Triệu Lập Anh đương nhiên không thừa nhận: “Tôi không có. Chủ nhiệm Chu, chị đừng nghe Hạ Tịch Quán nói lung tung. Hạ Tịch Quán, cô muốn báo cảnh
sát, vậy cô có bằng chứng không?”
Hạ Tịch Quán từ trên cao nhìn xuống Triệu Lập Anh một cái: “Đương nhiên có chứng cứ. Song Song lên xe anh trước cổng tập đoàn Lục thị. Anh lại cướp điện thoại của cô ấy và bỏ cô ấy lại trên đường cao tốc. Tổ trưởng Triệu, anh là thấy bên ngoài tập đoàn Lục thị không có camera hay là trên cao tốc không có camera đây? Tôi chỉ cần trích camera ra là có thể nhìn thấy bộ mặt ghê tởm tới cực điểm của anh rồi. Anh giờ còn
muốn ngụy biện!”
Sắc mặt Triệu Lập Anh liền trắng bệch: “Không, Hạ
Tịch Quán, cô tưởng cô là ai, những camera đó cô
C†8;4Bgwls#t“Sùộc Sống Mới (1) I’ @ 6) muốn xem là xem được sao?”
“Vậy anh có thể thử xem tôi rốt cuộc có thể trích xuất
những camera đó hay không.”
Triệu Lập Anh nhìn Hạ Tịch Quán lúc này đứng trước mặt anh ta. Cô gái chỉ mới 19 tuổi, nhưng cô có đôi mắt sắc bén mà lạnh lẽo, giống như trên đời này tất cả sự giả tạo và dơ bản đều không thoát khỏi mắt cô. Bờ lưng thon thả mà thẳng thớm đó của cô càng mang theo khí thế mạnh mẽ, lại khiến người ta không khỏi
muốn quỳ lễ.
Triệu Lập Anh vẫn luôn xem thường Hạ Tịch Quán, cho rằng cô chỉ là một con nhóc quê mùa, chỉ mới tốt nghiệp phổ thông. Nhưng giờ anh ta lại không khỏi
thấy kinh ngạc, lại có máy phần sợ hãi cô gái này.
Cô nhất định có thể trích xuất được camera, vì sau
lưng cô là Lục Hàn Đình!
Hạ Tịch Quán không bỏ qua bất kỳ vẻ mặt biến hóa nào của Triệu Lập Anh cả: “Sao, sợ rồi? Lúc đầu lúc
chọc vào tôi sao không biết sợ?”
C†8:4Bowls#t“Sùộc Sống Mới (1) ấu @ M) Triệu Lập Anh năm chặt tay thành quyền. Anh ta hoàn
toàn không ngờ tới chuyện này lại phát triển đến mức này. Thịt dê còn chưa ăn được lại còn thương tích đầy mình. Hôm nay tuyệt đối là ngày đáng xấu hồ nhát của
anh ta.
“Hạ Tịch Quán, cô rốt cuộc muốn thế nào?”
“Tôi nói rồi, tôi muốn anh xin lỗi Song Song! Nếu anh không muốn xin lỗi ở đây thì đến sở cảnh sát xin lỗi
vậy!”
Triệu Lập Anh liền run rẩy, anh ta không muốn tới sở cảnh sát. Một khi tới đó thì cuộc đời ưu tú của anh ta
sẽ có vết nhơ, sẽ hủy hoại anh ta.
Anh ta nhìn Song Song, bàn tay nắm chặt buông lỏng ra, sắc mặt trắng bệch, run giọng: “Song Song, xin… xin lỗi, tôi… tôi thừa nhận tất cả đều do tôi làm. Là tôi cướp điện thoại của cô, dùng danh nghĩa của cô đanh
bài lên diễn dàn, cũng là tôi… bỏ cô lại trên đường
cao tốc…” C†8:4Bgwls#t“Sùộc Sống Mới (1) 1Á: @ EM) Trời ơil
Đám đông đều kinh ngạc. Sự xoay chuyển này cũng quá đột ngột rồi đi. Tổ trưởng Triệu sao lại là loại
người này?
Hạ Nghiên Nghiên đứng nhìn một bên liền cứng người. Cô ta không ngò Triệu Lập Anh vậy mà lại vô
dụng như vậy.
Song Song hừ lạnh một tiếng: “Triệu Lập Anh, xin lỗi là chuyện của anh, tha thứ hay không là chuyện của
tôi. Tôi mãi mãi sẽ không tha thứ cho anhl”
Triệu Lập Anh: “CôiI”
Lúc này Hạ Tịch Quán lên tiếng: “Tổ trưởng Triệu, tôi hỏi anh, chuyện này có người khác xúi giục anh không?”
Tim Hạ Nghiên Nghiên liền đập mạnh một cái. Lúc này
Triệu Lập Anh ngẳng đầu, nhìn qua cô ta.
Ct8;4BowlsftSùộc Sống Mới (1) ‘Án @ M) Hạ Nghiên Nghiên liền tránh ánh mắt anh ta, tay cô ta
bất giác mà nắm lại, làm lộ ra sự kinh hãi và bắt an lúc
này của cô ta.
Triệu Lập Anh thu ánh mắt lại, hắn lắc đầu: “Không. Tôi chỉ là xem thường cô, tất cả đều do tôi làm. Hạ Tịch Quán cho dù tôi đã làm cái gì cũng không thay
đổi được sự thật cô ngoại tình!”
Hạ Tịch Quán không ngờ anh ta lại sỉ tình với Hạ Nghiên Nghiên như vậy, vậy mà lại tự mình gách vác.
Có điều như vậy càng thú vị hơn.
Cô nhìn Chu Bình: “Chủ nhiệm Chu, Triệu Lập Anh hãm hại đồng nghiệp như vậy, lấy công báo thù riêng, hành vi hung ác. Tin rằng cô nhất định sẽ xử phạt