉ thấy ở giữa không trung, một nữ nhân có ngũ quan thánh khiết, tuyệt mỹ như thiên sứ và thân thể đẫy đà, quyến rũ như yêu nữ đã đứng chờ sẳn.

Hương Trà lặng yên đứng đó, cả thế giới đều chỉ có thể làm nền cho vẻ đẹp của nàng.

Trở thành một vị Giới Chủ, đột phá Siêu Thần Sơ Kỳ khiến nàng càng thêm hoàn mỹ, cao quý.

Dù đang ôm thần nữ Vân Tiêu trong lòng, Lạc Nam vẫn phải kinh diễm trước vẻ đẹp ấy.

“Chúc mừng sư tỷ, Chân Giới Chi Chủ của ta!” Lạc Nam cười haha.

Hương Trà liếc xéo hắn, lại dùng ánh mắt trêu tức đánh giá Vân Tiêu.

Bởi giờ đây Vân Tiêu đã có phong vận của một mỹ phụ, bớt đi vài phần thanh thuần, nhiều hơn vài phần thành thục, lãnh diễm.

Hương Trà sống hai kiếp, dù chưa ăn thịt heo cũng đã thấy qua heo chạy, đương nhiên biết Vân Tiêu và sư đệ của mình đã nước chảy thành sông.

“Chúc mừng đôi tân lang và tân nương.” Hương Trà nhếch môi nói.

Vân Tiêu ung dung cười, nàng không thẹn thùng trước ánh mắt trêu chọc của Hương Trà, trái lại còn nắm chặt tay Lạc Nam hơn.

Đã chọn hắn rồi, đời này nàng sẽ vì hắn mà tự hào. . .

“Đột phá Siêu Thần, được Chân Giới Bản Nguyên phù hợp, sư tỷ có tiến bộ gì?” Lạc Nam tò mò hỏi.

“Khanh khách, chờ có chiến đấu. . . bổn tỷ sẽ thể hiện cho ngươi xem!” Hương Trà đắc ý cười rộ lên.

Nhìn sự vui mừng và phấn khởi của nàng, đủ thấy nàng đã thu được lợi ích cực kỳ to lớn sau khi đột phá.

Lạc Nam tuy rằng tò mò, nhưng cũng hài hước đáp:

“Vậy ta tìm đúng người rồi, sắp tới không thiếu cuộc vui cho sư tỷ tham gia.”

“Chuyện gì? Ngươi lại gây hoạ khắp nơi rồi đúng không?” Hương Trà hứng thú nhướn mi.

“Là thê tử của ta gây hoạ!” Lạc Nam chỉ Vân Tiêu cười hắc hắc.

Vân Tiêu bất đắc dĩ lắc đầu, chậm rãi đem mọi chuyện phát sinh kể lại một lần.

Dù bình tĩnh và bản lĩnh như Hương Trà, nghe xong cố sự vẫn cảm thấy bản thân như lạc vào trong mộng.

Đôi mắt bồ câu trừng lớn, môi đỏ há hốc có thể nhét vừa một quả chuối. . .

“Mảnh gốm vỡ, Vạn Đạo Lưu Ly Bình, Vạn Đạo Thần Chủ, Hồng Mông Cổ Tộc, Hồng Mông Sứ Giả, Hồng Mông Thiếu Chủ. . .” Hương Trà lẩm bẩm hồi lâu, dùng âm thanh run rẩy hỏi:

“Hai người nghĩ ra kịch bản thật hay, thật sự doạ ta rồi nha.”

Vân Tiêu buồn cười, lấy ra một gốc bình vỡ điều động Quy Tắc của nó, một tay hướng về phía Hương Trà chụp lấy, uy nghiêm nói:

“Khống!”

VÙ VÙ VÙ. . .

Hương Trà trố mắt, nàng phát hiện Thế Giới Chi Lực của Chân Giới đang bị Vân Tiêu rút ra.

Dù chỉ là rất nhỏ, nhưng điều này thật sự bất khả thi.

Thế Giới Chi Lực là thứ chỉ có Giới Chủ của thế giới mới sử dụng được, Vân Tiêu đoạt Thế Giới Chi Lực của Chân Giới trong tay Hương Trà, điều này chứng minh rằng nàng thật sự sở hữu một loại quy tắc kinh thiên động địa.

Mí mắt Hương Trà giật giật nhìn phần gốc bình vỡ nát kia, kích động đến nhảy dựng:

“Vậy mà là sự thật, thê đệ của ta là Bất Hủ Thần chuyển thế nha, có chỗ ôm bắp đùi rồi, sau này lên Chung Cực Giới. . . ai dám khi dễ, ai dám thèm thuồng Uẩn Linh Đạo Trà ta?”

Đét!

Lạc Nam đánh yêu lên mông nàng, cười mắng: “Muốn ôm bắp đùi thì phải ra sức, giúp chúng ta chiến đấu mới được.”

“Xú tiểu tử!” Hương Trà giận dữ liếc xéo mắt:

“Ai nói ta không ra tay? Bổn Giới Chủ cũng rất hứng thú với cường giả đến từ Chung Cực đây.”

“Các nàng cứ từ từ trò chuyện, trước mắt có Vạn Vũ Giáo thay chúng ta cõng nồi rồi.” Lạc Nam nhún nhún vai:

“Chờ ta xuất quan rồi tính tiếp!”

Lần này thu thập đầy bồn đầy bát, hắn phải kiểm tra tất cả chiến lợi phẩm, gia tăng thực lực.

Hồng Mông Đỉnh, phải tụ!

Hồng Mông Thiếu Chủ, phải làm thịt!

Mảnh gốm trong tay đối phương, nhất định phải đoạt!

. . .

Cúp điện nên e viết bằng laptop, cạn pin rồi haha.

Chúc mọi người chiều vui vẻ <3