Để Xem Ai Mới Là Người Trà Xanh Hơn!

Chương 1: 1



1.

Khi Dự Vương đến từ hôn, ta đang khâu túi thơm cho hắn ta.

Nghe thị nữ Thải Lan nói rằng hắn ta mang theo một nữ tử, thẳng thừng tuyên bố sẽ không cưới ai khác ngoài nàng ta, một đời một kiếp một đôi người, mũi kim đ.â.m vào ngón tay ta, giọt m.á.u rơi trên lụa trắng, còn đỏ hơn cả bông hoa mai đỏ ta thêu.

"Cô nương, ngón. . . ngón tay của người. . ."

Thải Lan vội vàng tìm thuốc băng bó cho ta.

"Không sao."

Ta thu túi thơm lại, ném vào chậu than, ngọn lửa bùng lên, đốt thủng một lỗ lớn trên nhụy hoa mai đỏ.

"Cô nương, đây là thứ người đã thức ba đêm để làm, sao lại ném đi?"

Thải Lan sốt ruột, đưa tay vào lò than để vớt lên.

Ta kéo nàng ấy lại, "Đã bẩn rồi thì đừng giữ nữa. Dẫn ta đến đại sảnh."

Thải Lan tức giận bất bình dẫn ta đi, khi ta đến nơi, Dự Vương Chu Hoàng đang nói chuyện vui vẻ với cô nương bên cạnh.

Cô nương kia không có nhan sắc xuất chúng, trong số những tiểu thư kinh thành chỉ có thể coi là thanh tú, nhưng đôi mắt lại vô cùng quyến rũ, trong veo như nước, khiến người ta không thể không đắm chìm.

Chỉ tiếc, che giấu chưa đủ kỹ, ánh mắt lộ rõ dục vọng, không che giấu được.

Ánh mắt nàng ta nhìn ta như dao, sắc bén, ta như một miếng thịt, nàng ta muốn c.h.é.m ngay lập tức.

Chu Hoàng thấy ta đến, câu đầu tiên hắn ta nói là: "Triệu Kiều Kiều, ta muốn từ hôn với ngươi."

Ta chưa kịp mở miệng, cô nương kia đã lên tiếng trách hắn ta: "Điện hạ, ngài và Triệu tỷ tỷ coi như có tình cảm từ nhỏ, sao có thể vì ta mà cắt đứt tình nghĩa nhiều năm của hai người được?"

"Liễu Nhứ, nàng là chân ái của ta, cả đời này ta chỉ cưới ngươi, một đời một kiếp một đôi người, ngoài nàng ra, những người khác trong mắt ta chỉ là bùn đất."

Ta thấy sự đắc ý trong mắt Thẩm Liễu Nhứ, khi nàng ta liếc nhìn ta rất kiêu ngạo, như nhìn một con sâu cái kiến đang đau khổ giãy giụa dưới đất, một thứ đồ chơi để nàng ta chơi đùa.

Chiêu này, từ năm bảy tuổi ta đã chán không muốn chơi nữa rồi.

Nếu nàng ta im lặng, giả vờ câm, chỉ để Chu Hoàng đến đây làm ta khó chịu, có lẽ ta đã đồng ý từ hôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Vốn dĩ, những thứ đã bẩn, ta chưa từng giữ lại, kể cả nam nhân.

Nhưng nàng ta không nên đến đây khiến ta không vui.

Ta không vui, thì phải tìm cách trả lại gấp nghìn lần.

Ta cúi đầu, không nói gì.

Khi ngẩng đầu lên, mắt ta đã đẫm lệ, điều này còn tốt hơn nhiều so với diễn xuất non nớt của Thẩm Liễu Nhứ.

Ta càng khóc thảm thiết, cái danh Chu Hoàng thay lòng sẽ càng khó nghe.

Mà ta thì có lỗi gì chứ?

Ta chỉ là một nữ tử yếu ớt đáng thương, yêu mà không được đáp lại, còn vì vậy mà đau lòng đến mức ngã bệnh mà thôi.

Ta có thể có ý đồ xấu gì chứ?

"Điện hạ, ngài thật sự muốn từ bỏ tình cảm thanh mai trúc mã mười năm của chúng ta sao?"

Vừa nói, ta vừa đưa ngón tay bị kim đ.â.m khi thêu túi thơm cho hắn ta xem.

Thải Lan càng bất bình, đứng ra bênh vực ta, nói rằng những ngày qua ta đã thức đêm thêu túi thơm, may quần áo cho hắn ta vất vả thế nào.

Như ta dự đoán, Chu Hoàng ích kỷ tư lợi, không hề coi trọng sự hy sinh của ta.

Hắn ta liếc Thải Lan một cái, quay sang quát ta:

"Bổn vương đã nói, cả đời này chỉ yêu Liễu Nhứ, tình cảm thanh mai trúc mã trước kia chỉ là tình huynh muội, ngươi cần gì phải chấp mê bất ngộ? Giữa chúng ta không có tình yêu nam nữ, trong tình yêu, người không được yêu mới là kẻ thứ ba, sao ngươi có thể vô liêm sỉ đến mức làm chướng ngại vật giữa ta và Liễu Nhứ, thành kẻ thứ ba?"

Ánh mắt ta chợt lóe lên.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Thẩm Liễu Nhứ này, là một nữ xuyên không!

Chỉ có nữ xuyên không mới liên tục nói về tự do yêu đương, về kẻ thứ ba.

Còn tại sao ta biết. . .

Bởi vì trong tay ta, đã có hai người chết, một là di nương dám tranh giành vị trí chính thất với mẹ ta, âm mưu phá hoại gia đình ta, hai là biểu tỷ muốn khiến ta thân bại danh liệt, bị bỏ lồng heo thả trôi sông c.h.ế.t thảm.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com