Cú Ngã Tỉnh Mộng

Chương 6



Tôi định tiến lại thì nghe thấy Trần An An hỏi: “Chị Chân vẫn đổ hết lỗi cho anh, không chịu nói chuyện với anh sao?”

Tôi dừng bước ở góc khuất.

Chỉ nghe Thẩm Độ đáp: “Cô ấy vẫn giận, chưa bình tĩnh, em đừng bận tâm.”

Trần An An đứng đó, yếu ớt nắm tay Thẩm Độ, giọng tủi thân: “Hôm đó chị ấy ném đồ, làm tay anh bị xước một vệt dài thế kia, lâu vậy vẫn chưa xử lý mà chị ấy chẳng quan tâm gì, em còn nghe nói chị ấy gọi cảnh sát tới nữa, anh để chị ấy náo loạn như vậy à? Sinh nhật hôm đó cũng thế, chị ấy dù sao cũng là vợ anh, vậy mà trước mặt bao nhiêu người, chị ấy lại không hề nể mặt anh chút nào, hồi trước chị ấy cũng thế à?”

Thẩm Độ “ừ” một tiếng, nhìn bàn tay trắng ngần của cô ta, một lúc mới rút tay lại: “Cô ấy không biết nghĩ cho người khác giống như em.”

Tôi giận đến mức muốn bật cười, đúng là đôi gian phu dâm phụ đầy “thấu hiểu”.

Trần An An không phải sợ mất mặt sao? Vậy để tôi cho cô ta mất mặt hoàn toàn!

Cô ta vừa định mở miệng, tôi bất ngờ lao đến, nắm tóc cô ta, tát mạnh vào mặt rồi giật giày trên chân nhét vào miệng cô ta!

“Cô bảo cô biết nghĩ cho người khác, nghĩ đến mức xen vào cả chồng tôi à? Mồm miệng cô tốt đẹp lắm hả?”

Hai người rõ ràng không ngờ tôi lại xuất hiện, mặt Trần An An lập tức biến sắc.

“Tống Chân!” Thẩm Độ thấy An An bị đánh liền xông đến gỡ tôi ra: “Em làm gì vậy!”

Nhưng tôi cố sức túm chặt tóc cô ta, ghì mặt cô ta hướng về phía những người xung quanh, lớn tiếng: “Mọi người đến xem này, đôi cẩu nam nữ này làm vợ mình sảy thai xong còn rủ nhau tình tứ ngay trước cửa phòng bệnh rồi chê tôi không biết nghĩ cho người khác!”

Ở bệnh viện này, người thì mang thai sắp sinh, người thì vừa sảy thai.

Phụ nữ trong hôn nhân ghét nhất là chồng ngoại tình và kẻ thứ ba nên lập tức có đám đông vây lại.

Có người rút điện thoại ra quay.

Thẩm Độ tái mặt, muốn giằng tôi ra: “Tống Chân, em thôi đi! Anh đã nói bọn anh không có gì rồi mà!”

Tôi lại vung tay tát thêm phát nữa vào mặt Trần An An: “Không có gì mà cô ta vẫn dám đến đây chì chiết tôi à? Hai người hại tôi sảy thai rồi còn dám xì xào tôi không biết nghĩ cho chồng sao?”

Sau đó tôi nhìn sang Trần An An, dốc hết sức nhét chiếc giày bẩn trở lại miệng cô ta.

Cô ta bịt chặt miệng, suýt nữa nôn ra.

Tôi bóp cằm buộc cô ta ngẩng lên trước ống kính: “Cô bảo cô biết nghĩ cho người khác, vậy có hiểu được cảm giác tôi đang làm với cô không hả? Nào, đừng che mặt, cho mọi người thấy một con giáp thứ ba xấu xa là như thế nào! Thông đồng với chồng tôi, hại tôi sảy thai rồi còn bảo lỗi do tôi không đủ bao dung! Hay ý cô là nếu hai người ngủ với nhau, tôi phải đắp chăn cho hai người đừng lạnh mới gọi là vợ tốt?”