Dạy Dỗ Kẻ Ngoại Tình

Chương 11



Những lời dịu dàng thốt ra khi tình nồng ý đậm đều là giả.

Những ngày tháng quấn quýt triền miên cũng là giả.

Thẩm Vô Độ đã mục nát đến tận cùng rồi.

Nghĩ lại, hơn một tháng nay, Thẩm Vô Độ không hề gần gũi ta. Ta từng nghĩ hắn thương tiếc thân thể yếu ớt của ta, nhưng hóa ra, chỉ là vì hắn đã hưởng thụ thỏa thích nơi khác mà thôi.

Ta liếc nhìn bình phong lần cuối, bên trong đã không còn tiếng động.

Ta đứng dậy, “Giờ không còn sớm nữa, ta xin cáo từ.”

Cửa phòng kêu lên tiếng “kẽo kẹt” khi mở ra. Ta dừng bước, quay đầu nhìn Hà Trân Nương, đồng thời cũng là nhìn vào phía sau bình phong, nơi Thẩm Vô Độ đang ẩn nấp.

“Chúc biểu muội sớm đạt được mong muốn.”

“Một nhà đoàn tụ, sum vầy vui vẻ.”

Bỗng nhiên, từ phía sau bình phong vang lên âm thanh đồ vật vỡ vụn.

Ta khẽ cười,

“Đi xem thử đi, hình như bình hoa lại vỡ rồi.”

6

Đêm đó, Thẩm Vô Độ không trở về phủ.

Hắn sai tiểu tư nhắn lại rằng hôm nay có công vụ bận rộn, đồng thời nhờ tiểu tư mang đến một cây trâm hoa hải đường tinh xảo.

Ta không chạm vào cây trâm, chỉ dặn tiểu tư chuẩn bị xe ngựa, ta muốn ra ngoài một chuyến.

Chiếc xe lắc lư đưa ta đến một tòa viện ở ngoại thành.

Tiếng suối chảy róc rách, ta nhìn thấy một nữ tử đang phơi thảo dược bên dòng suối.

Nàng ăn mặc giản dị, cẩn thận phân loại từng loại dược liệu để phơi khô.

Ta mỉm cười, khẽ gọi, “Mộc Yên.”

Nữ tử ngước mắt lên, ánh mắt chạm vào ta.

“Giang Ly!”

“Ngươi còn nhớ đến gặp ta sao?”

Lục Mộc Yên đặt bó thảo dược trong tay xuống, sải bước chạy tới, ôm chầm lấy ta vào lòng.

“Ngươi, cái đồ c.h.ế.t tiệt này! Lấy chồng rồi liền quên bạn bè!”

“Hôm nay sao lại có thời gian đến tìm ta?”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com