----
Nhìn thấy Thẩm Uyển dắt Thẩm Gia đi vào, không khỏi cười nói: "Uyển Uyển tới rồi, chị đang chuẩn bị đi đưa đồ ăn cho hai người đây."
Thẩm Uyển nhìn thấy Giang Hồng Liên thì cong mắt lên, lại đẩy em trai nhỏ đi tới phía trước nói:
"Chị ở nhà à, hôm nay em mới vừa đón em trai đến chơi nên mang qua đây chào hỏi chị."
Thẩm Gia ngoan ngoãn đi theo gọi người, Giang Hồng Liên cười đáp lại một tiếng, vỗ vỗ bùn trên tay, vội vàng từ trong vườn rau đi ra, rửa sạch hai quả dưa vừa mới hái cho hai người.
"Mau vào nhà ngồi."
Giang Hồng Liên cầm giỏ thức ăn đặt lên bàn trước, quay đầu lại thấy Thẩm Uyển còn xách đồ tới, lắc đầu nói:
"Uyển Uyển, sao em còn khách khí với chị như vậy, đến thì đến, còn mang theo đồ gì nữa, lát nữa mang về hai người tự giữ lại ăn đi."
Thẩm Uyển vẫy vẫy tay với Tiểu Lệ và Tiểu Dương, lấy mứt hạnh khô mang đến cho mấy đứa nhỏ ăn, vừa nói:
"Cũng không có gì, một chút đồ ăn, lấy ra cho Tiểu Lệ và Tiểu Dương ăn vặt."
Hai người ngồi ở phòng khách nói chuyện, ba đứa nhỏ cũng dần dần quen biết nhau, Thẩm Gia vốn là một đứa trẻ hoạt bát, rất nhanh mà cùng tiểu Dương đùa giỡn, Tiểu Lệ là chị lớn, tự nhiên có trách nhiệm mà trông nom hai đứa em nhỏ.
Trẻ nhỏ không hiểu bối phận, Tiểu Lệ còn tưởng Thẩm Gia là em trai, đến khi nghe mẹ sửa lại nói cô và Tiểu Dương nên gọi Thẩm Gia là cậu, cô bé ngây ngẩn cả người.
Nhưng mà vấn đề nhỏ như bối phận, cũng không ảnh hưởng đến tình cảm của trẻ nhỏ, Thẩm Uyển cũng không có ý sửa chúng.
Giang Hồng Liên cùng Thẩm Uyển nói chuyện một hồi, tính mời cả hai người ở lại ăn cơm tối, Thẩm Uyển tìm cớ từ chối.
Sau khi từ nhà chị gái đi ra, Thẩm Uyển dắt theo em trai trở về nhà, trong tay còn mang theo một giỏ thức ăn lớn từ Giang Hồng Liên đưa cho.
Tô Yến Thành đã sớm về nhà trước giờ cơm tối, tự mình xuống bếp làm vài món ăn tiếp đãi Thẩm Gia.
Trên bàn cơm Thẩm Gia vùi đầu vào ăn một trận, trong lòng còn đang nghĩ đi theo chị lớn cùng anh rể thật là hạnh phúc, lại không biết rằng từ ngày mai cĩng phải bắt đầu ăn cơm căn tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ăn cơm xong, Tô Yến Thành thu dọn bát đũa mang đi phòng bếp rửa, để hai chị em Thẩm Uyển nói chuyện.
Lúc này Thẩm Uyển còn không ý thức được, lời nói dối trước kia của cô sắp bị vạch trần.
Tô Yến Thành rửa bát xong đi ra, lại thấy Thẩm Uyển đang giám sát em trai không tình nguyệt lấy vở bài tập ra.
Thẩm Gia cho rằng đi tới chỗ chị gái là có thể qua được một kỳ nghỉ hè vui vẻ, không nghĩ tới còn bị chị giám sát làm bài tập, thấy anh rể đi ra vội vàng cầu cứu.
Tô Yến Thành thì ngẩng đầu nhìn thời gian, cười nhắc nhở Thẩm Uyển: "Hôm nay hơi muộn rồi, nên đi ngủ, sau đó chờ sáng mai hẵn để Tiểu Gia làm bài tập."
"Dạ, em đi xe lửa mệt rồi, em buồn ngủ quá."
Thẩm Gia gật đầu như giã tỏi, làm bài tập và ngủ, Thẩm Gia chọn ngủ, chuyện ngày mai cứ để đến ngày mai rồi nói sau.
Thẩm Uyển cũng ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, nói: "Được, bây giờ em đi tắm, sau đó đi ngủ sớm một đi."
Nói xong câu đó Thẩm Uyển còn không ý thức được không đúng, chờ Thẩm Gia tắm xong đi ra, cô mới phản ứng lại.
C.h.ế.t rồi, hôm nay cô quên nói rõ với em trai mình.
Tô Yến Thành ở chung với cô lâu như vậy, sao lại không nhìn ra suy nghĩ của cô.
Nhưng mà anh không có vạch trần, chủ động mang Thẩm Gia vào phòng tắm dạy em ấy như thế nào điều chỉnh nước nóng.
Một lát sau Tô Yến Thành đi ra, không thấy Thẩm Uyển ở phòng khách, đi vào phòng ngủ mới thấy cô đang lấy cho Thẩm Gia một tấm t.h.ả.m lông mới.
Anh đi tới bên cạnh cô, cầm lấy chăn mới, hỏi:
"Đây là chuẩn bị cho anh sao, nhưng vừa rồi anh hỏi Tiểu Gia, nó nói mình là nam t.ử hán, không cần ai quan tâm."
Thẩm Uyển định giả vờ không biết để đem chuyện này qua đi, không nghĩ rằng người này còn muốn nhắc tới, lúc này đem t.h.ả.m lông nhét vào trong lòng Tô Yến Thành, nói:
"Tiểu Gia là không thân với anh nên mới không dám đưa ra yêu cầu, anh làm anh rể thì chủ động một chút đi, đêm nay cùng em ấy thích ứng hoàn cảnh một chút