“Cầm lấy rồi cút đi cho khuất mắt, nếu không có kết quả, lão tử sẽ lột sạch từng đồng từ mày!”
Lưu thị còn định đòi thêm, nhưng đã bị tên lý chính xô ra ngoài cửa, kéo theo cả tên ngốc cũng bị đẩy lăn ra ngoài…
“Trông chừng cho ta.”
Câu cuối cùng hắn nói với lão yêu bà đứng ở cửa.
Lúc này toàn thân ta lạnh toát, đầu ngón tay siết chặt đến bật m.á.u.
Kiếp trước đêm đó, ta cứ ngỡ chỉ có tên ngốc…
Không ngờ… còn có cả lão súc sinh này!
Đứng trước giường lại là ba người bọn chúng…
Một giọt nước mắt lặng lẽ lăn xuống.
Lưu Tri Ý, ngươi hại ta thật thảm…
Ngón tay ta từ từ mò xuống dưới chăn gấm, cuối cùng cũng chạm tới chiếc gối sứ lạnh lẽo cứng rắn.O mai d.a.o Muoi
Kiếp này…
Ta nhất định bắt các ngươi nợ m.á.u trả bằng m.á.u!
4
Ngoài cửa, bỗng vang lên một tiếng "đông" trầm đục, như có ai đó ngã rầm xuống đất.
Ngay sau đó là tiếng A Ngưu ngốc đập cửa điên cuồng:
“Ầm! Ầm!”
Tấm cửa rung lên bần bật, bụi bặm rơi lả tả.
Lý chính quay đầu mắng chửi: “Tìm đường c.h.ế.t…”
Chính là lúc này!
Ta bất ngờ vung chiếc gối sứ lên, nhắm thẳng sau gáy hắn mà nện xuống thật mạnh.
“Đông!”
Một tiếng trầm đục vang lên, thân thể phì nộn của hắn lập tức cứng đờ, đôi mắt bé tí như hạt đậu xanh ngay tức thì mất tiêu cự.
Ta liền tranh thủ bổ thêm một cú nữa, chiếc gối sứ vỡ nát ngay tại chỗ.
Chỉ thấy hắn như ngọn núi thịt đổ ầm xuống, đè cho giường phát ra tiếng rên rỉ chịu không nổi.
Ta nhanh chóng lăn khỏi giường, xoay người ngồi cưỡi lên người Lý chính.
Bạnh miệng hắn ra, dí cây đinh sắt vào hàm trên, không được, góc này sẽ mắc vào hàm răng.
“Đại nhân chẳng phải muốn kiểm hàng sao?”
Ta thì thầm, cây đinh chuyển hướng, dí thẳng vào lỗ mũi tròn vo của hắn.
Khoảnh khắc đ.â.m sâu vào, toàn thân hắn co giật, nhưng đinh mới cắm được nửa tấc đã bị kẹt lại, không tài nào đẩy thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Quả nhiên đầu hắn cứng như đá. Ta phì một tiếng khinh bỉ, đứng dậy lấy chân đạp vào đầu đinh.
“Đây là sính lễ ngươi ban cho ta đấy…”
Mũi chân ấn mạnh một cái, cây đinh lập tức cắm ngập đến tận gốc.
Mười ngón chân hắn bỗng co lại rồi thả lỏng, cổ họng phát ra tiếng “rục rục”, sau đó không còn động tĩnh gì nữa.
Ta rút cây chân đèn cắm nến ra, thở hổn hển lăn xuống giường, nhìn vết m.á.u trên tay, dứt khoát quệt hết vào đùi trong.
Sau đó lấy một chút mê hương nhét vào miệng, nuốt xuống cưỡng ép. Ta phải giả vờ thật giống, lát nữa quan sai có thể sẽ cho thầy thuốc bắt mạch.
Cuối cùng, ta lục lọi trong ngăn bí mật dưới giường của bà mẫu Lưu thị, lấy ra một tờ giấy hợp đồng ố vàng, từ từ mở ra:
Người lập khế ước: Lưu thị, nay nhận từ Đổng gia ba mươi lượng bạc, đồng ý để nhi tức Dao Nương mượn bụng sinh con cho A Ngưu của Đổng gia. Nếu sinh được con, đứa trẻ lập tức thuộc về Đổng gia, Lưu gia không được phản đối. Lời nói suông không đủ bằng, lập giấy làm chứng.
Dưới phần chính văn, còn đính kèm một tờ giấy nhỏ, nét chữ xiêu vẹo nhưng rõ ràng:
“Ba lượng bạc trắng, khế bán thân của nữ nhi Dao gia!”
Người lập chứng: Dao mẫu (chỉ ấn)
Kế mẫu của ta, vậy mà chỉ với ba lượng bạc trắng, đã rẻ rúng bán ta đi.
Còn phu quân của ta, lại lấy ba mươi lượng bán ta cho kẻ ngốc để sinh con.
Một luồng tanh ngọt trào lên cổ họng, ta cắn chặt môi dưới, cho đến khi vị gỉ sắt lan ra đầy miệng.O mai d.a.o Muoi
Hít sâu một hơi, ta lập tức tiêu hủy cả hai tờ khế ước.
Toàn bộ ngân phiếu được bốn mươi ba lượng ta giấu hết vào trong giày và vớ, số bạc lẻ còn lại cất trước n.g.ự.c, lát nữa có thể sẽ cần dùng đến.
Quay người bước ra khỏi phòng, lão yêu bà quả nhiên đã ngất xỉu dưới đất, ta kéo bà ta vào phòng, nhanh tay cởi đai lưng ra, nhét chỗ mê hương còn lại vào túi vải trong áo bà ta, rồi tung một nắm tro hương vào không trung.
Lúc này A Ngưu ngốc đang thở dốc nhìn ta, ta liếc mắt về phía nữ nhân nằm dưới đất, chỉ còn độc chiếc yếm trên người.
A Ngưu bỗng nằm rạp xuống, nhìn chằm chằm cánh tay trắng nõn của bà ta, nuốt nước bọt.
Ta nhướng mày: “A Ngưu muốn làm tân lang không?”
Hắn ngây ngốc gật đầu.
Ta nắm tay hắn, đặt lên n.g.ự.c Lưu thị:
“Lát nữa sẽ dạy ngươi trò còn thú vị hơn.”
Ngón tay hắn run rẩy như bị điện giật, quần lập tức ướt một mảng.
Sau đó ta dùng áo của bà mẫu lau sạch vết m.á.u và dấu tay trên giá nến, nhét nó vào tay bà ta!
Cuối cùng, ta chấm vết m.á.u chưa khô trên chóp mũi Lý chính, nguệch ngoạc viết trong lòng bàn tay hắn một chữ… Lưu.
Ta phải đảm bảo không có sơ hở nào.
5
Tiếng sáo và nhạc cưới mơ hồ truyền vào từ ngoài cửa sổ, tiệc cưới ở tiền viện đang vào lúc cao trào.