Loạn Tinh Thành chìm trong màn đêm dày đặc, không gian nặng nề như bị bóp nghẹt bởi bàn tay vô hình của địa ngục. Những đám mây đen cuồn cuộn trên bầu trời, xoáy tròn như miệng vực sâu, che kín ánh trăng, chỉ để lại những tia sáng đỏ rực yếu ớt lấp lóe như máu khô rơi từ cửu thiên. Gió lạnh rít lên từng cơn, cuốn theo mùi máu tanh, tử khí và tro bụi từ ngoại vi, hòa quyện với tiếng gầm thét của tà vật, tiếng kim loại vỡ vụn và tiếng khóc thét của binh sĩ vang vọng trong không gian. Tường thành phía tây, nơi Huyết Sát Trận rực sáng ánh đỏ máu, rung chuyển dữ dội dưới đòn tấn công không ngừng của đội tiên phong kẻ thù. Những bóng đen khổng lồ lao tới như cơn sóng tử thần – yêu thú biến dị với móng vuốt đỏ rực dài cả trượng, huyết thi với da thịt rữa nát nhỏ máu đen kịt xuống đất, quỷ hồn gào thét với đôi mắt trắng dã trống rỗng – chúng điên cuồng cào xé, gầm rú, như muốn nuốt chửng cả Loạn Tinh Thành trong bóng tối.
Trên ngọn tháp cao nhất trung tâm thành, Nguyễn Minh Nhật đứng bất động, áo choàng đen rách rưới tung bay trong gió, Huyền Nhật Chân Hỏa bùng cháy dữ dội quanh người, ngọn lửa đỏ đen hòa quyện với ánh vàng rực rỡ của Thái Dương Thần Hỏa, tạo thành một vầng hào quang rực rỡ đối kháng với bóng tối. Khí thế Đại Đế Cảnh sơ kỳ lan tỏa, mạnh mẽ như ngọn núi bất khuất, chống lại áp lực kinh hồn từ xa. Thanh Mạt Nhật Thần Kiếm trong tay rung động mãnh liệt, ánh sáng đỏ đen nhấp nháy như ngọn lửa địa ngục, cảm nhận được mối nguy lớn nhất đang đến gần. Hắn nhìn về phía chân trời, nơi tà khí đen kịt cuộn trào như biển sâu vô tận, ánh mắt lạnh lẽo nhưng sâu thẳm, ý chí bất diệt cháy rực trong từng hơi thở, dù tim hắn khẽ rung lên trước áp lực chưa từng có. Bên cạnh, Tiểu Vũ nắm chặt Hắc Nguyệt Hồn Châu, ánh sáng trắng bạc yếu ớt chiếu lên khuôn mặt nàng, đôi mắt đỏ hoe, giọng run run:
“Sư phụ… đội tiên phong đã phá lớp phòng thủ ngoài cùng. Chúng mạnh hơn dự đoán, nhưng phía sau… có thứ gì đó kinh khủng hơn, như bóng tối sống!”
Minh Nhật gật đầu, giọng trầm lạnh nhưng đầy kiên định:
“Ta cảm nhận được. Huyết Thương, Tử Yên, U Hồn, Hắc Ma – chúng chỉ là mũi nhọn. Kẻ đứng sau mới là cơn bão thực sự. Tiểu Vũ, bảo quần hùng giữ vững đội hình – Loạn Tinh Vực sắp đối mặt với thử thách lớn nhất từ trước đến nay.”
Dưới chân tháp, quần hùng đã triển khai đội hình chiến đấu, linh khí bùng nổ hòa quyện, tạo thành cơn lốc rực rỡ chống lại bóng tối. Huyết Ma Lão Nhân đứng giữa Huyết Sát Trận, sát khí đỏ máu bùng nổ như ngọn lửa địa ngục, trường đao trong tay chém xuống không ngừng, mỗi nhát đao xé tan hàng chục tà vật, máu chúng chảy thành sông, nhuộm đỏ trận pháp, tăng sức mạnh cho phù văn đỏ rực. Nhưng đội tiên phong kẻ thù không ngừng tiến tới, yêu thú gầm thét lao qua làn máu, móng vuốt đâm xuyên binh sĩ, huyết thi phun độc khí đen kịt, khiến hàng chục người ngã xuống, da thịt rữa nát trong chớp mắt.
Phía nam, Linh Dao Thánh Nữ dẫn Thánh Linh Cung thanh tẩy dòng sông lớn, Thánh Linh Thiên Quang rực sáng như ánh trăng rơi, ánh sáng trắng bạc lan tỏa, xua tan khói tím của Tử Hồn Độc. Nhưng khói tím quá dày đặc, một số dân chúng vẫn ngã quỵ, đôi mắt tím rực, gào thét điên loạn trước khi tự đâm chết nhau. Linh Dao nghiến răng, giọng run run:
“Không thể để chúng chết thêm nữa!”
Nàng giơ tay, linh khí bùng nổ, ánh sáng trắng bạc hóa thành ngàn cánh hoa rơi xuống dòng sông, từng chút khói tím tan biến, nhưng áp lực từ đội tiên phong vẫn khiến nàng thở dốc, mồ hôi chảy dài trên trán. Phía bắc, Quỷ Hồn Tôn Giả gầm rú giữa Hắc Quỷ Triệu Hồn Trận, hắc khí ngập trời hóa thành ngàn quỷ hồn gầm thét, đối kháng với U Hồn Thiên Quân của U Hồn Ma Sư. Quỷ hồn của hắn mạnh mẽ, nuốt chửng hàng trăm bóng ma trắng dã, nhưng U Hồn Thiên Quân vẫn đông vô số, xuyên qua trận pháp, xâm nhập tâm trí binh sĩ, khiến họ phát điên, tự cắt cổ mà chết. Quỷ Hồn cười khàn, giọng đầy sát khí:
“U Hồn Ma Sư, ngươi dám đấu quỷ với ta? Để xem ai sống sót!”
Khu đông, Lam Thiên Kiệt và Thiên Cổ Lão Nhân hợp sức giữ vững phòng tuyến, Thiên Vân Huyền Trận sáng rực ánh xanh biếc, mây xanh hóa thành ngàn lưỡi kiếm ánh sáng, phối hợp với Thanh Tâm Trận thứ hai tỏa ánh xanh ngọc, chặn đứng đòn tấn công của Hắc Ma Tôn Giả. Nhưng Hắc Ma giơ tay, tà khí hóa thành bàn tay khổng lồ trăm trượng, đập xuống không ngừng, mỗi cú đập khiến trận pháp nứt vỡ, hàng chục binh sĩ bị tà khí cuốn đi, hóa thành tro bụi trong tiếng thét kinh hoàng.
Từ phía tây, Huyết Thương Ma Tướng lao tới như ác thần, trường thương đỏ máu dài ba trượng vung lên, huyết quang bùng nổ ngàn trượng, chém nứt một góc Huyết Sát Trận. Máu tươi từ binh sĩ Loạn Tinh Thành bắn tung tóe, nhuộm đỏ chiến giáp đen kịt của hắn. Hắn cười lớn, giọng khàn khàn vang vọng như tiếng quỷ từ địa ngục:
“Huyết Ma Lão Nhân, ngươi già yếu rồi! Trận này của ngươi chỉ là trò chơi – để ta đâm thủng nó, rồi giết sạch lũ chuột trong thành, dùng xương chúng dựng tháp!”
Huyết Ma Lão Nhân gầm lên, sát khí đỏ máu hóa thành ngàn lưỡi dao lao thẳng vào Huyết Thương, hai luồng sức mạnh va chạm, tiếng nổ kinh thiên vang lên, đất đá bắn tung tóe, máu tươi chảy thành dòng. Nhưng Huyết Thương vẫn đứng vững, trường thương đâm xuống lần nữa, hàng trăm binh sĩ hóa thành huyết vụ, tiếng hét của họ bị gió cuốn đi, tan vào bóng tối.
Phía nam, Tử Yên Ma Cơ đứng trên ngọn đồi, tay vung lên, bình ngọc tím vỡ tan, khói tím dày đặc lan tỏa, dù Thánh Linh Thiên Quang thanh tẩy phần lớn, vẫn có những luồng độc khí len lỏi qua, biến dân chúng thành rối sống, gào thét điên loạn. Nàng cười khẽ, giọng mềm mại như lời ru chết chóc:
“Linh Dao, ngươi nhanh đấy… nhưng không đủ nhanh đâu. Nhìn họ giết nhau đi – đây là món quà ta tặng Minh Nhật!”
Phía bắc, U Hồn Ma Sư giơ tay, hắc khí hóa thành ngàn bóng ma trắng dã, gầm thét lao vào Hắc Quỷ Triệu Hồn Trận. Dù quỷ hồn của Quỷ Hồn Tôn Giả nuốt chửng một phần, số lượng U Hồn Thiên Quân quá đông, xuyên qua trận pháp, xâm nhập tâm trí binh sĩ và dân chúng, khiến họ phát điên, tự đâm chết đồng đội, tiếng khóc thét vang vọng trong đêm. U Hồn thì thầm, giọng như gió lạnh từ địa ngục:
“Quỷ Hồn Tôn Giả, ngươi chỉ là con rối nhỏ bé. Quỷ hồn của ta sẽ nuốt sạch tâm trí Loạn Tinh Vực!”
Khu đông, Hắc Ma Tôn Giả gầm lên, tà khí bùng nổ, Hắc Ma Thiên Trảm hóa thành ngàn mũi kiếm đen kịt, lao thẳng vào Thiên Vân Huyền Trận. Trận pháp rung chuyển dữ dội, ánh sáng xanh biếc nứt vỡ từng mảng, hàng trăm binh sĩ bị kiếm quang xuyên qua, máu tươi bắn tung tóe, xác họ treo lơ lửng trên tường thành như cờ máu. Hắn cười lạnh:
“Lam Thiên Kiệt, trận của ngươi yếu như giấy! Ta sẽ phá nó, rồi giẫm nát khu đông!”
Lam Thiên Kiệt nghiến răng, trận kỳ vung lên, mây xanh hóa thành ngàn lưỡi kiếm ánh sáng:
“Ngươi chưa phá được đâu! Thiên Vân Tông sẽ giữ đến cùng!”
Loạn Tinh Thành chìm trong hỗn loạn, lớp phòng thủ ngoài cùng rạn nứt từng mảng lớn, đất đá vỡ vụn rơi xuống như mưa, máu tươi chảy thành dòng, nhuộm đỏ tường thành và quảng trường. Tiếng gào thét của binh sĩ hòa với tiếng gầm của tà vật, tiếng kim loại vỡ vụn vang lên không ngừng, không khí ngập tràn sát khí và tử khí. Minh Nhật đứng trên tháp, ánh mắt sắc lạnh quét qua chiến trường, thần thức lan tỏa như ngàn sợi tơ, phân tích từng động thái của đội tiên phong. Hắn thì thầm, giọng trầm trầm:
“Đội tiên phong mạnh hơn dự đoán… nhưng chưa phải tất cả. Kẻ đứng sau đang đến – ta cảm nhận được khí tức của hắn.”
Đột nhiên, từ phía chân trời xa xăm, một luồng tà khí đen kịt bùng nổ, mạnh mẽ hơn gấp ngàn lần so với Hắc Ma Tôn Giả hay bất kỳ tướng lĩnh nào. Không gian rung chuyển dữ dội, mây đen trên bầu trời xoáy tròn thành một vòng xoáy khổng lồ rộng ngàn trượng, như con mắt của địa ngục mở ra, sấm sét đỏ rực giáng xuống như ngàn mũi kiếm từ cửu thiên, mỗi tia sét chạm đất khiến mặt đất nứt vỡ, cây cối hóa thành tro bụi. Linh khí thiên địa hỗn loạn, như bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt, không gian quanh Loạn Tinh Thành ngưng đọng, áp lực kinh hồn đè ép mọi sinh linh, khiến binh sĩ yếu hơn ngã quỵ, máu tươi phun trào từ miệng, còn các cường giả như Huyết Ma Lão Nhân phải dồn toàn lực chống đỡ, mồ hôi chảy dài trên trán, đôi tay run rẩy.
Quần hùng dưới tháp hoảng hốt, Huyết Ma Lão Nhân ngừng tay, sát khí đỏ máu dao động, giọng run run:
“Đây… đây là gì? Khí thế này… không thể nào!”
Linh Dao Thánh Nữ giơ tay, Thánh Linh Thiên Quang rung động dữ dội, ánh mắt kinh hãi:
“Không phải Đại Đế Cảnh… mạnh hơn, sâu hơn… như vực thẳm vô tận!”
Quỷ Hồn Tôn Giả nắm chặt tay, hắc khí yếu đi trước áp lực, giọng khàn khàn:
“Ta từng thấy khí thế của Đại Đế Cảnh hậu kỳ, nhưng cái này… vượt xa, như ác thần viễn cổ!”
“Khí tức này… từ thời viễn cổ, ta từng đọc trong cổ thư – kẻ mang sức mạnh hủy diệt thiên địa!”
Minh Nhật nhíu mày, thần thức lan tỏa như ngàn mũi tên, nhưng không thể xuyên qua luồng tà khí kia, như chạm phải bức tường bóng tối vô hình. Hắn nghiến răng, giọng trầm mạnh mẽ:
“Ta không nhìn ra tu vi… hắn che giấu quá sâu. Nhưng chắc chắn là Thần Huyết Chân Chủ – kẻ ta từng thấy trong bí cảnh Hắc Ngục!”
Từ trong bóng tối sâu thẳm, một cỗ xa giá khổng lồ hiện ra, dài trăm trượng, cao năm mươi trượng, được đúc từ hắc ngọc lạnh lẽo và xương trắng khô khốc, khắc đầy phù văn tà ác đỏ rực như máu tươi chảy mãi không ngừng. Xa giá tỏa ra ánh sáng đỏ đen mờ ảo, mỗi đường nét như chứa đựng ngàn năm sát khí, ngàn năm tử khí, như một cỗ quan tài sống từ địa ngục trỗi dậy, mang theo tiếng gào thét của ngàn linh hồn bị giam cầm vang vọng trong không gian. Kéo xa giá là bốn con Hắc Huyết Kỳ Lân khổng lồ, thân phủ vảy đen kịt lấp lánh như hắc ngọc, đôi mắt đỏ rực như máu tươi, sừng cong nhọn hoắt như lưỡi hái tử thần, móng vuốt dài cả trượng cào xuống đất, mỗi bước chân khiến mặt đất rung chuyển, để lại dấu vết cháy đen và máu khô. Khí tức từ chúng không thua Đại Đế Cảnh sơ kỳ, hung lệ và tà ác, như bốn con ác thú viễn cổ sẵn sàng nuốt chửng cả thiên địa. Mỗi con kỳ lân mang một chiếc vòng cổ khắc phù văn đỏ rực, từ đó tỏa ra sợi xích hư ảo nối vào xa giá, như phong ấn sức mạnh kinh hồn bên trong.
Trên xa giá, một nam tử ngồi ngạo nghễ, không còn là hình dạng cao vạn trượng như trong bí cảnh Hắc Ngục Viễn Cổ mà Minh Nhật từng đối mặt. Hắn thu liễm lại, hóa thành một thân hình hoàn mỹ – cao lớn nhưng không đồ sộ, áo bào đen thêu phù văn đỏ rực như mạch máu sống, tóc dài đen nhánh bay trong gió, khuôn mặt tuấn mỹ nhưng lạnh lẽo như băng giá ngàn năm, đôi môi mỏng nhếch lên nụ cười nhạt đầy khinh miệt và uy nghiêm. Đôi mắt hắn là vực thẳm – không phải đỏ rực như Hắc Ma Tôn Giả, mà đen kịt như bóng tối vô tận, sâu thẳm như chứa đựng vạn năm tuế nguyệt, vạn năm sát lục, mỗi ánh nhìn như xuyên thấu linh hồn, khiến lòng người run rẩy không thể chống cự. Chỉ một cái liếc mắt từ hắn, không gian quanh Loạn Tinh Thành ngưng đọng, linh khí thiên địa run rẩy, như cúi đầu trước uy áp kinh hồn của một vị chúa tể bóng tối.
Khí thế của Thần Huyết Chân Chủ không bùng nổ mãnh liệt như Minh Nhật khi đột phá, mà âm trầm, sâu thẳm, như cơn sóng ngầm dưới đại dương sâu thẳm, bình lặng nhưng đủ sức cuốn trôi cả thiên địa trong chớp mắt. Mỗi hơi thở của hắn khiến mây đen trên trời rung động, sấm sét đỏ rực giáng xuống quanh xa giá như ngàn ngọn lửa địa ngục, như thiên địa đang ca tụng sự xuất hiện của một vị thần tà ác. Đất đá dưới chân Loạn Tinh Thành nứt vỡ thành từng mảnh lớn, linh áp từ xa giá lan tỏa, khiến binh sĩ yếu hơn ngã quỵ, máu tươi phun trào từ miệng, xương cốt kêu răng rắc như sắp vỡ tan. Các cường giả như Huyết Ma Lão Nhân, Linh Dao Thánh Nữ phải dồn toàn lực chống đỡ, mồ hôi chảy thành dòng, đôi chân run rẩy, nhưng ánh mắt vẫn kiên định nhìn về phía tháp, nơi Minh Nhật đứng vững như ngọn núi giữa cơn bão.
Hắn giơ tay, một động tác nhẹ nhàng như vuốt ve không khí, nhưng không gian trước mặt xa giá nứt vỡ thành khe nứt đen kịt dài ngàn trượng, từ trong đó tỏa ra tiếng gào thét của ngàn linh hồn bị giam cầm, như ngàn con quỷ đang giãy giụa thoát ra. Hắn khẽ cười, giọng trầm thấp như vọng từ vực sâu địa ngục, nhưng lại mang sức hút kỳ lạ, khiến lòng người run rẩy không thể kháng cự:
“Loạn Tinh Vực… một mảnh đất nhỏ bé, lại dám chống lại ta? Nguyễn Minh Nhật, ngươi là kẻ nghịch thiên, ta đã nghe danh từ Hắc Ngục. Nhưng nghịch thiên thì đã sao? Trước mặt ta, thiên địa cũng chỉ là trò chơi, sinh linh chỉ là cát bụi.”
Hắn vung tay, tà khí đen kịt hóa thành ngàn mũi kiếm dài trăm trượng, mỗi mũi kiếm tỏa ra ánh sáng đỏ rực như máu, lao thẳng vào Huyết Sát Trận phía tây. Huyết Ma Lão Nhân gầm lên, sát khí đỏ máu bùng nổ, trường đao chém ra ngàn lưỡi dao đối kháng, nhưng kiếm quang đen kịt xuyên qua như cắt giấy, chém nứt trận pháp, hàng trăm binh sĩ hóa thành tro bụi trong chớp mắt, tiếng thét của họ tan vào gió. Hắn không cần xuống xa giá, chỉ một cái phẩy tay đã khiến Loạn Tinh Thành rung chuyển, đất đá vỡ vụn rơi xuống như mưa máu. Minh Nhật nắm chặt Mạt Nhật Thần Kiếm, ánh mắt lóe lên ngọn lửa điên cuồng, giọng trầm mạnh mẽ:
“Ngươi là Thần Huyết Chân Chủ… quả nhiên mạnh hơn ta tưởng. Nhưng ta không sợ ngươi – Loạn Tinh Vực sẽ không quỳ!”
Thần Huyết Chân Chủ nhếch mép, đôi mắt đen kịt nhìn thẳng vào Minh Nhật, linh áp bùng nổ như cơn sóng thần, đè ép không gian quanh tháp, khiến ngọn tháp rung động, đá vụn rơi lả tả. Hắn nói, giọng trầm trầm như lời phán quyết tử thần:
“Sợ hay không, không quan trọng. Kết cục của ngươi đã định – Loạn Tinh Vực sẽ là máu của ta, xương của ta, là bàn đạp để ta tái sinh hoàn toàn. Ngươi nghịch thiên? Ta sẽ cho ngươi thấy – ta là kẻ đứng trên cả thiên đạo!”
Hắn giơ tay, không gian quanh xa giá nứt vỡ thành ngàn khe hở nhỏ, từ đó trào ra Huyết Hồn Tà Khí, một loại khí tức đỏ đen kinh hồn, mang theo tiếng gào thét của hàng triệu linh hồn bị luyện hóa. Khí tức lan tỏa, hóa thành ngàn sợi tơ đen, len lỏi vào thiên địa, khiến linh khí quanh Loạn Tinh Thành nhiễm tà khí, cây cối khô héo, đất đá hóa thành tro, binh sĩ yếu hơn ngã xuống, ôm đầu gào thét trước khi hồn phách tan biến. Hắn khẽ cười, tay vuốt một viên ngọc đen kịt trên tay – Hắc Huyết Thần Châu, một bảo vật viễn cổ chứa đựng sức mạnh của ngàn Đại Đế bị hắn giết chết, mỗi lần kích hoạt có thể triệu hồi Huyết Hồn Thiên Trận, một tuyệt kỹ hủy diệt cả thiên địa.
Bên tả xa giá, một bóng người xuất hiện – Huyền Minh Tả Hộ Pháp, nam tử áo đen cao gầy, đôi mắt trắng dã không đồng tử, khí thế Đại Đế Cảnh hậu kỳ bùng nổ, mang theo âm khí kinh hồn như gió lạnh từ địa ngục. Tay hắn cầm một cây trượng xương trắng dài ba trượng, khắc đầy phù văn đen kịt, mỗi lần vung lên, không gian nứt vỡ, đất đá hóa thành băng đen, linh khí quanh người hóa thành ngàn bóng ma gầm thét, như một đạo quân tử thần sẵn sàng nuốt chửng sinh linh. Hắn thì thầm, giọng như gió lạnh từ vực sâu:
“Chủ nhân, để ta dọn đường. Lũ chuột này không đáng để ngài nhấc tay.”
Hắn giơ trượng, Huyền Minh Hồn Trảm bùng nổ, một luồng ánh sáng đen kịt lao thẳng vào Huyết Sát Trận, chém nứt thêm một góc, hàng trăm binh sĩ bị bóng ma cuốn đi, hồn phách tan biến trong tiếng gào thét kinh hoàng. Sức mạnh của hắn vượt xa Hắc Ma Tôn Giả, mỗi đòn công kích như mang theo ý chí của tử thần, khiến Huyết Ma Lão Nhân phải lùi lại, máu tươi rỉ ra từ khóe miệng.
Bên hữu xa giá, Thiên Diệt Hữu Hộ Pháp hiện thân, nữ tử áo đỏ rực như máu tươi, thân hình yêu kiều nhưng sát khí ngập trời, khí thế Đại Đế Cảnh hậu kỳ lan tỏa, mang theo ngọn lửa đen kịt cháy rực quanh người, như ngọn lửa địa ngục thiêu đốt mọi thứ. Nàng cầm một thanh trường tiên đỏ máu dài năm trượng, mỗi lần vung lên, không gian nứt vỡ thành ngàn khe hở, đất đá hóa thành tro, linh khí bị ngọn lửa đen nuốt chửng. Nàng cười khẽ, giọng mềm mại nhưng đầy sát ý:
“Chủ nhân, ta muốn chơi với tên Minh Nhật kia. Hắn nghịch thiên? Ta sẽ bẻ gãy ý chí của hắn, dùng máu hắn nhuộm đỏ trường tiên này!”
Nàng vung tiên, Thiên Diệt Hắc Hỏa bùng nổ, ngọn lửa đen kịt lao thẳng vào Thiên Vân Huyền Trận khu đông, thiêu đốt ánh sáng xanh biếc, hàng chục binh sĩ bị ngọn lửa nuốt chửng, hóa thành tro trong tiếng thét tuyệt vọng. Lam Thiên Kiệt gầm lên, trận kỳ rung động, nhưng ngọn lửa đen vẫn lan tỏa, khiến hắn phải lùi lại, mồ hôi chảy thành dòng.
Minh Nhật nhìn hai hộ pháp, ánh mắt trầm xuống, giọng trầm trầm:
“Đại Đế Cảnh hậu kỳ… mạnh hơn Hắc Ma Tôn Giả gấp bội. Nhưng Thần Huyết Chân Chủ còn sâu không lường được – tu vi của hắn vượt xa mọi thứ ta từng thấy.”
Hắn quan sát xa giá – những phù văn đỏ rực trên đó không chỉ là trang trí, mà là Huyết Hồn Cấm Chế, một loại trận pháp viễn cổ dùng máu và hồn của hàng triệu sinh linh để luyện thành, có thể phong ấn hoặc giải phóng sức mạnh hủy diệt cả một vực giới. Bốn Hắc Huyết Kỳ Lân không chỉ là thú kéo xe – chúng là Tứ Hồn Thần Thú, mỗi con mang một linh hồn viễn cổ bị Thần Huyết Chân Chủ phong ấn, sức mạnh ẩn chứa có thể san bằng Loạn Tinh Vực nếu được giải phóng. Những sợi xích hư ảo từ vòng cổ của chúng không chỉ là dây cương, mà là Hắc Hồn Tỏa Liên, một loại thần khí viễn cổ, có thể triệu hồi sức mạnh của bốn linh hồn, tạo thành Tứ Hồn Diệt Thiên Trận, hủy diệt mọi thứ trong phạm vi ngàn dặm.
Thần Huyết Chân Chủ ngồi trên xa giá, tay nhẹ nhàng vuốt Hắc Huyết Thần Châu, ánh sáng từ ngọc lan tỏa, hóa thành ngàn sợi tơ đen, len lỏi vào không gian, khiến linh khí thiên địa dần nhiễm tà khí, mây đen trên trời rung động dữ dội. Hắn khẽ cười, giọng trầm thấp:
“Ngươi chuẩn bị tốt đấy, Minh Nhật. Nhưng ta không vội – đội tiên phong sẽ chơi với ngươi trước. Khi ngươi mệt mỏi, khi Loạn Tinh Vực ngập trong máu và tro, ta sẽ đích thân giẫm lên xác ngươi, dùng hồn ngươi làm nhiên liệu cho sự tái sinh của ta.”
Hắn vung tay, tà khí bùng nổ ngập trời, đội tiên phong gầm thét, lao vào lớp phòng thủ mạnh mẽ hơn. Huyết Thương chém giết điên cuồng, trường thương đỏ máu nhuộm đỏ đất trời, Tử Yên thả độc dày đặc như mây đen, U Hồn triệu quỷ hồn ngập trời như cơn sóng tử thần, Hắc Ma đập nát tường thành bằng tà khí kinh hồn. Tả Hộ Pháp và Hữu Hộ Pháp đứng yên bên xa giá, ánh mắt lạnh lẽo quan sát, như hai tử thần chờ đợi thời khắc ra tay. Loạn Tinh Thành rung chuyển dữ dội, lớp phòng thủ ngoài cùng rạn nứt thêm, nhưng chưa sụp đổ hoàn toàn, nhờ ý chí bất khuất của Minh Nhật và sự đoàn kết của quần hùng.
Hắn đứng trên tháp, Mạt Nhật Thần Kiếm bùng cháy dữ dội, kiếm quang đỏ đen chiếu sáng bầu trời, giọng trầm mạnh mẽ vang vọng như sấm rền:
“Ngươi muốn chơi? Ta sẽ chơi với ngươi đến cùng, Thần Huyết Chân Chủ! Loạn Tinh Vực không phải là món đồ chơi của ngươi – ta sẽ dùng máu và kiếm để chứng minh điều đó!”
"Đạo hữu nào muốn xuất hiện trong truyện, hoặc muốn nhân vật của mình trở thành trùm cuối, hãy ủng hộ tác giả một chén trà đá để chương mới ra nhanh hơn!"
💰 STK: 0721000637501
🏦 Vietcombank – Nguyen Minh Nhat
🔗 Paypal:
(Ủng hộ càng nhiều, cơ hội trở thành bá chủ càng cao! 😆)
Vinh danh người ủng hộ 🔥:
Tiến Đỗ donate 8.000 VNĐ: “Thanks Tác Giả.”
Lời cảm ơn:
Cảm ơn các đạo hữu đã đồng hành cùng ta trên con đường tiên hiệp đầy gian nan này. Mỗi chén trà đá là một nguồn động lực lớn lao, giúp ta tiếp tục viết nên những trận chiến kinh thiên và mưu kế thâm sâu! Hẹn gặp lại ở chương sau! 🔥