Công Chúa Trường Lạc

Chương 10



Thám báo giỏi dưới trướng Tiểu Lỗ tướng quân quả thật không ít, không lâu sau đã điều tra ra được một số thứ. Ví dụ như thời gian Tống Tuyết Ngọc c.h.ế.t ở Thanh Lương am, vậy mà không thể xác định được, có người nói là c.h.ế.t vào đầu năm Đại Ngu khai quốc, có người nói là năm thứ hai sau khi khai quốc, còn có người nói là năm thứ ba.



Mà vào đầu năm Đại Ngu khai quốc, có một hòa thượng ở Phổ Tế Tự đã hoàn tục. Bởi vì Phổ Tế Tự được xây dựng trong thành, hơn nữa hương khói thịnh vượng, cuộc sống của các tăng nhân trong chùa khá sung túc, cho nên rất ít người hoàn tục.



Lúc đó có một tăng nhân mỗi ngày đều ghi chép lại những cảm nhận khi học Phật pháp cũng như những chuyện thú vị xảy ra trong chùa, sau khi vị tăng này viên tịch, theo lẽ thường thì quyển ghi chép này nên được chôn cùng với tháp mộ, nhưng do văn phong khá hay, hơn nữa những cảm nhận khi học Phật pháp bên trong rất chân thành, trụ trì cảm thấy đốt đi thì tiếc, nên đã giữ lại.





Bên trong ghi chép rất kỹ càng về chuyện hoàn tục, hơn nữa còn nói người hoàn tục kia lai lịch bất minh, sau khi hoàn tục chỉ để lại một cái bát bằng vàng tía và một bộ mõ bằng gỗ trắc vàng. Vị tăng nhân viết tâm đắc này cảm thán rằng, học Phật cốt ở sự thành tâm, chứ không phải ở pháp khí xa hoa tinh mỹ.



Quan trọng nhất là, bên trong còn ghi lại rằng, vị tăng nhân hoàn tục kia học Phật không thấy thành tâm, nhưng lại rất giỏi trồng hoa thược dược, hái hoa thược dược để cúng Phật.



 Chương 16: Ta muốn đến Thanh Lương am xem thử



Tuy rằng cuộc khởi nghĩa của Thái Tổ Tống Tường Dận đã được chuẩn bị kỹ càng, nhưng ít nhiều vẫn có chút nguy hiểm, thế lực của ông ta ăn sâu bén rễ trong kinh thành, các tướng lĩnh đóng quân ở những nơi khác chỉ lôi kéo được một hai người, nếu có người nào đó lấy danh nghĩa "thanh quân trắc" mang đại quân tiến vào kinh thành, e rằng sẽ không thể thành công.



Sau khi đại sự thành công, do hai ba đời hoàng đế cuối thời Ngụy đều tương đối nhu nhược, không có nhiều thành tựu về quân sự và chính trị, quân vụ ở các nơi đều khá lười biếng chểnh mảng, nhiều tướng lĩnh thuận theo thời thế mà thay đổi triều đại.



Sau khi kiến triều, tuy có người đề nghị dời đô, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ càng, Thái Tổ vẫn quyết định sử dụng kinh đô cũ.



Thứ nhất là kinh thành đã hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của ông ta, thứ hai là do cuối thời Tiền Ngụy vấn đề dân số giảm sút nghiêm trọng, việc phát động dân phu xây dựng quy mô lớn tương đối khó khăn.



Đối với người dân mà nói, đây là một cuộc đổi thay ít đổ máu, không quá xáo trộn cuộc sống, nên đối với triều Đại Ngu đều mang lòng biết ơn và kính trọng.



Những di tích cũ trong kinh thành cũng được bảo tồn nguyên vẹn, rất nhiều nhà cửa chẳng qua là người triều mới thay thế người triều cũ.



Tuy nhiên, việc thay cũ đổi mới vẫn có, hình dáng bên ngoài của rất nhiều kiến trúc đã có sự thay đổi rất lớn, phong cách ăn mặc của con người từ lâu đã hoàn toàn mới mẻ.



Phổ Tế Tự cũng đã được tu sửa lại.



Chỉ có Thanh Lương am, giống như bóng ma của triều đại trước, lặng lẽ tồn tại trong khung cảnh phồn hoa đô hội, vừa lạc lõng lại vừa không hợp thời.



Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Ta luôn cảm thấy Thanh Lương am và lời nguyền của triều đại trước mới là thứ không thể tách rời, chúng đều giống như một vết sẹo cũ không thể xóa bỏ, khiến người ta âm ỉ đau đớn.



Ta muốn đến Thanh Lương am xem thử.



Ý nghĩ này đương nhiên bị mọi người nhất trí phản đối, nhưng nó lại trở thành tâm bệnh của ta.



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cong-chua-truong-lac/chuong-10.html.]

Trong mơ ta bắt đầu nghe thấy tiếng quỷ khóc ở Thanh Lương am, tiếng kêu gào yếu ớt và tuyệt vọng đó, khiến ta lần lượt tỉnh giấc trong cơn mồ hôi lạnh.



Việc này khiến mọi người đều tự trách, Nguyệt Lang muốn đốt phần ghi chép về Thanh Lương am trong quyển sách chép chuyện ma quỷ, nhưng ta đã kịp thời ngăn cản.



Tiểu Lỗ tướng quân thậm chí còn muốn xin chịu phạt năm mươi trượng. Ta sợ quá vội vàng gửi thư cho hắn, bảo hắn thay vì chịu phạt thì không bằng đem thêm chút đồ tốt trong trang viên Lỗ gia cho ta, thật sự là ngon cực kỳ.



Cuối cùng nhị ca nghĩ ra một cách, mạo hiểm mua chuộc Khâm Thiên Giám, tâu lên phụ hoàng, nói có sao hung uy h.i.ế.p hoàng tộc, người bị uy h.i.ế.p chính là công chúa đương triều, sao hung giáng xuống hạ giới ở một nơi nào đó trong kinh thành.



Một nơi nào đó, đương nhiên chính là Thanh Lương am.



Rất nhanh, Thanh Lương am đã được lập đàn làm phép, am đường đổ nát trở nên vô cùng náo nhiệt. Sau đó, Khâm Thiên Giám lại tấu lên rằng, nhất định phải để công chúa đích thân đến nơi sao hung giáng xuống, để cho đại thiên sư và cao tăng niệm kinh chúc phúc, mới có thể hoàn toàn hóa giải tai ương.



Cứ như vậy, trong sự ồn ào của pháp trường Phật giáo và Đạo giáo, ta mặc trang phục giản dị, đến Thanh Lương am.



Trong am đã được người ta quét dọn một lượt, âm khí đã tiêu tan đi rất nhiều, nhưng tất cả các gian phòng vẫn tràn ngập vẻ u ám.



Ta đến căn phòng mà tương truyền là nơi Tĩnh An công chúa khổ tu, nhìn những cành cây lắc lư theo gió ngoài cửa sổ, không khỏi rơi nước mắt.



 Chương 17: Tĩnh An công chúa và mẫu thân của nàng



So với yêu nữ Tống Tuyết Ngọc nổi tiếng, dường như mọi người không mấy quan tâm đến Tĩnh An công chúa bạc mệnh. Nàng chỉ là một minh chứng cho sự tồn tại của lời nguyền, cô độc đến rồi cô độc đi.



Ta nghĩ mình so với Tĩnh An công chúa, thật sự là quá may mắn, cho dù có một ngày thật sự c.h.ế.t vì lời nguyền, ta cũng đã có một cuộc đời được yêu thương.



Sau khi hồi cung, ta chú ý đến chuyện của Tĩnh An công chúa, có lẽ là vì căn phòng nàng khổ tu trong am quá hẻo lánh lạnh lẽo, ta cảm thấy đồng cảm, ta đặc biệt muốn biết cuộc đời nàng rốt cuộc như thế nào, có một chút sắc màu nào tồn tại trong sinh mệnh của nàng hay không.



Kỳ lạ là, trong hồ sơ của cung không có nhiều ghi chép, ta nhờ nhị ca giúp ta tra, chỉ có một câu——



Tĩnh An công chúa, Khang Bình năm thứ hai, Tài nữ Tiết thị sinh, Khang Bình năm thứ bảy vào Thanh Lương am tu hành, Khang Bình năm thứ hai mươi bảy qua đời.



Khang Bình, là niên hiệu thời Thái Tông.



Về mẫu thân của nàng, cũng chỉ có một câu——



Tài nữ Tiết thị, Khang Bình năm thứ hai sinh Tĩnh An công chúa. Năm sinh năm mất không rõ.