Đế Nhật Trùng Sinh Phá Thiên Vạn Giới

Chương 26: Huyết Ma Xâm Lược, Đế Nhật Tuyên Chiến



Thung lũng vốn yên bình giờ hóa thành một bãi chiến trường tan hoang. Gió lạnh thổi qua, cuốn theo mùi máu tanh nồng và tiếng rên rỉ yếu ớt của năm kẻ thù – Liễu Vân Phong, Liễu Thanh Nhi, Diệp Thiên Long, Diệp Thiên Hùng, Hắc Phong Tôn Giả – giờ chỉ còn là những xác thân rách nát, nằm la liệt trên mặt đất đầy vết nứt. Máu từ cơ thể chúng chảy thành từng vũng đỏ thẫm, thấm vào đất đá, như muốn nhuộm cả không gian thành một bức tranh địa ngục. Nhưng Minh Nhật không màng đến cảnh tượng ấy. Hắn đứng lặng giữa trung tâm thung lũng, dáng người cao lớn, trường bào đen tung bay trong gió, đôi mắt đỏ rực như hai ngọn lửa âm ti, ánh lên sự tàn nhẫn và ngạo nghễ không ai sánh bằng. Trong tay hắn, Huyết Nhật Kiếm rung lên từng nhịp khe khẽ, như một con thú dữ đang đói khát, khói đỏ từ lưỡi kiếm tỏa ra, uốn lượn như những con rắn độc, quấn quanh không gian.

Hắn cúi đầu, ánh mắt sắc lạnh dán chặt vào Huyết Nhật Kiếm – pháp bảo đã cùng hắn tung hoành vạn giới kiếp trước, giờ đang phản ứng dữ dội. Không do dự, Minh Nhật giơ tay trái lên, ngón tay khẽ điểm vào không khí. Làn khói đỏ từ Huyết Nhật Kiếm lập tức lao xuống như một cơn lốc, cuốn lấy máu linh hồn còn sót lại từ cơ thể rách nát của Liễu Vân Phong. Máu linh hồn – thứ tinh hoa cuối cùng của kẻ thù – hóa thành một luồng sáng đỏ mờ ảo, bị khói đỏ nuốt chửng, rồi từ từ truyền vào tâm trí Minh Nhật. Một mảnh ký ức xa lạ hiện lên, rõ ràng như thể chính hắn đang đứng tại đó.

Trong ký ức, Liễu Vân Phong quỳ rạp dưới đất, đầu cúi thấp, run rẩy trước một bóng hình khổng lồ. Kẻ đó cao hơn hai trượng, da đen bóng như đá obsidian, lấp lánh dưới ánh sáng yếu ớt của một hang động sâu thẳm. Đôi mắt đỏ rực của hắn như hai ngọn lửa địa ngục, ẩn chứa sự tàn độc và tham lam. Trên đầu hắn, hai chiếc sừng cong vút mọc lên, quanh thân tỏa ra luồng khí đen kịt, như muốn nuốt chửng mọi ánh sáng xung quanh. Giọng nói trầm đục, lạnh lẽo của kẻ đó vang lên, mỗi từ như một nhát búa đập vào tâm trí: "Giết Tần Hạo Thiên, lấy Huyền Nhật Thần Huyết. Huyết Ma Tộc sẽ mở Quỷ Vực, xâm lược Huyền Linh Đại Lục, phá vỡ trật tự vạn giới. Đây là mệnh lệnh từ Quỷ Đạo, không được thất bại."

Hình ảnh mờ dần, rồi tan biến như làn khói trong gió. Minh Nhật đứng im, đôi mắt nheo lại, sát khí từ cơ thể hắn bùng lên như một ngọn núi lửa sắp phun trào. "Huyết Ma Tộc? Quỷ Vực?" Hắn lẩm bẩm, giọng nói lạnh lẽo như băng, mang theo ý cười khinh miệt. "Xâm lược Huyền Linh Đại Lục? Phá vỡ trật tự vạn giới? Lũ sâu bọ từ Quỷ Đạo, các ngươi là kẻ đứng sau cái chết của ta kiếp trước, giờ còn dám nhắm đến đại lục này?" Hắn ngẩng đầu, ánh mắt lóe lên tia sáng đỏ rực, như muốn xuyên thủng cả bầu trời. "Ta sẽ cho các ngươi thấy, địa ngục thật sự là gì."

Không chần chừ, Minh Nhật giơ tay phải, Huyết Nhật Kiếm trong tay hắn rung lên dữ dội hơn. Hắn vung kiếm về phía linh hồn Liễu Vân Phong – thứ vẫn đang co giật yếu ớt trong khói đỏ. Lưỡi kiếm không chạm vào, nhưng khói đỏ hóa thành một bàn tay khổng lồ, nắm chặt linh hồn kẻ thù, bóp mạnh. Tiếng gào thét thảm thiết vang lên, vang vọng khắp thung lũng, như tiếng khóc từ cõi âm. Linh hồn Liễu Vân Phong tan rã từng mảnh, hóa thành tro bụi, nhưng trước khi biến mất hoàn toàn, một câu nói cuối cùng bật ra từ cái miệng méo mó: "Huyết Ma Động... cánh cổng..."

Minh Nhật nhếch mép, nụ cười lạnh lẽo hiện lên trên gương mặt góc cạnh. "Huyết Ma Động? Cánh cổng dẫn đến Quỷ Vực sao?" Hắn lẩm bẩm, tay nắm chặt Huyết Nhật Kiếm, sát khí từ cơ thể bùng lên như một cơn bão. "Tốt lắm. Ta sẽ tìm đến đó, xé tan lũ Huyết Ma, rồi kéo cả Quỷ Đạo xuống vực thẳm cùng chúng."

Ngay lúc ấy, một luồng nhiệt nóng bỏng bất ngờ tràn vào đan điền hắn. Khói đỏ từ Huyết Nhật Kiếm không tan đi như mọi khi, mà hòa lẫn với máu linh hồn của Liễu Vân Phong, hóa thành một dòng năng lượng đỏ rực, chảy ngược vào cơ thể Minh Nhật. Hắn cảm nhận rõ ràng – một giọt tinh hoa đỏ thẫm, nhỏ như hạt ngọc nhưng chứa đựng sức mạnh kinh khủng, đang từ từ dung nhập vào linh khí trong người. Đó là "Huyền Nhật Thần Huyết" – di sản kiếp trước của hắn, thứ từng giúp hắn đạt đến Huyền Nhật Thần Cảnh, tung hoành vạn giới.

Minh Nhật nhắm mắt, đứng yên giữa thung lũng, để luồng năng lượng ấy tràn ngập cơ thể. Linh khí trong đan điền hắn bùng nổ, như một ngọn lửa đỏ đen thiêu đốt mọi giới hạn. Tiếng nổ nhỏ vang lên từ bên trong, vang vọng như tiếng sấm giữa trời quang. Nguyên Thần Cảnh hậu kỳ – cảnh giới hiện tại của hắn – rung chuyển dữ dội, rồi vỡ tan như một tấm kính mỏng manh. Linh khí hóa thành hàng ngàn lưỡi dao đỏ đen, xoáy tròn trong đan điền, rồi lan tỏa ra khắp kinh mạch. Một luồng áp lực kinh khủng tỏa ra từ cơ thể Minh Nhật, khiến mặt đất dưới chân hắn nứt toác thêm hàng chục vết dài, đá vụn bay tứ tung như bị cơn lốc cuốn đi.

Khi hắn mở mắt, ánh sáng đỏ rực trong đồng tử sáng lên như hai ngọn lửa địa ngục, chiếu rọi cả thung lũng. Hóa Thần hậu kỳ – cảnh giới mới của hắn – mang lại cảm giác sức mạnh tràn đầy, như thể chỉ cần một ý niệm cũng có thể xé tan núi sông. Minh Nhật nắm chặt Huyết Nhật Kiếm, giọng nói trầm thấp vang lên, đầy kiêu ngạo: "Kiếp trước, ta là Huyền Nhật Thần Cảnh, khiến vạn giới run sợ. Kiếp này, ta sẽ phá thiên, bước lên Hỗn Độn Chúa Tể, không ai ngăn được ta."

Hắn giơ Huyết Nhật Kiếm lên cao, khói đỏ từ lưỡi kiếm bùng nổ thành một vòng xoáy khổng lồ, cao hàng chục trượng, xoáy tròn dữ dội như muốn nuốt chửng cả bầu trời. Một chiêu thức mới hiện lên trong tâm trí hắn, từ ký ức kiếp trước – "Huyết Nhật Lạc Hồn". Minh Nhật vung kiếm xuống, kiếm khí đỏ đen hóa thành hàng ngàn lưỡi dao vô hình, lao đi như một cơn bão tử thần. Mặt đất thung lũng bị xé tan thành trăm mảnh, đá vụn hóa thành bụi, không gian rung lên từng nhịp như sắp sụp đổ. Những thi thể còn sót lại của năm kẻ thù lập tức bị kiếm khí cuốn lấy, tan rã thành hư vô, không để lại chút dấu vết.

Minh Nhật nhếch mép, nhìn cảnh tượng trước mắt với ánh mắt hài lòng. "Đây mới chỉ là khởi đầu," hắn lẩm bẩm, tay nắm chặt kiếm, sát khí bùng lên như muốn thiêu đốt cả không gian. "Lũ Huyết Ma sẽ là kẻ đầu tiên nếm thử sức mạnh của ta."

Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, không gian bỗng rung chuyển dữ dội, mạnh hơn bất kỳ lần nào trước đó. Mặt đất dưới chân Minh Nhật nứt toác thành những khe sâu hoắm, đá vụn bay lên không trung như bị một bàn tay vô hình hất tung. Bầu trời vốn tối đen bỗng lóe lên những tia sáng kỳ lạ, mỗi tia mang một màu sắc và khí tức riêng biệt. Một tia đỏ rực như sấm sét giáng xuống từ đỉnh Olympus, mang theo tiếng gầm của Zeus. Một tia vàng óng như ngọn giáo xuyên qua chín tầng trời, ẩn chứa trí tuệ và chiến ý của Odin. Một tia đen kịt như ngọn lửa hủy diệt, tỏa ra khí tức tử thần của Shiva. Một tia đỏ cam rực rỡ như mặt trời bùng cháy, mang hơi thở ấm áp nhưng đầy uy nghiêm của Amaterasu. Một tia đen sâu thẳm như bóng tối tử thần, lạnh lẽo và bí ẩn như Anubis. Và cuối cùng, một tia trắng bạc dịu dàng nhưng sâu thẳm, như ánh sáng từ cõi Niết Bàn của Phật tổ.

Minh Nhật ngẩng đầu, ánh mắt sắc lạnh quét lên bầu trời, không chút sợ hãi. Một giọng nói trầm đục, uy nghiêm vang vọng từ hư không, như phát ra từ cõi cao xa: "Huyền Nhật Đại Đế, ngươi đã trở lại. Huyền Linh Đại Lục là khởi điểm, nhưng vạn giới đang nhìn xuống. Sức mạnh của ngươi sẽ phá vỡ mọi giới hạn."

Tiểu Vũ, đứng cách đó không xa, bất ngờ bước tới, đôi tay run rẩy ôm chặt Hắc Nguyệt Hồn Châu. Pháp bảo trong tay nàng rung động dữ dội, ánh sáng trắng bạc lấp lóe như muốn thoát ra. "Sư phụ," nàng khẽ nói, giọng thoáng run, đôi mắt trong veo ánh lên sự kinh ngạc, "có thứ gì đó... chúng không phải Quỷ Đạo hay Ma Đạo. Chúng đến từ khắp các cõi, từ vạn giới."

Minh Nhật không đáp ngay, ánh mắt hắn vẫn dán chặt lên bầu trời, nơi những tia sáng kỳ lạ đang lẩn khuất. Hắn giơ Huyết Nhật Kiếm lên, khói đỏ bùng nổ thành một cột sáng khổng lồ, xuyên thủng tầng mây, như muốn đối chọi với áp lực từ hư không. Một nụ cười ngạo nghễ hiện lên trên gương mặt hắn. "Zeus, Odin, Shiva, Amaterasu, Anubis, Phật tổ?" Hắn gọi từng cái tên, giọng nói lạnh lẽo nhưng đầy thách thức. "Các ngươi không phải kẻ thù của ta, nhưng cũng không phải đồng minh. Các ngươi muốn xem ta phá thiên vạn giới sao? Được thôi. Trước tiên, ta sẽ xóa sổ lũ Huyết Ma và Ma Đạo. Sau đó, nếu các ngươi muốn thử sức, ta sẽ cho các ngươi thấy Huyền Nhật Đại Đế không dừng lại ở Huyền Nhật Thần Cảnh."

Ngay lúc đó, những tia sáng trên bầu trời lóe lên mạnh mẽ hơn, như thể đáp lại lời tuyên chiến của hắn. Một giọng nói trầm trầm, mang theo tiếng sấm rền vang, vang lên từ tia đỏ rực: "Ta, Zeus, vua của Olympus, muốn xem ngươi có đủ sức vượt qua lũ quỷ kia không, phàm nhân." Minh Nhật cười lớn, ánh mắt lóe lên tia sáng đỏ: "Vua của Olympus? Ta không quan tâm ngươi là ai. Nếu muốn thử ta, hãy đợi đến khi ta đứng trên đỉnh vạn giới."

Một giọng nói khác, lạnh lẽo và sâu thẳm, vang lên từ tia vàng óng: "Ta, Odin, cha của các thần Bắc Âu, thấy trong ngươi ngọn lửa của chiến binh. Nhưng ngươi sẽ làm gì khi đối mặt với vạn giới?" Minh Nhật nhếch mép: "Cha của các thần? Ta không cần thần thánh. Ta sẽ phá tất cả, kể cả ngươi, nếu ngươi cản đường."

Tia đen kịt lóe lên, một giọng nói trầm đục đầy khí tức hủy diệt vang vọng: "Ta, Shiva, kẻ hủy diệt vạn vật, chờ xem ngươi phá thiên như thế nào." Minh Nhật nắm chặt kiếm, sát khí bùng lên: "Hủy diệt? Ta sẽ cho ngươi thấy sự hủy diệt thật sự khi ta đặt chân lên cõi của ngươi."

Tia đỏ cam ấm áp nhưng uy nghiêm vang lên, giọng nữ dịu dàng nhưng lạnh lùng: "Ta, Amaterasu, nữ thần mặt trời, muốn xem ngọn lửa của ngươi có sáng hơn ta không." Minh Nhật cười lạnh: "Ngọn lửa của ta sẽ thiêu rụi cả mặt trời của ngươi."

Tia đen sâu thẳm mang theo hơi thở tử thần: "Ta, Anubis, kẻ dẫn hồn về cõi chết, sẽ chờ ngươi ở cuối con đường." Minh Nhật đáp lại, giọng đầy kiêu ngạo: "Cõi chết? Ta đã sống lại từ đó, và ta sẽ khiến ngươi quỳ trước ta."

Cuối cùng, một giọng nói dịu dàng nhưng sâu thẳm vang lên từ tia trắng bạc: "Ta, Phật tổ, thấy trong ngươi nghiệp chướng ngập trời. Ngươi sẽ phá thiên, hay bị thiên phá?" Minh Nhật nhìn thẳng lên bầu trời, ánh mắt không chút dao động: "Phật tổ? Ta không tin vào nghiệp chướng. Ta sẽ phá thiên, và không ai ngăn được ta."

Không gian dần yên ắng, những tia sáng kỳ lạ rút đi, nhưng vẫn lẩn khuất đâu đó trên bầu trời, như ánh mắt vạn giới âm thầm theo dõi. Minh Nhật hạ Huyết Nhật Kiếm xuống, quay sang Tiểu Vũ, giọng nói trầm thấp nhưng đầy quyết tâm: "Huyết Ma Tộc muốn xâm lược Huyền Linh Đại Lục? Ta sẽ biến chúng thành tro trước khi Chư Thiên kịp nhúng tay. Đây mới chỉ là khởi đầu, Tiểu Vũ. Ta sẽ phá thiên vạn giới, đứng trên tất cả."

Hắn bước đi, Huyết Nhật Kiếm trong tay rung lên từng nhịp, khói đỏ tỏa ra như một lời tuyên chiến với cả vũ trụ. Trong lòng hắn, một ý nghĩ vang vọng: "Từ Huyết Ma Động đến Chư Thiên, ta sẽ lấy sức mạnh của tất cả, bước lên Hỗn Độn Chúa Tể."

"Đạo hữu nào yêu thích trận chiến khốc liệt này, muốn xuất hiện trong truyện hoặc muốn nhân vật của mình trở thành cường giả đối đầu Huyền Nhật Đại Đế, hãy ủng hộ tác giả một chén trà đá để chương mới ra nhanh hơn!"

💰 STK: 0721000637501

🏦 Vietcombank – Nguyen Minh Nhat

🌍 Paypal: paypal.me/nhatnguyenminh94

🔥 Cảm ơn các đạo hữu đã đồng hành cùng ta trên con đường tiên hiệp đầy gian nan này. Mỗi chén trà đá là một nguồn động lực lớn lao, giúp ta viết nên những trận chiến kinh thiên động địa. Hẹn gặp lại ở chương sau, nơi máu và lửa sẽ bùng nổ dữ dội hơn!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com