Cuộc Sống Hàng Ngày Của Bé Yêu Quái

Chương 46



Bạch Mãn vươn đôi tay nhỏ bé, nắm lấy tay anh trai, xúc động không nói nên lời.

Kỳ Diệc Trần ngượng ngùng cười cười, nhìn dáng vẻ vui vẻ của cậu, y cũng thấy vui lây.

Vì Kỳ Diệc Trần còn phải lên lớp, chỉ ăn một chiếc bánh kếp thì chắc chắn không đủ, nên hai người lớn lại dắt theo đứa trẻ đến nhà hàng trên tầng một của Cung Thiếu niên để ăn thêm.

Đó là một quán mì, nhìn khá sạch sẽ, còn có phòng nhỏ riêng biệt, nên mọi người quyết định ăn ở đây.

"Ăn no chưa?" Bạch Hạc Vu ăn không nhiều lắm, chỉ mới một chút là đã thấy no rồi, dù sao thì lúc trên xe anh cũng vừa mới ăn một chiếc bánh kếp xong.

Phó Tuấn tự động trút phần cơm vợ ăn thừa vào bát mình rồi ăn một cách ngon lành.

Vì bát đựng mì khá to, Kỳ Diệc Trần ăn một mình cũng không hết, nên y cùng ăn chung với bé con. Bạch Mãn ôm một chiếc đĩa nhỏ, xì xụp ăn mì một cách ngon lành.

"Ngon quá! Mãn Mãn muốn ăn nữa!" Cậu đẩy chiếc đĩa trống về phía anh trai để xin thêm mì.

Mì ngon quá đi! ~

Kỳ Diệc Trần vội gắp một đũa mì cho Cậu: "Muốn ăn bao nhiêu cũng được, anh cũng không ăn hết đâu."

"Dạ! Cảm ơn anh trai!" Bạch Mãn lập tức cầm nĩa tiếp tục ăn mì.



"Phù, no quá đi~ Ba bế Mãn Mãn với, Mãn Mãn đi không nổi nữa rồi~" Cậu giơ tay nhỏ ra đòi ba bế.

Bạch Hạc Vu làm như không nghe thấy, nhóc này còn biết làm nũng hơn cả mình nữa.

Phó Tuân tiến lên bế cậu lên, rồi xoa xoa cái bụng nhỏ của bé: "Mãn Mãn ăn không ít đâu nha, cái bụng nhỏ tròn xoe rồi này."

Cậu xấu hổ cười cười, còn trốn tránh không cho ba xoa bụng mình.

"Vậy chúng ta đi thôi." Bạch Hạc Vu đứng dậy, cầm cặp sách của Kỳ Diệc Trần để đưa y lên lớp.

Còn Phó Tuân thì dắt cậu xuống tầng hầm chơi trò chơi.

"Ở đây có bạt nhún kìa!" Cậu hào hứng không thôi, ở vườn gấu trúc cậu cũng từng thấy, lúc đó anh Xuân Tửu còn lén dắt cậu chơi thử, vui lắm luôn!

Phó Tuân bế cậu không cho cậu chơi ngay. Đùa à? Vừa ăn no đã nhảy nhót, sẽ bị đau bụng mất.

Bạch Mãn được ba đặt xuống đất, để mặc ba chỉnh sửa lại quần áo cho cậu: "Ba ơi, Mãn Mãn muốn chơi~"

Phó Tuân buộc lại dây giày, nắm tay nhỏ của bé: "Mãn Mãn đi bộ với ba hai vòng trước nhé? Vừa ăn xong không thể vận động mạnh ngay, bụng sẽ khó chịu đấy."

Cậu vừa nghe xong liền ngoan ngoãn gật đầu. Cậu biết cảm giác bụng khó chịu như thế nào, lần trước giữa đêm cậu bị đau bụng làm Ba Bạch sợ muốn chết, từ đó cậu cũng rất sợ bị đau bụng.

"Ngoan lắm, ba dẫn con đi xem trước nhé." Phó Tuấn nắm tay Bạch Mãn đi dạo xung quanh.

Thiết bị trong khu trò chơi này đều dành cho trẻ nhỏ, không cao lắm nhưng rất an toàn.

Cậu nắm tay ba đi dạo hai vòng, còn thấy rất nhiều bạn nhỏ đang nô đùa. Một bạn nhỏ bất cẩn va phải Bạch Mãn.

Tiểu Bạch Mãn: …

Bạn nhỏ: …

Bạn nhỏ kia lăn một vòng rồi đứng dậy rất thuần thục, lập tức kéo tay còn lại của Bạch Mãn, thân thiết hỏi: "Em muốn chơi cùng bọn anh không? Em xinh thế này chắc chắn có nhiều người muốn chơi cùng em lắm!"

Bạch Mãn không biết trả lời thế nào, ngước mắt nhìn ba.

Phó Tuấn mỉm cười gật đầu, sau đó buông tay cậu ra: "Mãn Mãn đi chơi với các bạn đi, ba sẽ ở đây nhìn con."

Bạn nhỏ kia biết được phụ huynh đồng ý thì vui mừng hét lên:
"Bọn anh có rất nhiều bạn tốt lắm! Mau nào, anh dắt em đi chơi nhé!"

Rồi xong, lại có thêm một người làm "anh trai".

Bạch Mãn dùng giọng nói non nớt đáp lại: "Dạ! Cảm ơn anh!"

Bạn nhỏ kia nghe thấy bé thực sự gọi mình là "anh" thì vui vẻ không thôi.

Chẳng mấy chốc, Bạch Mãn đã hòa nhập với đám trẻ khác, cùng nhau chạy nhảy, đùa giỡn đến mức mồ hôi túa ra nhưng vẫn vô cùng vui vẻ.

Phó Tuân đeo kính râm ngồi trên ghế nhìn bé con, bên cạnh là Bạch Hạc Vu đang cúi đầu chơi game.

Không ít phụ huynh đã nhận ra cả nhà họ, nhưng không dám đến bắt chuyện, chỉ dám lén lút chụp ảnh.

Dù đã làm cha mẹ, nhưng họ vẫn là fan cuồng đấy!

Một đám ông bố hào hứng đăng bài lên mạng xã hội: "A a a a a! Mấy người không biết đâu! Tôi vừa gặp ai này!! Là Phó Tuân!! Còn có vợ anh ấy nữa!! Mà con tôi đang chơi cùng con trai họ đấy!! Tôi ghen tị với con mình quá!!!"

💥 [Ảnh] 💥

Bình luận bên dưới nổ tung:

"Trời ơi! Không phải chứ, thật sự là Phó Tuân à? Chẳng phải họ đang quay chương trình sao?"

"Bạn à, bạn sắp lên TV rồi đấy!"

"Họ không mang theo máy quay, chắc là đưa con đi chơi thôi."

Trong khi mọi người còn đang bàn tán, lại có người đăng ảnh ảnh đế Phó Tuân chơi cùng con trai trong khu trò chơi.

"Có chuyện này buồn cười lắm này! Hai ba con vừa vào khu trò chơi, bé Mãn Mãn đòi vào chơi bạt nhún nhưng ảnh đế không cho vì bé vừa ăn no, bụng căng tròn, không thể chơi!"

"Trời ạ, Mãn Mãn đáng yêu quá!"

Phó Tuân nhìn bóng dáng nhóc con mà cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Anh chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có ngày dắt con trai của anh và Bạch Hạc Vu đi chơi như thế này, nhưng giờ đây, tất cả đều là sự thật.

Bạch Hạc Vu ghé sát vào vai anh, húc nhẹ một cái: "Sau khi xử lý xong chuyện của Lục Hà, chuyện của chúng ta vẫn còn cơ hội."

Dù gì thì nhóc con cũng rất thích ba Phó mà.

Phó Tuân sững người, ngơ ngác một lúc lâu mới phản ứng lại.

"Được! Anh lập tức đem chứng cứ nộp cho cảnh sát!"

Bạch Hạc Vu: "..."

Không phải chứ, anh chỉ chờ tôi nói câu này thôi đúng không?!