----
Sau đó, cô ta lại nhìn chằm chằm vào Thẩm Uyển và kể cho họ nghe một số câu chuyện nội bộ sâu sắc hơn:
"Cái tên Thái Tiến Minh lúc trước tán tỉnh Thẩm Uyển là con trai bà ta, ba của Thái Tiến Minh là phó cục trưởng Cục Văn hóa và Tuyên truyền quân khu chúng ta, các người nghĩ mình là ai mà yêu cầu giải thích?"
Trên thế giới này không có bức tường không thấm nước, Thái Tiến Minh chân trước đuổi theo cô, chân sau đã bị kéo đi, không ai cảm thấy liên quan đến cô.
Thẩm Uyển vốn đã phản ứng lại khi nghe thấy những lời này, ngay từ đầu khi cô muốn lợi dụng quan hệ của nhà họ Tô để giải quyết Thái Tiến Minh, cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể giấu giếm nhà họ Thái, nhưng cô không ngờ rằng ngay khi Tô Yến Thành rời đi bọn họ liền ra tay với cô.
Nhà họ Thái không dám x.úc p.hạ.m nhà họ Tô, họ chỉ có thể nhận cô là một nữ quân nhân nhỏ của đoàn văn học, nhưng không biết sau này họ có tấn công nhà họ Thẩm hay không.
Thẩm Uyển cau mày, cô không ngờ nhà họ Thái này lại vô liêm sỉ như vậy, có lẽ cô đã suy nghĩ quá nhiều, bây giờ bọn họ chỉ đang can thiệp vào một chuyện nhỏ, có nhà họ Tô ở đây bọn họ không dám trực tiếp tấn công ba Thẩm.
Ở phía bên kia, Trình Anh đã bị sốc khi nghe thấy những lời của Tưởng Linh Linh, đuổi theo hỏi thêm vài câu.
Tưởng Linh Linh tức giận nói:
"Danh sách lần này do Chu Lệ Lệ quyết định vào buổi sáng, sau khi cô ta được chuyển từ tiểu đội thứ nhất sang gia nhập tiểu đội thứ hai trước đó, cô ta đã gây chú ý ở chương trình Trung thu hơn nữa còn lộ mặt trước lãnh đạo cho nên việc chọn cô ta lần này nhìn bề ngoài cũng khá 'công bằng', tìm ai cũng vô ích thôi!"
Trình Anh nổi giận quay đầu đi hỏi cho rõ.
Sắc mặt Thẩm Uyển tái đi, cô nhìn Tưởng Linh Linh, đột nhiên hỏi:
"Vì cô biết nhiều như vậy mà vẫn đăng ký tham gia làm đá lót đường cho cô ta?"
Tưởng Linh Linh khịt mũi lạnh lùng nói:
"Ai muốn làm đá lót đường cho cô ta chứ, tôi chỉ biết vậy thôi!"
Chu Lệ Lệ được bổ nhiệm, nhà họ Thái nhắm vào Thẩm Uyển, lần này Tưởng Linh Linh chịu vạ lây.
Cô tốt bụng tới nói cho hai người bíết thế mà còn bị giận, Tưởng Linh Linh xoay người rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thẩm Uyển lại ngăn cô lại, Tưởng Linh Linh quay đầu bất mãn hỏi:
"Muốn nói gì nữa."
Thẩm Uyển mỉm cười với cô, đột nhiên hỏi:
"Vậy cô có muốn tự mình lên tiếng không?"
Ai lại muốn làm đá lót đường, bỏ qua chuyện nhà họ Thái, nếu Chu Lệ Lệ thắng mình bằng thực lực thì Thẩm Uyển sẽ phục, nhưng nếu giẫm lên cô đi bằng cửa sau, Thẩm Uyển chắc chắn không vui rồi.
Khi mà cô không vui, cô muốn người khác cũng không vui.
Tưởng Linh Linh có chút nghi ngờ nhìn cô: "Cô có ý kiến gì không?"
Nói xong cô ta khịt mũi, thấp giọng lẩm bẩm:
"Tôi biết cô không phải là người tốt mà..."
Thẩm Uyển nheo mắt lại, giả vờ không nghe thấy.
......
Gần đây, đoàn văn công đang bàn tán hai chuyện, một là chuyện tuyển chọn của đoàn nghệ thuật Tổng cục Chính trị cách đây không lâu, trước sự ngạc nhiên của mọi người, Thẩm Uyển, người đẹp nhất và múa tốt nhất trong nhóm bọn họ không được chọn, Chu Lệ Lệ từng bị cô đàn áp lại được chọn.
Ai cũng có thể đoán được có chuyện trong nội bộ, nhưng kết quả đã vậy, một số người rất bình tĩnh, một số người chỉ dám nói sau lưng.
Chuyện thứ hai liên quan đến đoàn nghệ thuật Tổng cục Chính trị, nghe nói các thầy cô bên phía đoàn nghệ thuật Tổng cục Chính trị cho rằng vở kịch múa quy mô lớn vào Trung thu đặc biệt ấn tượng nên bọn họ muốn đến thăm quan và học tập.
Không biết tin tức này là thật hay giả nhưng tất cả mọi người đều hưng phấn, tất cả giống như uống m.á.u gà vậy trong khi tập luyện, cạnh tranh trở thành người thể hiện tích cực nhất.
"Lần trước tôi đến xem buổi biểu diễn, tôi rất thích, bây giờ cuối cùng tôi cũng được mời tôi đến thăm, thật sự không dễ dàng đó."
Giáo viên Trương Tú nói đùa với bạn cũ của mình.