Gần đây Vệ Miên không còn để tâm đến chuyện trên diễn đàn trường, nhưng Phùng Tĩnh thì không thể bình tĩnh như vậy, cô vẫn thường xuyên lén lút vào xem.
Tuy vậy, nhớ lời dặn của Vệ Miên, cô tuyệt đối không tham gia vào những trận khẩu chiến, chỉ lặng lẽ theo dõi. Cho đến một hôm, cô nhìn thấy một bình luận mới:
【Chủ thớt nói có phải là WM không? Tôi cũng biết cô ấy. WM rất tốt, hoàn toàn không giống như lời bạn nói. Ba người bạn cùng phòng khác của cô ấy tôi cũng quen. Tôi theo dõi tài khoản của FJ, thấy không hề có tài khoản phụ. Còn HYY thì gần như lúc nào cũng online trừ lúc ngủ, còn CY thì rất ít khi lên mạng. Để tôi đoán xem bạn là ai—】
Ngay sau đó, bên dưới xuất hiện thêm bình luận:
【Lầu trên nhắc mới để ý, tôi cũng thử quan sát rồi. FJ tuy không online cả ngày nhưng ít nhất cũng ba đến năm tiếng. HYY thì khỏi nói, rõ ràng là cô gái nghiện mạng. Vậy thì người đăng bài là ai chắc ai cũng rõ rồi chứ?】
【Chuẩn rồi, tôi cũng biết WM. Lần trước đi chợ đêm tình cờ gặp, cô ấy còn nhắc tôi cẩn thận ví tiền. Cùng hôm đó mấy người bạn đi với tôi đều bị mất ví! May mà có WM nhắc nên tôi giữ chặt ví bên mình. Người như cô ấy mà phải ngủ chung phòng với một người cay nghiệt như vậy thì thật đáng thương. May mà cô ấy đã chuyển ra ngoài.】
【Ấy ấy, lầu trên đừng vội kết luận. Nếu chủ thớt là CY thì cũng hợp lý mà? Tôi thường thấy cô ấy mang rất nhiều ấm đi lấy nước nóng, chẳng lẽ không phải bị bắt nạt sao?】
【Giúp người cùng phòng lấy nước thì có gì lạ đâu? Mấy bạn chưa từng làm vậy à? Sao có thể chỉ vì một chuyện nhỏ như vậy mà gọi là bị bắt nạt?】
【Không phải một lần đâu nhé, tôi gặp cô ấy xách nhiều ấm nước khác nhau nhiều lần rồi!】
Hai phe tranh cãi, không ai chịu nhường, lời qua tiếng lại mấy tầng lầu thì có người khác chen vào:
【Các bạn nói CY khoa Lịch sử năm nhất à? Chuyện cô ấy đi lấy nước giúp phòng rất bình thường thôi. Tôi còn thường xuyên thấy người cùng phòng mua cơm cho cô ấy nữa. Cùng phòng qua lại giúp nhau thì có gì phải mang ra bàn tán?】
Nhờ vậy, chủ đề đang lệch hướng dần trở về đúng quỹ đạo.
【Ban đầu tôi cứ nghĩ CY ít nói thì tính tình hiền lành, không ngờ lại là người như vậy. Nói xấu bạn cùng phòng sau lưng, đúng là kẻ hai mặt.】
【Lầu trên, bạn chưa nghe câu "chó c.ắ.n không sủa" à? Người càng ít nói thì càng chẳng ôm ấp ý tốt gì đâu!】
【Đồng ý, chẳng chứa chấp gì tốt đẹp cả.】
【Chẳng chứa chấp gì tốt đẹp +1】
【+1】
...
Cô ta hoảng loạn tột độ khi nhận ra thông tin cá nhân của mình bị lôi ra trong phần bình luận.
Thực ra, ngay từ đầu việc đăng bài này chỉ là hành động bồng bột trong phút nóng giận. Nhưng sau đó, thấy có bạn học hưởng ứng, lại bình luận bổ sung thêm những điều cô chưa từng nói ra, thậm chí còn cùng cô công kích Vệ Miên là không biết tự trọng. Đọc những dòng ấy, Trần Viện trong lòng dâng lên một niềm vui sướng thầm kín.
Thế nhưng chẳng bao lâu sau, có người nói toạc ra tâm tư thật sự của cô, khiến phần lớn bình luận chuyển sang c.h.ử.i mắng, công kích ngược lại.
Dẫu vậy, Trần Viện vẫn nhận được không ít tin nhắn riêng, có người hỏi thẳng cô đang ám chỉ ai, lúc ấy cô mới biết những lời mơ hồ mình viết ra lại có thể khiến nhiều người liên tưởng đến các cô gái khác trong trường – vốn cũng có hành vi tương tự.
Cũng có người nhắn tin xác nhận rằng họ tin những gì cô viết là đúng, thậm chí còn bí mật lập ra một nhóm nhỏ, chuyên bàn tán và nói xấu những cô gái xinh đẹp nhưng bị cho là “không biết giữ mình” quanh họ.
Hiện tại, số lượng thành viên trong nhóm đã vượt quá mười người.
Trần Viện giữ vai trò trưởng nhóm, còn đích thân chỉ định thêm hai nữ sinh làm quản trị viên để kiểm duyệt tất cả những ai muốn gia nhập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thành viên trong nhóm hầu hết đều có điều kiện bình thường, gia cảnh không mấy khá giả. Đôi khi, mọi người còn chia sẻ cho nhau những vị trí làm thêm.
Trần Viện thì lại đặc biệt thích cái cảm giác kiểm soát được một tập thể: như thể tất cả bọn họ đều là thuộc hạ của mình, phải tôn sùng, nâng niu từng lời cô ta nói.
Với vai trò trưởng nhóm, cô ta muốn đuổi ai thì đuổi, cái cảm giác “một lời nói ra, vạn người nghe theo” kia khiến cô như nắm giữ một quyền lực phi thường, thật sự mê hoặc lòng người.
Cũng chính vì vậy, dù bị c.h.ử.i mắng dữ dội, Trần Viện vẫn không xóa bài đăng kia.
Nhưng đến giờ, thân phận của cô ta đã hoàn toàn bị lật tẩy.
【Các bạn nói là CY khoa Lịch sử năm nhất à? Tài khoản này không phải của cô ấy đâu. Nếu đúng là cô ấy đăng thì chắc chắn đây là tài khoản phụ rồi. Dùng tài khoản phụ để tung tin đồn, bôi nhọ bạn cùng phòng bị bao nuôi, đủ thấy nhân phẩm người này có vấn đề!】
Đọc đến đây, Trần Viện hoàn toàn hoảng loạn. Trong bình luận, tên tuổi, khóa, khoa và quê quán của cô đã bị bóc trần.
Đối với Trần Viện, đây chẳng khác nào sét đ.á.n.h ngang tai. Càng đọc bình luận, cô càng kinh hãi, chưa kịp xem hết đã hoảng hốt xóa bài đăng.
Nhưng cảnh đó đã bị rất nhiều người nhìn thấy. Một số kẻ thích hóng chuyện còn kịp chụp lại màn hình bài gốc, sau đó đăng lại trên trang cá nhân, khiến những người chưa bàn luận xong ở bài cũ lại kéo sang tiếp tục tranh cãi.
“Rầm!”
Trần Viện đóng sập laptop lại. Đây là chiếc máy tính mà bà cô đã dành dụm rất lâu mới mua cho cô, vì nghe nói sinh viên đại học ai cũng cần laptop. Bà sợ cháu gái chịu thiệt, nên đã bỏ tiền riêng mua tặng cô chiếc máy tính ba nghìn tệ.
Ngày thường, Trần Viện luôn nâng niu, mở đóng đều hết sức nhẹ nhàng. Nhưng hôm nay vì quá hoảng loạn, cô ta đã đập mạnh xuống, phát ra tiếng động khiến Hồ Diễm Diễm giật mình.
Hồ Diễm Diễm ngạc nhiên liếc nhìn Trần Viện, định hỏi nhưng thấy sắc mặt đối phương khó coi nên đành nuốt lời, chỉ âm thầm lo lắng, dồn một phần chú ý sang cô ta.
Mãi đến khi mở mạng nội bộ của trường — nơi cô đã cài sẵn chế độ đăng nhập tự động — Hồ Diễm Diễm liền thấy bài đăng bị chụp màn hình kia nổi bật ngay trên trang chủ.
【Khoa Lịch sử năm nhất, bạch liên hoa tên CY đăng bài châm chọc bạn cùng phòng bị bao nuôi】
Hồ Diễm Diễm: "!!!"
Bạch liên hoa! Bị bao nuôi!
Kịch tính vậy sao? Mau nhấp vào xem!
Sau khi lướt một vòng hết bài đăng, cả người Hồ Diễm Diễm đã thấy bất ổn.
Trước đây cô không mấy bận tâm đến những bài viết của “Thiên Sơn Tuyết Liên”, nhưng giờ đọc hết bình luận, rồi quay lại đối chiếu từng chi tiết với thực tế, trong lòng cô lập tức dấy lên một dự cảm chẳng lành. Khi ánh mắt dừng lại trên Trần Viện, nét mặt cô trở nên phức tạp.
Trần Viện vốn đã hoang mang cực độ, giống như chim sợ cành cong, cố gắng giả vờ bình tĩnh ngồi yên. Thế nhưng, khi chạm phải ánh mắt dò xét của Hồ Diễm Diễm, sự giả vờ đó sụp đổ ngay lập tức, mặt cô đỏ bừng, không còn che giấu được.
Giữa những người trẻ, tin tức lan truyền nhanh đến đáng sợ. Dù Vệ Miên tự thấy mình sống rất kín tiếng trong trường, nhưng thực tế số người biết đến cô không hề ít.
Trần Viện cứ nghĩ người đầu tiên tìm đến mình sẽ là Vệ Miên, nhưng ngoài dự đoán, người xuất hiện lại là Kim Chí Linh.
Kim Chí Linh đứng trước cô gái gầy gò nhỏ bé, lặng lẽ nhìn một lúc lâu. Nụ cười vốn luôn thường trực trên môi anh cũng thu lại, chỉ để lại một vẻ mặt nghiêm nghị chưa từng thấy.