Con Đường Bá Chủ

Chương 3300: BẪY!



“Chàng đúng là không có năng lực đặt tên.”

Thấy vẻ mặt của Lạc Nam, Thần Huyền Huân trêu chọc nói.

Lạc Nam gãi gãi đầu, thật sự thì trước đây Hoá Vũ Bá Thần Thể và Vạn Cổ Bất Hủ Thân đã là những cái tên rất ngầu và khí phách, giờ đây hai loại thể chất này đã dung hợp, tương trợ cho nhau, phát huy tối đa năng lực của nhau... nên việc nghĩ ra một cái tên thật sự không dễ dàng.

“Mộc Nhi, nàng cảm thấy thế nào?” Lạc Nam hỏi ý kiến của Mộc Nhi.

Dù sao thì nàng chính là Thế Giới Thụ, nhân tố chính nhất giúp hắn đúc ra Hoá Vũ Bá Thần Thể.

Mộc Nhi mỉm cười dịu dàng, ôn nhu lên tiếng:

“Chàng là người kế thừa ý chí của Bất Hủ Cổ Tộc, thế nên hai chữ “Bất Hủ” trong tên không thể thay thế... lại thêm thân phận Bá Chủ của chàng, có thể đặt đơn giản là Bất Hủ Bá Thần Thể.”

“Rất hay nha, Bất Hủ Bá Thần Thể kết hợp giữa Vạn Cổ Bất Hủ Thân và Hoá Vũ Bá Thần Thể.” Thần Huyền Huân loé sáng đôi mắt đẹp.

Chúng nữ Hồn Nguyệt Ánh, Hoả Nhi, Quang Nhi, Minh Hà cũng gật đầu khen hay...

“Bất Hủ Bá Thần Thể!” Lạc Nam lẩm bẩm, cảm thấy tên này thật sự không tệ.

Nhưng hắn muốn một điều gì đó đột phá hơn, dù sao thì năng lực của loại thể chất này không đơn giản chỉ là đem hai thể chất trước đó dung hoà thành một, mà còn cường hoá và đa dụng hơn.

Mục tiêu của hắn chính là Chung Cực Giới, quét sạch mọi kẻ thù của Thần Huyền Huân, báo thù rửa hận cho Bất Hủ Cổ Tộc.

Dùng “Cực” thay cho “Thần”.

“Bất Hủ Bá Cực Thể!” Lạc Nam hạ quyết định:

“Đây sẽ là tên thể chất này của ta!”

Thần Huyền Huân biểu lộ kinh dị, mà chúng nữ cũng trở nên sửng sốt... hiển nhiên không nghĩ đến một người có “thiên phú” đặt tên như hắn lại tiến bộ đột xuất.

Một chữ Cực này vừa ám chỉ Chung Cực Giới, vừa mang hàm nghĩa đỉnh cao, tối thượng.

Bá Cực chính là đỉnh cao của sự bá đạo, sức mạnh không bị kiềm hãm bởi hỗn độn hay bất cứ quy tắc và giới hạn nào.

Bất Hủ Bá Cực Thể đại diện cho khả năng phòng ngự tối thượng của Vạn Cổ Bất Hủ Thân, sức mạnh công kích vô hạn của Hoá Vũ Bá Thần Thể.

Hơn nữa trạng thái linh hồn cường đại của Lạc Nam được gọi là Cực Hồn Cảnh, khi kết hợp với Bất Hủ Thần Văn từ Bất Hủ Bá Cực Thể... sẽ càng phù hợp với cái tên này.

“Nếu đã như vậy, gọi 3000 thế giới của ta là Cực Giới!” Lạc Nam cười tủm tỉm:

“Ám chỉ 3000 thế giới này có thể thăng cấp không giới hạn.”

Thay vì khai mở thêm thế giới, hắn quyết định sẽ giữ trọn con số 3000 này và dùng nguồn tài nguyên đạt được trong tương lai thăng cấp chúng nó.

Hiện tại giới hạn cao nhất của mỗi Cực Giới chỉ là Đạo Cấp, mục tiêu tiếp theo là 3000 Cực Giới cấp Đại Đạo.

“Thiếp chốt!” Mộc Nhi vỗ tay tán thưởng.

“Tuyệt vời!” Thần Huyền Huân phê chuẩn.

“Hahaha...” Lạc Nam hài lòng cười to:

“Bảng xếp hạng thể chất ở Nguyên Giới lại phải thay đổi rồi!”.

Hồng Mông Thần Lực không để hắn thất vọng, thật sự không hổ là loại lực lượng do Bất Hủ Thần Vật tạo ra.

Chẳng trách Hồng Mông Cổ Tộc có thể vây giết Bất Hủ Cổ Tộc, thật sự không đơn giản chút nào.

Mà Lạc Nam, kẻ đã có được nội tình cao nhất của Bất Hủ Cổ Tộc lại sở hữu thêm Hồng Mông Thần Lực của Hồng Mông Cổ Tộc... làm sao có thể không nghịch thiên?

Nhìn sang Vân Tiêu ngồi bên cạnh, nếu như cùng nàng đem Vạn Đạo Lưu Ly Bình tụ hợp, có thêm nội tình của Vạn Đạo Thần Chủ, đến khi đó...

Lạc Nam siết chặt nắm tay, ngày đó nhất định sẽ đến.

Tâm trạng đang vui, hắn phất tay gọi Lam Điệp ra nói:

“Ngươi dẫn đường đi!”

Là thành viên cao tầng của Độn Bảo Thương Hội, Lam Điệp chắc chắn biết nơi toạ lạc của Sinh Tử Giới.

“Tuân lệnh chủ nhân!” Lam Điệp truyền tin tức cho Huyết Dị Yêu Hoàng di chuyển.

Lạc Nam cùng mấy vị giai nhân chém gió, chờ đợi tìm đến mục tiêu.

Với khí tức mạnh mẽ từ Huyết Dị Yêu Hoàng toả ra, quái vật ở hỗn độn căn bản không dám bén mảng đến gần, lại thêm mỗi lần di chuyển đều là xuyên toa hỗn độn, dù có muốn cũng đuổi theo không kịp.

Vô cùng thong thả...

......

Một tháng trôi qua...

“Xa đến thế sao?” Hương Trà hơi kinh ngạc.

Phải biết rằng trước đó Dị Nữ từ Chân Giới về Nguyên Giới chỉ mất nửa tháng, một tháng là đi được hai lượt.

Thế mà một tháng đã qua, xuất phát từ Chân Giới vẫn chưa đến được Sinh Tử Giới.

Có thể thấy khoảng cách giữa Chân Giới với Sinh Tử Giới xa hơn Nguyên Giới rất nhiều...

“Việc này là bình thường, hỗn độn rộng lớn đến mức ngay cả Bất Hủ cũng không dễ dàng thăm dò, dù ta đã tiếp xúc với không ít thế giới, nhưng so với 3000 thế giới rải rác khắp ngõ ngách, số thế giới chúng ta nhận biết còn chưa đạt đến một phần trăm.” Lạc Nam nhún nhún vai.

“Thưa chủ mẫu, Sinh Tử Giới thật sự khá xa... với tốc độ hiện tại, ước chừng phải nửa năm mới có thể đến.” Lam Điệp hồi đáp.

“Hít.” Đám người giật mình.

Nếu không nhờ Dị Nữ với năng lực mở ra thông đạo hỗn độn, vậy biết di chuyển đến ngày tháng năm nào?

“Giới Điện của các ngươi cũng thật giỏi, các thế giới ở xa nhau như vậy vẫn bị các ngươi chiếm đoạt.” Lạc Nam hừ nói.

“Giới Điện đã thành lập vài chục vạn năm nhưng số Thế Giới Bản Nguyên từng chiếm được còn chưa vượt qua hai bàn tay.” Lam Điệp thành thật đáp:

“Cũng không nhiều ạ.”

“Đúng là ít thật!” Khoé miệng Lạc Nam giật giật.

Nhân lúc rảnh rỗi, hắn nở nụ cười xấu xa lấy ra Linh Giới Châu cầm trong tay.

Bởi vì đây là pháp bảo không gian đầu tiên của hắn, gắn bó nhiều kinh nghiệm của hắn và chúng nữ, cho nên hắn quyết định giữ lại riêng nó, không dung hợp cùng các hành tinh khác.

Linh Giới Châu cũng đã được thăng đến Thần Đạo Bảo Cực Phẩm...

Vòng tay khoác lấy vòng eo của Tiểu Tiểu cùng Vân Tiêu, truyền âm nói:

“Chúng ta vào trong tâm sự, vi phu dùng Hồng Mông Thần Lực trợ giúp các nàng.”

Tiểu Tiểu đã sớm quen thuộc với bản tính của nam nhân, nhưng khi thấy hắn thân thiết với Vân Tiêu như vậy cũng che miệng, hai mắt tròn xoe:

“Phu quân, chàng và Vân Tiêu tỷ tỷ đã...”

“Hắc hắc...” Lạc Nam nháy mắt cười đắc ý.

“Lợi hại thật!” Tiểu Tiểu nâng lên ngón tay cái, liếc nhìn sang Hương Trà, tủm tỉm truyền âm:

“Còn sư tỷ nha, bọn thiếp cũng rất thích nàng.”

“Yên tâm, từ từ cháo cũng nhừ.” Lạc Nam vỗ vỗ ngực ra hiệu.

Vân Tiêu giả vờ không thấy động tác của hắn, mặc dù đã cùng hắn gạo nấu thành cơm, nhưng làm sao có thể cùng với Tiểu Tiểu...

Nàng vẫn chưa quen thuộc, chưa kể còn có Hương Trà ở đây.

Hiểu được ý của nàng, Lạc Nam cũng không vội vàng, chỉ định cùng với Tiểu Tiểu mặn nồng một phen.

Đang muốn vào trong Linh Giới Châu, chợt Lạc Nam biểu lộ nghiêm nghị.

“Chàng sao thế?” Tiểu Tiểu giật mình.

Vân Tiêu cùng Hương Trà cũng đưa mắt nhìn sang.

“Hiên Hiên và Mộng Âm gặp chuyện, ta đi trước một chuyến!” Lạc Nam đứng lên:

“Các nàng cứ đến gần Sinh Tử Giới trước, chờ ta quay lại rồi hành động.”

“Chúng ta đi cùng ngươi luôn! Có việc sẽ thuận tiện chi viện.” Hương Trà nói.

“Đúng đó phu quân, Sinh Tử Giới vẫn còn ở đó, an nguy của hai vị tỷ tỷ quan trọng hơn.” Tiểu Tiểu vội nói.

“Ta hiểu rồi, tất cả vào Linh Giới Châu đi!” Lạc Nam phất tay, thu chúng nữ vào.

Nhưng để tiết kiệm thời gian, hắn vẫn lưu Huyết Dị Yêu Hoàng ở lại, gọi ra một tôn Hỗn Độn Long Linh chui vào cái bóng của nàng, ôn tồn nói:

“Dị Nữ nàng tiếp tục cùng Lam Điệp đến Sinh Tử Giới, sau khi xong chuyện, ta sẽ thông qua Long Linh mà đến!”

“Thiếp hiểu rồi!” Huyết Dị Yêu Hoàng ngoan ngoãn gật đầu.

Có Long Linh theo cùng, nếu Dị Nữ gặp nạn thì Lạc Nam cũng có thể ứng cứu.

Hắn không chần chờ nữa, trực tiếp kết ấn:

“Vong Linh Dịch Chuyển!”

......

Tại nơi nào đó giữa hỗn độn xa xôi, một di tích trôi dạt, toả ra khí tức tang thương và thần bí.

Dựa vào nửa mảnh bản đồ đạt được tại Đấu Giá Hội, sau vài năm bỏ thêm không ít tài sản và nỗ lực tìm kiếm các loại tin tức liên quan, Thần Giới và Linh Giới rốt cuộc tìm thấy một nửa bản đồ còn lại.

Khi hai mảnh bản đồ kết hợp, một toà Truyền Tống Trận bất ngờ mở ra.

Hoá ra di tích luôn trôi với tốc độ cao giữa hỗn độn, bên trên còn bố trí trận pháp che đậy hành tung, đây là nguyên nhân nhiều năm qua nó vẫn tồn tại trong huyền bí.

Cách duy nhất để phát hiện di tích chính là hoàn thiện được bản đồ, kích hoạt Truyền Tống Trận được ẩn giấu trong đó.

Chỉ tiếc, Truyền Tống Trận chỉ cho phép tu sĩ bên dưới Siêu Thần tiến vào, không cho phép Siêu Thần truyền tống.

Thế nên Thần Giới Chi Chủ và Linh Giới Chi Chủ chỉ đành cắn răng, để Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm cầu cơ duyên trong hung hiểm, bước vào Truyền Tống Trận.

Nào ngờ khi truyền tống hoàn tất, ngay cả cảm ứng với Siêu Thần Huyết Thống của bọn hắn với hai nữ cũng bị cắt đứt, không còn bất cứ liên kết nào.

Đã nửa năm, hai vị Giới Chủ vẫn chưa có tung tích gì của hai nàng... lòng nóng như lửa, nhưng chỉ còn cách chờ đợi mà thôi.

Lúc này, bên trong di tích mông lung, mờ mịt...

Khắp nơi là những cột đá khổng lồ khắc đầy hình thù kỳ dị, mờ mịt trong sương mù dày đặc, như thể che giấu bí mật từ thời kỳ khai thiên lập địa. Không gian xung quanh vặn vẹo, ẩn chứa vô số cạm bẫy và nguy cơ chết người.

Bên trong di tích, Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm đang đứng lưng tựa lưng, khí tức hỗn loạn.

Xung quanh các nàng là vô số bóng dáng mờ ảo, không phải sinh linh mà là những vong hồn tà ác mang theo oán khí ngập trời, đôi mắt đỏ rực lóe lên sự thù hận và tham lam, liên tục lao vào vây công tàn nhẫn.

Hai nữ thi triển tất cả thủ đoạn của mình, mỗi lần đánh nát được các vong hồn thì tàn hồn của chúng đều được hút vào các cột đá kia, sau đó lại phục hồi như cũ.

Chiến đấu liên tục ba tháng, lực lượng của hai nàng đã tiêu hao rất nhiều, cả người mệt mỏi... nhưng số vong hồn vẫn còn nguyên vẹn.

Cách duy nhất để giết chúng có lẽ là phá tan các cột đá, nơi chúng ẩn nấp và hồi phục.

Nhưng điều đáng nói chính là, những cột đá này lại cực kỳ kiên cố, dù hai nàng nhiều lần bạo phát toàn lực vẫn không thể đánh ra dù chỉ là một vết nứt trên thân cột.

"Hiên Hiên, cẩn thận bên trái!"

Linh Vũ Mộng Âm hét lên, Tinh Linh Quyền Trượng quét đến.

Một luồng Thiên Nhiên Thần Lực do chín loại thuộc tính dung hợp đánh ra, xé tan mấy bóng linh hồn đang lao tới.

Thân hình nàng uyển chuyển, váy áo tím nhạt tung bay, nhưng sắc mặt đã có chút tái nhợt.

Thần Hiên Hiên nghiến răng, mái tóc hoàng kim tán loạn.

Nàng giơ tay, một thanh trường thương rực rỡ thần quang vũ động, xé nát không gian, Quang Minh Thần Lực hoà cùng Thương Thế lại xua tan một mảng lớn vong hồn.

Nhưng chưa đầy nửa hơi thở, đám vong hồn lại điên cuồng tập hợp và vây công.

"Mộng Âm, lẽ nào đây là tử cục?" Giọng nàng trầm ổn, nhưng trong mắt đã lóe lên sự lo lắng.

Xung quanh, không gian di tích bắt đầu rung chuyển dữ dội.

Vô số cột đá khổng lồ phát ra ánh sáng kỳ dị, chúng hút một lượng vong hồn vào, ngưng tụ ra từng luồng xiềng xích hư ảo lao vọt đến hai nữ, muốn trói lấy linh hồn các nàng.

“Muốn phá vỡ những cột đá này, ta nghĩ cần có quy luật nào đó!” Linh Vũ Mộng Âm suy đoán:

“Bằng không khảo nghiệm này khác nào cái bẫy giết những kẻ chưa thành Siêu Thần như chúng ta?”

“Khặc khặc khặc, nữ nhân thông minh!” Một tiếng cười quái dị bất chợt vang lên:

“Di tích này vốn là cái bẫy, để bổn toạ dụ dỗ những kẻ tham lam, khát vọng truy cầu cơ duyên Siêu Thần tìm đến nạp mạng.”

“Không thể như vậy!” Thần Hiên Hiên biến sắc quát:

“Nếu là cái bẫy, tại sao ngươi còn khiến chúng ta vất vả tập hợp bản đồ di tích?”

“Không khó khăn một chút sao có thể khiến các ngươi tình nguyện vào bẫy?” Tiếng cười quái dị tiếp tục đáp lại:

“Năm xưa bổn toạ rải hàng vạn bản đồ bị cắt đôi, ra vẻ thần bí dụ dỗ toàn hỗn độn, cũng thu hoạch không ít đâu... khặc khặc.”

Sắc mặt hai nữ trở nên vô cùng khó coi, là Độn Bảo Thương Hội tiếp tay kẻ này mưu hại các nàng, hay chính Độn Bảo Thương Hội cũng vô tình trúng kế?

Một vạn mảnh bản đồ có thể truyền tống đến di tích này, đã có bao nhiêu đại năng bị kẻ này tính kế?

“Hai mỹ nhân tuyệt sắc, nếu chiều lòng bổn toạ trăng hoa tuyết nguyệt, nói không chừng có thể tha mạng cho các ngươi, giữ các ngươi ở lại làm thị thiếp.” Thanh âm ấy vẫn vang vọng.

Dù miệng nói thế nhưng kẻ này lại điều khiển vô số oán hồn quy tụ, một cái Hồn Trảo khổng lồ thô bạo trấn xuống Linh Vũ Mộng Âm.

"Mộng Âm!" Thần Hiên Hiên kinh hãi, muốn lao tới cứu, nhưng lại có cả đội quân Vong Hồn bao vây xung quanh, không cho nàng cơ hội, buộc nàng phải dồn toàn lực chống đỡ.

Linh Vũ Mộng Âm đang muốn phản kháng, vô số sợi xiềng xích đã trói chặt lấy thân thể nàng.

Ngay khi Hồn Trảo kia sắp tác động vào linh hồn nàng, Thiên Nhiên Giới Chỉ đeo trên tay nàng sáng lên, một lớp màn chắn bạo phát phòng ngự.

RĂNG RẮC...

Nhưng cũng không chống được bao lâu, Hồn Trảo phá nát màn chắn, tác động trực tiếp vào linh hồn.

“PHỐC!”

Linh Vũ Mộng Âm đau đớn rên rỉ, miệng phun máu tươi, sắc mặt trắng bệch.

Thiên Nhiên Giới Chỉ là Thần Bảo Cực Phẩm, vô pháp phòng ngự trước một Siêu Thần công kích.

“Đến lượt ngươi, mỹ nữ Thần Tộc rất hấp dẫn!” Thanh âm quái dị vẫn vọng giữa di tích, Hồn Trảo và các Hồn Xích chuyển sang nhắm vào Thần Hiên Hiên.

ẦM ẦM ẦM...

Đúng lúc này, toàn bộ di tích bỗng rung động kịch liệt, những cột đá khổng lồ kiên cố bắt đầu lung lay.

“Kẻ nào?” Thanh âm kia vừa sợ vừa giận quát lên:

“Siêu Thần nào đang cưỡng ép xâm nhập di tích?”

Lạc Nam đang dịch chuyển xuyên qua thời không, chợt cảm giác được có một bình chướng vô hình được ngưng tụ từ Quy tắc Siêu Thần phong toả khắp di tích làm gián đoạn quá trình dịch chuyển, muốn ngăn chặn mình tiến vào.

Ở khoảng cách gần, hắn đã nhìn thấy hai vị hồng nhan của mình bị khi dễ.

Lửa giận trong lòng rực cháy, Lạc Nam gầm lên: “Ngăn cản ta? Cút ngay!”

Nguyệt Hồng Kiếm trong tay, Quy tắc Bá Đạo mênh mông bao phủ.

Trảm...

Nhất kiếm mãnh liệt và sắc bén chém ra khuyết nguyệt đỏ hồng, bình chướng vô hình như giấy mỏng bị kiếm khí cắt làm đôi.

Kiếm khí bá đạo lan tràn, đem toàn bộ bình chường bao quanh di tích huỷ diệt sạch sẽ.

ẦM!

Sàn đá cũ nát bấy, Lạc Nam từ dưới cái bóng của Thần Hiên Hiên hiện thân.

"Lạc Nam!" Thần Hiên Hiên vừa kinh ngạc vừa cảm động nhắc nhở:

“Cẩn thận! Kẻ này cũng là Siêu Thần.”

"Để cho ta!” Lạc Nam tốc biến, nhẹ nhàng ôm lấy Linh Vũ Mộng Âm vào ngực, áy náy nói:

“Ta đến muộn một chút, làm nàng đau rồi.”

Giai nhân không nói lời nào, chỉ áp mặt vào lòng hắn, tham lam cảm nhận khí tức quen thuộc ngày nào...

Thời điểm hắn xuất hiện, nàng biết mình đã an toàn.

Luôn tin tưởng hắn tuyệt đối.

RỐNG!

Vô số vong hồn lao đến tấn công.

Lạc Nam lười nói nhảm, Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ ném ra.

69 vị Hồn Cơ xuất hiện, Siêu Thần Hồn Lực quy tụ chưởng ra như từng con sóng thần.

Trước sự áp đảo của các nàng, ngàn vạn vong hồn đều hoá thành mảnh nhỏ, phải trốn vào trong cột đá.

“Điều này sao có thể?”

Thanh âm quỷ dị đầy sợ hãi, thật khó tin khi nhìn thấy nhiều Hồn Siêu Thần như vậy xuất hiện cùng một thời điểm.

"Hiên Hiên, đỡ Mộng Âm!" Lạc Nam giao Linh Vũ Mộng Âm cho Thần Hiên Hiên.

Hắn bước lên một bước, Bất Hủ Thần Hồn uy nghiêm trong ánh mắt quét khắp không gian, thanh âm lạnh lẽo như cửu u địa ngục:

“Động vào hồng nhan của ta, mặc kệ ngươi là ai, cút ra đây!”

......

Chúc cả nhà đầu tuần vui vẻ <3