Loạn Tinh Thành chìm trong màn đêm sâu thẳm, ánh trăng bị những đám mây đen dày đặc che khuất, như tấm màn tử thần giăng kín bầu trời, không một tia sáng nào lọt qua. Dư âm từ thiên địa dị tượng khi Minh Nhật đột phá Đại Đế Cảnh sơ kỳ vẫn còn vang vọng – những vết nứt sâu hoắm trên mặt đất như miệng địa ngục, linh khí hỗn loạn lơ lửng trong không khí như những linh hồn lạc lối, và tiếng sấm rền từ cửu thiên giờ đã tắt lịm, để lại một không gian tĩnh lặng đầy áp lực. Quảng trường trung tâm sáng rực bởi ánh sáng từ các trận pháp – Thanh Tâm Trận tỏa ánh xanh biếc như ngọc lưu ly, Hồi Xuân Trận lấp lánh trắng bạc như ánh trăng rơi, Hắc Quỷ Triệu Hồn Trận đen kịt như vực sâu – chúng đan xen nhau, tạo thành một mạng lưới linh khí rực rỡ, như ngọn hải đăng giữa cơn bão tố đang ập đến. Gió lạnh thổi qua, cuốn theo tiếng rít sắc bén như lời nguyền rủa từ địa ngục, mang theo bụi đất, máu khô, và sát khí ngấm ngầm từ những kẻ đang rình rập trong bóng tối.
Nguyễn Minh Nhật đứng trên ngọn tháp cao nhất giữa trung tâm thành, áo choàng đen rách rưới tung bay trong gió, Huyền Nhật Chân Hỏa bùng cháy dữ dội quanh người, ngọn lửa đỏ đen hòa quyện với ánh vàng rực rỡ của Thái Dương Thần Hỏa, khí thế Đại Đế Cảnh sơ kỳ lan tỏa như một ngọn núi bất khuất đối kháng với thiên địa. Thanh Mạt Nhật Thần Kiếm nằm ngang trên tay, ánh sáng đỏ đen từ lưỡi kiếm rung động mãnh liệt, như một con rồng lửa sẵn sàng gầm thét. Hắn đứng đó, thân hình cao lớn, tóc đen bay loạn trong gió, ánh mắt lạnh lẽo nhưng sâu thẳm, chứa đựng ý chí bất diệt và ngọn lửa không bao giờ tắt. Tiểu Vũ đứng cạnh, Hắc Nguyệt Hồn Châu lơ lửng trước ngực, ánh sáng trắng bạc yếu ớt chiếu lên khuôn mặt nàng, giọng run run:
“Sư phụ, dị tượng vừa rồi… chưa từng ai thấy qua. Các thế lực đều nói người là kẻ nghịch thiên, ngay cả Thiên Đạo cũng phải cúi đầu!”
“Thiên Đạo cúi đầu hay không, ta không cần. Ta đột phá vì Loạn Tinh Vực, vì lời thề trước quần hùng – dùng máu và kiếm bảo vệ mảnh đất này. Nhưng ta biết, Thần Huyết Chân Chủ đã cảm nhận được. Hắn sẽ không để ta yên.”
Dưới chân tháp, các thế lực lớn tụ tập đông đủ, ánh mắt nhìn lên Minh Nhật không chỉ là kính nể mà còn là sự sùng bái gần như cuồng tín. Huyết Ma Lão Nhân bước tới, sát khí đỏ máu bùng nổ từ cơ thể, hóa thành ngàn lưỡi dao ánh sáng đỏ rực quanh người, giọng khàn khàn đầy kích động:
“Ta sống ba ngàn năm, từng đột phá Đại Đế Cảnh sơ kỳ trong máu và lửa, nhưng thiên địa chỉ đáp lại bằng vài tia sấm sét yếu ớt! Còn Minh chủ – mây đen hóa mắt, sấm sét thành rồng, Thiên Đạo giáng uy áp như muốn ngăn cản! Hắn không phải Đại Đế bình thường – hắn là kẻ nghịch thiên, là ngọn lửa đốt cháy cả cửu thiên!”
Hắn quỳ một gối, sát khí hóa thành ngọn lửa đỏ máu bùng cháy dưới chân, như lời thề trung thành:
Linh Dao Thánh Nữ tiến lên, ánh sáng trắng bạc từ Thánh Linh Thiên Quang bùng nổ, hóa thành ngàn cánh hoa ánh sáng rơi xuống quanh nàng, giọng trong trẻo nhưng đầy cảm xúc:
“Khi ta bước vào Đại Đế Cảnh, thiên địa chỉ rung nhẹ, linh khí chỉ tụ thành mây trắng. Nhưng Minh chủ… kiếm quang chém tan sấm sét, mây đen vỡ vụn dưới ý chí của hắn! Ta từng thấy các Đại Đế trong cổ thư Thánh Linh Cung, chưa ai khiến Thiên Đạo mở mắt như vậy! Minh chủ là ánh sáng của Loạn Tinh Vực, là hy vọng của muôn dân!”
Nàng giơ tay, ánh sáng trắng bạc hóa thành một vầng hào quang rực rỡ trên đầu, quỳ xuống:
“Thánh Linh Cung nguyện dùng tất cả để bảo vệ ngọn lửa này!”
Quỷ Hồn Tôn Giả cười lớn, hắc khí ngập trời trỗi dậy, hóa thành ngàn bóng ma gầm thét quanh người, giọng khàn khàn đầy phấn khích:
“Ha ha! Ta từng thấy lão quỷ Bách Quỷ Tông đột phá Đại Đế Cảnh trung kỳ, chỉ có chút gió lốc và vài tiếng quỷ gào! Nhưng Minh chủ vừa vào sơ kỳ đã khiến Thiên Đạo giáng lưới sấm, mây đen hóa mắt – hắn là quái vật, là ác mộng của kẻ thù! Ta phục rồi!”
Hắn vung tay, hắc khí hóa thành ngọn lửa đen rực, quỳ xuống:
“Bách Quỷ Tông nguyện làm ngọn lửa đen, cháy cùng Minh chủ đến tận cùng!”
Thiên Cổ Lão Nhân bước tới, linh khí viễn cổ bùng nổ từ cơ thể già nua, hóa thành ngàn phù văn cổ xưa lơ lửng quanh người, giọng trầm thấp như tiếng vọng từ thời gian:
“Ta sống qua ba thời đại, từng thấy Huyền Thiên Đại Đế đột phá – dị tượng chỉ là mây vàng và sấm nhẹ. Nhưng Minh chủ… kiếm quang chém trời, Thiên Đạo giáng uy áp, như muốn thử thách ý chí của hắn! Hắn không chỉ nghịch thiên – hắn là kẻ định thay đổi thiên mệnh, là Đại Đế chân chính của Loạn Tinh Vực!”
Ông quỳ xuống, phù văn hóa thành ngọn lửa xanh biếc:
“Thiên Cổ Tông nguyện dâng tất cả, đi theo ngọn lửa nghịch thiên này!”
Lam Thiên Kiệt giương trận kỳ, mây xanh hóa thành ngàn lưỡi kiếm ánh sáng, đâm xuyên không gian, giọng lạnh lẽo nhưng đầy kính nể:
“Thiên Vân Tông có ghi chép về các Đại Đế viễn cổ – chưa ai khiến Thiên Đạo rung động như Minh chủ! Sấm sét hóa lưới, mây đen thành mắt, kiếm quang phá tan uy áp – hắn là kẻ vượt qua giới hạn phàm nhân, là ngọn gió cuốn bay bóng tối! Ta từng nghi ngờ, giờ thì không còn!”
Hắn quỳ xuống, trận kỳ cắm xuống đất, mây xanh hóa thành ngọn lửa:
“Thiên Vân Tông nguyện làm mũi kiếm, cháy cùng Minh chủ!”
Nguyễn Thiên Vân từ Nguyễn gia bước tới, ánh mắt sáng rực, linh khí bùng nổ hóa thành ngọn lửa vàng kim:
“Minh chủ đã thề dùng máu và kiếm bảo vệ chúng ta. Dị tượng vừa rồi không chỉ là sức mạnh – đó là ý chí bất khuất, là ngọn lửa soi sáng Loạn Tinh Vực! Nguyễn gia nguyện dâng tất cả, sống chết cùng Minh chủ!”
Quần hùng đồng loạt quỳ xuống, tiếng hô hào vang dội như sóng thần:
“Minh chủ nghịch thiên!”
“Đại Đế uy danh!”
“Loạn Tinh Vực bất diệt!”
Linh khí từ các cường giả hòa quyện, hóa thành ngọn lửa rực rỡ bao trùm quảng trường, như ngọn hải đăng thách thức bóng tối. Minh Nhật đứng trên tháp, ánh mắt thoáng cảm xúc, nhưng giọng vẫn trầm lạnh:
“Các ngươi đã tin ta, ta sẽ không phụ lòng. Nhưng kẻ thù đang đến – hãy sẵn sàng!”
Xa ngoài rìa Loạn Tinh Vực, trong một thung lũng tối tăm bị bao phủ bởi tà khí đen kịt, bốn bóng người đứng giữa một trận pháp khổng lồ khắc bằng máu tươi và xương trắng. Trận pháp tỏa ánh sáng đỏ thẫm, phù văn tà ác rung động dữ dội, linh khí hỗn loạn lan tỏa như sóng dữ, hòa quyện với tiếng gào thét của ngàn linh hồn bị giam cầm. Tà khí từ Hắc Ngục Viễn Cổ cuộn trào, hóa thành ngàn bóng ma gầm rú, khiến đất đá xung quanh nứt vỡ, cây cối khô héo, không khí ngập mùi máu tanh và tử khí kinh hồn.
Người đứng đầu là Hắc Ma Tôn Giả, lão giả áo đen, tóc trắng xõa dài, đôi mắt đỏ rực như máu, khí thế Đại Đế Cảnh trung kỳ bùng nổ dữ dội. Hắn giơ tay, tà khí hóa thành bàn tay khổng lồ cao trăm trượng, bóp nát một ngọn núi thành tro bụi, giọng trầm thấp vang vọng:
“Nguyễn Minh Nhật… đột phá Đại Đế Cảnh sơ kỳ mà khiến Thiên Đạo rung động, kiếm quang chém tan sấm sét. Tên tiểu tử này không chỉ mạnh – hắn là mối họa lớn nhất của Thần Huyết Chân Chủ!”
Bên cạnh là Tử Yên Ma Cơ, nữ nhân áo tím, thân hình yêu kiều nhưng đôi mắt lạnh lẽo như độc xà, khí thế Đại Đế Cảnh sơ kỳ mang theo hàn khí và độc khí kinh hồn. Nàng vuốt tóc, tay cầm một bình ngọc tím, giọng mềm mại nhưng đầy sát ý:
“Dị tượng đó… đẹp đến đáng sợ. Nhưng kẻ càng sáng chói, càng dễ dập tắt. Hắn là minh chủ, là ngọn lửa của Loạn Tinh Vực – ta sẽ khiến ngọn lửa ấy cháy thành tro, khiến hắn quỳ trong tuyệt vọng!”
Người thứ ba là Huyết Thương Ma Tướng, nam tử cao lớn mặc chiến giáp đen, tay cầm trường thương đỏ máu dài ba trượng, khí thế Phá Thiên Cảnh đại viên mãn đỉnh phong, chỉ cách Đại Đế Cảnh một bước. Hắn vung thương, một luồng huyết quang chém đứt ngàn cây cổ thụ, máu tươi từ lưỡi thương nhỏ xuống đất, giọng khàn khàn đầy cuồng nộ:
“Thiên Đạo rung động? Ta không quan tâm! Ta sẽ chém đầu hắn, dùng máu hắn luyện thương, dùng xương hắn làm cờ! Loạn Tinh Vực sẽ là bãi tha ma của hắn!”
Người cuối cùng là U Hồn Ma Sư, lão giả gầy gò áo xám rách rưới, đôi mắt trắng dã không đồng tử, khí thế Đại Đế Cảnh sơ kỳ mang theo âm khí lạnh lẽo như từ địa ngục. Hắn giơ tay, hắc khí hóa thành ngàn bóng ma gào thét, giọng thì thầm như gió lạnh:
“Thiên Đạo chú ý hắn… nhưng chúng ta sẽ kéo hắn xuống trước khi Thiên Đạo kịp bảo vệ. Loạn Tinh Vực sẽ thành địa ngục, và Minh Nhật sẽ là kẻ cô độc giữa ngàn xác chết.”
Hắc Ma Tôn Giả giơ tay, tà khí hóa thành bản đồ hư ảo của Loạn Tinh Vực, giọng lạnh lẽo như tử thần:
“Minh Nhật nghịch thiên, nhưng Loạn Tinh Vực chỉ là đám ô hợp. Dân chúng yếu đuối, lòng tin dễ lung lay, đoàn kết chỉ là bề ngoài. Chúng ta sẽ không đánh trực diện – chúng ta sẽ hủy diệt từ gốc, như loài sâu đục khoét cây cổ thụ, như ngọn gió thổi tắt ngọn nến.”
Hắc Ma Tôn Giả chỉ vào bản đồ, ánh mắt đỏ rực lóe lên sát khí kinh hồn:
“Huyết Thương, ngươi dẫn ba ngàn tà vật – yêu thú biến dị, huyết thi, quỷ hồn – tấn công các làng mạc ngoại vi Loạn Tinh Thành. Không chỉ giết, mà phải tàn sát – lột da, moi tim, treo xác lên cây, đốt cháy trẻ nhỏ trước mặt cha mẹ chúng! Máu tươi sẽ làm suy yếu Thanh Tâm Trận, nỗi sợ sẽ gieo vào lòng dân chúng, khiến họ quay lưng với Minh Nhật!”
Huyết Thương Ma Tướng cười lớn, trường thương rung động, huyết quang bùng nổ:
“Hay! Ta sẽ biến ngoại vi thành địa ngục! Để trẻ con khóc thét gọi Minh Nhật, để cha mẹ chúng nguyền rủa hắn! Hắn muốn bảo vệ dân chúng? Ta sẽ cho hắn thấy – hắn chỉ là kẻ vô dụng!”
Tử Yên Ma Cơ cười khẽ, tay vung lên, bình ngọc tím vỡ tan, Tử Hồn Độc hóa thành làn khói tím lan tỏa, giọng mềm mại như lời ru chết chóc:
“Ta sẽ thả Tử Hồn Độc vào nguồn nước chính của Loạn Tinh Thành. Độc này không giết ngay – nó sẽ thấm vào máu, ăn mòn ý chí, biến người uống thành con rối sống. Cha sẽ giết con, vợ sẽ đâm chồng, bạn bè sẽ phản bội nhau. Khi quần hùng phát hiện, họ sẽ nghi ngờ tất cả – nội loạn sẽ hủy diệt Loạn Tinh Vực trước khi chúng ta ra tay!”
U Hồn Ma Sư cười khàn, tay giơ cao, hắc khí hóa thành ngàn bóng ma gầm thét:
“Ta sẽ triệu hồi U Hồn Thiên Quân – mười ngàn quỷ hồn từ Hắc Ngục, thả vào các khu dân cư và doanh trại của Loạn Tinh Thành. Chúng không chỉ gieo sợ – chúng sẽ xâm nhập tâm trí, khuếch đại tâm ma, khiến cường giả phát điên, dân chúng tự sát. Thanh Tâm Trận sẽ vỡ tan khi chính những kẻ trong thành quay lưng với Minh Nhật!”
Hắc Ma Tôn Giả gật đầu, tà khí bùng nổ, hóa thành ngàn mũi kiếm đen kịt lơ lửng quanh người:
“Ta sẽ dẫn đội tinh nhuệ đánh vào khu đông – nơi Thiên Vân Tông trấn giữ. Lam Thiên Kiệt mạnh, nhưng trước Hắc Ma Thiên Trảm của ta, hắn chỉ là con kiến. Ta sẽ phá Thiên Vân Huyền Trận, giết sạch quân thủ thành, treo xác chúng lên tường thành làm cờ. Khi khu đông sụp đổ, Loạn Tinh Vực sẽ mất đi mũi kiếm sắc bén nhất. Sau đó, chúng ta chờ Thần Huyết Chân Chủ giáng lâm, kết thúc tất cả!”
Tử Yên Ma Cơ vuốt tóc, giọng đầy ác ý:
“Chiến thuật này giống thời viễn cổ – Ma Tông từng dùng trẻ sơ sinh làm mồi nhử, buộc chính đạo tự giết nhau để cứu chúng. Minh Nhật muốn bảo vệ dân chúng? Ta sẽ khiến hắn nhìn dân chúng chết trong tay chính đồng minh của hắn!”
Huyết Thương Ma Tướng gầm lên, trường thương đâm xuống đất, huyết quang bùng nổ:
“Ta sẽ chặt đầu từng người, dùng máu họ vẽ trận, dùng xương họ dựng tháp! Minh Nhật sẽ quỳ giữa đống xác, ngửi mùi máu của chính dân chúng hắn thề bảo vệ!”
U Hồn Ma Sư thì thầm, hắc khí hóa thành ngàn đôi mắt trắng dã:
“Dân chúng chết, lòng tin vỡ tan, Loạn Tinh Vực sẽ thành địa ngục trần gian. Minh Nhật dù nghịch thiên, cũng chỉ là kẻ cô độc giữa ngàn tiếng nguyền rủa!”
Hắc Ma Tôn Giả giơ tay, tà khí bùng nổ ngập trời, giọng lạnh lẽo như tử thần:
“Hành động đi! Để tên tiểu tử nghịch thiên đó biết – Thiên Đạo không cứu được hắn, và Loạn Tinh Vực sẽ là nấm mồ của hắn!”
Đêm đó, bóng tối lan tỏa khắp Loạn Tinh Vực như cơn sóng thần tử thần. Từ phía ngoại vi, tiếng gầm rú kinh hồn vang lên, ba ngàn tà vật – yêu thú biến dị với móng vuốt đỏ máu, huyết thi với da thịt rữa nát, quỷ hồn với đôi mắt trắng dã – lao ra từ thung lũng, do Huyết Thương Ma Tướng dẫn đầu. Hắn vung trường thương, huyết quang bùng nổ, một ngôi làng nhỏ bị san phẳng trong chớp mắt. Tiếng thét của dân chúng vang lên, trẻ nhỏ bị xé đôi trước mặt cha mẹ, người già bị lột da treo lên cây, máu tươi chảy thành sông, nhuộm đỏ cả cánh đồng. Hắn cười lớn, giọng khàn khàn vang vọng:
“Minh Nhật! Ngươi ở đâu? Cứu dân chúng của ngươi đi! Ha ha ha!”
Một người mẹ ôm con chạy trốn, khóc thét: “Minh chủ, cứu chúng tôi!” Nhưng Huyết Thương vung thương, huyết quang xuyên qua, mẹ con họ hóa thành đống thịt vụn. Hắn giẫm lên xác, hét lớn:
“Minh Nhật vô dụng! Hắn không cứu được các ngươi! Nguyền rủa hắn đi!”
Cùng lúc, Tử Yên Ma Cơ đứng trên ngọn đồi gần sông lớn, tay vung lên, Tử Hồn Độc hóa thành làn khói tím dày đặc, hòa vào dòng nước chảy vào Loạn Tinh Thành. Một gia đình uống nước bên bờ sông, vài phút sau, người cha gầm lên, mắt tím rực, rút dao đâm chết con trai mình. Người mẹ khóc thét, nhưng đôi mắt cũng dần tím lại, tự đâm vào tim mình. Tử Yên cười khẽ:
“Đẹp quá… cứ giết nhau đi, để Minh Nhật thấy sự bất lực của hắn!”
Phía bắc, U Hồn Ma Sư đứng giữa cánh rừng, tay giơ cao, U Hồn Thiên Quân trỗi dậy từ đất – mười ngàn quỷ hồn với tiếng gào thét kinh hồn lao vào các khu dân cư. Một lão già ngồi trong nhà, đột nhiên đôi mắt trắng dã, tự cầm dao cắt cổ mình. Một cường giả tuần tra gầm lên, phát điên, đâm chết đồng đội trước khi tự sát. Tiếng khóc, tiếng gào thét vang vọng, dân chúng hoảng loạn chạy trốn, nhưng quỷ hồn vô hình xuyên qua tường đá, gieo rắc nỗi sợ vào tâm trí. U Hồn thì thầm:
“Sợ hãi đi… nguyền rủa Minh Nhật đi…”
Khu đông, Hắc Ma Tôn Giả xuất hiện, tà khí bùng nổ ngập trời, bàn tay khổng lồ đập xuống, Thiên Vân Huyền Trận rung chuyển dữ dội. Lam Thiên Kiệt giương trận kỳ, hét lớn:
“Kẻ nào dám!”
Nhưng Hắc Ma Tôn Giả cười lạnh, Hắc Ma Thiên Trảm bùng nổ, ngàn mũi kiếm đen kịt xuyên phá trận pháp, giết chết hàng trăm quân thủ thành. Xác họ bị tà khí cuốn lên, treo trên tường thành như cờ máu. Hắn gầm lên:
“Lũ chuột Thiên Vân Tông! Đây là món quà cho Minh Nhật!”
Từ xa, tà khí lan tỏa, hàng ngàn tà vật tiếp tục tàn sát, tiến gần hơn tới Loạn Tinh Thành. Trên tháp cao, Minh Nhật nắm chặt Mạt Nhật Thần Kiếm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về bốn phương, nghe tiếng khóc, tiếng nguyền rủa từ xa vọng lại. Hắn nghiến răng, giọng trầm mạnh mẽ:
“Thần Huyết Chân Chủ, các ngươi dám! Ta sẽ khiến các ngươi trả giá bằng máu!”
Nhưng bóng tối vẫn lan tràn, tà ma vẫn tàn sát, hướng thẳng tới Loạn Tinh Thành, như cơn sóng tử thần không thể ngăn cản.
Lời kêu gọi ủng hộ từ tác giả:
Các đạo hữu, Minh Nhật uy danh nghịch thiên, nhưng tà ma độc ác trỗi dậy, tàn sát dân chúng, gieo rắc địa ngục! Muốn nhảy vào truyện làm chiến hữu của Huyền Nhật Đại Đế hay hóa thân thành tướng lĩnh của Thần Huyết Chân Chủ để thách thức hắn? Chỉ cần ném một chén trà đá qua tài khoản dưới đây, chương mới sẽ bay đến nhanh hơn Huyền Nhật Trảm Thiên! Ủng hộ càng nhiều, cơ hội làm bá chủ càng cao – nhưng cẩn thận, Minh Nhật không tha cho kẻ phản bội đâu nhé! 😎
💰 STK: 0721000637501
🏦 Vietcombank – Nguyen Minh Nhat
🔗 Paypal:
🔥 Vinh danh đạo hữu đã ủng hộ:
"Võ Ngọc Hưng" donate 5.000 VNĐ: “Cảm ơn tác giả! Hy vọng có thêm nhiều cảnh đấu trí, mong một ngày xuất hiện trong truyện.”
"Không Muốn Tiết Lộ Tên" donate 5.000 VNĐ: “Tác giả làm khá ổn, chờ các chương truyện tiếp theo.”
📜 Lời cảm ơn:
Cảm ơn các đạo hữu đã đồng hành cùng ta trên con đường tiên hiệp đầy gian nan này. Mỗi chén trà đá là một nguồn động lực lớn lao, giúp ta tiếp tục viết nên những trận chiến kinh thiên và mưu kế thâm sâu! Hẹn gặp lại ở chương sau! 🔥