Con Đường Bá Chủ

Chương 3303: MẮT CỦA BÁ CHỦ!



NGAO!

Lạc Nam lắng nghe vô số tiếng long ngâm rền vang bên dưới cái bóng của mình.

Sau khi đã hấp thụ sạch sẽ tất cả Vong Linh bên trong Vong Thần Trụ, toàn bộ một vạn Hỗn Độn Long Linh của hắn đều đạt đến Hồn Thần Đạo đỉnh phong, trong đó có ba tôn càng là đạt đến Hồn Siêu Thần là Linh Nhất và hai vị long tộc trưởng lão mạnh nhất dưới thời của Linh Nhất.

Ngoài ra, Ma Linh của Chu Nhiên cũng đạt đến Hồn Siêu Thần.

Chưa dừng lại ở đó, các pháp bảo, vũ khí của Lạc Nam cũng có tiến bộ nhất định.

Lạc Hồng Kiếm, Lạc Thần Cung, Xích Tà Kích, Ám Nhiên Chuỷ Thủ, Thần Ma Chiến Giáp và Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn đều đạt đến Siêu Thần Trung Phẩm.

Không uổng công những lần Đoạt Hồn trước đó từ mấy tên Hồng Mông Sứ Giả cũng như đám Siêu Thần ngã xuống sau buổi đấu giá đều được dồn cho Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn thăng cấp.

Giờ đây, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn đã vượt qua Cấm Kỵ Chi Nhãn.

Trong khi Cấm Kỵ Chi Nhãn sau những lần thăng cấp còn là Thần Bảo Cực Phẩm, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn đã là Siêu Thần Bảo Trung Phẩm rồi.

Bởi vì Cấm Kỵ Chi Nhãn cần đến đích thân Luyện Khí Sư dùng nguyên liệu rèn đúc mà thăng cấp, còn Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn có thể hấp thụ linh hồn để thăng cấp bất cứ lúc nào.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam trực tiếp thò tay vào mắt trái của mình, hung hăng móc ra.

“Làm gì thế?”

Chúng nữ thấy tên này bỗng nhiên móc Cấm Kỵ Chi Nhãn ra mà giật mình.

Hốc mắt trống rỗng, khả năng trị thương tự nhiên của cường giả được kích hoạt, Siêu Thần Lực cuồn cuộn bao quanh, chỉ thoáng chốc một con mắt bình thường đã mọc ra lắp đầy khoảng trống.

Đây là con mắt có đồng tử mang màu đồng cổ nhàn nhạt, bên trong lúc ẩn lúc hiện Bất Hủ Thần Văn, chính là con mắt đặc trưng của người sở hữu Bất Hủ Chi Thân như hắn.

Đương nhiên cũng chẳng có năng lực gì đặc biệt.

“Cấm Kỵ Chi Nhãn có phần theo không kịp chiến lực của ta, vì thế ta quyết định dung hợp nó cùng với Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn.” Lạc Nam nở nụ cười.

Hắn tiếp tục đem Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn móc ra, hốc mắt trống lại có thêm con mắt bình thường màu đồng khoả lắp.

Diễm Tâm Đỉnh hừng hực thiêu đốt trước mặt, Lạc Nam đem Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn và Cấm Kỵ Chi Nhãn ném vào.

Hơi cân nhắc một thoáng, hắn lại đem Cổ Ngữ - Phật móc ra ném vào trong đỉnh luyện chung.

Cổ Ngữ - Phật có chứa các năng lực như Phật Thế, Phật Nhãn bên trong đó. . . lúc này trực tiếp kết hợp với hai con mắt kia.

“Xem Cổ Ngữ như nguyên liệu luyện khí, chỉ có chàng mới làm được.” Vân Tiêu nhịn không được mỉm cười.

“Chưa đâu, vẫn còn đấy!” Lạc Nam cười tà.

Hắn quan sát tình huống trong cơ thể của mình, sau khi đúc nên Bất Hủ Bá Cực Thể. . . đan điền của hắn như một cái tiểu hỗn độn.

Ngoại trừ 3000 Cực Giới, còn có các hố đen, thiên thạch, sao băng, mặt trăng, mặt trời, tiểu vũ trụ được hình thành. . .

Những thứ này tuy rằng cũng khá mạnh, nhưng chẳng thể nào sánh bằng 3000 Cực Giới được, bình thường cũng không có nhu cầu dùng đến.

Thế là hắn dứt khoát đem Diễm Tâm Đỉnh thu vào đan điền.

VÙ VÙ VÙ. . .

Diễm Tâm Đỉnh tuôn ra hấp lực kinh thiên động địa, đem toàn bộ các hố đen, thiên thạch, sao băng, mặt trăng, mặt trời, tiểu vũ trụ đều cuốn vào trong đỉnh một cách sạch sẽ.

Lạc Nam hài lòng triệu hoán Diễm Tâm Đỉnh xuất hiện.

Thiên Địa Hợp Hoan Kinh triển khai, vận dụng Vô Thượng Quy Tắc của Vân Tiêu dung hợp cùng Bá Đạo Quy Tắc của mình tạo thành Bá Chủ Quy Tắc.

Bá Chủ Quy Tắc mang theo ý niệm của hắn thông qua Toàn Chức Đạo Kinh, bắt đầu quá trình dung hợp tất cả.

“Giúp ta! Một mình ta khó thể thăng cấp Siêu Thần Bảo Trung Phẩm!” Lạc Nam nhờ vả.

Vân Tiêu cùng Hương Trà nhún nhún vai, chỉ có thể bước đến phía trước Diễm Tâm Đỉnh hỗ trợ hắn.

Cả hai nàng đều là Luyện Khí Sư hàng đầu không thua gì Đế Lạc, hoàn toàn đủ năng lực trợ giúp Lạc Nam.

Hắn đem ý tưởng của mình truyền sang hai nữ, ba người hiểu ý, tập trung dùng Quy Tắc Chi Lực điều khiển tình huống bên trong đỉnh.

HỪNG HỰC. . .

Nhiệt độ trong đỉnh ngày càng tăng cao, các loại “nguyên liệu” cũng đang điên cuồng hoà quyện vào nhau một cách hoàn mỹ.

“Để thiếp phụ một tay vậy!” Thần Huyền Huân từ đan điền của Lạc Nam tiến ra.

Nàng dùng Nguyệt Hồng Kiếm rạch lên cổ tay của hắn, từng giọt máu màu đồng cổ óng ánh chảy xuống.

Thần Huyền Huân phất tay, những giọt máu này đều như có được linh tính, chảy vào trong Diễm Tâm Đỉnh.

“Nàng làm gì?” Lạc Nam ngơ ngẩn.

“Máu của phu quân hiện tại chính là nguyên liệu luyện khí quý giá nhất.” Thần Huyền Huân cười nói, sau đó cũng bắt đầu hỗ trợ.

Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm ở bên cạnh trợn mắt há hốc mồm.

Một phần vì quá trình luyện khí nghịch thiên đang xảy ra, một phần là vì dung nhan của Thần Huyền Huân vốn không nên thuộc về dương thế.

Vân Tiêu, Hương Trà và Thần Huyền Huân đứng cùng một chỗ, thậm chí khiến hai nàng cảm thấy một chút tự ti.

Tiểu Tinh thấy cảnh này, rống lên một tiếng, điều động Thời Gian Thần Lực gia tốc xung quanh mình, đẩy nhanh tốc độ luyện chế.

. . .

Không biết qua bao lâu sau. . .

Diễm Tâm Đỉnh nổ vang, tất cả Đạo Siêu Thần Hoả trong đỉnh dường như bị hút cạn.

Một cột sáng chói loà xông thẳng lên cao như muốn đâm xuyên hỗn độn, sức mạnh bùng nổ khiến chúng nữ phải liên tục lùi bước.

Lưng của Tiểu Tinh bị chấn đến máu me đầm đìa. . .

Chỉ có Lạc Nam, chủ nhân duy nhất là không chút ảnh hưởng nào, được phép chứng kiến sự ra đời nghịch thiên của nó.

Phá đỉnh mà ra, Bá Chủ Quy Tắc uốn lượn xung quanh.

Ngự trị trên cao như một vị thần đang quan sát thế gian vạn vật. . .

Ngay khi chúng nữ còn chưa kịp nhìn thấy rõ ràng, nó liền lao thẳng vào hốc mắt trái của Lạc Nam, bá đạo nghiền nát con mắt bình thường của hắn mà chiếm cứ vị trí đó.

Ngay khi nó vừa dung hợp, tầm nhìn của Lạc Nam lập tức phóng đại hàng vạn năm ánh sáng, nhìn xuyên hỗn độn, chứng kiến một vài thế giới phía xa xăm.

Thời không, luân hồi dường như có thể bị hắn xem trộm một gốc nào đó. . .

Tóc dài tung bay, Lạc Nam mở mắt, cảnh tượng uy nghiêm, khí phách và ngang tàn lập tức chiếm cứ vẻ bình phàm khi hắn vừa lột xác.

Dường như khi mang con mắt này, hắn có muốn phản phác quy chân, làm một người bình thường cũng không được.

Thay vào đó phải là nhân vật cấp độ Bá Chủ - Duy Ngã Độc Tôn.

Nội tâm chúng nữ run lên, Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm chưa đột phá Siêu Thần, không thể trụ nổi trước ánh mắt kia, vội vàng dời ánh mắt lẫn tránh.

Không còn là con mắt bình thường, giống như một tinh cầu huyền bí, một vùng vũ trụ thâm sâu thu nhỏ nằm gọn trong hốc mắt.

Viền ngoài như một vòng tròn âm dương đang luân chuyển, một nửa màu đen chứa đựng mặt trăng, một nửa màu trắng chứa đựng mặt trời, đại diện cho ánh sáng và bóng tối cũng như các loại dị tượng bên trong vũ trụ.

Đồng tử ở trung tâm có màu đồng cổ kính uy nghiêm, vừa tượng trưng cho Bất Hủ, vừa đại diện cho Phật Đạo.

Mỗi một lần nhắm lại mở ra, luân hồi, thời không đều đang xoay chuyển, hỗn độn xung quanh cũng vì vậy mà vặn vẹo điên cuồng.

Siêu Thần Bảo Thượng Phẩm tối đỉnh hàng thật giá thật, chỉ còn thiếu một chút là tiến vào Siêu Thần Bảo Cực Phẩm.

Đây không phải nó không đủ điều kiện thăng cấp, mà vì trình độ luyện khí của Lạc Nam và chúng nữ còn hạn chế.

Đổi lại là một vị Siêu Thần Viên Mãn Luyện Khí Sư, đã có thể dễ dàng thăng cấp con mắt này đến Siêu Thần Bảo Cực Phẩm, thậm chí còn mạnh hơn.

Nhưng sau thành quả dung hợp, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn gần thăng lên hai tiểu cảnh giới, đây cũng đã là kết quả phi thường.

Không, giờ đây không thể gọi là Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn nữa rồi.

“Đây mới là con mắt thuộc về Bá Chủ chân chính!” Thần Huyền Huân nhìn mà thất thần.

Lạc Nam chớp mắt, năng lực từ Phật Ngữ ẩn trong đó được phóng đại khiến hắn có thể nhìn ra ác ý cũng như thiện ý từ người đối diện.

Mà nhìn các mỹ nhân, hắn chỉ thấy được tình ý nồng đậm.

Điều này khiến khoé môi Lạc Nam nhếch lên, phất tay nói:

“Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn chính thức hiện thế!”

Đây không còn là Cấm Kỵ ám chỉ Đạo Cảnh do Đạo Giới đặt ra, mà là Cấm Kỵ chân chính, chứa đựng những quyền năng bá đạo, kinh hoàng.

Cái tên Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn cũng phần nào tưởng niệm Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn và Cấm Kỵ Chi Nhãn.

“Rất nhiều năng lực!” Lạc Nam đột ngột nói.

“Thế con mắt này có năng lực gì?” Hương Trà nhịn không được hỏi.

“Hả?” Mấy nữ nhân nhất thời kinh hãi.

“Ta không có nhìn trộm!” Lạc Nam cười:

“Ta nhìn thẳng!”

“Ngươi nhìn trộm tương lai của ta?” Hương Trà vừa vô thức thốt ra đã biến sắc.

Sắc mặt chúng nữ trở nên quái dị.

Hương Trà lập tức ngậm miệng, rất sợ lại bị hắn trả lời trước mà trêu chọc mình.

Bỗng nhiên Lạc Nam cầm lấy Nguyệt Hồng Kiếm, một phân thành hai.

Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn loé sáng, song kiếm nâng lên.

3000 thế giới điên cuồng vận chuyển, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, Vực Thần Đạo Kinh vận chuyển, các tầng thế dồn nén dữ dội.

“Diệt Thần Song Trảm!”

Gầm lên một tiếng, song kiếm hướng về một vùng hỗn độn quyết liệt chém ra.

“Chàng làm cái. . .” Vân Tiêu còn chưa kịp dứt câu.

Hỗn độn vặn vẹo, hai thân ảnh áo trắng vừa lúc xuất hiện.

Còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, kiếm khí hình chữ X đã bá đạo trảm thẳng vào cơ thể bọn chúng.

“Cái quỷ gì?” Hai người hãi hùng khiếp vía, ngọc bội treo bên hông có khắc chữ “Mộ” lập tức sáng lên, tạo thành một màn chắn tự kích hoạt bảo vệ chủ.

OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH. . .

Nhưng dù là thế, Diệt Thần Song Trảm vẫn điên cuồng nghiền ép, đem bọn hắn đẩy lùi hàng vạn dặm giữa hỗn độn trước khi màn chắn hoàn toàn biến mất, mà ngọc bội có chữ “Mộ” kia cũng đã ảm đạm, rạn vỡ, mất đi tác dụng.

“Thật kinh khủng, chàng chính là quái vật!” Thần Huyền Huân hít sâu một hơi nhìn lấy Lạc Nam.

Việc nhìn thấu tương lai không phải năng lực hiếm lạ đối với tu sĩ tinh thông Thời Không.

Nhưng điều này còn phụ thuộc vào hoàn cảnh, vào đối tượng.

Hỗn độn mênh mông, quy tắc của nó cực mạnh, cao cấp hơn các đại thế giới rất nhiều lần.

Nên một tu sĩ Thời Không mạnh mẽ ở trong đại thế giới chưa chắc có thể vận dụng năng lực ở hỗn độn, điều đó dẫn đến phản phệ rất mạnh.

Ấy còn chưa kể đối tượng mà mình nhìn trước tương lai có tu vi cao hơn mình, đây cũng là một trở ngại lớn, khi nhìn trộm tương lai của người tu vi mạnh hơn, khả năng cao sẽ bị đối phương cảm ứng được.

Nhưng Lạc Nam lại vừa làm được điều đó rất dễ dàng, thậm chí khiến hai vị Siêu Thần Viên Mãn không kịp trở tay, hứng trọn song trảm.

Nếu không nhờ mảnh ngọc bội hộ thân, bọn hắn không chết cũng trọng thương trong tình huống vừa rồi.

Qua đó có thể thấy, khả năng Dò Thám Tương Lai của Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn đã vượt xa Cấm Kỵ Chi Nhãn trước đó không biết bao nhiêu lần.

Chúng nữ cũng rung động trước Lạc Nam, rõ ràng các nàng không cảm ứng được bất cứ khí tức nào cho thấy có người đang đến, mà hắn đã nhìn trước và xuất thủ.

Đương nhiên Lạc Nam không phải kẻ vô duyên vô cớ gây sự, hắn đã rút kiếm chém người, chứng minh hai người này chắc chắn là địch nhân.

Bọn hắn thật sự là địch nhân, chính là sư tỷ Bạch Linh và sư đệ Hồn Dạ được Thủ Mộ Nhân cử đến báo thù cho tam đệ tử Vong Linh Thần Lão.

“Khốn kiếp!” Hồn Dạ phẫn nộ gầm lên:

“Ngươi dám xuất thủ với chúng ta?”

“Bình tĩnh đi, kẻ này không đơn giản đâu.” Bạch Linh nhíu mày, kiểm tra lại ngọc bội, nhìn thấy những vết nứt mà biểu lộ nghiêm nghị.

Ngọc bội này có đẳng cấp Siêu Thần Thượng Phẩm, kích hoạt một lần ngay cả công kích của Siêu Thần Viên Mãn cũng có thể ngăn chặn.

Ấy vậy mà bị kẻ kia chém đến mức vỡ nát.

“Phòng ngự không tồi!” Lạc Nam nhếch mép nói.

Hai kiếm bất ngờ vừa rồi chứa đựng sức mạnh của 3000 phương Cực Giới, Bỉ Ngạn Hoa và vô số tầng Vực.

Kết quả chỉ có thể tiêu hao hai khối ngọc bội, thật sự đáng tiếc.

Hồn Dạ lúc này chú ý đến mấy nữ đứng trên lưng Bá Kỵ Long Mã, hai mắt lập tức hiện lên vẻ kinh diễm, tim đập thình thịch.

Bản thân hắn không phải người háo sắc, nhưng chỉ cần là một nam nhân, chắc chắn đều không thể chống lại tư dung tuyệt thế của Vân Tiêu, Hương Trà và Thần Huyền Huân chúng nữ.

Chưa kể Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm tuy rằng kém hơn một chút nhưng cũng không hề thua kém sư tỷ Bạch Linh của hắn.

Cảm giác ghen ghét xông thẳng lên đầu, tại sao người đi cùng mấy mỹ nhân này không phải là hắn?

Cảm nhận được khí tức của Vong Thần Trụ từ phía Lạc Nam, Hồn Dạ lạnh lùng quát:

“Ngươi là kẻ hãm hại sư đệ ta?”

“Lão già đó đụng vào nữ nhân của ta, xứng đáng chuốc hậu quả.” Lạc Nam lạnh lùng nói:

“Còn hai ngươi, là đệ tử của lão cẩu canh mộ kia, cũng xứng đáng đi cùng hắn!”

“Ngươi!” Bạch Linh nghe vậy cũng phải biến sắc.

Nói vậy kẻ này biết bọn họ là đệ tử của Thủ Mộ Nhân nhưng vẫn dám ra tay? Rốt cuộc có lai lịch gì?

“Không đơn giản!” Bạch Linh truyền âm cho Hồn Dạ:

“Chúng ta đi! Chuyện này phải báo cho sư phụ một tiếng!”

“Sư tỷ ngươi sợ cái gì?” Hồn Dạ không phục quát lên:

“Sư phụ đã nói nếu Bất Hủ không ra, chúng ta không được làm phiền ngài, hiện tại chỉ là một Siêu Thần Trung Kỳ chẳng lẽ khiến ta chạy trốn?”

“Hắn chắc chắn không phải Siêu Thần Trung Kỳ bình thường.” Bạch Linh sắc mặt ngưng trọng:

“Siêu Thần Trung Kỳ không thể thấy trước vị trí ta xuất hiện, càng không thể chém ra đòn kinh khủng vừa rồi.”

Nói xong mặc kệ Hồn Dạ, Bạch Linh xé rách hỗn độn dự định rời đi.

Nàng ta là người có lý trí, Lạc Nam vừa rồi dám mở miệng bất kính với sư phụ mình, gọi ông ta là lão cẩu canh mộ chứng tỏ đã biết đến Thủ Mộ Nhân.

Nhưng hắn vẫn dám ra tay, chứng tỏ hắn không xem đệ nhất cường giả dưới Bất Hủ ra gì.

Một kẻ như thế, nhất định là có thực lực hoặc có chỗ dựa, không thể tuỳ tiện đương đầu, thay vào đó cần có kế hoạch cẩn thận.

Bất quá ngay khi Bạch Linh định rời đi, một luồng lực lượng cổ xưa, nguyên thuỷ đã phong toả phạm vi hàng trăm vạn dặm, ngay cả hỗn độn đang bị nàng xé mở cũng cấp tốc khép lại, vững vàng như bàn thạch.

“Đây là Hồng Mông Thần Lực! ?” Hồn Dạ sắc mặt cuồng biến.

“Động đến Hồng Mông Thần Tộc!” Lạc Nam cười gằn hỏi:

“Các ngươi trốn được sao?”