Con Gái, Nghe Ba

Chương 12



Nụ cười còn đọng trên mặt tôi, chưa hiểu ý anh là gì.



Anh nhếch mép, thản nhiên lấy chìa khóa xe G-Wagon từ trong túi áo khoác phao ra, nắm lấy tay tôi, nhét vào tay tôi.



Tôi há hốc miệng, vẫn chưa kịp phản ứng.



Anh đã đứng dậy, hai tayxỏ túi, dáng người cao thẳng đứng trước mặt tôi, nghiêm túc nói: "Volkswagen POLO không hợp với em, Mercedes ba trăm mấy chục vạn cũng không hợp, xe của anh, em lái vừa đẹp."



Sau đó, anh mỉm cười với tôi, xoay người lên chiếc xe tải chở rau ngồi ở ghế phụ.



Tôi ngây người đứng dậy, cách một khoảng không xa không gần, thấy Xa Thần ngồi ở ghế lái, thò đầu vàng hoe ra, cười toe toét vẫy tay với tôi:



"Chị dâu, hẹn gặp lại!"



4



Tôi choáng váng.



Ngày hôm sau sau khi Lưu Gia Dịch đưa chìa khóa xe cho tôi, mẹ anh dẫn theo một bà mối đến nhà.



Thực ra tôi không có ấn tượng gì về cô Triệu.



Nhưng nhìn thấy người phụ nữ trung niên mặt tròn tròn, cười tươi như hoa, lại thấy vô cùng thân thiết.



Bà vui mừng khôn xiết nắm tay tôi, liên tục gọi "Khả Khả", "Con ngoan", gọi một cách vô cùng thân mật.



Tôi có cảm giác, mình bị ba gạt rồi.



Cô Triệu nói, quán của Lưu Gia Dịch bận, bà dẫn bà mối đến, trực tiếp mang lễ vật đến cho chúng tôi, xem ngày đính hôn.



Ba tôi vui vẻ nói: "Đính hôn gì nữa, nhà chúng tôi không có nhiều quy củ như vậy, cứ xem ngày cưới luôn đi!"

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!



"Vậy không được, Khả Khả thiệt thòi lắm, đính hôn có lễ nghi của đính hôn, những gì nên mua cho Khả Khả, đều phải mua."



"Ấy, tôi định nói sẽ cho con bé một chiếc xe làm của hồi môn, Gia Dịch nói cửa hàng của họ ngoài xe tải ra, còn có một chiếc SUV và cái gì rồng nữa, chiếc của cậu ấy cứ cho Khả Khả lái là được rồi, không cần mua nữa."



"Ông Đồ à, ông cũng không thể tiết kiệm như vậy, tiền mua xe thì quy ra tiền hồi môn, vẫn phải cho Khả Khả chứ."



"Đúng rồi đúng rồi, tôi định cho con bé tám trăm vạn tiền hồi môn."



"Hahaha, Khả Khả con lời to rồi, Lưu Gia Dịch nói ba con cho bao nhiêu, cậu ấy sẽ mang hết số tiền đó làm sính lễ."



"À, Gia Dịch nói vậy sao? Vậy tôi phải xem lại sổ tiết kiệm, thêm cho con gái tôi một ít nữa..."



Ba ngày sau, trong mơ mơ màng màng, tôi và Lưu Gia Dịch đã đính hôn.



Ngày đính hôn, là lần thứ ba chúng tôi gặp mặt.



Hai gia đình cùng nhau ăn một bữa cơm đơn giản.



Ba dượng của anh ấy cũng đến, đưa cho tôi một phong bì dày cộp.



Ba tôi và chú họ tôi, vui mừng không ngậm miệng được, mặt mày hớn hở.



Tất nhiên cũng không loại trừ khả năng, là do Lưu Gia Dịch và những người khác với tư cách là con cháu, liên tục rót rượu cho uống.



Có mặt còn có Xa Thần và hai thanh niên khác, cùng một người anh lớn tuổi hơn một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]



Trông họ đều là người làm trong quán của Lưu Gia Dịch, vô cùng nhiệt tình, cứ một mực tìm ba tôi và chú họ tôi cụng ly.



Tôi hơi sốt ruột, ở bên cạnh khuyên: "Ba, đừng uống nhiều như vậy, uống ít thôi, ba không khỏe."



"Nói bậy, ba khỏe lắm, hôm nay vui, ba uống bao nhiêu cũng được."



Lưu Gia Dịch ăn mặc khá chỉnh tề, áo sơ mi quần tây, thẳng thớm mới tinh, trên khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, đôi mắt sắc bén nhuốm ý cười, không còn nghiêm nghị như trước nữa.



Trong phòng bật điều hòa, không khí náo nhiệt, tay áo sơ mi của anh xắn lên đến khuỷu tay, đường nét lưu loát, hình xăm từ cánh tay đến mu bàn tay, trông rất hoang dã.



Anh cũng uống rượu, sau khi ăn xong, liền kéo tôi đi trung tâm thương mại.



Anh hỏi tôi: "Mua nhẫn kim cương được không?"



Giọng tôi ngập ngừng, nói: "Không giữ giá, em muốn vàng."



Anh bèn cười, dẫn tôi đến quầy vàng, chọn nhẫn vàng, vòng tay vàng, mặt dây chuyền, lắc tay dây chuyền.



Như kiểu nhà giàu mới nổi, toàn chọn loại có trọng lượng lớn, khi tôi đang do dự giữa vòng tay kiểu cổ và vòng tay truyền thống, anh liền nói lấy cả hai, thay phiên nhau đeo.



Cuối cùng, tổng cộng đã mua gần hai mươi vạn tiền vàng.



Vài nữ nhân viên bán hàng ở quầy, túm tụm lại giúp chọn mẫu, đầy vẻ ngưỡng mộ: "Chồng chị tốt quá, anh ấy thật sự rất chiều chị, tìm ở đâu ra vậy? Đẹp trai lại còn chịu chi..."



Ngày anh đưa chìa khóa xe cho tôi, thực ra tôi đã mất ngủ cả đêm.



Hỏi ba anh ta có ý gì, ba tôi vẫn còn giả vờ: "Chuyện của mấy đứa trẻ các con, ông già này làm sao biết được?"



Ngày hôm sau mẹ anh dẫn theo bà mối đến nhà, tôi im lặng, sau đó tìm điện thoại của anh trong máy ba tôi, gọi đi.



Sau khi kết nối, bên anh tiếng ồn ào, hình như đang bận.



Anh nói: "Đồ Khả, em đợi chút."



Mấy phút sau, bên anh cuối cùng cũng yên tĩnh lại, tôi nghe thấy tiếng bật lửa, hình như anh châm thuốc.



Rồi cười hỏi tôi: "Giật mình hả?"



Tôi khá căng thẳng, lắp bắp, nửa ngày không biết nói gì.



Anh lại nói: "Dù sao em cũng phải kết hôn đúng không?"



"Đúng, nhưng mà..."



"Anh có chỗ nào không tốt sao?"



"Không có, Lưu Gia Dịch, anh rất tốt, chỉ là em thấy hơi đột ngột, hay là suy nghĩ thêm một chút..."



"Anh hơn em hai tuổi, đang gấp gáp kết hôn, không suy nghĩ nữa."



Anh cười, qua điện thoại, lại hỏi tôi: "Em không hài lòng về anh sao?"



"Không phải không hài lòng, mà là, mà là..."