Đế Chế Đại Việt

Chương 461:



Chương 456: Dạ tập

Hiện tại Nỗ Nhĩ Cáp Xích đã lui về thành Giang Ninh, do đó lực lượng của hắn không chỉ có bảy vạn q·uân đ·ội mà còn có cả nhưng đội quân phòng vệ, phòng thủ phía sau. Tại hai tòa thành khác lại còn bố trí mỗi thành một vạn quân, Bộ chỉ huy tiền phương dự đoán rằng bên trong thành Giang Ninh có ít nhất là năm vạn binh sĩ.

Quân Đại Việt không phải là không thể đánh thẳng vào Giang Ninh, nhưng thực sự nếu công thành chiến trực diện như vậy t·hương v·ong cũng sẽ rất nặng nề. Phải biết Giang Ninh không phải là đồn Ngọc Hồi hay những tòa thành mới xây như Sơn Hải quan, thành Đa Quỷ. Thành Giang Ninh thực sự là một đại thành, dân chúng bên trong thành có ít nhất là mười vạn người, là một khu tập trung đông dân cư ở Đông Thành này, do đó thành trì cũng được xây dựng vững chắc vô cùng, dù là sơn pháo S-75 cỡ nòng 75 ly cũng rất khó có thể công phá được tòa thành trì này. Hiện tại pháo nạp hậu có cỡ nòng lớn nhất của Đại Việt là pháo P120-D, cỡ nòng 120 ly. Thế nhưng bởi vì chưa được hoàn thiện do đó lần viễn chinh này quân đoàn một cũng chỉ có trang bị pháo S-75 mà thôi.

- Vì vậy theo ý kiến của ta cho rằng, trước hết nên dùng nghi binh đánh thành Cát Cơ và thành Bato để rút bớt quân từ thành Giang Ninh đi, khi đó chúng ta sẽ đánh thẳng vào Giang Ninh. Ngược lại nếu Giang Ninh không cứu viện chúng ta sẽ đánh hạ Cát Cơ và thành Bato cô lập Giang Ninh, khi đó chỉ sợ Nỗ Nhĩ Cáp Xích cũng chỉ còn đường rút lui.

Lê Phụng Hiểu cảm thấy rất khó khăn, bọn hắn có lợi thế rất lớn, muốn kết thúc sớm c·hiến t·ranh, nhưng lại không muốn nhận lấy tổn thất quá lớn. Thực sự khó nghĩ, cuối cùng lại trưng cầu ý kiến của Trần Quốc Tuấn. Trần Quốc Tuấn là người vô cùng quen thuộc với kiểu tác chiến với kỵ binh du mục, chỉ là quân Tây Gốt hiện tại đã trở thành một phạm trù rất khác với quân Mông khi trước, có chút tương tự với quân nhà Kim. Trần Quốc Tuấn nói.

Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com