Chương 36: Ám sát
Ta và Sa Ma Ước trò chuyện rất vui vẻ, bất tri bất giác trời đã hơi tối, bèn quyết định hồi cung.
Sa Ma Ước nói để ta đi trước một bước, bản thân hắn một canh giờ sau sẽ khởi hành, tránh cùng nhau về thành gây chú ý.
Ta nghe xong thấy rất có lý, liền vội vàng lên xe rời đi.
Đi đến giữa đường, một đoạn đường hơi hẹp, ta cảm thấy rất không ổn, nắm c.h.ặ.t t.a.y Nguyệt Lang, Nguyệt Lang cũng cảm nhận được sự căng thẳng của ta, hỏi ta: "Công chúa, có cần dừng xe không?"
Ta gật đầu, sau khi xe dừng lại, ta nhìn con đường phía trước càng hẹp hơn, càng lúc càng bất an.
Rõ ràng thời tiết rất nóng, ta lại cảm thấy gió lạnh thổi qua chóp mũi.
Con đường phía trước trông rất yên bình, gió nhẹ lay động cành cây, dường như là ta đa nghi rồi, nhưng ta vô cớ cảm thấy rất sợ hãi.
Lúc này, ta nghe thấy từ xa một hồi tiếng vó ngựa dồn dập, đợi đến khi tiếng động gần hơn, ta phát hiện là Hồ Cảnh Diễm và Tiểu Lỗ tướng quân dẫn theo một đội người đến đón ta.
Tâm trạng lập tức bình tĩnh lại, cảm giác sợ hãi kia cũng nháy mắt biến mất không còn tăm hơi.
Ngựa của Hồ Cảnh Diễm chạy đến trước mặt, hắn bĩu môi nói: "Ôi chao, lâu như vậy, trò chuyện với Hoắc La vương tử vui vẻ lắm hả? Vương tử kia đẹp trai hơn Tiểu Lỗ tướng quân à?"
Ta trừng mắt nhìn hắn một cái nói: "Còn không bằng ngươi đẹp trai đâu."
Tiểu Lỗ tướng quân thì cau mày nói: "Gần đây vừa rồi có một luồng sát khí, không nên ở lâu, chúng ta mau đi thôi."
Nguyệt Lang nói: "Tướng quân nói đúng, công chúa vừa rồi bỗng nhiên cảm thấy bất an, hình như có linh cảm."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Hồ Cảnh Diễm giật mình nói: "Đi đi, mau đi, ta đoạn hậu."
Chúng ta nghe xong đều không nhịn được cười, Hồ Cảnh Diễm ngượng ngùng nói: "Biết thế, lúc trước đã học hành võ nghệ cho tử tế."
Chương 37: Tàng thư lâu của Dục Tú Các
Sau khi hồi cung, về việc ta suýt bị ám sát, mọi người đoán già đoán non.
Hồ Cảnh Diễm khăng khăng nói là Hoắc La vương tử giở trò quỷ, Mạnh Du Du chất vấn: "Vương tử g.i.ế.c công chúa, rồi hòa thân với ngươi à?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cong-chua-truong-lac/chuong-21.html.]
Mạnh Du Du nói, vẫn là nữ quỷ gây ra. Hồ Cảnh Diễm hỏi ngược lại: "Vậy hai lần trước nữ quỷ không ra tay là vì muốn quan sát đối tượng ám sát sao?"
Nhị ca phỏng đoán, có phải là Trần quý phi làm hay không. Ta nói: "Hậu cung thông thường là hạ độc, đẩy xuống giếng, vu oan giá họa, châm kim thuật, Trần quý phi trong thời gian ngắn như vậy không tìm đâu ra cao thủ giang hồ."
Đang lúc chúng ta thảo luận không ngừng, Trần quý phi phái người đến bảo ta nhất định phải qua đó một chuyến.
Ta cảm thấy dù sao cũng phải kiếm cớ để đi mới phải, Nguyệt Lang đưa cho ta một hộp cao thơm, nói là nàng không biết ta còn dùng đến nữa hay không, nên đã chuẩn bị trước.
Ta cầm cao thơm đến cung của Trần quý phi, giật nảy mình.
Ban đầu Trần quý phi xinh đẹp như hoa cỏ trong chậu cảnh trong cung, bây giờ lại như cành khô lá héo.
Nàng nắm lấy tay ta nói: "Ngươi cho ta gặp nàng ấy một lần, ta sẽ nói cho ngươi biết một bí mật. Bí mật này nói không chừng có thể giúp ngươi biết được tất cả những gì ngươi muốn biết."
Ta rút tay ra nói với nàng: "Bây giờ ta không có cách nào để nàng ấy gặp ngươi, ngươi nhất định đã nghĩ rất nhiều cách, đều không thể ra khỏi cung đến Bất Như Vi Xướng Lâu, dù sao cũng quá mạo hiểm, ngươi không dám. Nhưng ta nói cho ngươi biết, Bất Như Vi Xướng Lâu không phải kỹ viện bình thường, có lẽ có quỷ ở trong đó, ta cũng lực bất tòng tâm."
Trần quý phi cười, nụ cười rất điên cuồng: "Đúng vậy, có quỷ, quả thực có quỷ, ngươi nói đúng, chỉ có vạch trần bí mật, có lẽ mới có thể thay đổi tất cả."
Ánh mắt nàng nhìn chằm chằm ta nói: "Công chúa, ngươi đến tàng thư lâu của Dục Tú Các một chuyến đi, ta từ mười tuổi đã học văn nghệ ở Dục Tú Các, chính là để tiến cung làm phi. Khi ta được sắc phong làm phi, đã quyên góp cho Dục Tú Các một lô tranh cổ và sách cổ, trong đó có giấu một bức tranh ta vẽ. Sau khi tiến cung ta được phụ hoàng ngươi sủng ái nhờ nhạc khí, kỳ thực ta cũng học vẽ, chỉ là bị chê là tuy mô phỏng giống, nhưng không có linh khí, cho nên từ bỏ. Ngươi xem bức tranh đó, sẽ hiểu rõ tất cả."
Chương 38: Bức tranh
Nghe ta nói xong chuyện này, ngày hôm sau Hồ Cảnh Diễm liền vội vàng đến tàng thư lâu của Dục Tú Các, lấy cớ công chúa muốn thưởng thức tranh cổ, mà Trần quý phi đặc biệt giới thiệu bộ sưu tập ở đây.
Trần quý phi nói cho ta biết bức tranh kia tên là——Thược Dược Sĩ Nữ Đồ.
Khi Hồ Cảnh Diễm mang bức tranh về, ta vội vàng mở ra, vừa nhìn đã sợ đến mức làm rơi bức tranh xuống đất.
Hồ Cảnh Diễm lẩm bẩm cái gì mà đáng sợ vậy, nhặt lên xem, cũng ngây người.
Người trong bức tranh rõ ràng là ta!
Mọi người đều vừa kinh ngạc vừa hoang mang không hiểu, hoàn toàn không biết đầu cua tai nheo ra sao.
Bất đắc dĩ, ta lại mang theo một hộp cao thơm đi hỏi Trần quý phi rốt cuộc là chuyện gì.