CP Này Đúng Là Không Đùa Được Đâu

Chương 15: Cảm ơn em đã thích anh



Jason ngồi bên cạnh Y Thành lúc này đang ôm ngực, huyết áp tăng vọt, thở không nổi:

Chết tiệt, lát nữa mình phải thu dọn cái mớ hỗn độn này thế nào đây trời?!

 

Jason vội vàng giật lấy micro trong tay Y Thành:

“Xin lỗi mọi người! Tim tôi không được tốt, Y Thành phải đưa tôi đến bệnh viện ngay lập tức!”

 

Nói xong, anh ta liền kéo Y Thành rời khỏi chỗ ngồi. Ngay sau đó, một nhóm vệ sĩ mặc vest đen tiến vào, hộ tống Y Thành và Jason rời khỏi hội trường!

 

Nam Hi và mọi người đều như hóa đá:

Chuyện này là sao vậy trời???

 

Nam Hi còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã mơ mơ màng màng nhận lấy chiếc cúp. Vừa bước xuống sân khấu, ánh đèn flash đã nổ đùng đoàng quanh cậu. Các phóng viên từ những tòa soạn lớn không màng đến việc lễ trao giải vẫn đang tiếp tục, lập tức bao vây lấy cậu:

 

“Nam Hi! Cậu và Y Thành có quan hệ gì vậy?”

 

“Hai người đang yêu nhau sao? Bắt đầu từ khi nào thế?”

 

Hiện trường hoàn toàn hỗn loạn, không một ai bước lên ngăn cản,

Vì... ai cũng tò mò muốn c.h.ế.t luôn ấy!

 

Y Thành từng nói cô sợ đi máy bay, đến mức cả tour diễn chỉ tổ chức ở mỗi New York. Thế mà hôm nay, đúng vào sinh nhật của cô, lại bay nửa vòng trái đất chỉ vì Nam Hi?!

 

Đến kẻ ngốc cũng không tin nổi là hai người họ chỉ “trong sáng” đâu nhé!

 

Nhưng mà, bản thân Nam Hi thật sự còn chẳng biết gì cả!

So với đám phóng viên hóng chuyện, cậu còn muốn biết hơn:

Cậu và Y Thành rốt cuộc là quan hệ gì mới được?!

 

Dưới sự hộ tống của Hạo ca và các vệ sĩ, Nam Hi vội vã rời khỏi hội trường. Trên đường đi, các phóng viên chen chúc nhau, thi nhau chụp hình và đặt câu hỏi.

 

Với họ, đây là một tin chấn động! Dù đầu rơi m.á.u chảy cũng phải giành lấy được độc quyền!

 

Vừa lên xe, Nam Hi đã nhận được một tin nhắn WeChat từ Y Thành — là một địa chỉ.

 

Khi đến nơi, Nam Hi mới phát hiện cả khách sạn này đã bị bao trọn.

 

Jason đang dựa vào ghế sofa trong sảnh chờ cậu.

 

Nhìn thấy Nam Hi, Jason lập tức từ đầu đến chân đánh giá một lượt:

 

Đẹp trai thì có đấy, nhưng đến mức khiến con nhóc đó nổi điên, bỏ mặc giới thượng lưu Mỹ trong bữa tiệc sinh nhật của mình để bay suốt đêm đến Trung Quốc tỏ tình, thì... có hơi quá không?!

 

Trong lòng Jason lúc này chẳng khác gì đang oán trách Nam Hi:

Chỉ là đi ăn tối thôi, mặc thế này có hơi nghiêm trọng quá không vậy?!

 

Nam Hi hơi lúng túng, không biết nên nói gì.

Cậu đã thay một bộ vest chỉnh tề trước khi tới.

Vest dáng ôm càng làm nổi bật vóc người cao gầy của cậu.

 

“Nam Hi.”

Một giọng nói ngọt ngào và quen thuộc vang lên từ phía sau.

 

Khoảnh khắc quay đầu lại, Nam Hi bỗng nhận ra —

Có lẽ cả đời này, cậu cũng sẽ không quên được cô gái này.

 

Tóc vàng của Y Thành được buộc gọn sau đầu, cô mặc một chiếc váy đuôi cá màu bạc không tay, tà váy dài quét đất.

Cô mỉm cười bước tới, đưa tay trái ra trước mặt Nam Hi:

 

“Em có vinh hạnh được mời anh nhảy một điệu chứ?”

 

“Vinh hạnh thuộc về anh.”

Nam Hi mỉm cười dịu dàng, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Bên cạnh, Jason đờ người ra, quay sang hỏi Alyssa:

“Nếu tôi nhớ không nhầm, lần trước dự Oscar hay Grammy gì đó, cô ấy cũng không ăn mặc trang trọng đến mức này, đúng không?!”

 

Alyssa gật đầu:

“Y Thành nói, bộ váy này là mẹ cô ấy để lại, sẽ mang lại may mắn. Nghe nói năm đó mẹ cô ấy cũng mặc chính chiếc váy này để ‘cưa đổ’ bố cô ấy đấy!”

 

Trong nhà hàng phương Tây sang trọng, những ngọn nến lung linh được thắp lên.

Nam Hi nhìn Y Thành đối diện, ánh mắt dịu dàng mà lặng lẽ.

 

Cậu có rất nhiều điều muốn hỏi, nhưng lại không biết mở lời thế nào.

 

Y Thành, tất nhiên, nhìn ra sự hoài nghi và lúng túng trong ánh mắt Nam Hi. Nhưng cô không giải thích gì thêm, chỉ nhẹ bước đến bên cây đàn piano:

 

“Bản nhạc này, em viết riêng cho anh.”

 

Dứt lời, cô bắt đầu chơi.

 

Nam Hi đứng cạnh cây đàn, nhìn cô gái bên dưới ánh nến lung linh, đẹp đến mức không chân thực.

 

Cậu lắng nghe, trái tim run lên vì xúc động, vui sướng và choáng ngợp.

 

Bởi vì —

Đó chính là bản nhạc cậu thích nhất: Secret Love.

 

Khi bản nhạc kết thúc, Y Thành đứng dậy, bước đến cạnh Nam Hi:

 

“Em là Y Thành.”

 

“Hả?”

 

“Em nói… Em chính là ‘Em là Y Thành’ đó!”

 

Một lúc lâu sau, Nam Hi mới hoàn hồn lại. Nhưng… sao có thể chứ?!

 

Hóa ra, Y Thành chính là người thường xuyên nhắn tin riêng với cậu trên Weibo, tài khoản có tên ‘Em là Y Thành’?!

Cậu... từ rất sớm đã tỏ tình với Y Thành rồi sao?!

 

Tối nay có quá nhiều bất ngờ và chấn động, đến mức Nam Hi bắt đầu nghi ngờ liệu mình có đang nằm mơ không!

 

“Nam Hi, còn nhớ ảnh đại diện WeChat của em không?

Đó là lúc chúng ta đi dạo cùng nhau, em chụp trộm anh đấy.

Lần trước đến D thị, lúc tuyết rơi, chúng ta cùng đi bộ dưới trời tuyết, em chụp lại cái bóng hai đứa, và lấy làm ảnh đại diện.”

 

“Nam Hi, bây giờ anh hiểu chưa?”

 

Nam Hi nhìn Y Thành trước mặt —

Đến lúc này, cậu đã hiểu tất cả.

 

Thì ra, Y Thành đã nhận ra cậu từ hình đại diện tài khoản phụ trên Weibo.

Tài khoản “Chi Hồ Giả Dã” chính là cậu.

 

Thì ra, mối tình thầm lặng tưởng như đơn phương này — vốn dĩ chưa bao giờ là một chiều.

 

Thì ra, hạnh phúc... chỉ cần cậu đưa tay ra là có thể chạm tới.

 

Nam Hi chủ động ôm chặt lấy Y Thành vào lòng.

 

Y Thành chỉ cảm thấy sống mũi cay cay, khóe mắt cũng ươn ướt.

Cô dùng toàn bộ sức lực ôm lại Nam Hi.

 

“Cảm ơn em… vì đã thích anh, Y Thành.”

Bên tai cô, là lời tỏ tình muộn màng nhưng sâu đậm của Nam Hi.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com