- Có chuyện gì ở đây sao?! - Hoàng My nhướng mày nhìn cả ba người trước mặt.
- Chúng ta cùng khám phá nhé con gái! - Hoàng Thư mở cửa phòng ra.
Úm ba la!! Bên trong phòng là cảnh ân ái lăn giường của nam nữ chủ thân yêu.
Đoàn Huy biết trước chuyện này nên khi cánh cửa mở ra, anh liền lấy tay bịt mắt cô lại, chỉ để những âm thanh làm người ta xấu hổ lọt vào tai của cô bé nhỏ 12 tuổi này.
Bị bịt mắt lại như vậy thì bỗng cơ thể Hoàng My run rẩy vì nhớ lại giấc mơ chân thực vừa nãy nhưng rồi bình tĩnh lại thì cô cảm thấy ổn hơn khá nhiều.
Đoàn Huy cũng cảm nhận được sự run rẩy của cơ thể Hoàng My mà nhè nhẹ ôm cô chặt hơn chút để cô cảm thấy ấm áp đôi phần.
Còn khung cảnh hiện tại thì vẫn tái diễn trước mặt 5 con người.
Hoàng Thư và Chiến Thành đã chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng cũng không tránh khỏi việc che mắt vì cảnh đó quá kịch liệt.
Hoàng Long thì chỉ nhẹ nghiêng đầu nhìn sang Hoàng My tiện thể che mắt nhưng trong lòng thì kêu gào, một phần lo Hoàng My bị nhiễm bẩn và một phần vì cảm thấy kinh tởm.
Hai người kia dường như không nhận ra có sự góp mặt của 5 con người kia mà vẫn rất sung sức đánh nhau trên giường.
____________________ _________**Góc trò chuyện cùng tác giả**
Thứ bảy, ngày 8 tháng 8 năm 2020 Thời gian đăng: 17 giờ 15 phút Thời gian hoàn thành: 16 giờ 31 phút Đáng lẽ chương này phải được đăng vào thời gian như trên nhưng không hiểu sao ad không đăng được nên tận bây giờ ad mới đăng được lên cho mọi người.
Ad phải xoá đi viết lại từ đầu để kịp ra chương cho mọi người.
Vậy mà mọi người không đọc tiểu thuyết của ad nữa...huhuhuhuhu! _________**Tiểu kịch trường** Hoàng My: "Này mấy đứa! Con mẹ tác giả bị gì vậy?!" Mỹ Uyên: "Đúng ha! Dạo này thấy con nhỏ hay ngồi trong góc nhà cầm điện thoại làm gì ấy!" Thanh Vy: "Chắc là mê trai hay gì rồi!" Chi Linh(Trợ lý): "Người ta không xem tiểu thuyết của nó nữa! Nó buồn!" Duy Phong: "Mấy người ra dỗ nó đi!" Đoàn Huy: "Tác giả ơi!" Tác giả: "Gì...?" Quang Thiên: "Quay qua đây đi!" Tác giả /Quay sang/: "Sao...?!" Thái Vinh: "Tác giả làm gì vậy?!" Tác giả: "Vẽ vòng tròn..." Thành Nam: "Đừng buồn nữa tác giả!" Dương Bình: "Buồn là hết ý tưởng đấy!" Đức Thuận: "Cố gắng là được!" Đức Nghĩa: "Sẽ ổn thôi!" Kha Dạ: "Buồn sẽ không tốt!" Tần Quan: "Buồn sẽ xấu!" Thanh Nhĩ: "Tác giả đừng quá đau buồn!" Cường Quân: "Tác giả buồn sao?!" Tác giả: "..." Khi buồn mà có cả dàn mĩ nam vây quanh an ủi thì thách đứa con gái nào buồn được...Nhưng chỉ là mơ...!