[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Cha ruột hừ một tiếng:
"Con sống sung sướng quá nhỉ, ăn ngon mặc đẹp thế cơ mà."
Cậu em trai 20 tuổi tên Bằng Trình của tôi cũng đi cùng.
Cao chưa đến 1m7, nhưng trông phải nặng ít nhất 160-170 cân.
Qua trò chuyện, tôi biết cậu ấy không thi đỗ đại học, sau khi tốt nghiệp cấp ba thì đi làm.
Nhưng...
Tính cách chỉ thích làm lớn, lại thiếu năng lực, nên chẳng có công việc nào làm được lâu.
Cậu ta lật xem thực đơn, rồi gọi lớn:
"Phục vụ, cho chúng tôi ba phần trứng cá muối, súp nấm truffle đen, với một con cua hoàng đế lớn nữa..."
Người phục vụ nhìn về phía tôi.
Tôi bình thản đáp:
"Gọi món đắt như vậy, lát nữa nhớ tự trả tiền nhé!"
Bằng Trình trợn mắt, lẩm bẩm:
"Không phải chị có tiền sao, sao keo kiệt thế!"
Mẹ ruột vội kéo cậu ta lại, ra hiệu đừng nói nữa.
Bà hỏi tôi về tình hình hiện tại, biết tôi sắp kết hôn thì cha ruột lập tức hỏi:
"Con định lấy bao nhiêu tiền sính lễ?"
"Chúng con yêu nhau là do hai bên tự nguyện, không định lấy sính lễ."
Cha mẹ ruột kinh ngạc:
"Không lấy sính lễ thì làm sao kết hôn được?"
Bằng Trình cũng chen vào:
"Chị không lấy sính lễ mà gả đi, nhà chồng sẽ nghĩ chị đang bám vào họ, họ sẽ coi thường chị."
Cha ruột nghiêm giọng:
"Chị cả của con chỉ học hết cấp hai mà cũng lấy được 180 nghìn tệ tiền sính lễ. Con học đến thạc sĩ, sính lễ ít nhất cũng phải 500 nghìn tệ chứ, nếu không chẳng phải quá lời cho nhà người ta sao?”
"Với lại, em trai con sắp kết hôn rồi, lúc đó phải mua nhà, mua xe, làm chị thì con cũng nên góp một phần chứ!"
Mẹ ruột ngập ngừng nói:
"Với lại, bạn trai con là người ở nơi khác, nếu con gả đi thì sau này phải sống ở đó, xa quá.”