Đối với người tu hành mà nói, tông môn là nhà của bọn họ, hầu như mỗi một
người tu hành, đối với tông môn của mình, đều có lòng trung thành rất mạnh.
Người tu hành rời khỏi tông môn, không khác phàm nhân đoạn tuyệt quan hệ
với cha mẹ.
Ở trong mắt một số người cực đoan, vô cớ rời khỏi tông môn, không khác
phản giáo.
Lý Mộ rất hiểu Lý Thanh, nàng trọng tình trọng nghĩa, đối với một cấp dưới
không có chút liên quan tới nàng, cũng có thể làm được không rời không bỏ,
sao có khả năng sẽ bỗng nhiên rời khỏi tông môn nàng sinh hoạt mười năm?
Liên tưởng đến trước khi phân ly với Lý Thanh, nàng tựa như cũng có chút bí
ẩn khó nói, Lý Mộ có thể xác định, nàng rời khỏi tông môn, tất nhiên có ẩn tình
gì.
Nghĩ đến đây, hắn liền có chút ngồi không yên.
Hắn bức thiết muốn điều tra rõ nguyên nhân Lý Thanh rời khỏi Phù Lục phái.
Lý Mộ đứng lên, khi xoay người hướng đi ra phía ngoài, Hàn Triết kinh ngạc
hỏi: “Ngươi đi đâu?”
Lý Mộ đầu cũng không ngoảnh lại, nói: “Ta có chút việc cần ra ngoài một
chuyến, để Tần sư muội uống vài chén với ngươi đi.”
Hàn Triết nhìn Tần sư muội hướng hắn đi tới, lắc đầu nói: “Tần sư muội có
thể uống mấy chén...”
Một lát sau, Tần sư muội cõng lên Hàn Triết đã say ngã, quay đầu phất phất
tay với Vãn Vãn cùng Tiểu Bạch, nói: “Chờ lúc Lý đại ca trở về, nói cho hắn
một tiếng, chúng ta đi về trước...”
Tiểu Bạch ngồi ở bên cạnh bàn đá trong sân, một tay chống má, nhìn phương
hướng đỉnh núi cao nhất, lẩm bẩm: “Ân công đi đâu vậy, Lý sư muội là ai a...”
“Suỵt...” Vãn Vãn hướng nàng làm một cái ra dấu im lặng, nói: “Về sau tuyệt
đối không thể nhắc tới cái tên này, nhất là ở trước mặt tiểu thư, một lần cũng
không thể nhắc...”
...
Bạch Vân sơn, đỉnh núi cao nhất.
Lý Mộ sau khi tới đỉnh núi cao nhất, chuông đạo liền cảm ứng được hắn, vui
vẻ bay đến. Lý Mộ vỗ vỗ nó, nói: “Ta lần này tới là có chuyện muốn tìm Từ
trưởng lão, ngươi giúp ta gọi lão một chút.”
Chuông đạo “Vù” một tiếng bay đi, rất nhanh lại bay về, trong chuông còn
chụp một người.
Lý Mộ ôm trán, chuông đạo tựa như còn chưa làm rõ, “gọi” là có ý tứ gì.
Từ trưởng lão bị từ trong chuông đạo vứt ra, thân thể lảo đảo, thật không dễ
gì đứng vững, liền thấy được Lý Mộ trước mắt.
Chuông đạo nhỏ đi bay đến bả vai Lý Mộ, ong ong không ngừng, như là đang
tranh công.
Lý Mộ nhìn Từ trưởng lão, áy náy nói: “Từ trưởng lão, thật sự là xin lỗi, ta
chỉ là bảo chuông đạo thông báo ngươi một lần, nó tựa như hiểu lầm ý tứ của
ta.”
Từ trưởng lão vốn đang vẽ bùa, vừa mới hoạch định một nửa, liền bị chuông
đạo lao vào, chụp lên đỉnh đầu cuốn đi. Lão có chút đau lòng tài liệu vẽ bùa,
nhưng đối với chuông đạo, lại không dám có bất cứ tính tình gì.
Vị tổ tông này tính nết cổ quái, hỉ nộ vô thường, nếu là chọc giận nó, chọc nó
tức chạy mất, lão muôn chết khó thoát tội.
Đương nhiên lão cũng không thể trách Lý Mộ, làm khách quý Phù Lục phái,
lại là hy vọng duy nhất đẩy nhanh chuông đạo chữa trị, lão đối với Lý Mộ cũng
phải khách khách khí khí.
“Không sao.” Lão cười cười với Lý Mộ, hỏi: “Lý đại nhân tìm lão phu có
chuyện gì?”
Lý Mộ nói: “Ta có người bạn, trước kia là đệ tử Tử Vân phong, không biết vì
nguyên nhân gì, đã thoát khỏi Phù Lục phái, ta muốn đi Tử Vân phong tìm hiểu
một chút tình huống về nàng, nhưng ta ở Tử Vân phong lại không biết người
nào, đành phải đến làm phiền Từ trưởng lão rồi.”
“Thì ra là thế.” Từ trưởng lão mỉm cười, nói: “Đây là việc rất nhỏ, ta bây giờ
theo Lý đại nhân đi Tử Vân phong.”
Tử Vân phong là đỉnh núi thứ bảy của Phù Lục phái, thủ tọa Ngọc Tuyền Tử,
Lý Mộ thật ra từng gặp Ngọc Tuyền Tử một lần, ngày đó Ngọc Chân Tử mang
theo Liễu Hàm Yên, bắt chẹt thủ tọa các đỉnh núi, Lý Mộ cũng có mặt.
Bây giờ bảo giáp thiên giai hắn mặc ở trên người, chính là Ngọc Tuyền Tử
tặng.
Nói chính xác, là Ngọc Chân Tử từ trên tay hắn bắt chẹt.
Hai người cưỡi mây phi hành, đỉnh núi thứ bảy nháy mắt đã tới.
Đệ tử gác núi nhìn thấy hai người, lập tức đi lên phía trước, hướng Từ trưởng
lão hành lễ nói: “Ra mắt Từ trưởng lão.”
Từ trưởng lão hỏi: “Tôn trưởng lão có đây hay không?”
Một đệ tử gác núi gật gật đầu, nói: “Tôn trưởng lão ở trên núi, đệ tử lập tức đi
thông bẩm.”
Tôn trưởng lão cũng là một lão giả, Lý Mộ ở Bạch Vân sơn thời gian lâu,
phát hiện Tạo Hóa trưởng lão của các đỉnh núi, đều là ông lão hoặc là bà lão,
trái lại triều đình, quan viên tu vi ở cảnh giới thứ năm, lấy trung niên chiếm đa
số, cũng không biết là triều đình nắm giữ ba mươi sáu quận, tài nguyên tu hành
càng thêm phong phú, càng dễ dàng tạo nên cường giả, hay là sinh lực Phù Lục
phái đều ở bên ngoài du lịch, không ở tông môn.
Tôn trưởng lão sau khi đi ra khỏi đạo cung Tử Vân phong, Từ trưởng lão nhìn
hắn, nói: “Vị Lý đại nhân này, là khách quý của Phù Lục phái chúng ta, hắn có
người bạn, trước kia ở đỉnh núi thứ bảy, hắn đến Tử Vân phong, là muốn hỏi
một chút tình huống của vị đệ tử đó.”
Tôn trưởng lão cười cười, nói: “Đã là khách quý phái ta, vậy thì đi vào nói
đi.”
Sau khi đi vào một tòa đạo cung bên trái, Từ trưởng lão giới thiệu nói với Lý
Mộ: “Ở Tử Vân phong, Tôn trưởng lão phụ trách các đệ tử nhập môn cùng rời
phái, Lý đại nhân có vấn đề gì, đều có thể hỏi Tôn trưởng lão.”
Lý Mộ gật gật đầu, nhìn về phía Tôn trưởng lão, hỏi: “Tôn trưởng lão biết Lý
Thanh hay không?”
“Lý Thanh?” Tôn trưởng lão nghe vậy, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó trên mặt
liền lộ ra nét đáng tiếc, nói: “Đáng tiếc, đáng tiếc, nàng vốn là một trong những
đệ tử ưu tú nhất Tử Vân phong, trải qua giải đấu các đỉnh núi lần này, nhất định
có thể trở thành đệ tử hạch tâm, đáng tiếc nàng lại ở trước giải đấu lớn rút khỏi
tông phái, đây là tổn thất của Tử Vân phong ta...”
Lý Mộ tiếp tục hỏi: “Tôn trưởng lão biết nàng vì sao rời tông không?”
Tôn trưởng lão lắc lắc đầu, nói: “Nàng cũng chưa nói nguyên nhân gì, lão
phu từng cực lực khuyên nàng, nàng bất cứ chỗ khó xử nào, đều có thể báo cho
tông môn, nhưng nàng kiên quyết rời đi, lão phu cũng liền không khuyên nữa,
tông môn xưa nay không hạn chế đệ tử đi hay ở...”
Đến Tử Vân phong một chuyến, lòng Lý Mộ không chỉ chưa buông xuống,
ngược lại treo hẳn lên.
Lấy hiểu biết của hắn đối với Lý Thanh, nàng tuyệt đối không có khả năng vô
duyên vô cớ rời khỏi tông môn bồi dưỡng nàng mười năm.
Lúc trước hai người cùng nhau chấp hành nhiệm vụ, Lý Mộ có thể rõ ràng
cảm nhận được, lòng trung thành của nàng đối với Phù Lục phái rất mạnh, rời
khỏi tông môn, ở trong lòng nàng, không khác gì phản bội.
Nàng rốt cuộc là đã gặp chuyện gì, không tiếc rời khỏi tông môn, cũng phải
phủi sạch quan hệ với Phù Lục phái?