Đã Trà Xanh Còn Thích Làm Bé Ba

Chương 2



Tôi nhướn mày nhìn gương mặt anh tuấn rắn rỏi của anh trai, thực sự không hiểu nổi.

 

Lục Chi Chi bỏ qua một chàng trai trẻ tuổi, phong độ như anh tôi, sao lại chọn ba tôi?

 

"Khụ." Lục Diên Niên ho nhẹ một tiếng, "Anh không có cái khẩu vị đó đâu."

 

Tôi nghe ra rồi.

 

Anh ấy chính là đang mỉa ba tôi đấy!

 

"Lục Diên Niên!" Ba tôi tức đến đỏ mặt tía tai, trợn mắt nhìn, dốc hết sức chứng minh chỉ cần tiếng ông đủ lớn, thì ông chính là người có lý.

 

Nhưng lời vừa rồi của anh tôi, không chỉ đ.â.m vào ba tôi, mà còn chọc trúng cả mẹ tôi.

 

Bà cười lạnh một tiếng, tuy hốc mắt đỏ hoe, uất ức đến phát run, nhưng vẫn đứng thẳng lưng, chắn trước mặt tôi và anh tôi.

 

"Tôi nói cho ông biết Lục Chấn Hoa, công ty cũng có phần của tôi, đó là của hồi môn tôi để lại cho con gái ruột của tôi, ông dám cho Lục Chi Chi một xu, tôi sẽ khiến ông sống không bằng chết."

 

Sắc mặt ba tôi và Lục Chi Chi đều thay đổi.

 

Không khí trở nên căng thẳng và gượng gạo.

 

"Rắc!"

 

Tiếng vỏ hạt dưa bị cắn vỡ vang lên trong căn phòng im phăng phắc.

 

Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn tôi.

 

"Con thấy..." Tôi vỗ vỗ tay phủi vụn hạt dưa, quyết định bày tỏ thái độ, "Mẹ con nói đúng." 

 

Mặc dù tôi và mẹ không có nhiều tình cảm sâu đậm, nhưng tôi vẫn nghe ra được.

 

Mẹ nhịn nhục không ly hôn, mục đích cũng chỉ là để giữ lại phần tài sản mà tôi đáng được hưởng, chặn đứng ý đồ biến từ con gái thành bà chủ của Lục Chi Chi.

 

Rõ ràng bản thân bà ấm ức đến mức toàn thân run rẩy, thế mà vẫn phải đứng ra che chở cho tôi.

 

Trong tình huống này, nếu tôi bỏ đi, mẹ sẽ bị người ta bắt nạt đến c.h.ế.t mất.

 

Hơn nữa, Lục Chi Chi dựa vào cái gì mà chiếm đoạt những thứ thuộc về tôi, đến lúc đi còn muốn gói ghém thêm một phần nữa mang theo?

 

"Ba, tài sản riêng của nhà mình, tại sao phải cho người ngoài? Đâu phải đang làm từ thiện."

 

Một câu này khiến ba tôi tức đến mức thở phì phò, gân xanh trên nắm đ.ấ.m cũng nổi lên rõ ràng.

 

"Tốt, tốt, tốt, ba mẹ con các người, đây là muốn coi tôi là người ngoài đúng không?"

 

Lục Chi Chi lập tức sụt sịt nước mắt, tiến lên đỡ lấy ông, đôi mắt long lanh lệ nhòe nhoẹt, dáng vẻ đáng thương nhìn mẹ tôi.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

"Mẹ, 23 năm tình mẹ con, đổi lại chỉ là những lời vu khống này sao?"

 

"Nếu mẹ muốn con đi, nói thẳng là được rồi, tại sao lại phải bôi nhọ con và ba như vậy?"

 

"Ba, Chi Chi bất hiếu, không thể tiếp tục hầu hạ ba nữa. Bên phía công ty, con cũng sẽ chủ động xin từ chức, sẽ không lấy đi một đồng nào từ mồ hôi công sức của ba."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

"Chỉ là..."

 

"Chi Chi đau lòng cho ba thôi! Dốc lòng vì công ty mà đến một chút quyền chủ động cũng không có..."

 

Chiêu ly gián này hay thật đấy.

 

Câu nói cuối cùng của Lục Chi Chi vừa thốt ra, ba tôi như quả pháo bị châm ngòi, lập tức nổ tung.

 

Nhìn quanh một lượt, ông xoay người đi thẳng vào kho chứa đồ, lôi ra một chai thuốc trừ sâu dùng cho vườn hoa, dốc thẳng vào đĩa thức ăn trước mặt.

 

"Công ty là do tao vất vả gây dựng nên, vinh hoa phú quý này là do tao kiếm về, tao nói mới tính!"

 

"Hôm nay tao chỉ nói một câu… Hoặc là giữ lại Chi Chi, hai đứa con đều như nhau, cùng nhau hưởng phúc."

 

"Hoặc là cả nhà cùng chết! Tài sản của tao, không ai được lấy!"

 

2

 

Chai thuốc trừ sâu rơi xuống đất, tỏa ra mùi hăng hắc khó chịu.

 

Giống như cái nhà này, bề ngoài hào nhoáng, bên trong mục ruỗng.

 

Thái độ ngang tàng của ba tôi khiến mẹ tức đến mức toàn thân run rẩy, môi mấp máy nhưng không nói nổi lời nào.

 

Anh trai tôi cũng sầm mặt, nhíu chặt mày.

 

Người thân cận nhất, cũng là người biết đ.â.m d.a.o chí mạng nhất.

 

Tôi chưa rõ lắm về việc phân chia tài chính trong công ty của ba, nhưng đại khái cũng đoán được, mấu chốt quan trọng chắc chắn là vấn đề tài sản.

 

Trong tay ông nhất định đang nắm giữ thứ gì đó đủ khiến mẹ và anh tôi không dám trở mặt dễ dàng.

 

Tiền à?

 

Dễ thôi!

 

Chuyện sở trường của tôi mà!

 

Ba đã vì một đứa con gái giả mạo mà đổ thuốc trừ sâu vào đồ ăn ngay ngày tôi nhập tổ quy tông, vậy loại ba này, không cần cũng được.

 

Tôi dùng khuỷu tay huých nhẹ anh trai, rồi hắng giọng một cái, rút điện thoại ra đưa cho anh.

 

"Anh, năm mới đến rồi, em vừa mới về nhận tổ tông, nhà mình không thể tan đàn xẻ nghé được, cơm tất niên phải ăn chứ, mình gọi đồ ăn ngoài đi..."

 

"Ba đã lấy cái c.h.ế.t để chứng minh sự trong sạch của mình rồi, em thấy Chi Chi với ba chắc là không có tư tình gì đâu."

 

"Hơn nữa, điều kiện của Chi Chi tốt như vậy, muốn tìm một cậu ấm hào môn đâu khó, cần gì phải bám riết lấy ba?"

 

Anh trai tôi khó hiểu nhìn tôi một cái, nhưng cũng không hỏi nhiều, nhận lấy điện thoại.

 

Ngay sau đó, tôi thấy mắt anh sáng lên.

 

"Khụ, mẹ, em gái nói có lý, cả nhà hoà thuận mới phát đạt, đầu năm mới, đừng ầm ĩ nữa. Chi Chi là do nhà mình nuôi lớn, chúng ta nên tin tưởng nhân phẩm của con bé."

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com