Huyền Thiên Bí Cảnh rung chuyển dữ dội, không gian nứt vỡ thành từng mảnh lớn, khói bụi mịt mù hòa lẫn máu tươi tạo thành một bức tranh tử thần kinh hoàng. Nguyễn Minh Nhật đứng giữa hư không, Huyền Nhật Chân Hỏa bùng cháy dữ dội quanh người, ngọn lửa đỏ đen hòa quyện với ánh vàng rực của Thái Dương Thần Hỏa, khí thế Bán Phá Thiên Cảnh Đại Viên Mãn như một ngọn núi bất diệt đối kháng trực diện với uy áp kinh hồn từ Đại Sứ Thần Huyết. Thanh kiếm trong tay hắn rung động, linh khí đỏ đen cuộn trào như sóng dữ, ánh mắt lạnh lẽo không chút dao động dù máu tươi rỉ ra từ khóe miệng sau cú va chạm vừa rồi. Đối diện, Đại Sứ Thần Huyết lơ lửng giữa không trung, hắc khí ngập trời hóa thành ngàn lưỡi dao đen kịt, đôi mắt đỏ rực như huyết nguyệt lóe lên sát ý điên cuồng, khí tức vừa tăng vọt nhờ Huyết Ma Thôn Thiên, chạm ngưỡng Đại Đế Cảnh trung kỳ.
“Ầm!” Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, Huyền Nhật Luân Hồi Kiếm của Minh Nhật và Hắc Huyết Thiên Ma Chưởng của Đại Sứ va chạm lần nữa, kiếm quang đỏ đen mang khí thế luân hồi đối đầu với bàn tay hắc khí khổng lồ, không gian nứt vỡ thành từng mảnh, sóng xung kích bùng phát dữ dội, đẩy cả hai lùi lại trăm trượng. Đất đá lơ lửng trong bí cảnh rơi xuống như mưa, những vết nứt trên bầu trời lan rộng, linh khí tràn ra ngoài, dấu hiệu sụp đổ ngày càng rõ rệt.
Đại Sứ Thần Huyết đứng vững, hắc khí quanh người rung động, giọng trầm khàn vang lên, mang theo ý cười nham hiểm:
“Huyền Nhật Đại Đế, ngươi mạnh hơn ta tưởng. Nhưng ngươi có biết mình đang chống lại điều gì không? Thần Huyết Chân Chủ – chúa tể của vạn giới, kẻ thống trị Thương Khung Thần Vực từ thời viễn cổ. Chỉ cần ngươi quy thuận ngài, sức mạnh, bảo vật, quyền uy… tất cả sẽ là của ngươi!”
Minh Nhật cười lạnh, ánh mắt lóe lên tia khinh miệt, tay nắm chặt kiếm, linh khí đỏ đen cuộn trào dữ dội:
“Quy thuận? Một con chó như ngươi cũng xứng mở miệng dụ dỗ ta? Thần Huyết Chân Chủ của ngươi chẳng qua là một lão quỷ bị phong ấn trong Hắc Ngục Viễn Cổ, sống lay lắt qua ngày, còn dám mơ mộng thống trị? Ta khinh!”
Đại Sứ nhíu mày, sát khí trong mắt bùng nổ, nhưng hắn vẫn giữ giọng điệu trầm thấp, như rắn độc thì thầm:
“Ngươi cứng miệng lắm. Nhưng nghĩ mà xem, với Thần Huyết Chi Ấn trong tay, ngươi có thể trở thành kẻ thừa kế của ngài, vượt qua Đại Đế Cảnh, chạm đến cảnh giới bất tử. Ta chỉ cần một lời đồng ý từ ngươi, mọi thứ sẽ dễ dàng hơn nhiều.”
Minh Nhật ngửa mặt cười lớn, tiếng cười vang vọng giữa không gian hỗn loạn, sát khí ngập trời bùng phát từ cơ thể:
“Dễ dàng? Ngươi nghĩ ta là loại rác rưởi như ngươi, cúi đầu làm nô lệ cho một lão già thối tha không dám lộ mặt? Ta là Huyền Nhật Đại Đế, chỉ có kẻ khác quỳ trước ta, không bao giờ có chuyện ngược lại! Muốn dụ ta? Để ta xem ngươi có bao nhiêu máu để ta rút ra từ cái xác thối của ngươi!”
Dứt lời, hắn lao tới, Huyền Nhật Cửu Biến tầng tám kích hoạt, linh khí đỏ đen hóa thành cơn lốc ngập trời, Thái Dương Thần Hỏa bùng nổ dữ dội. Tay vung kiếm, Huyền Nhật Luân Hồi Kiếm chém xuống lần nữa, lưỡi kiếm ngàn trượng mang theo khí thế luân hồi, ngọn lửa đỏ đen từ Huyền Nhật Thần Tủy dung hợp với Hỗn Nguyên Chân Hỏa, xuyên phá không gian, nhắm thẳng vào Đại Sứ. Kiếm quang rực rỡ như mặt trời giữa đêm đen, mỗi luồng linh khí vận chuyển trong cơ thể Minh Nhật đều được đẩy đến cực hạn, kinh mạch rung động, ý chí chiến đấu cháy bỏng như thiêu đốt cả thiên địa.
Đại Sứ Thần Huyết gầm lên, hắc khí ngập trời hóa thành Hắc Huyết Ma Long – một con rồng đen kịt khổng lồ lao tới, mang theo sát khí kinh hồn, móng vuốt xé nát không gian, đối kháng trực diện với kiếm quang. “Ầm ầm!” Tiếng nổ vang vọng như sấm sét cửu thiên, kiếm quang và ma long va chạm, không gian nứt vỡ thành từng mảnh lớn, sóng xung kích bùng phát, đất đá bay tứ tung. Minh Nhật bị đẩy lùi, máu tươi phun ra từ khóe miệng, nhưng ánh mắt vẫn lạnh lẽo, không chút dao động. Đại Sứ cũng lùi lại, hắc khí quanh người tan rã một phần, ánh mắt đỏ rực lóe lên tia kinh ngạc.
Xa xa, Tiểu Vũ đứng cùng Nguyễn Huyền Phong – người duy nhất còn sống từ Thương Hội Nguyễn. Linh khí trắng bạc từ Hắc Nguyệt Hồn Châu bao phủ quanh nàng, thương thế đã ổn định nhờ Thanh Linh Hồi Hồn Đan, nhưng ánh mắt vẫn lo lắng nhìn về phía Minh Nhật. Nguyễn Huyền Phong, dù trọng thương, vẫn lấy từ trong nhẫn trữ vật mảnh ngọc bích khắc ký tự kỳ lạ, thì thầm:
“Tiểu Vũ, ta không còn nhiều thời gian. Ngươi phải nói với Huyền Nhật Đại Đế… Huyền Thiên Tháp không chỉ là nơi chứa bảo vật. Nó là một phần của phong ấn Hắc Ngục Viễn Cổ. Nếu bí cảnh sụp đổ hoàn toàn, phong ấn sẽ yếu đi, Thần Huyết Chân Chủ có thể thoát ra!”
Tiểu Vũ nhíu mày, thần thức lan tỏa, cảm nhận được rung động từ Huyền Thiên Tháp phía xa. Nàng gật đầu:
“Ta sẽ nói với sư phụ. Nhưng còn Truyền Tống Trận thì sao? Chúng ta phải rời khỏi đây trước khi tất cả sụp đổ!”
Nguyễn Huyền Phong ho ra máu, giọng yếu ớt:
“Bản đồ ta đưa… chỉ dẫn đến một phần của trận pháp. Phần còn lại nằm trong tay Đại Sứ Thần Huyết. Hắn biết lối thoát, nhưng sẽ không dễ dàng giao ra đâu.”
Tiểu Vũ nghiến răng, ánh mắt sắc lạnh: “Hắn dám giữ bí mật? Ta và sư phụ sẽ khiến hắn nhổ ra bằng máu!” Nàng quay đầu, Nguyệt Hồn Thiên Sát Băng Phong chuẩn bị kích hoạt, sẵn sàng lao vào hỗ trợ Minh Nhật.
Trên chiến trường, Đại Sứ Thần Huyết cười khàn, tay vung lên, hắc khí hóa thành Huyết Ma Thiên La Trận – hàng ngàn sợi xích đen kịt bung ra, mang theo khí tức tử vong ngập trời, quấn chặt không gian quanh Minh Nhật. “Ngươi không chịu quy thuận? Vậy thì chết đi!” Hắn gầm lên, linh khí đen kịt vận chuyển trong cơ thể, kinh mạch rung động, mỗi sợi xích đều chứa sức mạnh hủy diệt, nhắm thẳng vào Minh Nhật như muốn nghiền nát hắn thành tro bụi.
Minh Nhật đứng yên, ánh mắt lóe lên sát khí, Ngũ Hành Phá Diệt kích hoạt lần đầu tiên trong trận chiến này. Linh khí trong cơ thể vận chuyển điên cuồng, năm nguyên tố – Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ – bùng nổ đồng thời. Ngọn lửa đỏ đen từ Huyền Hỏa dung hợp với ánh vàng rực của Thái Dương Thần Hỏa, hóa thành vòng xoáy ngập trời. Hắn vung tay, Huyền Hỏa Vô Tận Trảm bung ra, ngàn lưỡi kiếm lửa lao tới, xé nát sợi xích đen kịt trong chớp mắt. “Ầm ầm!” Tiếng nổ vang vọng, không gian rung chuyển, hắc khí tan rã, nhưng Đại Sứ vẫn đứng vững, ánh mắt càng thêm điên cuồng.
“Chưa đủ đâu!” Đại Sứ gầm lên, tay giơ cao, Hắc Huyết Thiên Ma Chưởng kích hoạt lần nữa, bàn tay đen kịt khổng lồ đập xuống, mang theo sức mạnh hủy diệt ngập trời. Minh Nhật nghiến răng, Đại Nhật Thần Phạt Chưởng bung ra, bàn tay vàng rực khổng lồ lao lên từ hư không, ngọn lửa mặt trời thiêu đốt không gian, đối kháng trực diện với hắc khí. “Rầm!” Hai bàn tay va chạm, thiên địa rung chuyển, không gian nứt vỡ thành từng mảnh lớn, sóng xung kích bùng phát, cả hai bị đánh bay ra sau, máu tươi phun trào.
Minh Nhật đứng dậy, lau máu trên khóe miệng, ánh mắt lạnh lẽo: “Ngươi chỉ có thế thôi sao? Ta còn chưa nóng người!” Hắn lao tới lần nữa, Huyền Nhật Diệt Thế Kiếm kích hoạt, dung hợp Huyền Nhật Trảm Thiên và Huyền Hỏa Thiên Uy Trảm, kiếm quang đỏ đen ngàn trượng chém xuống, tốc độ nhanh như chớp, uy lực hủy diệt xuyên phá không gian. Đại Sứ gầm lên, Hắc Huyết Ma Long xuất hiện lần nữa, rồng đen khổng lồ lao tới, móng vuốt xé nát kiếm quang, nhưng thân thể nó cũng nứt vỡ, hắc khí tan rã một phần.
Đại Sứ nhíu mày, giọng trầm thấp vang lên: “Ngươi cứng đầu hơn ta nghĩ. Nhưng ta còn một chiêu cuối. Quy thuận, hoặc chết!” Hắn giơ tay, hắc khí hóa thành Huyết Ma Vô Tận Vực – một vòng xoáy đen kịt khổng lồ xuất hiện, mang theo khí tức thôn phệ ngập trời, hút lấy linh khí từ bí cảnh, nhắm thẳng vào Minh Nhật. Hắn cười lạnh: “Đây là sức mạnh của Thần Huyết Chân Chủ ban tặng. Ngươi chống nổi không?”
Minh Nhật đứng giữa vòng xoáy, linh khí trong cơ thể bị hút mạnh, nhưng ánh mắt không chút dao động. Hắn gầm lên, Huyền Nhật Vô Tận Diệt kích hoạt – chiêu thức liều mạng đốt cháy toàn bộ Huyền Nhật Chân Hỏa. Ngọn lửa đỏ đen bùng nổ dữ dội, kiếm quang hủy diệt lao ra từ cơ thể hắn, xuyên phá vòng xoáy, nhắm thẳng vào Đại Sứ. “Ầm!” Tiếng nổ kinh thiên vang lên, không gian bí cảnh rung chuyển dữ dội, những vết nứt lớn lan rộng, đất đá rơi xuống như mưa, cả hai bị sóng xung kích đánh bay, máu tươi bắn tung tóe.
Minh Nhật quỳ một gối, máu chảy dài trên mặt, nhưng ánh mắt vẫn sắc lạnh, tay nắm chặt kiếm: “Muốn giết ta? Ngươi chưa đủ tư cách!” Đại Sứ đứng dậy từ đống đổ nát, hắc khí quanh người yếu đi rõ rệt, ánh mắt đỏ rực lóe lên sát ý: “Tốt, ta sẽ cho ngươi thấy cái giá của sự kiêu ngạo!”
Không gian bí cảnh lung lay dữ dội, Huyền Thiên Tháp phía xa rung động, ánh sáng đỏ rực từ tháp bùng nổ, như báo hiệu phong ấn sắp vỡ. Trận chiến giữa Minh Nhật và Đại Sứ vẫn chưa ngã ngũ, cả hai lao vào nhau lần nữa, kiếm quang và hắc khí đan xen, thiên địa rung chuyển, khói bụi mịt mù bao trùm tất cả.
Lời kêu gọi ủng hộ từ tác giả:
Các đạo hữu, trận chiến đang căng như dây đàn, Minh Nhật sắp tung chiêu mới mà ta chưa kịp đặt tên – liệu có ai muốn “đặt hàng” một cú đánh hủy diệt để hạ gục Đại Sứ Thần Huyết không? Chỉ cần ném một chén trà đá (hoặc cả bình rượu nếu hào phóng), tên bạn có thể lọt vào truyện, thậm chí làm trùm cuối cho Minh Nhật “xử đẹp”! Đừng để ta phải cầm bút run tay vì đói linh thạch nhé, donate càng nhiều, chương càng nhanh, nhân vật càng “ngầu”! 😎
💰 STK: 0721000637501
🏦 Vietcombank – Nguyen Minh Nhat
🔗 Paypal:
Hẹn gặp đạo hữu ở chương sau, đừng để Minh Nhật “đánh solo” mãi thế này! 🔥
🔥 Vinh danh đạo hữu đã ủng hộ:
"Vô Danh Nhân" donate 5.000 VNĐ: “Tiểu đạo hữu chỉ là hạt cát nhỏ, nhưng nguyện theo tác giả chinh chiến tiên hiệp!”
"Nguyễn Trung Tú" donate 7.000 VNĐ: “Chén linh trà này cho Minh Nhật, mong tác giả ra chương nhanh.”
Cảm ơn các đạo hữu đã đồng hành cùng ta trên con đường tiên hiệp đầy gian nan này. Mỗi chén trà đá là một nguồn động lực lớn lao, giúp ta tiếp tục viết nên những trận chiến kinh thiên động địa! Hẹn gặp lại ở chương sau! 🔥