Đồng tử Lý Ngọc Lan nháy mắt co rồi lại mở to, lửa giận bừng lên trong lồng ngực bà ta, bà ta hận không
thể lao vào bức ảnh, xé xác đôi cầu nam nữ này!
Hèn gì Hạ Chấn Quốc suốt đêm không về nhà, hóa ra bên ngoài nuôi một con hồ ly tinh, suốt ngày lêu lỗng với con cáo hồ ly này, cũng đã ngoài năm mươi tuổi rồi, sức khỏe chịu không nổi, nên tất nhiên đêm về
không đến phòng bà ta.
Lý Ngọc Lan phóng to mặt của Khổng Chân, bà ta nhanh chóng nhận ra Khổng Chân, chẳng phải con tiện nhân này là con chó luôn lẽo đếo sau lưng con gái
Tiểu Điệp của bà ta sao?
Nghe nói gia cảnh con ả không tốt, không ngờ nó lại để mắt đến bố của bạn mình, bà ta nhìn Hạ Chắn Quốc mang theo túi lớn túi nhỏ, tắt cả đều là hàng xa
xỉ, giá trị không rẻ.
Ở trên giường bồi ngủ một chút là có thể hưởng thụ
cuộc sống, quả nhiên là một con điềm!
Lý Ngọc Lan bây giờ đang rất tức giận, bản thân bà ta
cũng là tiểu tam ngòi lên ghé vợ, nên bà ta đặc biệt sợ những tiểu tam khác bắt chước con đường thành công của mình, trước kia bà trông Hạ Chấn Quốc rất nghiêm, không ngờ tới bây giờ bà ta đang khổ cực mang thai con trai, ông ta lại ở bên ngoài phản bội bà tai
Lý Ngọc Lan tức giận cắm móng tay vào lòng bàn tay,
rồi có nén cơn giận bám số gọi cho Hạ Chấn Quốc.
Lúc này Hạ Chấn Quốc đang ở trong phòng khách sạn, Khổng Chân đang tắm, ông ta tắm rửa thật nhanh rồi đợi Khổng Chân, đúng lúc này nhận được
cuộc gọi từ Lý Ngọc Lan.
Hạ Chấn Quốc đã không còn chút tình cảm nào với Lý Ngọc Lan nữa, đang lúc vui sướng bà ta lại gọi tới, Hạ Chấn Quốc chỉ cảm thấy mất hứng, nghe điện thoại thì cáu kỉnh hỏi: “Lý Ngọc Lan, đã trễ thế này bà gọi
cho tôi làm gì?”
Lý Ngọc Lan ban đầu nghĩ rằng Hạ Chấn Quốc sẽ
chột dạ hay áy náy, nhưng Hạ Chấn Quốc lại đùng đùng giận dữ chất vấn bà ta, giọng điệu đầy ghê tởm và thiếu kiên nhẫn, điều này ngược lại đã dọa Lý Ngọc Lan bối rối, bà ta thấy rằng mình vẫn còn quá ngây thơ, gương mặt bà ta đầy oán độc nhưng ép mình phải nhịn xuống: “Hạ Chấn Quốc, bây giờ ông đang ở
đâu, sao muộn như vậy còn chưa về?”
“Tôi đang ở ngoài xã giao, đang bàn chuyện làm ăn, không rảnh nói chuyện với bà, không có chuyện gì thì tôi cúp máy trước.” Hạ Chấn Quốc dứt khoát muốn cúp máy.
Lý Ngọc Lan nhanh chóng nói: “Hạ Chắn Quốc, ông đang cùng giám đốc nào bàn chuyện, bây giờ đúng
lúc tôi đang rảnh, qua đó xem thử chút.”
“Cạch” một tiếng, cửa phòng tắm mở ra, Hạ Chấn
Quốc ngắng đầu nhìn lên, Khổng Chân bước ra ngoài.
Khổng Chân năm nay mới ngoài 20, vừa tràn đầy hơi
thở thanh xuân, lại còn dáng dấp xinh đẹp, cũng được
tính và hàng ngũ hoa khôi sinh viên trắng trẻo xinh
đẹp, luôn là mẫu người mà các giám đốc kinh doanh
giàu có thích bao nuôi.
Lúc này cô ta đang quấn một chiếc khăn tắm bước ra, thấy Hạ Chấn Quốc đang nghe điện thoại, cô ta mạnh
dạn bước tới ôm eo Hạ Chấn Quốc.
Hơi thở Hạ Chấn Quốc lập tức có chút không ổn, còn không có nghe được Lý Ngọc Lan nói cái gì, chỉ cảm thấy bà ta om sòm ồn ào, trực tiếp cúp điện thoại, còn