Đế Nhật Trùng Sinh Phá Thiên Vạn Giới

Chương 91: Thánh Gióng Hiển Linh – Dòng Máu Bất Khuất



Cánh cổng dẫn sâu hơn vào bí cảnh mở ra sau khi Minh Nhật vượt qua Huyết Hải Ma Thần, không gian rung chuyển dữ dội, linh khí cổ xưa nồng đậm xen lẫn sát khí kinh hồn tràn ngập, như một lời thì thầm từ thời đại xa xưa vọng lại giữa đất trời. Bước qua cánh cổng, Minh Nhật và đồng đội đặt chân vào một vùng đất hoang vu kỳ lạ, khác biệt hoàn toàn với huyết hải đỏ rực trước đó. Trước mặt họ là một cánh đồng bất tận phủ đầy cỏ dại xanh rờn, từng ngọn cỏ cao ngang đầu gối đung đưa trong làn gió mát lành, tạo thành những cơn sóng xanh trải dài đến chân trời, mang theo mùi thơm nhè nhẹ của đất trời hòa quyện với linh khí tinh khiết, như hơi thở của một vùng đất từng chứng kiến những ngày tháng huy hoàng đã bị lãng quên. Xa xa, những ngọn núi đá khổng lồ mọc lên như những cột trụ chống trời, đá xám phủ đầy rêu xanh ẩm ướt, đỉnh núi chìm trong mây trắng dày đặc, lấp lóe ánh sáng vàng rực như ngọn lửa cháy âm ỉ giữa thiên địa. Trên bầu trời, một vầng sáng khổng lồ hình tròn tỏa ra uy áp nhè nhẹ, không quá dữ dội như chín mặt trời trước đó, mà mang sắc vàng kim dịu dàng, chiếu xuống cánh đồng những tia sáng lấp lánh, tạo thành những bóng hình mờ ảo của ngàn chiến binh cổ xưa đứng bất động giữa cỏ xanh, trường thương trong tay họ lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, như đang chờ đợi một tiếng gọi từ sâu thẳm thời gian.

Nguyễn Minh Nhật đứng giữa cánh đồng, thân hình cao lớn bất động như ngọn núi giữa đất trời yên bình nhưng đầy ẩn họa, Mạt Nhật Thần Kiếm cắm sâu xuống nền đất mềm, kiếm quang đỏ đen bùng cháy nhè nhẹ, chiếu sáng khuôn mặt đầy vết máu khô và bụi bẩn của hắn, đôi mắt sâu thẳm lóe lên sát ý không khuất phục, như ngọn lửa cháy mãi giữa bóng tối. Huyền Nhật Chân Hỏa cháy âm ỉ quanh người, ngọn lửa đỏ đen hòa quyện với ánh vàng rực của Thái Dương Thần Hỏa, từng luồng linh khí nóng rực bốc lên như khói, tạo thành một vòng tròn bảo vệ quanh hắn, nhưng những vết thương từ trận chiến trước vẫn còn rỉ máu – vai trái rách toạc để lộ cơ bắp đỏ tươi, ngực đầy vết cắt sâu hoắm, từng giọt máu đỏ thẫm rơi xuống cỏ xanh, thấm vào đất như giọt sương buổi sớm, nhưng mang theo một cảm giác kỳ lạ, như đất trời nơi đây đang đón nhận hắn. Hắn hít sâu, cảm nhận linh khí tinh khiết từ cánh đồng tràn vào cơ thể, len qua từng mạch máu, chữa lành phần nào những vết nứt trong đan điền, nhưng mỗi hơi thở vẫn như ngàn mũi kim đâm vào nội tạng, đau đớn nhưng không làm hắn gục ngã. Ánh mắt lạnh lẽo quét qua cánh đồng, dừng lại ở ngọn núi xa xa, thầm nghĩ:

“Nơi này… sao lại quen thuộc đến lạ? Như thể ta từng bước qua đây, từng nghe tiếng gió này từ rất lâu. Linh khí nơi đây không chỉ tinh khiết, mà còn như mang hơi thở của một mái nhà xa xôi, một dòng máu ấm nóng chảy trong ta. Là ảo giác sau trận chiến, hay…?”

Huyết Ma Lão Nhân đứng cách đó vài bước, trường đao đỏ máu chống xuống đất, rung lên nhè nhẹ như còn lưu giữ sát khí từ trận chiến trước, mái tóc trắng rối bời tung bay trong gió, khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn lóe lên tia kinh ngạc xen lẫn thoải mái, đôi mắt đỏ rực quét qua cánh đồng, giọng khàn khàn vang lên giữa tiếng gió lùa qua cỏ:

“Minh chủ… cánh đồng này… như một vùng đất cổ xưa còn sót lại từ thời đại hỗn loạn! Linh khí tinh khiết đến mức thần hồn lão phu rung động, như được tẩy rửa sau huyết hải kinh hồn. Ta cảm thấy áp lực từ ngọn núi kia, nhưng nơi đây… như thần dược để chúng ta phục hồi. Minh chủ, người thấy sao?”

Linh Dao Thánh Nữ đứng bên cạnh, thân hình mỏng manh trong bộ bạch y rách nát run rẩy nhè nhẹ, đôi tay nắm chặt Thánh Linh Ngọc Trượng, ánh sáng trắng bạc yếu ớt tỏa ra từ đầu trượng, chiếu lên khuôn mặt nhợt nhạt đầy vết bụi, đôi mắt trong veo lóe lên tia hy vọng xen lẫn ngạc nhiên, giọng run run vang lên, yếu ớt nhưng đầy cảm xúc:

“Minh chủ… nơi này… như một thánh địa ngủ quên từ ngàn năm! Linh khí từ đất trời tràn vào cơ thể ta, như suối mát chữa lành vết thương từ huyết hải. Ta chưa từng thấy nơi nào như thế này – như thể đất trời đang chào đón chúng ta, nhất là người, Minh chủ. Người có cảm thấy không?”

Lam Thiên Kiệt siết chặt trận kỳ xanh biếc, mái tóc rối bời tung bay trong gió, khuôn mặt góc cạnh đầy vết sẹo lóe lên tia kinh ngạc xen lẫn quyết tâm, máu khô bám trên khóe miệng dần tan ra trong linh khí tinh khiết, giọng khàn khàn yếu ớt nhưng tràn đầy niềm tin:

“Minh chủ… cánh đồng này không giống bất kỳ bí cảnh nào ta từng thấy. Những bóng hình mờ ảo kia… như ngàn chiến binh cổ xưa chờ đợi một lời gọi từ đất trời. Linh khí nơi đây như ngọn gió mát lành thổi qua thần hồn, dù ta gần ngã quỵ ở huyết hải, nhưng giờ ta thấy sức mạnh đang trở lại. Minh chủ, người là ánh sáng dẫn chúng ta – ta tin nơi này sẽ giúp chúng ta!”

Minh Nhật gật đầu nhẹ, ánh mắt lạnh lẽo quét qua đồng đội, giọng trầm mạnh mẽ vang vọng giữa cánh đồng, như hòa vào tiếng gió:

“Các vị nói đúng – linh khí nơi đây như thần dược cổ xưa, đang chữa lành đan điền của ta, dù vẫn còn nứt vỡ. Nhưng đừng để vẻ yên bình đánh lừa – sát khí đang rình rập dưới từng ngọn cỏ, trên từng ngọn núi. Tranh thủ thời gian, vận công phục hồi, sẵn sàng cho trận chiến tiếp theo. Ta cảm thấy… nơi này không chỉ là thử thách, mà còn như một lời gọi từ sâu thẳm!”

Huyết Ma Lão Nhân ngồi xuống ngay lập tức, trường đao cắm sâu xuống đất, sát khí đỏ máu quanh người dần rút lại, linh khí tinh khiết từ cánh đồng tràn vào cơ thể như dòng suối mát, từng vết thương trên tay và ngực lão khô lại, da thịt co giãn dần khôi phục, ánh mắt đỏ rực lóe lên tia sáng, giọng khàn khàn đầy phấn khích:

“Minh chủ, lão phu cảm thấy sức mạnh đang trở lại! Linh khí nơi đây như máu tươi chảy trong huyết mạch – nếu không có người dẫn dắt, chúng ta đã bỏ mạng ở huyết hải rồi. Ta sẽ phục hồi để tiếp tục chiến đấu bên người!”

Linh Dao quỳ xuống, Thánh Linh Ngọc Trượng đặt trước mặt, ánh sáng trắng bạc lan tỏa như vầng trăng giữa cánh đồng, hút linh khí từ đất trời, từng tia sáng len vào vết thương trên vai và cánh tay nàng, khuôn mặt nhợt nhạt dần hồng hào, đôi mắt trong veo lóe lên tia cảm kích, giọng run run:

“Minh chủ… người như ngọn núi chống trời, dẫn chúng ta vượt qua tử cảnh. Linh khí nơi đây như suối nguồn mẹ hiền, ta sẽ dùng Hồi Xuân Thuật để hỗ trợ người – hãy để ta giúp người chữa lành trước khi thử thách tiếp theo bắt đầu!”

Lam Thiên Kiệt ngồi xếp bằng, trận kỳ xanh biếc dựng trước mặt, ánh sáng xanh biếc lan tỏa như cơn gió lùa qua cánh đồng, hút linh khí từ đất trời, từng vết thương trên ngực và chân lão khô lại, máu tươi ngừng chảy, giọng khàn khàn đầy kiên định:

“Minh chủ, người là ánh sáng của Loạn Tinh Thành! Linh khí nơi đây như ngọn gió từ quê nhà xa xôi thổi về, ta sẽ phục hồi để tiếp tục chiến đấu bên người – Thiên Vân Tông mãi mãi trung thành!”

Minh Nhật ngồi xuống giữa cánh đồng, Mạt Nhật Thần Kiếm đặt ngang đùi, Huyền Nhật Thiên Công vận chuyển chậm rãi, linh khí tinh khiết tràn vào cơ thể như dòng nước mát chảy qua sa mạc khô cằn, chữa lành từng vết nứt trong đan điền, từng mạch máu đỏ rực dần ổn định, đau đớn giảm bớt, nhưng hắn không thả lỏng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về ngọn núi xa xa, thầm nghĩ:

“Linh khí này… như mang hơi thở của một nơi ta từng thuộc về, như đất mẹ ôm ta vào lòng sau ngàn năm xa cách. Huyết mạch trong ta rung động nhè nhẹ, như có một sợi dây vô hình nối liền với nơi này. Huyền Thiên Đại Đế… ông chọn ta vì sức mạnh, hay vì một bí mật sâu xa hơn?”

💥 [Khu vực kêu gọi ủng hộ - giữa cao trào] 💥

"Đạo hữu nào đang sục sôi trước cảnh Minh Nhật đối mặt Thiên Gióng Chiến Thần, muốn thấy hắn hóa thân chiến thần đất trời, phá tan ngàn quân hay khám phá tiếng gọi từ huyết mạch xa xôi, hãy ủng hộ tác giả một chén trà đá để ngọn lửa tiên hiệp bùng cháy, đẩy Minh Nhật lên đỉnh cao bất bại!"

💰 STK: 0721000637501

🏦 Vietcombank – Nguyen Minh Nhat

🌍 Paypal: paypal.me/nhatnguyenminh94

(Ủng hộ càng nhiều, cơ hội trở thành bá chủ càng cao! 😆)

Ngay lúc đó, không gian rung chuyển dữ dội, mặt đất dưới chân nứt vỡ thành từng khe sâu, cỏ xanh bị cuốn bay trong cơn lốc kinh hồn, ngàn bóng hình mờ ảo giữa cánh đồng dần hiện rõ, hóa thành ngàn chiến binh giáp sắt trồi lên từ lòng đất như những bóng ma từ thời cổ đại thức tỉnh. Mỗi chiến binh cao lớn như ngọn núi nhỏ, thân mặc giáp sắt đỏ rực khắc hình rồng cuốn quanh ngực, tay cầm trường thương dài ba trượng lóe lên ánh sáng lạnh lẽo và khiên lớn khắc phù văn cổ xưa tỏa ra linh khí nhè nhẹ, đôi mắt đỏ thẫm lóe sáng như ngọn lửa cháy trong bóng tối, sát khí kinh hồn lan tỏa khắp không gian, tạo thành một cơn sóng áp lực cuốn bay cỏ xanh thành tro bụi chỉ trong chớp mắt. Từ ngọn núi xa xa, tiếng vó ngựa sắt vang vọng như sấm rền giữa đất trời, một bóng hình khổng lồ lao tới, cao trăm trượng, cưỡi ngựa sắt đen kịt thở ra khói lửa đỏ rực, tay cầm roi sắt dài ngàn trượng lấp lánh ánh kim, thân mặc giáp vàng kim rực rỡ khắc hình rồng bay phượng múa, khuôn mặt ẩn sau mũ sắt, đôi mắt vàng rực lóe lên uy áp kinh hồn, như một vị thần chiến tranh từ thời khai thiên giáng xuống giữa cánh đồng xanh.

Một giọng nói trầm mạnh mẽ vang vọng từ bóng hình khổng lồ, sâu thẳm như tiếng gió thổi qua ngàn năm, mang theo uy áp nhè nhẹ khiến thần hồn cả nhóm rung động:

“Ta là Thiên Gióng Chiến Thần, thủ vệ thứ ba của Huyền Thiên Bảo Đỉnh. Muốn vượt qua ta? Hãy đối mặt với ý chí bất khuất của ngàn chiến binh và sức mạnh phá thiên của ta – nếu không, ngươi và đồng đội sẽ bị nghiền nát dưới vó ngựa sắt, thần hồn tan rã giữa đất trời!”

Thiên Gióng Chiến Thần giơ roi sắt, đánh xuống một đòn, mặt đất nứt vỡ ngàn dặm, sóng xung kích lao tới như ngàn ngọn núi đổ sập, mang theo sát khí kinh hồn nhắm thẳng vào Minh Nhật và đồng đội. Hắn đứng dậy, Huyền Nhật Diệt Thế Kiếm bùng nổ dữ dội, kiếm quang đỏ đen hóa thành vòng xoáy ngàn trượng lao lên như ngọn lửa địa ngục đối đầu tử thần, đối đầu trực diện với sóng xung kích từ roi sắt. Tiếng nổ kinh thiên vang lên, không gian tan rã thành tro bụi, kiếm quang và sóng xung kích va chạm dữ dội, tạo thành những cơn sóng lan tỏa ra ngoài, cuốn bay đất đá và cỏ xanh trong phạm vi trăm trượng. Minh Nhật lùi lại năm bước, máu tươi rỉ ra từ khóe miệng, Mạt Nhật Thần Kiếm rung lên dữ dội, nhưng ánh mắt hắn vẫn lóe lên tia kiên định, thầm nghĩ:

“Sức mạnh này… như ngàn quân giặc từ thời xa xưa đổ xuống! Thiên Gióng Chiến Thần – khí thế của ngươi làm huyết mạch ta nóng lên, như trở về một chiến trường từng rất thân thuộc!”

Huyết Ma Lão Nhân đứng dậy, trường đao giơ cao, sát khí đỏ máu bùng cháy, hét lớn giữa tiếng gió rít:

“Minh chủ! Đòn vừa rồi… như ngàn quân hung tợn! Lão phu chưa phục hồi hết, nhưng sẽ hỗ trợ người – chúng ta không thể ngã ở đây! Người như chiến thần tái sinh!”

Linh Dao đứng lên, Thánh Linh Ngọc Trượng tỏa sáng, ánh sáng trắng bạc lan tỏa như vầng trăng giữa cánh đồng, giọng run run nhưng đầy phấn khích:

“Minh chủ, khí thế của người như thần linh từ đất mẹ giáng xuống! Ta sẽ dùng Hồi Xuân Thuật hỗ trợ – chúng ta cùng người chiến đấu!”

Lam Thiên Kiệt giơ trận kỳ, ánh sáng xanh biếc bùng cháy như cơn gió lùa qua cánh đồng, giọng khàn khàn đầy tin tưởng:

“Minh chủ, ta chưa từng thấy ai mạnh mẽ như người! Ta sẽ dùng Thiên Vân Trận chặn quân địch – người cứ tập trung vào tên khổng lồ kia!”

Thiên Gióng Chiến Thần giơ roi sắt, giọng trầm mạnh mẽ vang vọng giữa đất trời:

“Ý chí của ngươi không tệ – nhưng chưa đủ! Đối mặt với ngàn chiến binh và sức mạnh phá thiên của ta, ngươi sẽ hiểu thế nào là tuyệt vọng!”

Ngàn chiến binh giáp sắt đồng loạt lao tới, trường thương giơ cao, tạo thành một rừng thương đỏ rực lao xuống như ngàn mũi kiếm từ cửu thiên, sát khí kinh hồn hòa quyện thành cơn sóng áp lực quét qua không gian, nhắm thẳng vào cả nhóm. Thiên Gióng Chiến Thần cưỡi ngựa sắt lao tới, roi sắt vung lên, hóa thành ngàn bóng roi lao xuống như cơn mưa tử thần, mỗi bóng roi mang sức mạnh phá thiên, nứt vỡ không gian thành từng mảnh vụn, cuốn bay đất đá thành tro bụi.

Minh Nhật hét lớn, Ngũ Hành Phá Diệt bùng nổ dữ dội, vòng xoáy ngũ sắc dung hợp với Huyền Nhật Chân Hỏa, hóa thành cột sáng ngàn trượng lao lên như ngọn lửa địa ngục đối đầu thiên quân, đối đầu trực diện với rừng thương và bóng roi. Tiếng nổ kinh thiên vang lên, không gian tan rã, một phần rừng thương bị phá vỡ thành tro bụi, nhưng ngàn bóng roi vẫn lao xuống như ngàn ngọn núi sắt đè ép từ trên cao. Huyết Ma Lão Nhân lao tới, Huyết Ma Diệt Thiên Trảm bùng nổ, lưỡi đao đỏ máu hóa thành ngàn mũi kiếm lao ra, chặn một phần chiến binh giáp sắt từ phía đông, lão phun máu, lùi lại mười bước, nhưng vẫn hét lớn:

“Minh chủ vô địch! Lão phu tin người – phá tan chúng đi!”

Linh Dao giơ trượng, Thánh Linh Thiên Quang hóa thành tấm khiên trắng bạc rộng trăm trượng, chặn một phần bóng roi từ phía tây, nàng ngã quỵ xuống cỏ, máu tươi chảy dài, nhưng vẫn reo lên:

“Minh chủ, người là ánh sáng dẫn lối! Ta sẽ không bỏ cuộc!”

Lam Thiên Kiệt vung trận kỳ, Thiên Vân Huyền Kiếm Trận bùng nổ, ngàn lưỡi kiếm ánh sáng xanh biếc lao lên như cơn mưa kiếm từ cửu thiên, chặn một phần rừng thương từ phía nam, lão phun máu, ngã xuống, giọng khàn khàn:

“Minh chủ, người như thần linh đất trời! Phá tan chúng!”

Minh Nhật lùi lại mười lăm bước, máu tươi phun ra như suối, Mạt Nhật Thần Kiếm rung lên dữ dội, linh khí trong cơ thể rung động như sắp cạn kiệt, thầm nghĩ:

“Không thể đối đầu trực diện… Sức mạnh của Thiên Gióng Chiến Thần không chỉ là lực, mà là ý chí! Ta phải tìm cách khác – cảm giác này, như huyết mạch ta từng gắn bó với một nơi như thế này!”

Giữa cánh đồng rung chuyển, một bóng hình nhỏ bé hiện ra giữa ngàn chiến binh giáp sắt, là một cậu bé mặc áo vải thô giản dị, tay cầm cây tre xanh mướt, đứng thẳng như ngọn gió giữa cơn bão, ánh mắt trong veo nhưng lóe lên tia kiên định lạ thường, như một linh hồn từ thời đất trời sơ khai. Cậu bé nhìn Minh Nhật, giọng non nớt nhưng vang vọng khắp không gian, như tiếng gọi từ sâu thẳm:

“Ngươi mang ý chí không khuất phục – trở thành ta, cưỡi ngựa sắt, mặc giáp sắt, cầm roi sắt, phá tan thiên quân vạn mã! Đất trời này đang chờ ngươi!”

Cậu bé tan biến như làn khói, để lại một con ngựa sắt đen kịt thở ra khói lửa, một bộ giáp vàng kim rực rỡ và một cây roi sắt lơ lửng giữa không gian, tỏa ra linh khí cổ xưa nồng đậm. Minh Nhật lao tới, ánh mắt lóe lên tia kinh ngạc xen lẫn cảm giác thân thuộc, thầm nghĩ:

“Ý chí không khuất phục… Đất trời này chờ ta? Như một tiếng gọi từ sâu trong huyết mạch – như trở về mái nhà xa xôi mà ta chưa từng biết!”

🔥 Cảm ơn các đạo hữu đã cùng ta bước vào cánh đồng thần thánh, chứng kiến Minh Nhật đối mặt Thiên Gióng Chiến Thần và nghe tiếng gọi từ đất trời xa xôi! Mỗi chén trà đá là ngọn gió thổi bùng ngọn lửa tiên hiệp, giúp Minh Nhật tiến gần hơn đến Huyền Thiên Bảo Đỉnh. Hẹn gặp lại ở chương sau, nơi hắn sẽ hóa thân chiến thần, cưỡi ngựa sắt phá thiên, đối đầu thử thách kinh hồn!

💰 STK: 0721000637501

🏦 Vietcombank – Nguyen Minh Nhat

🌍 Paypal: paypal.me/nhatnguyenminh94


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com