“Dạo này fan của Trí Hạ sao không tăng nữa nhỉ?! Mua thêm mấy hot search nữa đi! À đúng rồi, lần trước không phải cô nói có người chụp được ảnh Trí Hạ và Nam Hi thân mật sao? Mau đưa cho truyền thông đăng lên!”
Trong văn phòng tổng giám đốc công ty Thịnh Dương, ông Đặng đang tức giận đến mức không kiềm chế được.
Mục Đình hiểu rõ tình hình hiện tại của công ty đang rất nguy hiểm, đã có không ít cổ đông rút vốn! Ông Đặng thì lại khao khát đào tạo được một “đỉnh lưu” như Nam Hi thêm lần nữa. Nhưng dục tốc bất đạt, Mục Đình vẫn muốn nhắc nhở ông:
“Ông Đặng, thật ra tấm ảnh đó không hẳn là thân mật. Chỉ là đêm đó, Trí Hạ và Nam Hi nói chuyện riêng một lúc thôi. Nam Hi nói vài câu rồi rời đi ngay. Rõ ràng là đang giữ khoảng cách.”
Nghe vậy, sắc mặt ông Đặng càng khó coi hơn:
“Hừ! Giữ khoảng cách à? Không nghĩ xem ai là người đã lăng xê cậu ta nổi tiếng chứ! Giờ nổi rồi là muốn ăn một mình à? Không dễ vậy đâu!”
Trong lòng Mục Đình bỗng dâng lên dự cảm chẳng lành:
“Ông Đặng, hồi đó Nam Hi sa sút, chính Thịnh Dương là bên chủ động từ bỏ anh ấy…”
“Sa sút cái gì?! Khi đó cậu ta giấu chúng ta chuyện yêu đương với Y Thành! Cô biết Y Thành là ai không, đừng nói là yêu đương, chỉ cần hợp tác một lần cũng đủ khiến cậu ta vực dậy! Rõ ràng cậu ta đã có âm mưu từ lâu, muốn rời Thịnh Dương!”
Đột nhiên, ông Đặng như nghĩ ra điều gì đó, ánh mắt trở nên âm hiểm khiến Mục Đình lạnh sống lưng.
Dạo này tâm trạng của Y Thành không được tốt, bài hát mới sáng tác mãi không xong, ăn kiêng cũng không có hiệu quả.
Từ lúc về lại thành phố D, cô vẫn ở nhà Nam Hi. Mặc dù nhà cô chỉ cách đó vài bước, nhưng ngoài việc thỉnh thoảng quay về lấy ít đồ dùng cần thiết, cô gần như không về. Nhà của cô giờ chẳng khác gì một kho chứa đồ khổng lồ.
Hôm đó, điện thoại bàn nhà Nam Hi đổ chuông. Bình thường rất ít người biết số này.
Là ai vậy?
Y Thành tò mò nhấc máy:
“Alô, xin chào, ai vậy ạ?”
Ông Đặng, khi nghe thấy giọng của Y Thành, trong lòng mừng như bắt được vàng: ông ta đã đánh cược đúng! Quả nhiên là Y Thành nghe máy!
Ổn định lại cảm xúc, ông ta cất giọng:
“Chào cô, là Y Thành phải không? Tôi là Đặng Viên, sếp cũ của Nam Hi. Tôi có vài chuyện liên quan đến cậu ấy, muốn gặp cô nói chuyện.”
Y Thành vốn chẳng có ấn tượng tốt gì với ông Đặng, đang định viện cớ để cúp máy. Không ngờ mấy lời tiếp theo của ông ta lại khiến cả thế giới của cô và Nam Hi suýt sụp đổ:
“Tôi nghe nói Nam Hi từng đưa cô về quê ở thành phố Q? Cậu ấy có đưa cô đến xem căn phòng cưới chưa...”
“Phòng cưới?!”
Y Thành tưởng tai mình nghe nhầm, liền ngắt lời ông ta.
Thấy mục đích đã đạt được, ông Đặng nở nụ cười gian xảo, nhưng giọng lại rất nhẹ nhàng:
“Ơ? Cô không biết à? Hồi đại học, Nam Hi yêu say đắm một chị khóa trên – mối tình đầu của cậu ấy. Khi mới học năm hai, cậu ta đã mua sẵn một căn nhà làm phòng cưới. Nhưng sau đó, cô gái ấy ra nước ngoài, Nam Hi dù níu kéo cách nào cũng không giữ được...”
Y Thành không nhớ mình đã cúp máy như thế nào. Lời ông Đặng cứ vang vọng mãi trong đầu cô. Một luồng lạnh buốt tràn từ tim lan khắp người:
Nam Hi, anh phải yêu cô ấy sâu đậm đến mức nào, mới dám trao cho cô ấy một lời hứa trịnh trọng như vậy?
Bình minh bên hồ ấy, chẳng phải ban đầu, anh cũng định cùng cô ấy ngắm sao…
Đúng lúc này, Jason gọi điện đến:
“Con nhóc kia! Em và Nam Hi rốt cuộc có chuyện gì vậy?!”
Y Thành bối rối – Jason làm sao biết chuyện phòng cưới?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
“Còn không biết à?! Lên hot search rồi đấy! Nam Hi lúc quay phim thân thiết bất thường với nữ chính gì đó, tên Trí Hạ gì ấy! Còn có ảnh nữa!”
Thì ra là vậy…
Y Thành nghĩ, hôm nay đúng là ngày xui xẻo. Buồn bã, đau lòng, mấy thứ đó còn muốn kéo đến nữa không?
Nghe tiếng Jason gào thét đầu dây bên kia, Y Thành bỗng thấy thân quen lạ kỳ. Mũi cay xè, mắt hoe đỏ.
Jason dường như nghe thấy tiếng sụt sịt, cũng đau lòng, không nói nhiều nữa, chỉ dịu dàng nói:
“Nếu em muốn về, anh đến đón.”
“…Ừ.”
Chỉ một câu đó thôi, nước mắt của Y Thành vỡ òa.
Lúc này, Nam Hi đang trên đường lao về nhà.
Ban nãy còn đang quay phim ở phim trường, thì Hạo ca báo tin khẩn: anh và Lý Trí Hạ bị đồn có quan hệ mờ ám!
Hashtag #NamHi ngoại tình với Lý Trí Hạ, Y Thành si tình uổng phí# nhanh chóng leo hot search, còn có mấy tấm ảnh chụp trộm mờ mờ ảo ảo:
Thực ra là Nam Hi và Trí Hạ đang diễn thử một cảnh quay. Nhưng do ảnh chụp quá mờ, lại không có ai xung quanh làm chứng, rất dễ khiến người khác nghĩ sai.
Nam Hi sợ Y Thành hiểu lầm, định gọi về giải thích. Nhưng gọi bao nhiêu cuộc, cả điện thoại và máy bàn đều không ai bắt.
Linh cảm chẳng lành, anh bỏ luôn cả buổi quay, chạy thẳng về nhà.
“Y Thành!” – Nam Hi gần như lao vào nhà.
Y Thành vốn đang co người trên sofa, nghe thấy giọng anh mới ngồi dậy.
Nam Hi lúc này mới thấy đôi mắt đỏ hoe – cô đã khóc!
Tim Nam Hi thắt lại: “Y Thành! Anh và Lý Trí Hạ không có gì cả! Anh xin em, hãy tin anh!”
Y Thành cố gắng gượng cười: “Nam Hi, anh không cần giải thích đâu, em tin anh. Chỉ là ở nhà một mình, em hơi buồn thôi.”
Nghe vậy, Nam Hi càng thấy đau lòng: “Y Thành, xin lỗi em, là anh đã bỏ bê em. Thế này nhé, anh xin nghỉ phép, dẫn em đi du lịch nhé?”
“Không cần!”
Y Thành đột ngột đứng dậy, lùi xa khỏi anh.
Cô chợt nhớ lại chuyến đi Q thị lần trước. Hóa ra nơi cô ở – lại là căn phòng cưới Nam Hi từng chuẩn bị cho người khác!
Nhìn dáng vẻ xa cách ấy của Y Thành, trái tim Nam Hi đau như bị xé toạc. Nhưng câu tiếp theo của cô như đẩy anh xuống tận cùng tuyệt vọng:
“Em… em muốn quay lại Mỹ.”
Từ lần cãi vã đó đã ba ngày trôi qua.
Ba ngày nay, Y Thành sống ở nhà mình.
Chỉ cách nhau vài bước chân, nhưng với Nam Hi, dường như giữa họ đã có cả một dải ngân hà ngăn cách.
Anh từng tìm gặp cô, nhưng cô vẫn u uất, chẳng muốn gặp anh.
Điều Nam Hi không thể chấp nhận nhất là — Y Thành rời đi mà không lời từ biệt, quay lại Mỹ.