Huyền Minh Tả Hộ Pháp đứng giữa chiến trường hoang tàn, hơi thở hổn hển như dã thú bị thương, trượng xương trắng trong tay rung lên dữ dội, từng mảnh vụn nhỏ rơi xuống đất, âm khí đen kịt quanh người đã phai nhạt đi nhiều, không còn cuồng bạo như trước. Máu tươi chảy thành dòng từ khóe miệng, thấm đẫm bộ chiến giáp đã vỡ vụn, để lộ làn da rách nát bên dưới, từng vết thương sâu hoắm rỉ máu đỏ thẫm. Nhưng ánh mắt hắn vẫn lóe lên tia sát ý kinh hồn, như ngọn lửa địa ngục chưa bao giờ tắt, giọng khàn khàn rít lên giữa không gian ngập tràn tử khí:
“Nguyễn Minh Nhật… ngươi… ngươi vẫn đứng được sao? Ta không tin một sơ kỳ có thể chống lại hai hậu kỳ đến mức này! Thiên Diệt, chúng ta không thể để hắn sống sót thêm giây nào nữa!”
Thiên Diệt Hữu Hộ Pháp cách đó không xa, trường tiên đỏ máu trong tay rung động yếu ớt, ngọn lửa đen kịt quanh người bùng cháy lẻ loi như ngọn đèn sắp tắt, đôi tay run rẩy siết chặt cán tiên đến mức máu tươi rỉ ra từ lòng bàn tay, nhỏ giọt xuống đất hòa vào vũng máu dưới chân. Đôi mắt lạnh lẽo của nàng giờ đây tràn đầy sát ý điên cuồng, như một con thú dữ bị dồn vào đường cùng, giọng trầm lạnh vang vọng giữa tiếng gió rít và tiếng đất đá vỡ vụn:
“Huyền Minh, ta thấy rồi! Hắn kiệt sức – đây là cơ hội cuối cùng! Dù phải dùng mạng sống, ta cũng sẽ kéo hắn xuống địa ngục! Hắn không được phép sống sót!”
Nhưng ngay khi lời nói của Thiên Diệt vừa dứt, một luồng khí thế kinh thiên động địa bùng nổ từ trung tâm chiến trường, nơi Nguyễn Minh Nhật đang đứng. Tiếng nổ lớn vang lên từ đan điền của hắn, át đi mọi âm thanh, đè ép mọi sát khí trong không gian, như tiếng gầm của một vị thần cổ xưa thức tỉnh sau giấc ngủ ngàn năm. Hắn đứng hiên ngang giữa đất trời đổ nát, Mạt Nhật Thần Kiếm trong tay tỏa ra kiếm quang đỏ đen rực rỡ, ánh sáng chói lòa phản chiếu trên khuôn mặt đầy vết máu, áo choàng đen tung bay trong gió, nhưng thân hình run lên nhè nhẹ, máu tươi chảy dài từ khóe miệng, thấm đỏ cả chiến bào. Linh khí trong cơ thể hắn rung động dữ dội, từng đợt sóng đỏ đen lan tỏa ra ngoài, như những cơn sóng thần cuộn trào không thể kìm hãm. Đan điền phát ra tiếng nổ lớn, như ngọn núi lửa sắp phun trào, ánh mắt hắn lóe lên tia kiên định xen lẫn đau đớn tột cùng, giọng trầm mạnh mẽ vang vọng như sấm rền, át cả tiếng gầm của hai kẻ địch:
“Huyền Minh, Thiên Diệt! Các ngươi đã ép ta đến đường cùng – giờ là lúc ta vượt qua chính mình! Huyền Nhật Đại Đế không bao giờ khuất phục, dù đối thủ là ai!”
Linh khí đỏ đen bùng nổ dữ dội từ cơ thể Minh Nhật, hóa thành một cột sáng ngàn trượng lao thẳng lên bầu trời, xé tan mây đen cuồn cuộn, xuyên thủng tầng mây dày đặc nhuộm huyết sắc, như một ngọn thương khổng lồ đâm thẳng vào cửu thiên. Sấm sét đỏ rực giáng xuống từ khắp bốn phương tám hướng, nhưng khi chạm vào cột sáng, chúng bị đẩy lùi, tan rã thành những tia lửa yếu ớt rơi lả tả xuống đất, như thể thiên địa cũng phải cúi đầu trước uy áp kinh hồn này. Đan điền trong cơ thể Minh Nhật rung chuyển dữ dội, từng đợt linh khí đỏ đen hòa quyện với ý chí nghịch thiên từ kiếp trước, lan tỏa khắp chiến trường như ngọn lửa địa ngục bùng cháy, thiêu rụi mọi tà khí còn sót lại. Không gian xung quanh vặn vẹo dữ dội, đất đá dưới chân hắn bay lên, xoay tròn rồi tan rã thành tro bụi trong chớp mắt, như bị một bàn tay vô hình nghiền nát. Thiên địa cộng hưởng, một vòng xoáy khổng lồ đường kính ngàn trượng hiện ra trên bầu trời, mang theo năm màu sắc Kim-Mộc-Thủy-Hỏa-Thổ xoay chuyển điên cuồng, mỗi màu sắc như một con rồng thần khổng lồ gầm thét, cuốn theo gió lốc và sấm sét, như muốn nuốt chửng cả thiên địa vào trong đó.
Huyền Minh và Thiên Diệt đồng loạt nhíu mày, cảm nhận được sự bất thường trong không khí, một áp lực vô hình đè xuống thần hồn khiến cả hai run lên nhè nhẹ. Huyền Minh nghiến răng đến rỉ máu, ánh mắt lóe lên tia kinh hãi xen lẫn điên cuồng, hét lớn như muốn át đi nỗi sợ đang trào dâng trong lòng:
“Không thể nào… hắn đang đột phá! Thiên Diệt, không được để hắn hoàn thành! Nếu hắn bước vào trung kỳ, chúng ta chết chắc!”
Thiên Diệt gầm lên, mái tóc đen tung bay trong gió, trường tiên vung mạnh với toàn bộ sức lực còn lại, Hắc Diệt Lôi Hỏa Thiên Táng Phá bùng nổ lần nữa, ngàn rồng lôi đình đỏ rực hòa quyện với ngọn lửa đen kịt lao tới từ mọi hướng, mỗi con rồng mang sức mạnh phá thiên kinh hồn, như những ngọn núi lửa sống động lao thẳng vào Minh Nhật, nhắm vào cột sáng đỏ đen với ý định nghiền nát hắn trước khi quá trình đột phá hoàn tất. Tiếng gầm của rồng lôi đình vang vọng, hòa lẫn với tiếng sấm sét rung chuyển bầu trời, tạo thành một cơn bão lôi hỏa tận thế, uy áp ngập trời khiến không gian xung quanh tan rã thành từng mảnh vụn, đất đá bay tung tóe như bị một bàn tay khổng lồ quét sạch.
Huyền Minh không chậm trễ, trượng xương trắng giơ cao, âm khí đen kịt bùng nổ dữ dội dù đã yếu đi nhiều, hắn hét lớn, giọng khàn khàn pha lẫn tuyệt vọng:
“Huyết Ma Thiên Hồn Diệt Thế, lần cuối – giết hắn!”
Bóng ma khổng lồ cao ngàn trượng tái hiện từ trận pháp máu, đôi mắt đỏ rực như hai mặt trời máu rực cháy trong đêm đen, tay cầm lưỡi kiếm máu dài ngàn trượng chém xuống với sức mạnh hủy diệt linh hồn gấp ba lần trước đó. Lưỡi kiếm máu xé toạc không gian, mang theo tiếng gào thét của ngàn vạn oan hồn, như muốn kéo cả thiên địa vào địa ngục sâu thẳm, lao thẳng vào cột sáng đỏ đen với sát khí ngập trời, phối hợp hoàn hảo với rồng lôi đình của Thiên Diệt, tạo thành một đòn liên thủ kinh hồn chưa từng có, uy áp đủ để hủy diệt một tiểu thế giới trong chớp mắt.
Nhưng ngay khi hai đòn kinh thiên lao tới, một bóng người lao ra từ phía liên minh như tia chớp đỏ máu, Huyết Ma Lão Nhân giơ trường đao đỏ máu, sát khí bùng cháy như ngọn lửa địa ngục, mái tóc trắng tung bay trong gió, ánh mắt lóe lên tia kiên định bất khuất, giọng hắn vang lên như tiếng sấm rền giữa chiến trường:
“Huyền Minh, Thiên Diệt! Muốn giết Minh chủ, bước qua xác ta trước đã! Huyết Ma Diệt Thiên Trảm, phá!”
Hắn vung đao với toàn bộ sức lực, Huyết Ma Diệt Thiên Trảm bùng nổ dữ dội, lưỡi đao đỏ máu dài ngàn trượng lao tới như một con rồng máu khổng lồ, đối đầu trực diện với lưỡi kiếm máu của Huyền Minh. Tiếng nổ kinh thiên vang lên, không gian tan rã thành từng mảnh vụn, lưỡi đao và lưỡi kiếm va chạm dữ dội, sóng xung kích lan tỏa ra ngoài, cuốn bay đất đá và thi thể rải rác trên chiến trường. Huyết Ma Lão Nhân lùi lại ba bước, máu tươi phun ra từ miệng như suối, trường đao rung lên dữ dội, nhưng hắn vẫn đứng vững, ánh mắt cháy bỏng nhìn về phía Minh Nhật, thầm thì:
“Minh chủ… lão phu sẽ cho người thời gian!”
Linh Dao Thánh Nữ lao lên ngay sau đó, đôi tay run rẩy giơ cao, Thánh Linh Thiên Quang bùng cháy ánh sáng trắng bạc rực rỡ, hóa thành ngàn cánh hoa hư ảo bay lượn trong không gian, lao thẳng vào rồng lôi đình của Thiên Diệt. Tiếng nổ vang vọng, cánh hoa trắng bạc đối đầu với rồng lôi đình, ánh sáng và bóng tối va chạm dữ dội, từng cánh hoa tan rã trong ngọn lửa đen kịt, nhưng vẫn chặn được một phần sức mạnh kinh hồn của lôi hỏa. Linh Dao lùi lại năm bước, máu tươi rỉ ra từ khóe miệng, Thánh Linh Hồi Xuân Trận rung chuyển dữ dội, ánh sáng trắng bạc yếu đi rõ rệt, nàng nghiến răng, giọng run run nhưng đầy quyết tâm:
“Minh chủ… chúng ta sẽ không để người cô độc! Mau hoàn thành đột phá!”
Lam Thiên Kiệt và Thiên Cổ Lão Nhân đồng loạt lao tới, không chút do dự dù cả hai đều đã kiệt sức từ trận chiến trước. Lam Thiên giơ trận kỳ xanh biếc, mái tóc rối bời tung bay trong gió, Thiên Vân Huyền Kiếm Trận bùng nổ lần nữa, ngàn lưỡi kiếm ánh sáng xanh biếc lao ra như cơn mưa kiếm từ cửu thiên, đối đầu với lưỡi kiếm máu của Huyền Minh. Tiếng nổ kinh thiên vang lên, lưỡi kiếm ánh sáng va chạm với lưỡi kiếm máu, không gian nứt vỡ thành từng mảnh, Lam Thiên lùi lại mười bước, máu tươi phun ra, trận kỳ trong tay rung lên dữ dội, ánh mắt mờ đi nhưng vẫn kiên định:
“Minh chủ… ta tin người!”
Thiên Cổ Lão Nhân, thân hình gầy gò run rẩy, đôi tay khô héo kết ấn liên tục, Viễn Cổ Phù Văn Trận hiện ra lần cuối, ngàn phù văn vàng rực bay ra từ tay áo, hóa thành một tấm khiên khổng lồ đối đầu với rồng lôi đình của Thiên Diệt. Tiếng nổ vang vọng, phù văn tan rã trong lôi hỏa, Thiên Cổ lùi lại mười bước, phun máu tươi nhuộm đỏ đất đá, thân hình ngã quỵ, nhưng ánh mắt vẫn hướng về Minh Nhật, giọng yếu ớt:
“Minh chủ… đừng để chúng ta hy sinh vô ích…”
Bốn thủ lĩnh liên minh miễn cưỡng chặn được hai đòn liên thủ kinh hồn, nhưng áp lực từ hai cường giả Đại Đế Cảnh hậu kỳ quá khủng khiếp, vượt xa sức mạnh của họ. Huyền Minh cười lớn, giọng điên cuồng vang vọng:
“Đám chuột nhắt! Các ngươi nghĩ có thể ngăn chúng ta? Huyết Ma Vô Tận Thiên Huyết, phá!”
Hắn vung trượng, Huyết Ma Vô Tận Thiên Huyết bùng nổ, cơn sóng máu cao ngàn trượng lao tới như ngọn sóng thần tử thần, mang sức mạnh hủy diệt gấp ba lần trước, mỗi giọt máu như một ngọn núi đè xuống, nhắm thẳng vào bốn thủ lĩnh liên minh. Thiên Diệt vung trường tiên, Hắc Diệt Lôi Hỏa Vô Tận Phá, ngàn rồng lôi đình lao ra từ trận pháp lôi hỏa, mỗi con rồng mang sức mạnh phá thiên kinh hồn, bao vây bốn người từ mọi hướng như muốn nghiền nát họ thành tro bụi. Hai đòn liên thủ tạo thành một cơn bão huyết lôi tận thế chưa từng có, uy áp ngập trời khiến không gian tan rã hoàn toàn, đất đá bay tung tóe, đẩy bốn thủ lĩnh vào lằn ranh sinh tử.
Huyết Ma Lão Nhân nghiến răng đến rỉ máu, trường đao rung động dữ dội, Huyết Ma Thiên Hồn Trảm bùng nổ lần cuối, lưỡi đao đỏ máu hóa thành ngàn mũi kiếm lao tới, đối đầu trực diện với cơn sóng máu. Tiếng nổ kinh thiên vang lên, lưỡi đao tan rã trong chớp mắt, cơn sóng máu nhấn chìm hắn, máu tươi phun ra như suối, thân hình ngã quỵ xuống đất, trường đao cắm sâu vào đất đá, giọng yếu ớt thốt lên:
“Minh chủ… lão phu… đã cố hết sức…”
Linh Dao giơ tay, Thánh Linh Hồi Xuân Trận sáng rực lần cuối, ánh sáng trắng bạc hóa thành tấm khiên khổng lồ, chặn đứng rồng lôi đình của Thiên Diệt. Nhưng tấm khiên tan rã trong tiếng nổ vang vọng, rồng lôi đình xuyên qua, đánh trúng nàng, thân hình mỏng manh ngã xuống, máu tươi chảy dài, ánh sáng trắng bạc tắt lịm, giọng run run:
“Minh chủ… ta… không trụ nổi nữa…”
Lam Thiên Kiệt gầm lên, Thiên Vân Huyền Kiếm Trận bùng nổ với chút sức lực cuối cùng, ngàn lưỡi kiếm ánh sáng lao ra, nhưng bị cơn sóng máu của Huyền Minh nghiền nát, hắn lùi lại mười bước, máu tươi phun ra, trận kỳ rơi xuống đất, thân hình ngã quỵ, ánh mắt mờ đi:
“Minh chủ… chỉ còn người…”
Thiên Cổ Lão Nhân phun máu tươi lên phù văn, Viễn Cổ Phù Văn Trận rung động lần cuối, ngàn phù văn vàng rực lao ra, nhưng bị rồng lôi đình của Thiên Diệt thiêu rụi, hắn ngã quỵ, máu tươi nhuộm đỏ đất đá, giọng yếu ớt:
“Minh chủ… mau…”
Bốn thủ lĩnh liên minh rơi vào trạng thái thập tử nhất sinh, thân thể rách nát, linh khí cạn kiệt, chỉ còn một tia ý chí mong manh chờ đợi Minh Nhật. Huyền Minh và Thiên Diệt lao tới, sát khí bùng cháy, chuẩn bị tung đòn kết liễu.
💥 [Khu vực kêu gọi ủng hộ - giữa cao trào] 💥
"Đạo hữu nào đang sục sôi trước cảnh Huyền Nhật Đại Đế đột phá kinh thiên này, muốn thấy hắn tung hoành phá thiên hay muốn hai lão quái lật ngược tình thế trong tuyệt vọng, hãy ủng hộ tác giả một chén trà đá để ngòi bút thêm sắc bén, trận chiến thêm khốc liệt!"
💰 STK: 0721000637501
🏦 Vietcombank – Nguyen Minh Nhat
🌍 Paypal: paypal.me/nhatnguyenminh94
(Ủng hộ càng nhiều, cơ hội chứng kiến Huyền Nhật Đại Đế nghiền nát hai hậu kỳ càng gần! 😎)
Nhưng ngay lúc đó, cột sáng đỏ đen từ cơ thể Minh Nhật bùng nổ dữ dội hơn bao giờ hết, vòng xoáy ngũ sắc trên bầu trời rung chuyển điên cuồng, Kim-Mộc-Thủy-Hỏa-Thổ hóa thành năm cột sáng khổng lồ lao xuống từ cửu thiên, mỗi cột sáng như một con rồng thần gầm thét, mang theo sức mạnh của ngũ hành dung hợp hoàn hảo. Kim quang sắc bén như ngàn lưỡi kiếm chém nát không gian, Mộc khí xanh biếc hóa thành ngàn dây leo khổng lồ quấn lấy thiên địa, Thủy lưu đen kịt hóa thành ngàn sóng thần nhấn chìm mọi thứ, Hỏa diễm đỏ rực thiêu rụi không gian, Thổ khí vàng rực hóa thành ngàn ngọn núi đè xuống vạn vật. Năm cột sáng dung hợp với linh khí đỏ đen, tạo thành một vầng hào quang ngàn trượng rực sáng như mặt trời giữa đêm đen, ánh sáng chói lòa chiếu sáng cả chiến trường Loạn Tinh Thành, át đi mọi huyết sắc và bóng tối.
Thiên địa rung chuyển dữ dội, không gian tan rã thành từng mảnh vụn, sấm sét đỏ rực giáng xuống từ khắp bốn phương nhưng bị vầng hào quang đẩy lùi, tan rã thành những tia lửa yếu ớt rơi lả tả xuống đất. Đất đá xung quanh Minh Nhật bay lên, xoay tròn rồi tan rã thành tro bụi, không gian vặn vẹo như không chịu nổi uy áp kinh hồn. Một tiếng nổ kinh thiên vang lên từ đan điền của hắn, như ngọn núi lửa phun trào sau ngàn năm ngủ yên, linh khí trong cơ thể bùng nổ vượt mọi giới hạn, khí thế Đại Đế Cảnh trung kỳ lan tỏa khắp chiến trường, uy áp như ngọn núi đè xuống vạn vật, khiến đất trời rung chuyển, không gian nứt vỡ thành ngàn mảnh như mạng nhện lan rộng.
Minh Nhật mở mắt, ánh sáng đỏ đen từ đôi mắt chiếu sáng thiên địa, sắc bén như kiếm quang chém tan vạn vật, sâu thẳm như vực thẳm nuốt chửng thần hồn. Huyền Nhật Chân Hỏa bùng cháy dữ dội quanh người, ngọn lửa đỏ đen hòa quyện với Thái Dương Thần Hỏa ánh vàng rực rỡ, hóa thành ngàn rồng lửa gầm thét lơ lửng quanh hắn, mỗi con rồng như mang sức mạnh của một vị thần cổ xưa, uy áp kinh hồn khiến không gian rung chuyển dữ dội. Hắn giơ Mạt Nhật Thần Kiếm, kiếm quang đỏ đen chiếu sáng bầu trời huyết sắc, ánh sáng rực rỡ phản chiếu sát ý trong đôi mắt, giọng trầm mạnh mẽ vang vọng như sấm rền, át cả tiếng gầm của hai kẻ địch:
“Huyền Minh, Thiên Diệt! Các ngươi sợ rồi sao? Ta, Huyền Nhật Đại Đế, đã bước vào trung kỳ – giờ là lúc các ngươi trả giá cho sự kiêu ngạo của mình!”
Huyền Minh lùi lại ba bước, trượng xương trắng rung lên dữ dội, máu tươi phun ra từ miệng, ánh mắt kinh hãi xen lẫn không cam tâm, giọng run run:
“Trung kỳ… sao nhanh vậy? Hắn vừa đột phá mà khí thế đã mạnh hơn cả trung kỳ đỉnh phong! Không thể nào…”
Thiên Diệt siết chặt trường tiên, thân hình run lên nhè nhẹ, ngọn lửa đen kịt quanh người tắt lịm, ánh mắt điên cuồng giờ đây tràn đầy sợ hãi, giọng trầm lạnh pha lẫn tuyệt vọng:
“Huyền Minh… hắn là quái vật thật sự… Nhưng ta không cam tâm! Chúng ta còn đòn cuối – cùng ta tung hết sức, giết hắn!”
Nhưng Minh Nhật không cho họ cơ hội, hắn vung kiếm, Huyền Nhật Trảm Thiên bùng nổ dữ dội, kiếm quang đỏ đen hóa thành lưỡi kiếm ngàn trượng lao tới như ngọn lửa địa ngục, đối đầu trực diện với cơn sóng máu và rồng lôi đình còn sót lại từ đòn trước. Tiếng nổ kinh thiên vang lên, kiếm quang xé tan không gian, thiêu rụi cơn sóng máu, chém nát rồng lôi đình trong chớp mắt, sóng xung kích lan tỏa ra ngoài, cuốn bay đất đá và thi thể rải rác trên chiến trường. Hắn lao tới như tia chớp đỏ đen, Huyền Nhật Thần Tước bùng nổ, nắm đấm đỏ đen mang sức mạnh hủy diệt diện rộng lao thẳng vào Huyền Minh và Thiên Diệt, uy áp kinh hồn đẩy hai kẻ địch lùi lại, đồng thời cứu bốn thủ lĩnh liên minh khỏi lằn ranh sinh tử trong gang tấc.
Huyết Ma Lão Nhân nằm trên vũng máu, ánh mắt mờ đi, nhưng khóe miệng nở nụ cười yếu ớt:
“Minh chủ… người làm được rồi…”
Linh Dao ngã quỵ, máu tươi chảy dài, nhưng ánh mắt lóe lên tia hy vọng:
“Minh chủ… cứu chúng ta…”
Lam Thiên và Thiên Cổ nằm giữa đất đá, hơi thở yếu ớt, nhưng ánh mắt vẫn hướng về Minh Nhật, thầm thì:
“Minh chủ… vô địch…”
Huyền Minh và Thiên Diệt lùi lại mười bước, máu tươi phun ra như suối, trượng xương trắng và trường tiên rung lên dữ dội, ánh mắt kinh hãi xen lẫn tuyệt vọng. Huyền Minh nghiến răng, giọng run run:
“Không… hắn vừa đột phá mà đã mạnh thế này? Chúng ta… còn cơ hội không?”
Thiên Diệt gầm lên, ánh mắt điên cuồng:
“Huyền Minh, chưa hết đâu! Chúng ta còn bí thuật cuối cùng – dù chết, cũng phải kéo hắn theo!”
Minh Nhật đứng giữa chiến trường, khí thế trung kỳ bùng nổ như chiến thần bất bại, Mạt Nhật Thần Kiếm giơ cao, kiếm quang đỏ đen chiếu sáng thiên địa, giọng vang vọng:
“Huyền Minh, Thiên Diệt! Các ngươi còn chiêu gì nữa? Tung hết ra đi – ta sẽ nghiền nát tất cả!”
Huyền Minh và Thiên Diệt thở hổn hển, ánh mắt lóe lên tia quyết tâm cuối cùng, chuẩn bị tung bí thuật mạnh nhất. Minh Nhật đứng hiên ngang, khí thế trung kỳ bùng nổ, sẵn sàng đối đầu với đòn cuối cùng của hai lão quái.
"Đạo hữu nào đã cùng ta trải qua trận chiến đột phá kinh thiên này, muốn thấy Huyền Nhật Đại Đế tiếp tục tung hoành hay muốn hai lão quái tung đòn cuối cùng trong tuyệt vọng, hãy ủng hộ tác giả một chén trà đá để ngọn lửa tiên hiệp cháy mãi!"
💰 STK: 0721000637501
🏦 Vietcombank – Nguyen Minh Nhat
🌍 Paypal: paypal.me/nhatnguyenminh94
🔥 Cảm ơn các đạo hữu đã đồng hành cùng ta trên con đường tiên hiệp đầy gian nan này. Mỗi chén trà đá là một nguồn động lực lớn lao, giúp ta viết nên những trận chiến kinh thiên động địa. Hẹn gặp lại ở chương sau, nơi Huyền Nhật Đại Đế sẽ đối đầu với đòn cuối cùng của hai lão quái, và số phận chiến trường sẽ được định đoạt!