Là một trong những cổ tộc có nội tình xa xưa, thuộc trong số các giống loài xuất hiện đầu tiên khi Âm Gian tồn tại.
La Sát Hồn Tộc thống trị cả một càn khôn, dưới trướng có hàng nghìn chủng tộc và thế lực phụ thuộc, ở tầng vị diện 17 có đến năm nội tình Bất Hủ cúi đầu xưng thần.
Tuy vị diện 18 và 17 tách nhau, nhưng thực chất toàn bộ vị diện 17 như một khối bánh ngọt để các cự đầu ở tầng 18 chia cắt.
Sát Giới là tổ chức khổng lồ do những nội tình Bất Hủ hàng đầu kết hợp tạo thành, như La Sát Hồn Tộc chỉ là một trong số đó.
Nhưng ở tầng 18, Sát Giới còn chưa phải một nhà độc đại, vẫn có những quái vật đủ tư cách ngang hàng, thậm chí uy hiếp đến sự tồn tại của Sát Giới.
Đây là lý do vì sao ngay cả nhân vật cường đại như Cấm Chủ cũng không thể tung hoành ngang dọc, ngược lại vừa đánh vừa chạy, ẩn thân tìm hiểu sâu cạn của Âm Gian một thời gian rồi nhảy ra đánh tiếp.
Ấy là chưa kể Âm Gian cũng có cõi hư không…
Hư không ở Âm Gian, so với hư không ở Dương Thế chưa biết chênh lệch đến mức nào.
Bất quá hiện tại Lạc Nam không quan tâm, hắn đang trong vai Bách Lâu Chi Chủ tiến vào tổng bộ của La Sát Hồn Tộc.
Lạc Nam không phải là nam nhân tốt, nhưng chắc chắn sẽ không lợi dụng tình cảm nữ nhân để trục lợi.
Con hàng Bách Lâu Chi Chủ này vì muốn ôm đùi La Sát Hồn Tộc nên mới đuổi theo tiểu thư La Ni, trong lòng chưa từng có tình cảm với nàng.
Thậm chí ở trong ký ức của Bách Lâu Chi Chủ, diện mạo của La Ni cũng mơ mơ hồ hồ, không có quá nhiều ấn tượng.
Đặt chân vào chủ điện, La Sát Hồn Tổ, La Mẫn và các trưởng lão đều đã có mặt.
“Bách Lâu Chi Chủ, đã có thể lấy ra sính lễ!” La Sát Hồn Tổ thúc giục.
Tịnh Âm Kính ở Dương Thế không phải Thần Vật mạnh, nhưng lại có đại tác dụng ở Âm Gian này.
Có nó trong tay, La Sát Hồn Tổ tự tin mình có thể tăng cường địa vị ở Sát Giới.
“Sính lễ đã có sẵn, chỉ là không biết La Ni tiểu thư đâu rồi?” Lạc Nam mỉm cười hỏi.
“Gọi La Ni đến đi!” La Sát Hồn Tổ ra lệnh.
“Đã có trưởng lão liên lạc với nàng!” La Mẫn đứng bên cạnh đáp.
Không lâu sau, một vị trưởng lão đuổi đến, bên cạnh còn có một nữ tử của La Sát Tộc, diện mạo diễm lệ, linh hồn màu đỏ, toả ra khí chất yểu điệu phong tình.
Lạc Nam nhíu mày, với kinh nghiệm của hắn… vừa nhìn liền nhận ra La Ni đã là thiếu phụ.
Rõ ràng trong ký ức, Bách Lâu Chi Chủ còn chưa thân mật cùng nàng ta.
“Ngươi đã về rồi à?” La Ni nhìn lấy hắn, nhếch viền môi đỏ:
“Ngươi có thể ở rể La Sát Hồn Tộc, nhưng chỉ có thể làm nam sủng của ta, vị trí lang quân đã thuộc về người khác rồi.”
Lạc Nam âm thầm cười lạnh, ngoài mặt ra vẻ tức giận: “Tại sao lại như thế? Ta vì nàng đánh vào Dương Thế, trọng thương rất nhiều năm mới quay trở về, sao nàng có thể phụ ta?”
“Ngươi thật sự nghĩ bổn tiểu thư sẽ đợi ngươi từng ấy thời gian?” La Ni nhìn hắn như nhìn một tên ngốc.
“Chuyện này rốt cuộc là sao?” La Sát Hồn Tổ trầm giọng hỏi.
Với thân phận của lão, đã rất nhiều năm không bận tâm đến chuyện trong tộc.
Nếu lần này không phải vì Tịnh Âm Kính, lão thậm chí sẽ không trở về.
“Thưa lão tổ!” La Ni thành thật bẩm báo:
“Thời gian qua, tiểu nữ và Thiếu Chủ của Trấn Ngục Tộc đã kết thành đạo lữ.”
“Ồ, là Trấn Ngục Tộc à?” La Sát Hồn Tổ hơi hài lòng.
Nội tình của Trấn Ngục Tộc không tệ, có thể sánh ngang với La Sát Hồn Tộc, xem như là môn đăng hộ đối.
“La Sát chúng ta có thể nhất thê đa phu.” La Mẫn nhìn “Bách Lâu Chi Chủ” đề nghị:
“Nếu ngươi không muốn đến với La Ni, bổn toạ sẽ gả thêm vài nữ thiên tài của tộc cho ngươi.”
“Hừ!” Lạc Nam căm giận bất bình:
“Khinh người quá đáng, La Ni hãy đoạn tuyệt cùng Trấn Ngục Thiếu Chủ!”
“Mơ tưởng!” La Ni khinh thường lên tiếng:
“Bằng vào ngươi cũng muốn so sánh với Trấn Ngục Thiếu Chủ? Ngươi có thể ở rể La Sát Hồn Tộc đã là vinh dự rồi.”
La Sát Hồn Tổ gật đầu, mở miệng: “Ngươi chỉ là một Thợ Săn của Sát Giới, chỉ cần ở rể tộc ta, sẽ được bổn tổ hậu thuẫn, tương lai sẽ để ngươi trở thành Thợ Săn Sát Cấp.”
“Trấn Ngục Tộc liên hợp cùng La Sát Hồn Tộc, đối với ngươi chỉ có lợi mà thôi.”
Nếu là Bách Lâu Chi Chủ có lẽ sẽ thật sự đồng ý, nhưng Lạc Nam thì nhếch mép quay đi:
“Đã như vậy, ta đem Tịnh Âm Kính lấy lòng Sát Giới Đại Trưởng Lão - Phán Diêm La, tin tưởng sẽ được trọng dụng hơn.”
“Thật vậy sao?” La Sát Hồn Tổ nhìn La Mẫn gật đầu.
Không hề do dự, La Mẫn truyền lực lượng vào một khối Lệnh Bài.
Hàng tỷ Phù Văn màu đỏ bỗng nhiên bùng nổ, nhanh chóng dung hợp cùng Đại Trận đang ẩn nấp trong không gian.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Chỉ trong thoáng chốc, một toà Đại Trận màu đỏ như máu bao phủ cả tổng bộ La Sát Hồn Tộc vào bên trong.
Bên trên đại trận, vạn xà uốn lượn, tạo thành một xà quật giữa bầu trời, mỗi con đại xà đều mang theo vô số Trận Văn, di chuyển liên tục, trận tâm đổi vị trí không ngừng.
Điều này khiến Đại Trận biến hoá từng giây từng khắc, muốn phá trận là cực kỳ khó khăn.
“Các vị có ý gì?” Lạc Nam vừa giận vừa sợ, sắc mặt đỏ lên.
“Đồ vật như Tịnh Âm Kính, nếu đã vào địa bàn của tộc ta… còn có thể rời đi được sao?” La Sát Hồn Tổ cười gằn:
“La Sát Huyết Xà Trận đã bao trùm, dù ngươi có ở nơi này vẫn lạc, Sát Giới cũng không hay không biết.”
Lão đương nhiên không thể để “Bách Lâu Chi Chủ” đem Tịnh Âm Kính giao cho Phán Diêm La.
Một khi Phán Diêm La có Thần Vật như vậy, vị trí Đại Trưởng Lão ấy sẽ ngồi vững vĩnh viễn, khó mà lay chuyển.
Ngay từ đầu, La Sát Hồn Tổ đã quyết tâm đạt được Tịnh Âm Kính.
Nếu như “Bách Lâu Chi Chủ” ngoan ngoãn nghe lời, lão không ngại nuôi thêm một con chó.
Nhưng nếu kẻ này đã muốn chống đối, vậy thì…
“Ta là Thợ Săn của Sát Giới!” Lạc Nam giận đến mặt đỏ bừng:
“Dựa theo luật của Sát Giới, dù là Trưởng Lão cũng không thể tuỳ tiện ra tay với Thợ Săn.”
“Ngươi ngây thơ quá rồi đó!” La Ni chế nhạo nói:
“Diệt ngươi xong, lão tổ tuỳ tiện lấy thân phận Trưởng Lão gán cho ngươi một tội cấu kết với Dương Thế, ai sẽ vì tên thợ săn nhỏ như ngươi lấy lại công đạo?”
“Ngu xuẩn như vậy, sao có thể sánh bằng tình lang của ta?”
“Khá lắm.” Lạc Nam thầm cười trộm, đường đường là Bất Hủ Thần… ở trong miệng La Ni chỉ là một thợ săn nhỏ.
Rõ ràng La Ni này còn chưa đột phá Bất Hủ, vẫn chỉ là Siêu Thần tối đỉnh mà thôi.
Không hổ là tiểu thư của đại tộc, có chỗ dựa là tỷ tỷ và lão tổ, miệng thật cứng.
“Bách Lâu Chi Chủ, chỉ cần ngươi thật tâm quy thuận, vẫn còn cứu vãn được.” La Mẫn nghiêm nghị, thanh âm ẩn chứa một tia uy hiếp:
“Bằng không dù nơi này có xảy ra chuyện gì, cũng không ai cứu được ngươi.”
“Nội bất xuất, ngoại bất nhập rồi sao?” Sắc mặt Lạc Nam vô cùng khó coi.
“Không sai, trong tình huống bình thường… cao tầng của Sát Giới sẽ không xen vào chuyện của từng tộc.” La Sát Hồn Tổ cười gằn:
“Dù bọn hắn nhìn thấy Đại Trận kích hoạt, cũng sẽ không tự ý phá trận xông vào, không ai cứu được ngươi đâu!”
“Đa tạ giải đáp, để ta giúp các vị thêm một tay!” Lạc Nam cười tủm tỉm.
“Ngươi có ý gì?” Mấy người thay đổi sắc mặt.
VÙ VÙ VÙ…
Không để bọn hắn thắc mắc, Hoa Ngọc Phượng từ Linh Giới Châu hoá thành vô vàn Trận Văn bay ra, khảm thêm một lớp vào La Sát Huyết Xà Trận, gia trì trận pháp càng thêm vững chắc.
Trong Trận Văn của Hoa Ngọc Phượng có Bá Chủ Quy Tắc đến từ Tình Đỉnh, biến La Sát Huyết Xà Trận thành một màn ngăn cách bất khả xâm phạm.
“Không xong!” La Mẫn đám người biểu lộ kịch biến:
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Hoa Ngọc Phượng vừa ra tay, bọn hắn đã nhận ra nàng là Bất Hủ Chiến Trận Sư.
Chiến Trận Sư đẳng cấp cao như vậy, Bách Lâu Chi Chủ chắc chắn không mời đến được.
Lạc Nam tuỳ tiện ngồi xuống ghế, nâng lên chén trà nhấp một ngụm, rung đùi nói:
“Chơi đùa đi!”
“Khanh khách!” Tiếng cười giòn tan vang lên, Tiểu Thiên Ý đã sớm nhịn không được lao ra.
Tuyên Cổ Đấu Trường bành trướng, nghiền nát cả chủ điện, hướng xuống đầu La Sát Hồn Tổ úp xuống.
Cảm nhận được nguy hiểm, La Sát Hồn Tổ nhanh trí chụp lấy La Mẫn bên cạnh ném vào.
Thoáng chốc, La Mẫn đã xuất hiện trong đấu trường, đối mặt với Tiểu Bá Chủ.
“Kẻ nào đến cũng được!” Tiểu Thiên Ý hưng phấn quát lên:
“Đồ Long Thập Bát Chưởng!”
Bản thể phân tách, 18 vị Tiểu Bá Chủ vận chuyển Tổ Long Lực, Tổ Long Ngữ và sức mạnh thuộc tính đầu, phô thiên cái địa đánh ra hàng loạt chưởng ấn.
Thập Bát Long Sơn gầm lên, 18 tôn Hoàng Vũ Bá Long dung nhập vào chưởng ấn, oanh tạc điên cuồng.
“Bá Việt Công Chúa?” La Mẫn thất thanh quát lớn.
Lần trước ả cũng từng cùng cao tầng Sát Giới đánh vào Lập Minh Đại Lễ của Trấn Cực Liên Minh, đương nhiên có thể nhận ra lai lịch của Lạc Thiên Ý.
“Vậy ngươi chính là…” La Sát Hồn Tổ rùng mình nhìn Bách Lâu Chi Chủ:
“Bất Hủ Bá Chủ - Lạc Nam!?”
Lời này khiến toàn bộ La Sát Hồn Tổ kinh hồn táng đảm, La Ni biểu lộ mét, run lên bần bật.
Nàng không ngu xuẩn, biết rằng bằng vào những lời mình vừa nói, dù có tám cái mạng cũng không đủ…
Tuy rằng kinh sợ, La Sát Hồn Tộc vẫn quyết định phản kháng đến cùng.
La Sát Hồn Quân xuất trận, toàn bộ trưởng lão xông lên… Đại Trưởng Lão cũng là Bất Hủ Thần cường giả.
Trong khi đó, tất cả đệ tử của La Sát Hồn Tộc chủ động tự thiêu linh hồn, cung cấp Sát Hồn Lực cho những nhân vật hàng đầu.
Tất cả chiến trận sư ra sức giải trừ La Sát Huyết Xà Trận để phát tín hiệu cầu cứu…
Đáng tiếc, đại trận này đã rơi vào khống chế của Hoa Ngọc Phượng.
Diễn Thần Trận Bàn của nàng đã chiếm đoạt thành công Trận Tâm…
“Bất Hủ Bá Chủ, lão phu cùng ngươi liều!” La Sát Hồn Tổ triệu hoán một thanh La Sát Ma Đao.
Uy thế của Bất Hủ Thần Binh oanh động vạn dặm, hư ảnh Ma Quân thét gào…
Một đao trảm xuống đầu Lạc Nam, mang theo Đao Thế, Ma Thế, La Sát Ma Hồn, Sát Âm… vô cùng kinh khủng.
“Muốn Tịnh Âm Kính đúng không? Cho ngươi!” Lạc Nam cười tà, vung tay ném lên.
KENG!
Tịnh Âm Kính biến lớn, mặt kính nửa đen nửa trắng chiếu xuống La Sát Ma Đao.
Trong nháy mắt, hư ảnh La Sát Ma Hồn toàn bộ bị tịnh hoá thành hư vô, mà Sát Âm các loại cũng bị mặt kính thôn phệ.
Nhân cơ hội đó, Phương Du cùng Kiếm Vô Uyên hiện thân.
Tay phải chấp Hổ Đao, tay trái chưởng Long Kiếm…
RỐNG! NGAO!
Hai tiếng vang rền, huyết ảnh Cuồng Sát Ma Hổ và Ngạo Thế Thần Long hào cùng Đao Mang - Kiếm Ảnh gào thét mà ra.
Kiếm Đao hoà minh, kế thừa năng lực của Phá Thế Xích Cứ, thô bạo huỷ diệt Thế của La Sát Hồn Tổ trong nháy mắt, cường ngạnh chấn rung La Sát Ma Đao.
“Uyên Ương Nộ Kiếp Trảm!”
Kiếm Vô Uyên mặt không biểu tình, Uyên Ương gáy vang, từ trên lưỡi kiếm bắn ra Giới Nộ Chi Kiếp, dung hợp cùng Kiếm Khí, bá đạo xuyên qua thời không, trảm thẳng xuống đầu đối thủ.
La Sát Hồn Tổ biểu lộ nghiêm nghị, cất tiếng thét gào:
“Bất Hủ Thần Vật - Ngũ Ác Âm Hồn!”
Từ linh hồn lão, bốn tôn Phân Thân Linh Hồn bước ra, chiến lực không thua gì bản thể, ánh mắt đỏ ngầu, tràn ngập khí tức tà ác.
Ngũ Ác Âm Hồn hợp lực, Vạn Sát Trảo mọc ra, cùng lúc vồ đến ngạnh kháng.
ROẸT ROẸT ROẸT…
Vạn Sát Trảo phóng thích Sát Thế mạnh lên hàng chục lần, cùng Uyên Ương Nộ Kiếp Trảm đồng quy vu tận.
Sở Miên cùng Sở Y xuất hiện, hai nàng chấp chưởng Tịnh Âm Kính chiếu rọi khắp La Sát Hồn Tộc.
“AAAA…”
“Dừng lại!”
“RỐNG!”
Chỉ trong nháy mắt, hàng loạt La Sát Quân Đoàn bị Sở Y áp chế.
Hồn Lực thiêu đốt của ngàn vạn đệ tử La Sát Hồn Tộc không kịp truyền đến các trưởng bối đã bị Sở Miên tham lam thôn phệ.
Lạc Nam nhìn mà tán thưởng không ngớt, quả là loại Thần Vật có khả năng khắc chế mạnh chủng tộc ở Âm Gian.
La Sát Hồn Tộc dưới cấp Bất Hủ, căn bản không chịu nổi một lần chiếu qua của Tịnh Âm Kính.
Tránh đêm dài lắm mộng, chúng nữ đã xông lên vây diệt La Sát Hồn Tổ.
Lạc Kỳ Nam trực tiếp phát động Phong Cấm Khốn Thần Trận, tám thanh cột trụ từ Bạch Ấn Điện trấn xuống mục tiêu.
Vân Tiêu sử dụng Vạn Đạo Lưu Ly Bình, vô hiệu các loại quy tắc của La Sát Hồn Tổ.
La Sát Hồn Tổ da đầu tê dại, triệu hoán tất cả Bất Hủ Thần Vật.
Sở hữu tổng cộng bốn kiện, không hổ là Ngũ Trưởng Lão của Sát Giới.
Hương Trà xuất động Nguyên Thần Toả, kích hoạt hàng chục môn Nghịch Thế Thần Thông tiến hành khống chế.
Diễm Nguyệt Kỳ, Võ Tam Nương, Đình Manh Manh không thèm dùng Thần Vật của mình, ngược lại mang Tình Đỉnh ra đập.
Các nàng chơi đến nghiện, đập không ngừng nghỉ, đập đến điên cuồng.
La Sát Hồn Tổ cùng Ác Hồn của lão bị đập đến linh hồn tán loạn, dù có thể sánh ngang nhục thân của Bất Hủ Thể Thần, cuối cùng vẫn sụp đổ trước các Đỉnh nện xuống.
“Lão phu cùng các ngươi liều!” La Sát Hồn Tổ thê lương thảm thiết gào thét:
“Bạo, chết trùm!”
Linh hồn của lão phân thành hàng vạn luồng khác nhau, mỗi luồng đều muốn kích nổ, tự bạo.
Nào ngờ Thuỷ Triều Tịch ưu nhã hiện ra, từ thể nội phóng xuất hàng vạn Bất Hủ Linh Hồn…
Mỗi một vị đều mạnh hơn linh hồn bị tách rời của La Sát Hồn Tổ.
Khốn Hồn Đồ bắn ra quy tắc phô thiên cái địa, thoáng chốc đã phong ấn toàn bộ linh hồn của La Sát Hồn Tổ.
So về số lượng linh hồn, lão còn kém lắm.
“Các ngươi vô liêm sỉ, có giỏi đơn đấu!” La Sát Hồn Tổ hận ý trùng thiên.
Trì Du Điệp cười nhạt, phóng thích U Minh Hồn Cung.
Cửa cung mở rộng, hấp lực cuồn cuộn, nuốt chửng toàn bộ linh hồn của lão.
U Minh Hồn Cung có thể thu phục, luyện hoá, biến hồn lực của con mồi thành của chủ nhân.
Bằng vào nguồn hồn lực của La Sát Hồn Tổ, đủ cho các vị Hồn Tu của Hậu Cung sở hữu La Sát Ma Hồn.
Lạc Nam chỉ ngồi thưởng thức, Thần Huyền Huân đứng sau nắn bóp vai cho hắn.
Thật là cảnh đẹp ý vui…
…