Cùng Nam Chủ Văn Bên Cạnh Lên Tống Nghệ Sau Ta Bạo Hồng Rồi

Chương 22:



"Không có gì."

Người tốt Hứa Thừa đặt ly nước xuống trước mặt Đàm Dĩ, không chút lưu luyến quay người rời đi.

"Cảm ơn!" Đàm Dĩ vội vàng gọi với theo bóng lưng cậu.

Hứa Thừa này, làm người sao lại giống như làm bài tập vậy, thích nhảy bước.

Diệp Hân nhìn tương tác của hai người họ, nhất thời, trái tim cô lúc lạnh lúc nóng, lúc nóng lúc lạnh, do dự hồi lâu, cuối cùng quyết định thích ship thì cứ ship, chỉ cần cô ấy ship đủ lâu, nhất định sẽ đợi được đến ngày chính chủ phát đường!

Cô ấy vừa hạ quyết tâm, Đàm Dĩ liền quay đầu lại đối mặt.

Tim Diệp Hân đột nhiên thót lại, "S-sao vậy?"

Không lẽ cô ấy lén lút ship CP bị chính chủ phát hiện rồi?

Đàm Dĩ hiếm khi nghiêm túc, Diệp Hân căng thẳng đến không chịu nổi.

Đàm Dĩ: "Hân Hân, mình nghĩ mình cần giải thích với cậu về chuyện vừa nãy."

"Ừm?"

Diệp Hân chưa kịp phản ứng, Đàm Dĩ đã nghiêm túc nói, "Chuyện Tình Tình kéo mình chạy bộ vừa nãy."

"Mình biết, cậu lo mình không chịu nổi, có thể bị chấn thương thể thao."

"Nhưng mà, mình vừa nãy thật sự có chút xúc động." Đàm Dĩ ngại ngùng gãi đầu, "Tuy vì chuyện này mà xúc động có vẻ hơi kỳ lạ, nhưng mình thật sự rất cảm ơn Tình Tình lúc đó đã kéo mình chạy."

"Có một cảm giác..." Cô suy nghĩ một lát, "Có một cảm giác có người đang dẫn dắt bạn thoát khỏi khó khăn mà bản thân không muốn đối mặt."

Đàm Dĩ cúi mắt, khóe môi cong lên nụ cười dịu dàng, "Hơn nữa, mình lần đầu tiên chạy nhanh như vậy, hóa ra mình cũng có thể làm được."

Cô ngẩng đầu lên, nở nụ cười rạng rỡ với Diệp Hân.

"Vậy nên, cậu đừng giận Tình Tình nữa được không?"

Diệp Hân cứ thế đối diện với đôi mắt trong veo nhìn thấu đáy của Đàm Dĩ, cô ấy ôm ngực, "Được."

Huhu... Dĩ Dĩ của cô ấy thật sự là cô gái tốt nhất trên thế gian này! Mẹ yêu con!

Vừa lúc đó, Thang Mộng Tình và Tịch Nhược đi vào.

Tịch Nhược gật đầu chào Đàm Dĩ và Diệp Hân, Thang Mộng Tình thì lặng lẽ nhìn Đàm Dĩ, trên mặt không mang nụ cười ngọt ngào thường ngày, ngược lại còn không biểu cảm, nhưng mơ hồ trong ánh mắt lại có chút lúng túng.

Đàm Dĩ cười cong mắt, "Tình Tình, vừa nãy cảm ơn cậu, đã kéo mình một tay."

"Kh-không có gì." Thang Mộng Tình ngượng nghịu vẫy tay, dáng vẻ có chút không biết tay chân nên đặt ở đâu.

Tịch Nhược thấy cô ấy dáng vẻ tay không ra tay, chân không ra chân như vậy, khẽ cười, nhẹ nhàng vỗ vai cô ấy, "Lớn tướng rồi mà dễ xấu hổ thế."

Thang Mộng Tình lập tức nổi đóa, "Tôi không xấu hổ!"

Diệp Hân tuy ban đầu không thích Thang Mộng Tình, nhưng lúc này nhìn thấy phản ứng xù lông của cô ấy lại thấy khá mới lạ, "Thang Mộng Tình, cậu không làm màu thì dễ nhìn hơn nhiều."

Thang Mộng Tình cố nặn ra một nụ cười, "Hân Hân nói gì thế, mình không làm màu mà~"

Diệp Hân: "Cậu bây giờ thế này thì đúng là làm màu đó."

Cô ấy nói câu này, Tịch Nhược cũng ở bên cạnh gật đầu.

"Cậu!" Giọng Thang Mộng Tình vừa cất lên, nghĩ đến việc mình vẫn đang quay chương trình giải trí, khó khăn lắm mới lấy lại biểu cảm quản lý, "Hân Hân cậu đừng nói thế mà~"

Đàm Dĩ nhìn nhìn, đột nhiên bật cười thành tiếng, tiếng cười của cô dường như có sức lây lan, không lâu sau, cả bốn cô gái đều không kìm được bật cười, những khoảng cách mong manh cũng tan biến theo nụ cười của mọi người.

"Mấy cô gái đó..." Khúc Lâm Huy đi sau cùng, khoác vai Khang Nguyên Tư, dùng ngón tay chỉ vào đầu mình, miệng không tiếng động nói, "Bị điên à?"

Khang Nguyên Tư liếc liếc nhìn hắn ta, nghiêm túc nói, "Lâm Tử, sau này không biết nói chuyện thì có thể nói ít đi, tôi sợ có ngày cậu bị người ta đánh chết."

Nói xong, tự mình đi.

"BOY, don't mind." Quan Chử vỗ vai anh ấy, rồi cũng đi.

Chỉ còn lại Khúc Lâm Huy phía sau với đầy dấu hỏi.

Không phải, Nguyên Tử thì còn tạm, sao Tiểu Quan lại còn kéo cả tiếng Tây vào thế?

Có lẽ buổi chạy bộ sáng sớm thực sự đã tiêu hao hết năng lượng trong người Đàm Dĩ, hiếm hoi lắm, cả ngày Đàm Dĩ không hề nghĩ đến chuyện làm đề nữa.

Tổ đạo diễn cũng không biết vì sao, không sắp xếp thêm hoạt động nào khác cho mọi người.

Suốt một ngày, Đàm Dĩ trò chuyện với những người khác trong biệt thự, xem những bộ truyện tranh do Diệp Hân giới thiệu, lại xem những chương trình giải trí do Thang Mộng Tình giới thiệu, còn xem cả những video nhảy do Tịch Nhược giới thiệu, hiếm hoi lắm mới có một ngày thứ Bảy không học bài.

Sau đó—

Cô ấy bắt đầu tự kiểm điểm.

Thời gian của học sinh cấp ba quý giá biết bao, sao cô lại có thể lãng phí một ngày như vậy? Thật không nên chút nào!

Đàm Dĩ vừa định ăn cơm xong sẽ về phòng học bài thật chăm chỉ, tiến bộ mỗi ngày, Hà Duệ đột nhiên tuyên bố một hoạt động mới cho họ.

Mọi người cùng nhau xem tập đầu tiên của 《Tuổi Trẻ Phơi Phới Của Chúng Ta》 phát sóng.

Hà Duệ: "Hơn nữa chúng ta sẽ mở livestream, cùng xem với khán giả, tương đương với một chế độ reaction."

"Đây là phúc lợi khi nền tảng đạt hai vạn lượt đặt lịch hẹn, thông báo trên Weibo đã được gửi đi, lát nữa 9 giờ chúng ta sẽ bắt đầu livestream đúng giờ."

Thang Mộng Tình vẻ mặt ngạc nhiên, "Chương trình của chúng ta đã đạt hai vạn lượt đặt lịch hẹn rồi sao?"

Hà Duệ vừa tự hào vừa ngậm ngùi, "Hơn nữa là trong vỏn vẹn một ngày đã tăng từ một vạn lên hi vạn, quý vị khán giả đều rất mong chờ được gặp các bạn đó."

Thang Mộng Tình tức thì trở nên tràn đầy năng lượng, "Vậy chúng ta có nên chuẩn bị chút đồ ăn vặt và đồ uống gì đó không, cùng khán giả vừa ăn vừa xem có thú vị hơn không?"

"Hoặc là mọi người đều đổi sang đồ ngủ, tổ chức thành một bữa tiệc đồ ngủ, có làm giảm khoảng cách với khán giả hơn không?"

Hà Duệ: "Đồ ăn vặt và đồ uống tổ chương trình đã chuẩn bị sẵn rồi, ban đầu định tổ chức theo kiểu cắm trại ngoài trời, nhưng bây giờ thời tiết không thích hợp."

"Ý tưởng tiệc đồ ngủ không tệ, tổ đạo diễn sẽ cân nhắc thêm, nhưng dù sao các bạn vẫn là học sinh, chúng tôi cũng phải xem xét vấn đề mức độ phù hợp."

Thang Mộng Tình nghiêm túc gật đầu, "Đạo diễn nói đúng, là em đã suy nghĩ không kỹ."

Đàm Dĩ ngơ ngác nhìn Thang Mộng Tình và tổ đạo diễn thao thao bất tuyệt, không khỏi cảm thán, hóa ra Thang Mộng Tình mới là người quay chương trình giải trí nghiêm túc nhất!

So với cô ấy, mình đúng là một kẻ ăn hại.

Đàm Dĩ vốn mượn chương trình giải trí để tránh Tần Tắc Ngạn, còn được nhận phí tham gia, tuy vậy ngày nào cũng nghĩ đến việc tận dụng thời gian quay chương trình để học bài.

Cô... có quá đáng lắm không...

Đàm Dĩ nghiêm khắc phê bình bản thân trong lòng, lập tức chỉnh đốn lại tâm lý.

Cô phải quay chương trình giải trí thật tốt, livestream thật tốt, phải yêu nghề, yêu việc!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Chỉ là...

Đàm Dĩ giơ tay lên, "Chị đạo diễn, xin hỏi reaction phải làm sao ạ?"

Thật sự là trong sách vở và những cuốn sách giải trí cô ấy từng đọc đều chưa từng dạy, thực sự thuộc vùng kiến thức mù mịt của cô ấy.

Emmmmm...

Suy nghĩ của Hà Duệ khi đối diện với ánh mắt nghiêm túc của Đàm Dĩ, không thể kiểm soát mà dừng lại một lát, cô ấy nên giải thích cho Đàm Dĩ – một học sinh giỏi không quan tâm chuyện bên ngoài – reaction phải làm sao đây?

Hơn nữa, tại sao ngoài Đàm Dĩ ra, những người khác cũng nhìn cô ấy với ánh mắt nghi ngờ tương tự?

Hà Duệ vội vàng cắt ngang suy nghĩ chệch hướng của đám trẻ, "Các em cứ là chính mình là được, tôn chỉ của chương trình chúng ta là thể hiện sự chân thực, không cần cố ý tạo dựng gì cả."

"Chị nói với các em là sẽ livestream, tức là báo cho các em biết chuyện này thôi, chứ không phải muốn các em làm những việc lấy lòng khán giả."

"Khán giả thích, đều là những gì chân thực nhất của các em."

Làm chính mình...

Đàm Dĩ trầm tư.

Tối 9 giờ, tập đầu tiên của 《Tuổi Trẻ Phơi Phới Của Chúng Ta》 được cập nhật đúng giờ trên Fruit TV, đồng thời, phòng livestream cũng mở cửa.

【Đến rồi đến rồi!】

【Cười chết, chính thức reaction, tuổi trẻ ơi, mấy bạn biết cách quẩy đó】

【Bị giới thiệu vội vàng đến, để tôi xem xem】

【Khang Khang? Khang Nguyên Tư: Gọi tôi à?】

【Thành viên Fruit TV đã cập nhật, chỉ chờ xem cùng các em trai em gái thôi】

【Tranh thủ không ai để ý, bày tỏ tình cảm với học thần của tôi!】

【Aaaaaa anh Hứa Thừa đẹp trai quá!!】

【Hahahahaha, học thần đã thua học bá trong hỏi nhanh đáp gọn nè】

【Hoài Thành hay là Trấn Hải Trung học mới là giỏi nhất!】

【Mấy đứa Trấn Hải đừng trốn trong bình luận nữa, có giỏi thì ra đây đối đầu trực diện đi】

Vừa mở livestream, bình luận đã ồn ào không ngớt.

Giống như mọi khi, livestream của 《Tuổi Trẻ Phơi Phới Của Chúng Ta》 không có lời mở đầu, cũng không có lời chào hỏi, vừa lên sóng là đi thẳng vào vấn đề, phong cách dứt khoát y hệt lúc tắt sóng.

Diệp Hân vừa hào hứng vừa căng thẳng ôm một túi khoai tây chiên, "Mình chưa từng xem chính mình trên tivi, không biết có đẹp không."

Khúc Lâm Huy thì lại có một sự tự tin thần bí, "Không biết anh quay phim có quay được một phần mười vẻ đẹp trai của mình không!"

【Hahahahaha Lâm Tử nhóc con hống hách】

【Hai người này đúng là đảm nhiệm việc khuấy động không khí hahahahaha】

【Đội thể thao đúng là xã giao bẩm sinh】

【Học sinh năng khiếu thể thao nói là chỉ làm vì đam mê thôi】

Đàm Dĩ cũng hơi tò mò, không biết mình xuất hiện trên tivi sẽ như thế nào.

Người đầu tiên xuất hiện trong ống kính là Hứa Thừa. Đây là ngày đầu tiên, lúc bọn họ vừa đến biệt thự.

Lúc đó Hứa Thừa mặc một chiếc áo phông trắng đơn giản, đeo cặp sách đen một bên vai, khi cậu càng lúc càng tiến gần đến ống kính, Hứa Thừa ngẩng mắt lên.

【A tôi yêu rồi】

【Ối trời, hoàn toàn là dáng vẻ hot boy trường học trong tiểu thuyết】

【Nhắc nhở thân thiện, đây là một học bá】

【Nhắc nhở thân thiện, đây là một thủ khoa kỳ thi chuyển cấp】

【Đây là con trai cưng của ông trời phải không?】

【Nữ Oa Nương Nương, mong người nặn con cũng có tâm như vậy. Cười.】

【Đó là khuôn mặt được nặn tỉ mỉ, còn chúng ta là những hạt bùn b.ắ.n ra】

【Hồi đi học sao tôi không có bạn học học bá hot boy như thế này nhỉ?】

【+1】

【+1】

【+Số CCCD】

【@××Trung học, bạn nợ tôi một bạn học hot boy, dùng gì để trả đây!】

Hứa Thừa vừa xuất hiện, bình luận đã đón nhận một đỉnh cao nhỏ.

Nhưng dù là cậu ấy trong máy quay hay trong livestream, đều bình tĩnh không hề có phản ứng thừa thải.

Người tiếp theo xuất hiện theo thứ tự là Đàm Dĩ.

Đàm Dĩ nhìn thấy chính mình trên màn hình, lại thấy cảnh mình và Hứa Thừa chào hỏi ngượng ngùng, mặt hơi đỏ lên.

【Hahahahahaha lần đầu gặp gỡ của học bá và học thần】

【Ngượng đến nỗi ngón chân tôi đục ra được ba phòng một sảnh rồi】

【Cũng được mà, hai người họ chắc đều là người khá trầm tính】

【Hứa Thừa cũng chu đáo thật, còn hỏi Đàm Dĩ có muốn uống nước không】

Thang Mộng Tình thấy mọi người đều yên lặng xem, không kìm được hỏi trước, "Dĩ Dĩ, lần đầu tiên cậu gặp Hứa Thừa cảm thấy thế nào?"

Đàm Dĩ nhớ lại, "Cậu ấy thật cao!."

Thang Mộng Tình liếc nhìn bình luận, hỏi ra câu hỏi mà khán giả muốn hỏi, "Vậy cậu có thấy cậu ấy rất đẹp trai không?"

【Hahahahaha em gái Mộng Tình hỏi hay quá!】

【Cho em gái Mộng Tình thêm đùi gà!】

【Cười chết, chỉ cần không mù mắt thì ai cũng thấy Hứa Thừa đẹp trai thôi】

【Con gái tôi tự mình cũng đâu có kém, chắc chắn sẽ không mê trai Hứa Thừa đâu】

【Bắt đầu não bộ mười vạn chữ tiểu thuyết ngọt ngào học đường】

Đàm Dĩ không hề hay biết cuộc thảo luận sôi nổi trong bình luận, theo câu hỏi của Thang Mộng Tình, ánh mắt vô thức nhìn về phía Hứa Thừa—