Đệ Nhất Cuồng Binh: Quang Vinh Đen Tối

Chương 80: Tô Thiếu Gia Đeo Theo Cưa Máy



Pặc!

Một tiếng tát giòn tan vang lên trong đêm.

Long Thanh Hòa phản ứng cực nhanh. Ngay khi bàn tay dơ bẩn của tên côn đồ chưa kịp chạm vào mông, nữ MC xinh đẹp đã giơ tay tát thẳng mặt hắn!

Tên đầu đàn bị cái tát này làm cho choáng váng, nhưng ngay sau đó, nụ cười lạnh lẽo hiện lên trên khuôn mặt hắn.

"Giỏi lắm, dám đánh anh? Cô em này cá tính phết đấy."

Hắn thẳng tay ôm chặt lấy eo Long Thanh Hòa, hét lên với đồng bọn:

"Mấy đứa canh chừng bên ngoài xe! Anh vào trong xử lý cô nàng này đã!"

Long Thanh Hòa giãy giụa tuyệt vọng, nhưng hoàn toàn không thể thoát khỏi vòng tay của tên côn đồ. Trái tim cô ngập tràn sự kinh hoàng!

Tên đầu đàn khóa chặt eo thon của Long Thanh Hòa, cười gằn:

"Anh tên Lô Nhất Luân, đi hỏi quanh mấy sàn ở đây xem, anh có bao giờ nhân nhượng với đàn bà đâu! Cô tốt nhất đừng giãy nữa, không thì anh rạch nát mặt cho xem!"

Lô Nhất Luân quả thực đã uống quá nhiều, chỉ một câu nói đã lộ luôn tên thật của mình.

Long Thanh Hòa không kìm được mà run lên.

Với bất kỳ người phụ nữ nào, lời đe dọa "rạch mặt" đều là nỗi ám ảnh kinh hoàng.

"Buông ra! Tôi có thể cho các anh tiền!" – cô gào lên tuyệt vọng.

"Đã có một mỹ nhân như em trong tay, anh cần tiền làm gì?" – Lô Nhất Luân cười lớn – "Loại như em, chơi ít nhất một năm cũng chưa chán!"

Ngay lúc đó, hai chân đang đạp loạn xạ của Long Thanh Hòa cũng bị bọn côn đồ chộp lấy.

Bọn chúng toàn thanh niên lực lưỡng, chỉ cần hơi dùng sức kéo hai chân cô sang hai bên, vùng kín sẽ lập tức bị phơi bày! Dù có mặc quần an toàn cũng vô dụng!

Trong mắt lũ côn đồ, cô gái này quá hoàn hảo: gương mặt thanh tú, thân hình nóng bỏng, khiến máu trong người chúng sôi lên còn hơn cả rượu!

Cảm nhận luồng gió lạnh luồn dưới váy thổi vào đùi, Long Thanh Hòa hoàn toàn mất bình tĩnh!

Bỗng nhiên –

"Coi chừng!" – tiếng hét của bọn côn đồ vang lên.

Rầm!

Một chiếc Santana cũ kỹ, trông như chỉ đáng bán sắt vụn, lao tới đâm thẳng vào đuôi chiếc xe thương mại!

Chiếc Buick cũ bị húc văng xa mấy mét, lệch hẳn vào bụi cỏ!

Giữa lúc nguy nan, lại xảy ra tai nạn!

Bầu không khí đóng băng. Ngay cả Long Thanh Hòa cũng quên mất việc giãy giụa.

"Đ-t mẹ! Mày láu xe kiểu gì vậy?" – Lô Nhất Luân buông Long Thanh Hòa, hùng hổ đá mạnh vào cửa xe Santana – "Cút ra đây!"

Long Thanh Hòa vội nhìn chiếc xe lao tới. Ngay lập tức, cô nhận ra nó trông quen quen...

Không lẽ...?

Cô chuẩn bị tìm đường thoát thân, nhưng hai tên côn đồ đã kẹp chặt hai cánh tay cô, cười nhạt:

"Đừng hòng chạy! Ở Lâm Châu, dù trốn đâu bọn anh cũng lôi cổ em ra được!"

Tim Long Thanh Hòa chùng xuống.

Cửa xe Santana mở ra.

Một gã đàn ông ăn mặc sặc sỡ như con công bước xuống.

Ánh mắt Long Thanh Hòa bừng sáng!

Dưới ánh đèn pha còn sáng của Santana, cô nhìn rõ khuôn mặt, trang phục lòe loẹt và chiếc xe cà tàng này...

Chính là hắn!

Gã đàn ông trưa nay đã đâm vào đuôi xe Xiaomi SU7 của cô!

"Cứu..." – Long Thanh Hòa định kêu lên, nhưng bọn côn đồ đã nhanh chóng bịt miệng cô!

Tô Vô Tế bước xuống, liếc nhìn xung quanh rồi cười hề hề:

"Ôi, xao nhãng tí là đâm ngay. Sao mà trùng hợp thế nhỉ?"

Long Thanh Hòa nghe mà sốt ruột – cái cớ tồi tệ này, trưa nay hắn cũng dùng y chang với mình!

Lô Nhất Luân túm cổ áo Tô Vô Tế, dí con dao lò xo vào cổ họng hắn:

"Đền tiền không thì tao đâm chết mày ngay!"

Vừa mới lên hứng đã bị cú đâm xe dập tắt, hắn tức điên người!

Nhưng ngay cả khi bị dao dí vào cổ, Tô Vô Tế vẫn điềm nhiên cười lạnh:

"Lô Tam Cẩu, không nhận ra ông cháu à?"

Lô Nhất Luân – biệt danh Lô Tam Cẩu, dân Kim Dương, bỏ học từ tiểu học, từng vào tù 3 năm, số lần vào trại tạm giam nhiều không đếm xuể.

Mặt hắn đột nhiên biến sắc, cơn say tỉnh hẳn.

"Mày... mày là..." – Lưỡi dao trong tay hắn run rẩy.

Ở giới giang hồ Lâm Châu, ai không biết danh tiếng vị "thiếu gia" này?

Tô Vô Tế giơ tay: "Đưa đây."

Khiếp sợ, Lô Nhất Luân đưa dao cho hắn như kẻ tôi tớ!

Tô Vô Tế cười nhạt: "Lô Tam Cẩu, mày biết tao ghét nhất điều gì mà."

Một tên côn đồ cao lớn tiến lên, nắm vai Tô Vô Tế:

"Thằng chó nào dám ăn nói với Luân ca như thế?"

Tay còn lại hắn vung lên định tát Tô Vô Tế!

Long Thanh Hòa tròn mắt – so về thể hình, Tô Vô Tế hoàn toàn bất lợi!

Xoẹt!

Tiếng dao đâm thịt vang lên.

Con dao xuyên thẳng qua má tên côn đồ, từ bên này sang bên kia!

Lưỡi dao nằm ngang trong miệng hắn!

Long Thanh Hòa chưa từng thấy cảnh tượng kinh dị như vậy!

Nhưng đây mới chỉ là khởi đầu...

Tô Vô Tế nắm chặt chuôi dao, xoắn mạnh!

Một lỗ hổng đẫm máu hình thành trên mặt tên côn đồ! Lợi và lưỡi bị nghiền nát!

Hắn quỵ xuống, định gào thét nhưng chỉ phun ra một nửa lưỡi cùng mấy chục cái răng!

Tô Vô Tế đá bay, khiến hắn xoay tròn 360 độ rồi đập đầu xuống đất!

Chắc chắn hắn bị vỡ sọ và lệch đốt sống cổ. Khả năng tỉnh lại gần như bằng không!

Những tên còn lại cứng họng – chúng từng đánh nhau vô số, nhưng chưa thấy ai tàn nhẫn đến mức dùng dao xuyên mặt!

Long Thanh Hòa nhìn Tô Vô Tế, không thể tin đây cùng là người trưa nay bị cô khinh thường.

Lô Nhất Luân run như cầy sấy, không dám thở mạnh.

Tô Vô Tế tiến lại gần: "Lúc tao đến, chúng mày đang làm gì?"

Mồ hôi lạnh túa ra khắp người Lô Nhất Luân.

"Thả... thả người ra ngay!" – hắn hét lên.

Hai tên côn đồ lập tức buông Long Thanh Hòa, đứng như trời trồng.

Long Thanh Hòa thoát hiểm, nhưng không biết nên đi hay ở.

Kỳ lạ là từ lúc xuống xe, Tô Vô Tế dường như chưa liếc nhìn cô lấy một lần.

Khoảng cách 7-8 mét, ánh đèn không rọi tới, có lẽ hắn chưa nhận ra nạn nhân chính là chủ nhân chiếc SU7.

Tô Vô Tế chỉ vào cốp xe Santana, đá nhẹ Lô Nhất Luân:

"Mở ra."

Lô Nhất Luân run rẩy làm theo.

"Đứa nào bình thường lại để mấy thứ này trong xe hơi chứ!"

Trong cốp xe có gậy bóng chày, dùi cui, ống sắt, đao dài, cưa máy... và hai ba chục viên gạch.

Tô Vô Tế khoanh tay, giọng lạnh như băng:

"Chọn một thứ đi."

Lô Nhất Luân liếc nhìn chiếc cưa máy, toàn thân run bắn lên, cuối cùng cầm lấy một viên gạch.

Trong đống đồ kinh dị kia, có lẽ viên gạch là thứ ít sát thương nhất!

Tô Vô Tế thản nhiên rút tay khỏi túi quần:

"Được, vậy dùng viên gạch này..."

Ánh mắt hắn bỗng trở nên sắc lẹm:

"...đập vỡ đầu từng đứa em của ngươi. Bao giờ gạch vụn nát hết thì dừng."


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com