Miếng sushi cuối, Hạ Băng Khuynh gắp, Ôn Tử Tích dứt khoát lấy tay giành, nhanh chóng nhét vào miệng, thấy Mộ Nguyệt Sâm triệt để ngây người.
Hạ Băng Khuynh thả đũa, mắt đẹp hiện lên nụ cười xấu xa, cô rút 1 tấm khăn giấy đưa qua: “Lau đi, ài, dơ quá!”
Ôn Tử Tích dùng sức kéo qua: “Tôi thắng rồi!”
“K sai, chị thắng rồi! Em thật k ngờ lúc chị Ôn man lên lại ngầu như v, dọa chết em rồi!” Hạ Băng Khuynh giả bộ kinh ngạc.
Động tác lau tay của Ôn Tử Tích dừng lại, đồng thời, cô phát hiện Mộ Nguyệt Sâm đã xem xong tài liệu, đang nhìn cô, thời khắc đó, biểu cảm của cô rất quẫn bách: “A Nguyệt Sâm, em---”