Cuộc Sống Hàng Ngày Của Bé Yêu Quái

Chương 44



Phó Tuấn vừa bước vào cửa: “???”

Bạch Mãn cũng ngơ ngác, nhưng rất nhanh chạy đến giải thích giúp ba: “Không phải, không phải…”

Cậu còn chưa nói hết đã bị Bạch Hạc Vu bế lên kiểm tra kỹ lưỡng, xác nhận không có gì bất thường mới hỏi: “Không phải cái gì? Sau này không để con đi với ba Phó nữa, thật sự làm ba lo chết đi được!”

Bạch Mãn ấm ức kéo quần lên, nhưng nghe thấy ba nói là lo lắng cho mình, cậu lập tức nhào vào lòng anh: “Không phải con, là em trai Đản Đản. Mãn Mãn đã giúp em ấy rồi~ Kẻ xấu đã bị chú cảnh sát bắt đi rồi ạ~”

Bạch Hạc Vu thở phào nhẹ nhõm, hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai rồi khen ngợi: “Giỏi lắm! Nhưng lần sau nếu ba không có ở đó, con đừng tự mình xông lên nhé. Con đáng yêu như vậy, biết đâu kẻ xấu lại muốn bắt cả con nữa thì sao.”

Bạch Mãn sờ mặt ba, ngoan ngoãn đáp: “Dạ~”

Lúc này khán giả mới hiểu chuyện gì đã xảy ra vào buổi sáng.

【Hít — Bảo sao khi anh tôi lần nữa xuất hiện thì quang cảnh xung quanh không còn giống chợ nữa, hóa ra là đi đến đồn cảnh sát!】

【Bé con và anh Phó thật tuyệt vời, bọn buôn người thật đáng ghét!】

【Đúng vậy! Anh Phó rất tuyệt, còn tự mình đến tận đồn cảnh sát nữa!】

【Ủa, sáng nay tôi gặp Phó Tuấn với bé con đó hả?】

【Tôi cũng thấy! Nhưng lúc đó chợ đông người quá, tôi không dám tin, ai mà ngờ được một ngôi sao lớn trên TV lại đi chợ mua đồ cùng con trai chứ!】

【Hahaha hai chị em lầu trên làm tôi cười chết mất, đúng là anh Phó rất gần gũi.】

【Đúng vậy, anh ấy không chỉ đi chợ, mà còn lái xe điện chở con trai đi nữa, không ngờ tới đúng không!】

Từ khóa #Phó Tuân gặp bọn buôn người cũng leo lên hot search. Dưới bài đăng không chỉ có người chửi bọn buôn người, mà còn rất nhiều người khen ngợi Phó Tuân có trách nhiệm.

Weibo chính thức của cảnh sát cũng lên tiếng xác nhận. Họ cũng rất bất ngờ khi biết người phát hiện ra bọn buôn người lại là Phó Tuân—một Ảnh Đế nổi tiếng. Vì thế, trang chính thức của cảnh sát đã không tiếc lời khen ngợi Phó Tuân, nhân tiện phổ cập kiến thức về cách đối phó với bọn buôn người.

Fan hâm mộ đều ngơ ngác. Anh Phó đúng là người có thể dẫn dắt fan theo cách đặc biệt nhất!

【Hahahaha không ngờ lại có chuyện như vậy.】

【Tôi vào livestream đây, xem thử anh ấy có được tặng cờ khen thưởng không.】

【Hahaha tôi cũng đi!】

Phó Tuân ấm ức ngồi đối diện nhìn vợ và con trai thân mật ăn bánh bao.

Bạch Mãn đang ngồi trong lòng ba Bạch, nhận ra cảm xúc của ba Phó, liền vỗ vỗ chân ba Bạch: “Ba, ba chưa xin lỗi ba Phó đó.”

Lập tức, Phó Tuấn cảm thấy lạnh sống lưng. Anh ta có cảm giác con trai không phải đang giúp mình, mà đang hại mình.

Nhưng sau khi Bạch Hạc Vu đút một miếng cho con, liền ngẩng lên nói với Phó Tuân: “Xin lỗi. Nhưng lần sau nếu có chuyện thế này xày ra, anh phải đảm bảo an toàn cho bản thân trước rồi mới xông lên. Ai biết được bọn xấu có trả thù hay không.”

Tim Phó Tuân chợt cảm thấy ấm áp. Vợ đang quan tâm đến anh ta.

Nhưng họ không hề biết rằng, thật sự có người đang theo dõi họ.

Trước cổng khu biệt thự, một nhóm người đang tụ tập lén lút.

“Là bọn họ đúng không? Mấy kẻ đã khiến đại ca vào đồn cảnh sát?” Một tên nhìn vào trong biệt thự, có chút e dè. Đây là lần đầu tiên họ đến một nơi được canh gác nghiêm ngặt như vậy. Vừa nãy còn bị bảo vệ đuổi ra ngoài.

“Chính là bọn họ, tôi tận mắt thấy họ đi xe điện vào.” Một gã nhỏ con nói.

“Khốn kiếp, đã giàu đến mức ở biệt thự rồi, còn đi xe điện ra chợ làm gì? Không có quản gia à? Rảnh rỗi đến mức phá hỏng chuyện của người khác.

Cứng rắn xông vào là không được, vài người đã tìm một chỗ tường thấp định trèo vào.

Kết quả, khi họ trèo được nửa chừng thì thấy một nhóm bảo vệ chạy tới, còn có một người nói: "Chính là họ, bọn họ đã lén lút ở đây lâu rồi, giờ còn muốn trèo tường nữa."

Mấy bảo vệ không nói hai lời liền bắt ba người đó và đưa họ đến đồn cảnh sát.

Trong lúc bọ dẫn vào họ còn gặp đại ca đang đi vào phòng thẩm vấn, mấy người nhìn nhau một lúc rồi có một cảnh sát nhận ra có vấn đề, kết quả trong cuộc thẩm vấn quả thật phát hiện ra không phải là một cá nhân mà là một nhóm hợp tác.

Cảnh sát trưởng lập tức cử một đội chuyên trách để xử lý vụ này, và sau đó phát hiện thật sự liên quan đến một tổ chức buôn bán người, số lượng người bị buôn bán khiến cả nước phải sửng sốt, nhưng đó là chuyện sau này.

Hiện tại, Bạch Mãn đang đội mũ che nắng giúp ba tưới nước cho cây tranh thủ lúc trời còn chưa quá nóng, trong lúc chờ bữa sáng Bạch Hạc Vu đã dọn dẹp vườn một chút.

Anh kiểm tra các cây con, thấy chúng phát triển tốt, trận mưa to cũng không gây tổn hại nhiều, ngược lại còn hút đủ nước và trở nên mạnh mẽ hơn.

“Cây này, Mãn Mãn đã thấy rồi.” Bạch Mãn chỉ vào một cây mà cậu quen biết.

“Đúng rồi, là ba đào từ vườn sau nhà chúng ta.” Bạch Hạc Vu lau tay rồi nói với cậu.

“Ba về nhà rồi ạ?” Bạch Mãn vui mừng hỏi, cậu cũng rất muốn về núi gấu trúc, không biết bao giờ mới có thể quay lại đó.

“Đúng, nhà chúng ta không có ai, nên ba phải về xem một chút.”

“Ồ~”

“Con muốn là ba Phó cũng sẽ về nhà chúng ta, vì giờ chúng ta đang sống ở nhà ba Phó mà.” Bạch Mãn kéo góc áo ba, nói với giọng mềm mại.

Phó Tuân đang giúp vận chuyển nước ở phía bên cạnh lập tức bị con trai hiểu chuyện làm cảm động đến rơi nước mắt, bé con đối xử với anh ta thật tốt, lần này nhất định anh ta phải biết được nhà vợ ở đâu, nếu sau này không tìm được vợ nữa thì có thể tới nhà vợ mà tìm.

Lần này không thể để như lần trước, trốn biệt bảy năm, anh ta tìm cũng không có chỗ để bắt đầu.

Vậy là các khán giả nhìn thấy "người đàn ông cứng rắn" mà họ tưởng tượng lại bày ra vẻ mặt của người vợ nhỏ, đứng sau lưng đứa con dễ thương, ngượng ngùng nói: "Anh cũng muốn đi, anh chưa từng được đi mà."

Bạch Hạc Vu bị anh ta dọa đến nỗi suýt làm rớt cả gáo múc nước, anh cúi đầu rồi lại ngẩng lên, Phó Tuân vẫn biểu cảm đó, nhất quyết phải khiến anh đồng ý, anh ta nhìn anh một cách kiên quyết.

Bạch Hạc Vu bất đắc dĩ nói: “Được, được, đưa anh đi, đưa anh đi.”

Phó Tuân lập tức cười lên, anh ôm con đứng bên cạnh xô nước và hôn lên mặt con: “Ba có thể vào phòng của con xem rồi.”

Bạch Mãn cũng rất vui, chưa ai vào phòng của cậu chơi bao giờ.

“Được, được, Mãn Mãn sẽ giới thiệu đồ chơi cho ba, Mãn Mãn có rất nhiều đồ chơi các chú tặng đó~” Bạch Mãn vui vẻ nói khi ôm mặt ba.

“Các chú?” Phó Tuân lập tức cứng đờ khuôn mặt.

Không phải, anh ta không ở đây bao nhiêu năm sao lại có thêm nhiều chú như vậy?

【Haha, Phó Tuân: Trên đầu tôi mọc cỏ rồi sao??】

【Các chú? Các chú nào? Tôi sao không biết?】

【Không phải, chỉ mình tôi thấy lạ thôi sao? Quan hệ giữa ảnh đế và vợ không phải luôn tốt sao? Ở giữa còn từng chia tay một đoạn, hơn nữa đứa trẻ còn do vợ nuôi …】

【Trời ạ, càng nghĩ càng thấy ớn, trách không được lúc trước không hề có bất kỳ tin tức nào liên quan đến việc cưới xin của Phó ảnh đế, bỗng tự dưng có một ngày lại lộ ra có vợ con!!】

【Không thể nào, anh tôi tái hôn???】

【Vợ quyền rũ thế nào mà lại khiến Phó Tuân chấp nhận cưới một người đã ly hôn và có con?】

Dù đây chỉ là suy đoán, nhưng có không ít người vẫn nghi ngờ trong lòng, đặc biệt là các fan của Phó Tuân, trước đây họ rất hài lòng, nhưng bây giờ xuất hiện một lời đồn rằng anh trai của họ đã cưới một người đã ly hôn và có con, họ bỗng cảm thấy không vui.

【Anh tôi nghĩ gì vậy, sao lại quyết định cưới một người đã ly hôn và có con?】

【Thật sự là tôi chịu hết nổi, hôm qua còn vui vẻ thế mà giờ lại thấy ghê tởm.】

Như dự đoán, sau khi từ khóa #Phó Tuân tái hôn# lên hot search, thì #Mãn Mãn không phải con của Phó Tuân# cũng lên hot search.

Phó Tuân đang vui vẻ ngủ trưa cùng con nên không biết chuyện này, Bạch Hạc Vu lại chỉ chăm lo chơi game, không thích lướt web.

Vì vậy, các fan trong phòng livestream chỉ thấy gia đình họ làm gì thì làm, chẳng hề vội vã.

Nhưng vẫn có người lo lắng đến hói đầu, đó chính là Vu Chúc, người đang vội gọi điện cho Phó Tuân, để anh ta biết chuyện gì đang xảy ra trên mạng.

Phó Tuân luôn không thích lên mạng, giờ có Mãn Mãn và vợ ở bên cạnh càng không muốn lên mạng.

Anh ta mở máy lên xem, trời ạ, cả hai cha con họ đều lên hot search, từ khóa liên quan đến Bạch Hạc Vu cũng đang tăng lên.

Anh nhẹ nhàng dậy, nhìn con trở mình ngủ tiếp, rồi lén lút ra khỏi phòng, tìm lại giấy xét nghiệm cha con ngày trước.

Bạch Hạc Vu ngáp ngắn ngáp dài đi xuống cầu thang, thấy anh ta lén lút làm việc, liền nghi ngờ: “Anh đang làm gì vậy?”

Phó Tuân bị tiếng nói đột ngột của vợ dọa giật mình, cái túi tài liệu suýt nữa rơi xuống đất.

“A? Không có gì, Vu Chúc có việc gọi cho anh.” Phó Tuân giải thích.

Bạch Hạc Vu híp mắt lại, cảm thấy không đúng lắm, công việc thì công việc, sao lại lén lút giấu tài liệu và điện thoại đi như vậy?

Bạch Hạc Vu bước tới gần, mới nhìn thấy tin đồn về cuộc trò chuyện của họ sáng nay, không ngờ lại bị hiểu theo kiểu này.

Anh nhìn những lời đồn đại trên mạng, chỉ có thể câm nín.

Phó Tuân vội vàng giật lấy điện thoại, nói: “Anh sẽ xử lý tốt chuyện này.”

Bạch Hạc Vu thấy Phó Tuân chụp lại kết quả xét nghiệm ADN, chuẩn bị đăng lên Weibo.

Anh bổ sung: “Anh cũng có thể tìm những bức ảnh chúng ta chụp trước đây để bác bỏ tin đồn.”

Nói xong, Bạch Hạc Vu đứng dậy: “Em đi xem Mãn Mãn.” Có chút lúng túng như muốn tránh đi.

Phó Tuân ngây người một lúc rồi vui mừng khôn xiết, Mãn Mãn đúng là bảo bối, xem ra đám cưới của họ sắp được tổ chức rồi.

Phó Tuân chưa nói với Bạch Hạc Vu anh ta muốn tổ chức một đám cưới, để mọi người cùng chúc phúc cho họ, và Mãn Mãn cũng sẽ lớn lên dưới sự chúc phúc của tất cả mọi người.

Có vẻ như, ước mơ của mình đã gần đạt được.

Khi tìm ảnh, nụ cười trên khóe miệng của Phó Tuân chưa bao giờ tắt.

Anh lập tức đăng hai bức ảnh.

@Phó Tuân: Vợ tôi, con trai tôi.

【Ảnh】【Ảnh】

Những anti-fan muốn đục nước béo cò ngơ ngác, tin đồn bị bác bỏ nhanh chóng như vậy, bọn họ vừa mới thu tiền, giờ phải PR bài viết này như thế nào đây?!

Các fan trước đó còn đang hoang mang, ngay lập tức đã bình tĩnh lại rất nhiều.

【Hóa ra là thanh mai trúc mã, ngọt ngào quá.】

【Tôi cũng muốn có một tình yêu như vậy.】

【Anh Phó và vợ tôi trông thật trẻ, đầy khí chất thiếu niên.】

Bạch Mãn đương nhiên không biết gì về chuyện này. Lúc cậu tỉnh dậy liền muốn đi đón anh trai tan học, rồi đưa anh đến Cung thiếu niên để học thêm, hôm nay không phải ngày học của cậu.

“Ba ơi, nhanh lên, anh trai sắp tan học rồi.” Trước đây đều là Kỳ Diệc Chân đi đón cậu tan học, đây là lần đầu tiên Bạch Mãn đi đón anh trai tan học.

Bạch Mãn mang ba lô gấu trúc và giày, đứng chờ ba ở cửa.

Cậu và cả hai ba đều sẽ đi. Trước đây, anh trai luôn tự đi bộ đến Cung thiếu niên ở bên kia đường, nhưng lần này, cậu quyết định tạo cho anh một sự bất ngờ.

“Được rồi, được rồi.” Phó Tuân lái xe đến và vẫy tay về phía cậu.

Bạch Mãn liền reo lên một tiếng rồi leo lên ghế ngồi cho trẻ nhỏ phía sau.

“Đi đón anh trai tan học thôi!”