Con Đường Bá Chủ

Chương 3549: ÂM MƯU!



Quyết chiến tạm thời kết thúc nhưng dư âm mà nó để lại đủ lưu truyền đến hàng vạn năm sau…

Đối với đại đa số tu sĩ sau này, không ai ngờ truyền thuyết về vị Đông Bắc Thủ Hộ Thần là có thật, hơn nữa ông ta còn xuất hiện và phơi bày chiến lực và quyền năng kinh người.

Ở Đông Bắc, nói Mã Càn là kẻ thống trị chân chính cũng không sai.

Nhưng dù là thế, vị Bất Hủ Bá Chủ - Bá Việt Tông Chủ kia vẫn có thể khiến Mã Càn phải ôm hận, trơ mắt nhìn lấy bốn vị Bất Hủ Thần vẫn lạc, đánh mất bốn kiện Bất Hủ Thần Vật rồi lại nhìn đối phương nghênh ngang rời đi mà không dám truy đuổi.

Đương nhiên, mỗi người có phản ứng khác nhau.

Tu sĩ Đông Bắc thì lo lắng bất an, không biết khi nào Bất Hủ Bá Chủ sẽ quay lại gây phiền toái.

Các thế lực khác đang chờ được ngư ông đắc lợi thì âm thầm tiếc nuối, chỉ hận Lạc Nam và Mã Càn không đại chiến đến mức lưỡng bại câu thương để bản thân xuất thủ.

Giờ đây Mã Càn đang ở trạng thái chiến lực mạnh nhất, còn Bất Hủ Bá Chủ đã nhanh chóng rời đi… dẫn đến bọn hắn mất đi cơ hội bỏ đá xuống giếng.

Bất quá tuy kết quả cuối cùng không được theo ý phần lớn người mong đợi, nhưng chiến lực của hai vị cường giả hàng đầu đã tạo nên một trận chiến cấp độ cao nhất trên thế giới này.

Đủ để khắc vào những trang sử sách lưu truyền vạn kiếp.

“Trở về thôi!” Mã Càn hít sâu một hơi đè nén lửa giận sôi trào.

Lão phất tay, ra hiệu sáu vị Bất Hủ Thần còn lại trở về.

Phần lớn trời đất Đông Bắc chỉ còn lại hoang tàn, tuy nhiên khi Mã Càn chủ động thả ra con rối lẫn vào không gian, lại trả một phần lực lượng cho thiên địa…

Quang cảnh nhất thời phục hồi với tốc độ chóng mặt, rừng núi hoang vắng của Mã Càn cũng trở nên xanh ươm, tươi tốt.

Lão tiến vào trong núi, đem trả lại Bất Hủ Thần Vật cho những người còn lại, ánh mắt đục ngầu, trầm giọng hỏi:

“Đối với chuyện lão phu làm, các ngươi có ý kiến gì không?”

Cả đám rùng mình, vội vàng chắp tay đáp: “Lúc đó tình thế nguy cấp, nếu Phật Ma Lão Tổ không hy sinh, e rằng cả Đông Bắc đều sẽ nằm dưới chân họ Lạc kia.”

“Chúng ta hiểu tiền bối làm tất cả chỉ vì đại cục.”

“Haizzz…” Mã Càn lắc đầu thở dài, nhịn không được phải cảm thán:

“Lão phu sống cả một đời, nhìn thấy vô số cường giả, yêu nghiệt xuất chúng… ngay cả cao tầng của Cấm Khu cũng từng bị ta đẩy lui.”

“Nhưng vị Bất Hủ Bá Chủ này quá mức khác biệt, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, thiên biến vạn hoá trong chiến đấu, thật sự không biết hắn đã trải qua bao nhiêu trận chiến để có được kinh nghiệm như vậy.”

Mọi người im lặng, hồi tưởng lại sự đáng sợ của Lạc Nam vẫn còn rùng mình, mà ngay cả nữ nhân của hắn cũng vô cùng mạnh mẽ.

“Kẻ nào?” Mã Càn đột ngột đứng lên.

Sáu vị Bất Hủ Thần lập tức như lâm đại địch, vội vàng lấy Đan Dược nuốt vào miệng, lo lắng Cấm Khu sẽ nhảy ra vào lúc này.

“Các đạo hữu bình tĩnh.” Một thanh âm đầy thiện chí vang lên.

Chỉ thấy nhóm Bất Hủ Thần lặng lẽ xuất hiện.

Nếu Lạc Nam có mặt ở đây sẽ khá là kinh ngạc, toàn là khuôn mặt quen thuộc.

“Các vị là?” Một vị cường giả Đông Bắc hỏi.

“Bọn hắn đến từ Đông Nam!” Mã Càn trầm giọng.

“Tiền bối mắt sáng như đuốc.” Thiên Mộc Lão Tổ chắp tay giới thiệu:

“Chúng ta lần lượt là Tu Du Thần Tăng, Cửu Long Ma Đế, Huyết Âm Thần Chủ, Vạn Tượng Chi Chủ… đều đến từ Đông Nam.”

“Hừ, Đông Nam đến đây làm gì?” Sắc mặt các vị Đông Bắc Bất Hủ đầy địch ý, không ưa gì những kẻ đến cùng đại khu với Lạc Nam.

Cửu Long Ma Đế đi thẳng vào vấn đề, long uy phủ xuống, trầm thấp nói: “Như các vị đã thấy, Bá Việt Tông hiện tại như mặt trời ban trưa, chúng ta ở Đông Nam bị ép đến không thể thở nổi, áp lực cực lớn.”

“Haha, mạnh được yếu thua… các vị không bị ép thần phục đã là may rồi.” Mã Càn cười nhạt.

“Chính vì thế, hôm nay được thấy thực lực của tiền bối, chúng ta quyết định kết minh với ngài và Đông Bắc.” Huyết Âm Thần Chủ mở miệng.

“Kết minh? Có lợi ích gì?” Mã Càn bình thản, những người khác cũng hiếu kỳ nhìn chằm chằm.

“Chúng ta kết minh chống lại Lạc Nam và Bá Việt Tông.” Vạn Tượng Chi Chủ ứng tiếng:

“Nếu Lạc Nam và Bá Việt Tông đánh đến Đông Bắc một lần nữa, chúng ta sẽ hợp lực cùng các vị ngăn chặn hắn, không tiếc cho tiền bối mượn lực lượng và cả Bất Hủ Thần Vật.”

“Còn có chuyện tốt như vậy sao?” Ánh mắt Mã Càn lấp loé, nhàn nhạt hỏi:

“Nói đi! Có điều kiện gì?”

Được thêm năm vị Bất Hủ Thần tương trợ, không ai có thể từ chối, nhất là khi phải đối đầu với nhân vật như Lạc Nam.

Thiên Mộc Lão Tổ đám người cũng chỉ chờ câu hỏi vừa rồi của Mã Càn, thần bí truyền âm:

“Đổi lại, Đông Bắc phải giúp chúng ta một việc!”



Nhờ các lão bà nhiệt tình “trị liệu”, sau đó lại tắm trong Bất Tử Dịch Thuỷ và Vĩnh Sinh Thần Lực chữa trị từ bên trong, thương thế của Lạc Nam đã nhanh chóng hồi phục.

Thương thế đáng sợ nhất chính là sự phản phệ, nhưng Uẩn Linh Đạo Nguyên lại có thể phá giải phần lớn những phản phệ dù là nguy hiểm nhất.

Kể từ khi có được Uẩn Linh Đạo Nguyên của Hương Trà, bản thân Lạc Nam gần như rất khó bị thương nặng đến mức hấp hối.

Còn những tổn thương thân thể hay linh hồn dù nặng đến đâu, hắn có đủ yếu tố để phục hồi nhanh chóng.

Bá Y khoác lên người, Lạc Nam quay sang hôn lên từng bờ môi kiều diễm, hài lòng nở nụ cười:

“Các nàng tuyệt lắm.”

“Cái tên đáng hận này, lần sau cấm chàng dùng Long Văn.” Tần Mộng Ảnh yêu kiều thở dốc.

Mấy nữ thẹn thùng vô hạn, nghĩ lại sự lợi hại của Long Văn, khắp người vẫn tràn đầy hoả nhiệt, chân dài khép chặt.

Dù Thần Huyền Huân, Hồn Nguyệt Ánh chúng nữ tương trợ vẫn ăn không tiêu.

“Hắc hắc, ai bảo các ái thê của ta quá lợi hại?” Lạc Nam đắc ý.

Kể từ khi đột phá Bất Hủ, mấy nữ trở nên dẻo dai hơn, khả năng “chiến đấu” mạnh hơn, không dễ dàng khuất phục, hắn đương nhiên phải toàn lực ứng phó mới thể hiện được bản lĩnh chân chính của nam nhân.

Ôn tồn hồi lâu, Lạc Nam giao bốn kiện Bất Hủ Thần Vật vừa đoạt được cho các nàng, nói:

“Mang chúng nó về cho hậu cung chọn, ta còn nguyên liệu cần thu thập.”

“Với thân phận của chàng, sao không lệnh cho thuộc hạ đi làm?” Phiêu Tử Hàm ôn nhu chảy tóc cho hắn, nói:

“Cứ giao việc cho Khai Nhất Thi hoặc Tiêu Phú.”

“Nàng biết ta không thích ngồi một chỗ.” Lạc Nam nở nụ cười, kéo ngọc thủ của nàng hôn một ngụm.

Mấy loại nguyên liệu đều thuộc dạng quý hiếm, mỗi thứ lại ở một đại khu vực khác nhau.

Hắn có Bất Hủ Thần Tháp độn không mà đi để tiết kiệm thời gian, cũng không an tâm giao tháp cho Khai Nhất Thi hay Tiêu Phú được.

“Có Huyền Huân đi cùng chàng, bọn thiếp cũng yên tâm.” Vân Tiêu ưu nhã nói:

“Chúng ta về tông môn chờ.”

“Ừm.” Lạc Nam gật đầu, sủng ái giúp từng thê tử mặc y phục, cùng nhau rời Bất Hủ Thần Tháp, xé không tiễn các nàng trở về.

Sau trận này, hắn xem như ước tính được chiến lực của chúng nữ.

Vân Tiêu mạnh ngang Cấm Lão, còn Tần Mộng Ảnh, Phiêu Tử Hàm và Lạc Long Nhi thì nhỉnh hơn Cấm Thần một chút.

Nếu phu thê ở gần, Thiên Địa Hợp Hoan Kinh triển khai, các nàng mượn Bá Chủ Quy Tắc và Bá Thần Lực của hắn, chiến lực sẽ áp đảo được Cấm Lão và Cấm Thần.

Đương nhiên như Thái Cổ Viện Trưởng đã nói, bầu trời của Bất Hủ là vô hạn, không gian phát triển của các nàng còn rất nhiều.

“Đa tạ đạo hữu nhắc nhở!” Lạc Nam đứng trên tán cây cổ thụ, hướng về khoảng không bên cạnh chắp tay.

Một trang sách trong suốt mở ra, thân ảnh với tà áo choàng của Thái Cổ Viện Trưởng xuất hiện.

“Chiến lực của đạo hữu tăng lên từng ngày, thật khiến bổn toạ phải thán phục.” Thái Cổ Viện Trưởng cảm khái không thôi.

“Nếu ta đủ cường đại, trận này đâu cần kiêng dè Cấm Khu núp ở một bên?” Lạc Nam lắc đầu thở dài.

“Cấm Khu đã thành lập và phát triển hàng tỷ năm, còn ngươi đột phá Bất Hủ mới bao lâu chứ?” Thái Cổ Viện Trưởng lườm hắn:

“Nếu ngươi mạnh đến mức không cần ngại Cấm Khu, những tu sĩ như ta chẳng phải sống nhiều năm quá mức vô dụng rồi?”

“Đạo hữu, loại Bất Hủ Thần Vật của Mã Càn rốt cuộc là thứ gì? Quyền năng của nó thật lợi hại.” Lạc Nam hiếu kỳ hỏi.

“Nó được gọi là Linh Thần Ngẫu.” Thái Cổ Viện Trưởng nói ra hiểu biết của mình:

“Linh Thần Ngẫu có quyền năng trở thành Giới Linh trong một phương đại thế giới, từ đó đem tất cả mọi thứ có thể trong phạm vi truyền cho chủ nhân của nó.”

“Tuy nhiên quy tắc của Chung Cực Giới vô cùng cao cấp, Linh Thần Ngẫu phải tốn rất nhiều thời gian để liên kết chặt chẽ và thao túng với một vùng thiên địa nhất định, trở thành linh tính.”

“Bởi vì xuất thân từ Đông Bắc, Mã Càn đã lựa chọn nơi này để Linh Thần Ngẫu liên kết ngay từ đầu.”

“Nếu như tách khỏi, Linh Thần Ngẫu sẽ phải mất hàng nghìn năm, thậm chí là hàng vạn năm để thao túng những khu vực khác như Tây Cực hay Đông Nam.”

Lạc Nam vuốt cằm, so với suy đoán của hắn không khác biệt quá nhiều…

Bởi lẽ nếu dễ dàng thao túng bất cứ vùng càn khôn nào ngay lập tức thì Mã Càn đâu bị giới hạn ở mãi tại Đông Bắc… cửu thiên thập địa hắn đều có thể vô địch.

“Ân oán của đạo hữu và Đông Bắc, bổn toạ có tìm hiểu qua.” Thái Cổ Viện Trưởng nói:

“Thu được bốn kiện Bất Hủ Thần Vật xem như xứng đáng.”

“Haha, vậy phải xem động thái kế tiếp của bọn họ.” Lạc Nam cười cười.

“Trận này kinh động bát phương, trước đó ta đã cảm ứng đến khí tức hư vô mờ mịt của bốn vị Cấm Lão.” Thái Cổ Viện Trưởng nghiêm nghị nói:

“Thật sự không biết Cấm Khu còn cất giấu bao nhiêu cường giả như vậy.”

Đã vẫn lạc mất ba vị Cấm Lão tại Bá Việt Tông, thế mà lần này Cấm Khu lại cử ra bốn vị Cấm Lão khác ngấp nghé Đông Bắc.

Hiển nhiên nội tình của bọn hắn khiến ngay cả Thái Cổ Viện Trưởng cũng phải kiêng kỵ.

“Chuyện đó để sau.” Lạc Nam chân thành nói:

“Đa tạ đạo hữu cung cấp tin tức, Thiên Ý của ta nhờ vậy đạt được Đấu Trường Tuyên Cổ, không yếu chút nào.”

“Thật sự?” Ánh mắt Thái Cổ Viện Trưởng tràn ngập rung động, bởi nàng hiểu đó là Bất Hủ Thần Vật mạnh đến mức nào.

Nó từng thuộc về một nhân vật có dã tâm thu phục Chung Cực Chi Linh.

Tuy rằng kết quả của y vô cùng thê thảm, nhưng quá khứ hào hùng đó vẫn in sâu trong lòng những cường giả qua nhiều năm.

“Không sai, nữ nhi của ta đang bế quan đột phá.” Lạc Nam đáp.

“Chúc mừng Bá Việt Tông lại có thêm một trụ cột.” Thái Cổ Viện Trưởng nghiêm nghị đáp.

Nàng đánh giá cao Tiểu Thiên Ý đến mức nhận định là trụ cột của tông môn mà không phải Bất Hủ Thần thông thường… có thể thấy danh tiếng của Đấu Trường Tuyên Cổ lớn đến mức nào.

Lạc Nam vui sướng vô cùng, nữ nhi được xem trọng và đánh giá cao là thành tựu lớn nhất của người làm phụ thân.

“Gần nhất nghe Giới Linh điểm tên có Bất Hủ Thần Vật cao cấp xuất thế, phải chăng là thủ đoạn của đạo hữu?” Thái Cổ Viện Trưởng dò hỏi.

“Đúng là ta có biện pháp.” Lạc Nam nói thẳng:

“Nhờ vào Lưỡng Từ Thạch, ta đã cải tiến thêm một chút… tương lai nếu đạo hữu cần, có thể đến tìm ta.”

“Có lời này của đạo hữu, bổn toạ thật vinh hạnh.” Sau lớp mặt nạ, đôi mắt sáng rực nhìn hắn.

Hai người lại đàm đạo thêm một hồi, Lạc Nam chủ động tạm biệt:

“Ta còn ít việc cần phải làm, không tiếp tục phiền đạo hữu.”

“Hẹn gặp lại!” Thái Cổ Viện Trưởng gật đầu, điềm tĩnh ung dung, không cưỡng cầu.

Không gian trang giấy hiện ra, nàng đặt chân bước vào…

Nhìn thấy gợn sóng không gian trở về trạng thái tĩnh lặng, Lạc Nam vuốt cằm nói:

“Nhờ những nhân vật đặc biệt như thế này mà Cấm Khu chưa đạt được mục đích.”

“Đương nhiên rồi.” Thần Huyền Huân vô cùng tán thành:

“Chung Cực Giới không hề đơn giản như những gì ta đã nhìn thấy.”

“Nếu như có thể, ta rất muốn biết nguyên nhân mở ra của Thời Đại Bất Hủ.” Lạc Nam động ý niệm, khoác áo choàng lên thân, hình xăm Tử Linh Hoa bao phủ khuôn mặt.

Mọi việc đều có lý do, hắn không tin Chung Cực Giới chỉ ngẫu hứng tạo ra hàng loạt Bất Hủ Thần Vật chứa đựng ý chí của nó chỉ để ngàn tỷ sinh linh liều mạng tranh đoạt một cách vô nghĩa.

Hắn bước vào Bất Hủ Thần Tháp.

“Đi thôi! Chúng ta đến Tây Bắc Chung Cực.” Lạc Nam háo hức nói:

“Xem thử hiểm địa nổi danh - Tuyệt Băng Phong có gì lợi hại!”