Đại Bát Hầu

Chương 744: Cuồng tiếu (1)



Không biết là có ý hay vô ý, đám tu sĩ tham gia cứu trợ không ngừng triển hiện pháp lực cường đại cùng thiện ý của mình với bách tính, trong khi chân tướng trường tai nạn này vốn do thập nhị kim tiên Xiển môn mà ra, lại bị khắc ý che đậy. Cảm giác, hệt như bọn họ đang làm vì thiện tâm, chứ không phải đến chuộc tội cho sư phó, càng không hề nhắc tới điều kiện trao đổi với hầu tử.

Đối mặt với hành động giàu sắc thái âm mưu đó, hầu tử sớm không tâm tư để quản, hắn súc ở một bên, trong đầu toàn là vấn đề giữa Thanh Tâm cùng Dương Thiền.

Thiên Bồng xem thấu hành động kia của đám tu sĩ, một mực lo âu đi tới đi lui, lại cũng không làm được gì, cuối cùng phải cầu trợ tới Huyền Trang đang chuyên chú tụng kinh siêu độ vong linh.

- Huyền Trang pháp sư, cứ để bọn họ tiếp tục làm vậy Những gì chúng ta trả ra trước đây đều thành công cốc.

Cúi đầu, Huyền Trang vươn tay lật qua một trang kinh Phật, khẽ thở dài:

- Những gì bần tăng trả ra, vốn cũng đã trôi theo dòng nước. Có hay không có bọn họ đều vậy thôi.

- Nhưng Chẳng lẽ cứ mặc cho bọn họ buông lời ô miệt? Ngươi biết vừa nãy bọn họ đã nói gì với nạn dân không?

- Chỉ cần bọn họ nguyện ý dốc sức cứu trợ, hành thiện sự, dương thiện cử Dù bần tăng phải gánh chút bêu danh, lại đã có sao?

Nói rồi, Huyền Trang hai tay hợp mười, mắt nhắm nghiền, tiếp tục tụng kinh.

Nhất thời, Thiên Bồng không biết nói gì.

Dưới sự thúc đẩy của đám tu sĩ, tình hình trong thành yên ắng sản sinh biến hóa.

Quốc vương bệ hạ chấp ý tu Phật đã chết, trung tâm quyền lực mới chưa được hình thành, nhất thời, quyền nói chuyện rơi vào trong tay đám tu sĩ.

Từ mới đầu là “tất cả tai hoạ đều do đội ngũ tây hành mang đến”, về sau diễn biến thành “Phật pháp vô dụng”, thậm chí cuối cùng có luận điệu cho rằng “Huyền Trang chính là tên lừa đảo”.

Đối với hết thảy những điều đó, Huyền Trang bịt tai không nghe.

Nhân tâm trong thành bắt đầu có hiện tượng đảo chiều. Dần dần, đám người hầu tử bị triệt để lơ là đi.

Đương nhiên, cũng không phải hoàn toàn lơ là, do trước kia hầu tử từng phơi bày ra thực lực cường đại, cho dù tất cả oán hận đều bị đổ lên thân hàng ngũ tây hành, song bách tính trong thành vẫn thập phần kiêng sợ bọn họ. Thế là, bách tính bắt đầu dùng đủ loại phương thức phản ánh oán khí trong lòng.

Đầu tiên, bọn họ hạ thấp sự kính trọng đối với đám người Huyền Trang. Lúc gặp mặt, không còn cung kính hành lễ giống như trước kia, mà làm như không thấy lạnh lùng bước qua. Coi đám người Huyền Trang như người đi đường bình phàm. Đồng thời với đó, lại có vô số tròng mắt oán độc dõi theo từ trong bóng tối.

Sau khi xác định không gặp phải bắn ngược từ đám người Huyền Trang, cơ hồ tất cả mọi người đều tự phát gia nhập vào hàng ngũ gạt bỏ chúng nhân tây hành.

Hắc Hùng tinh một mực vung sức doanh cứu nạn dân bị đuổi đi, đám tu sĩ trám vào vị trí của hắn. Quyển Liêm khát nước tưởng muốn tìm một ngụm để uống, cư nhiên không ai nguyện ý cho hắn. Tiểu Bạch Long bị chê vụng tay vụng chân, đuổi ra khỏi hiện trường cứu nạn. Thậm chí ngay cả Huyền Trang tụng kinh cho kẻ tử nạn cũng bị quấy rầy

Trong đó, người duy nhất không bị làm phiền, có lẽ chỉ còn mỗi hầu tử.

Hắn súc mình trong góc, không làm gì, cũng không để ý gì. Xét tới thực lực cường đại của hắn, chẳng ai dám đối đãi hắn như đối đãi đám người Tiểu Bạch Long.

Lực lượng của đám tu sĩ rất lớn, chỉnh chỉnh hơn ngàn tu sĩ Côn Luân sơn gia nhập, khiến cho trọn cả hành động cứu nạn được tiến hành với tốc độ không thể tưởng tượng. Đến giờ tý, đám tu sĩ đã khôi phục đô thành về bộ dạng như trước lúc xảy ra xung đột.

Từng tòa lầu các được dựng lại như mới, mỗi bách tính đều được an trí thỏa đáng, mỗi bộ thi thể cũng đều được xử trí gọn gàng.

Huyền Trang hệt như chiếc lá giữa dòng nước siết, thân khoác cà sa, bước đi loạng choạng, rõ ràng đã mệt nhọc đến cực trí, lại vẫn kiên trì muốn tụng kinh cho từng người bị nạn. Suy xét đến an toàn của hắn, Hắc Hùng tinh vội vàng đi theo.

Đến giờ sửu, đường lớn đô thành lặng ngắt như tờ.

Giữa quảng trường chỉ thừa lại Thiên Bồng, Quyển Liêm, Tiểu Bạch Long, cộng với Mi Hầu Vương vây lấy hầu tử cô đơn súc mình trong góc.

Cảm giác hệt như người trong đô thành đều quên mất sự tồn tại của bọn họ. Thảm đạm vô cùng.

Một kẻ hầu hoàng cung chậm rãi đi tới, cung kính hướng chúng nhân hành lễ, nói:

- Chư vị, xin hỏi, Huyền Trang pháp sư ở đâu?

Tiểu Bạch Long quay đầu nhìn hướng khoảnh sân trống cất đặt thi thể nơi xa, trong phòng ốc bên kia thỉnh thoảng còn truyền ra tiếng khóc, nói:

- Ở đằng kia, có chuyện gì?

Kẻ hầu cũng không nhiều lời. Lại hành lễ, rồi xoay người nhấc chân đi tới phòng ốc.

Một lát sau, không biết vì sao, hắn lại quay trở về. Hành lễ với chúng nhân, ngập ngừng nói:

- Chư vị, tiểu tiểu nhân không đi gặp Huyền Trang pháp sư thì hơn. Có chuyện này, muốn nhờ các vị chuyển đạt một tiếng.

- Chuyện gì?

- Trước nghe nói các vị giảng kinh xong, trời sáng liền đi, bởi vậy Trong cung sai tiểu nhân đi qua nhắc nhở Huyền Trang pháp sư, trời sắp sáng rồi

Nói đến đâu, kẻ hầu liền dừng lại, chỉ tay về chân trời phía đông, mắt mở to đảo tới đảo lui trên người chúng nhân.

Lập tức, mấy người tại trường đều hiểu ý tứ trong lời đối phương.

Quyển Liêm chợt cười lạnh một tiếng, Tiểu Bạch Long dứt khoát lao lên nắm chặt cổ áo kẻ hầu, quát nói:

- Ý gì? Ngươi có ý gì? Muốn đuổi chúng ta đi, đúng không?

- Đừng đừng đừng Bạch Long đại gia, đây không phải ý tiểu nhân, đây là ý của mấy vị đại nhân trong cung.

- Cái gì mà không phải ý của ngươi? Đây chính là ý của ngươi! Chán sống rồi phải không!

Quát lớn một tiếng, nắm tay Tiểu Bạch Long hất lên, Thiên Bồng ở bên vội vươn tay nắm chặt cổ tay hắn lại, mặt không biểu tình đánh mắt nói:

- Buông hắn ra đi.

Chúng nhân đối mặt nhìn nhau.

Hồi lâu, Tiểu Bạch Long mới đành chịu lỏng tay ra. Kẻ hầu cả lăn lẫn bò chạy vội ra xa.

Nhìn lưng ảnh kẻ hầu khuất dần dưới ánh trăng, Mi Hầu Vương thở dài một hơi.

- Giờ làm thế nào?

Quyển Liêm hỏi.

Thiên Bồng chỉ chỉ hầu tử nói:

- Nhìn hắn.

Ánh mắt chúng nhân quay sang nhìn hầu tử.

Hồi lâu, hầu tử mới khẽ ngẩng đầu nhìn lướt chúng nhân một lượt, chống Kim Cô bổng đứng dậy, nói:

- Đừng hỏi ta, hỏi Người bên kia kìa.

Nói rồi, hắn cất bước đi tới phòng ốc mà Huyền Trang đang ở.